Bá Khí

Chương 440: Chương 440: Hết thảy đi lên chịu chết!




Qua vài giây, rốt cuộc, một đệ tử ngoại môn đứng lên làm cánh chim đầu đàn, toàn thân hóa thành một tia sáng vàng, trực tiếp phi hành xông lên trên đài.

- Con chó tạp dịch! Bản nhân Úc Ngũ Hành, tới lấy mạng chó của ngươi! Ta thấy, ngươi đã phát điên lên rồi, ta…

Lời còn dưa hết, người còn đang giữa không trung.

Bất ngờ…

Phốc!

Một đạo võng kiếm trực tiếp hiện lên, kỳ dị xuyên qua thân thể Úc Ngũ Hành.

Võng kiếm này có mắt võng rất nhỏ, đó là Phong Vân Vô Ngân hơi chút thôi động bốn cây kiếm cốt, nổi lên mà thành, căn bản không hề thi triển ra loại sát chiêu như Nhật Nguyệt Càn Khôn kiếm. Chỉ đơn thuần là bốn cây kiếm cốt đều tự thả ra kiếm khí bản nguyên, bện thành võng kiếm.

Phanh!

Úc Ngũ Hành kia, hai chân rơi xuống đất, nhưng vẫn còn đứng vững được trên lôi đài, có điều biểu tình mờ mịt, trong ánh mắt dần hiện ra một tia thần sắc kinh khủng.

- Ta… Ta… Ta sắp chết rồi.

Vừa dứt lời!

Khách! Khách! Khách!

Thân thể hắn giống như một kiện ngọc khí, hiện ra vô số những đường nứt vỡ, mỗi một đường chỉ nhỏ bé như sợi tóc, đồng thời đều có dự vị kiếm khí run run. Sau một khắc…

Phốc!

Toàn bộ thân thể Úc Ngũ Hành đột nhiên bạo tạc, hóa thành thịt vụn khắp trời. Hắn bị kiếm khí vô tận cắt vụn, trên người hiện ra mấy vạn vết kiếm, trong nháy mắt cắt hắn thành loạt thịt vụn, còn tàn nhẫn hơn so với lăng trì.

Phong Vân Vô Ngân dung hợp bốn cây kiếm cốt, hơn nữa lại tấn chức Thánh giai bốn chuyển, tu vi kiếm thuật bản thân, lực công kích đều tăng mạnh, chỉ bất quá đoạn thời gian trước vẫn thôi động Thánh lô luyện hóa đầu yêu thú bạch viên kia, mới không có cơ hội thi triển kiếm thuật. Giờ khắc này, thi triển ra ngoài, hoàn toàn có thể miểu sát một Đế giai vị diện cao cấp bình thường.

- Đây là thứ gì? Đệ tử ngoại môn? Ha ha ha!

Phong Vân Vô Ngân hung hăng ngang ngược vô cùng, căn bản không có bất luận thu liễm nào, nghểnh cổ rít gào.

- Lúc đầu ta đi tới học phủ, vẫn cho rằng đệ tử ngoại môn là ba đầu sáu tay, mỗi người đều không thể đánh, không thể giết, cũng không nghĩ tới… Đều là chó gà! Không chịu nổi một kích! Miểu sát! Hoàn toàn là con kiến hôi! Ta khuyên các ngươi một câu, loại cấp số này đừng đi lên tìm chết!

- Mẹ nó! Càn rỡ!

Vừa dứt lời, bốn phương tám hướng nổi trận, rất nhiều đệ tử ngoại môn như không muốn sống, lăng không xông lên lôi đài, mỗi người đều trán phóng pháp tắc Đế giai, các loại thủ đoạn võ thuật đều đổ ập xuống, oanh kích về phía Phong Vân Vô Ngân.

Trận so đấu này, ngay từ lúc đầu, đệ tử ngoại môn đã hình thành thế vây công Phong Vân Vô Ngân.

- Nhiều người cũng vô dụng! Đều chết đi! Kiếm thuật Nhật Nguyệt Càn Khôn!

Đối mặt với hơn mười gã đệ tử ngoại môn Đế giai vây công, tuy rằng Phong Vân Vô Ngân cũng không cảm giác được hơn mười tên này có bao nhiêu uy hiếp, có điều hắn cũng không dám chậm trễ, toàn lực vận chuyển bốn cây kiếm cốt, thi triển đại sát thuật, kiếm thuật Nhật Nguyệt Càn Khôn.

Onah!

Vô số kiếm khí, kiếm ý, băng sát bản nguyên, phong sát bản nguyên, trong nháy mắt cầu thành một đồ hình càn khôn đen trắng cực lớn, liên tục xoay tròn, bên trong ẩn chứ kiếm khí kinh thiên vĩ địa, cắt hết thảy mọi thứ, sắc bén vô cùng, ngay cả hàng rào không gian kiên cố cũng bị cắt thành những khe nhỏ chằng chịt.

Phốc! Phốc! Phốc!

Kiếm khí loạn bạo, tia sáng gãy khúc…

Hơn mười tên đệ tử ngoại môn xông lên, thân thể nát bấy toàn bộ, bị cắt thành từng đoàn thịt vụn.

Máu tươi nhuộm đỏ mặt đất, nội tạng nát vụn… Máu tanh tột đỉnh!

- Tê!

Những đệ tử ngoại môn dưới đài bị thủ đoạn hung tàn của Phong Vân Vô Ngân chấn cho kinh sợ, không còn đệ tử ngoại môn bình thường nào dám đơn giản xông lên đài chiến đấu nữa.

Mạnh!

Phong Vân Vô Ngân cường hoành, vượt xa tưởng tượng của chúng đệ tử ngoại môn.

Phong Vân Vô Ngân với kiếm thuật vừa thể hiện ra, tuyệt đối có thể đưa mình vào vị rí mười đại đệ tử ngoại môn trong học phủ Tử Anh.

Đừng nói là xếp chót, chí ít có thể thay thế được vị trí của La Thiên Hoa.

Quanh thân Phong Vân Vô Ngân bao bọc bởi kiếm khí, lúc thuần dương, lúc man hoang, lúc liệt hỏa, lúc lại có đồ hình càn khôn xoay tròn, giống như một vị kiếm tiên, lạnh lùng nhìn quét toàn thể đệ tử ngoại môn bị chấn sợ, cười nhạo nói:

- Sao không lên nữa? Mấy vạn người đối phó một mình ta, vì sao còn sợ không dám đi lên nữa? Ta nói rồi, hôm nay đi lên một người chết một người, đi lên hai người chết hai người, đi lên vạn người, chết vạn người, toàn bộ đều chết!

Phong Vân Vô Ngân bừng bừng lệ khí, sát khí ngưng tụ thành thực chất, cuồn cuộn bốn phương, cát bay đá chạy, lôi đình vạn quân!

- Úc? Lợi hại, lợi hại, quả nhiên lợi hại… Đã có thể liệt vào trong mười đại đệ tử ngoại môn rồi, chỉ bằng tu vi kiếm thuật, có thể bài danh trước vị trí thứ bảy. Thảo nào cuồng vọng như vậy, cuồng vọng không điểm dừng.

Đường chủ chấp pháp đường ngồi trên một chiếc ghế lớn, vuốt râu cười nói:

- Xác thực có tiền vốn.

Ngừng lại một chút, hắn lại nhíu mày nói:

- Chỉ là, thủ đoạn cũng quá tàn nhẫn!

Vừa đối chiến, liền cắt toàn bộ đệ tử ngoại môn trên đài thành phấn mạt, như vậy chúng ta làm sao có thể cứu sống những đệ tử ngoại môn kia?

Phải biết rằng, tồn tại Đế giai khi tứ chi bị gãy, thậm chí thân thể bạo tạc, đều có thể không chết, chỉ cần còn giữ lại trái tim và đầu não, vẫn có thể tự hành sống lại. Thế nhưng, Phong Vân Vô Ngân xuất thủ quá ngoan lệ rồi, khi giết người đừng nói trái tim lẫn đầu, ngay cả lông mao cũng bị hủy, căn bản không lưu lại toàn thi. Đây căn bản là muốn người chết không thể sống lại, triệt để chết đi.

Đương nhiên, với tu vi những lão cổ đồng trong chấp pháp đường, chỉ cần linh hồn người chết chưa tiêu tan, đều có thể nặn lại thân thể nát bấy có bọn họ, giúp bọn họ sống lại. Chỉ bất quá, làm như vậy tiêu hao cực nhiều chân nguyên.

- Đường chủ, chỉ là một ít đệ tử ngoại môn chết đi, huống hồ tràng đấu này có sinh có tử, chúng ta không cần phải lãng phí chân nguyên, máu huyết đi cứu sống bọn họ.

Một vị chấp sự tương đối ý kỷ liền nói trước, rất sợ đường chủ hạ lệnh, nói bọn họ nhọc sức chín trâu hai hổ, đi cứu sống những đệ tử ngoại môn bị giết thảm kia.

- Hết thảy đi lên đều nhận lấy cái chết!

Phong Vân Vô Ngân kiêu ngạo vô cùng, một lần nữa rít gào!



Phong Vân Vô Ngân vừa xuất chiến, liền dựa theo chỉ dẫn của Hiên Viên sư huynh, trực tiếp hạ tử thủ, lấy thủ đoạn lôi đình vạn quân giết chết mười mấy tên đệ tử ngoại môn. Lấy thân phận một tạp dịch chăn ngựa, bày ra lực công kích liệt vào hàng mười đại đệ tử ngoại môn, khiến người người rung động.

Một ít đệ tử tạp dịch tới đây quan chiến, mỗi người đều cảm giác nhiệt huyết sôi trào, trên mặt kích động vô cùng. Tuy rằng bọn họ cũng không dám thể hiện mừng rỡ như điên trong long, thế nhưng sâu trong tâm linh, mỗi người đều hò hét như rống lên… Thật tốt quá! Phong Vân Vô Ngân quả thực khiến đệ tử tạp dịch chúng ta được kiêu ngạo! Hơi chút động thủ liền giết chết hơn mười gã đệ tử ngoại môn, chấn sợ mấy vạn đệ tử ngoại môn còn lại!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.