Huyền khí tu vi của Phong Vân Vô Ngân vẫn dừng lại ở 6 phẩm, còn thiếu
chút hỏa hầu mới có thể đột phá lên 7 phẩm. Cần phải biết rằng, huyền
khí tu vi quyết định uy lực khi Phong Vân Vô Ngân thi triển kiếm ý. Chỉ
có 6 phẩm huyền khí tu vi chỉ có thể đám bảo cho Phong Vân Vô Ngân thi
triển mấy lần kiếm ý kiếm khí thì huyền khí trong cơ thể sẽ cạn sạch.
Bây giờ, có một đám thi thể nát vụn, Phong Vân Vô Ngân đương nhiên không thể bỏ qua.
Thi thể của năm gã tán tu đám Bạch Hổ đã bị Phong
Vân Vô Ngân đập nát, chỉ còn có thể gọi là đống thịt vụn, nên Phong Vân
Vô Ngân có thể không cần để ý tới đẳng cấp của bọn chúng khi còn sống,
thoải mái luyện hóa không chút khó khăn, nhưng huyền khí năng lượng hấp
thu được cũng vô cùng ít ỏi. Nhưng dù sao có cũng còn hơn không, Phong
Vân Vô Ngân đứng im hơn mười phút, luyện hóa sạch đám thi thể nát vụn,
chỉ còn lại mấy chiếc y phục rách nát, ngay cả một chiếc nạp giới cũng
không có.
- Một đám nghèo kiết xác.
Phong Vân Vô Ngân bĩu môi chửi một tiếng.
Lý Tu và hai gã thủ hạ nghe thấy, trong lòng càng kinh hãi, thầm nghĩ:
- Tiểu tử này thủ đoạn thật ngoan độc, không chỉ giết người mà còn hủy
hoại thi thể, bây giờ còn trách kẻ chết không mang theo đồ vật quý giá
để hắn cướp bóp, tâm tính hung tàn ngoan độc tới cực điểm.
- Hì hì, Quách huynh, chúng ta, chúng ta có thể về thành rồi chứ?
Lý Tu vô cùng cẩn thận dò hỏi.
- À, phiền Lý thiếu gia dẫn đường.
Hấp thu xong đám thi thể, vẻ mặt Phong Vân Vô Ngân lại khôi phục lại vẻ nhã nhặn vô hại, nói năng cũng rất nho nhã.
Lý Tu lại thầm chấn kinh trong lòng, lại dành tặng cho Phong Vân Vô Ngân thêm mấy câu đánh giá “hỉ nộ bất thường”.
Rồi lập tức, Lý Tu đi song song cùng với Phong Vân Vô Ngân, đi về phía Vạn
Tiên Thành cách đó mấy chục dặm. Trên đường đi, Phong Vân Vô Ngân cười
hỏi:
- Lý thiếu gia, gã tán tu vừa tự tìm cái chết vừa rồi tựa hồ không nể mặt ngươi lắm, ha ha......
Vẻ ngượng ngùng chợt xuất hiện trên mặt Lý Tu, hắn cười khổi nói:
- Quách huynh, gia phụ là Vạn Tiên Thành ngoại thành thành chủ, có tất cả 8 con trai, 3 con gái. Tại hạ xếp thứ ba. Gã Bạch Hổ vừa bị Quách huynh giết chết là một trong những tay chân tâm phúc của nhị ca ta.
Nói tới đây, ngữ âm của Lý Tu chợt thấp xuống:
- Quách huynh, gia phụ tu vi đã đạt tới hậu thiên 10 phẩm đại viên mãn,
sắp đột phá lên tiên thiên cảnh giới, một khi trở thành tiên thiên võ
giả, gia phụ sẽ tự động tiến vào trong nội thành, phụng sự bên cạnh Lý
Vạn Tiên đại nhân. Bởi vậy, vị trí ngoại thành thành chủ sẽ bị trống.... Quách huynh, ngươi hiểu ý tại hạ chứ?
Nói đến đây, Phong Vân Vô Ngân không ngốc không đần độn, đương nhiên hiểu rõ:
- Vậy thì, vị trí ngoại thành thành chủ sẽ là cuộc cạnh tranh của tam thiếu gia và các vị huynh đệ tỷ muội khác rồi, đúng không?
Trên thực tế, mấy huynh đệ của Lý Tu tranh đấu ngôi vị Vạn Tiên Thành ngoại
thành thành chủ đã không còn là chuyện bí mật trong giới tán tu của
Chiến Tần Đế Quốc. Bởi vậy, Lý Tu nói thẳng với Phong Vân Vô Ngân cũng
không hề phải e ngại điều gì.
- Quách huynh, hiện tại những người có khả năng cạnh tranh nhất chính là đại ca, nhị ca của tại hạ và chính tại hạ. Còn những người khác không hề có chút tư cách tranh đoạt gì cả. Quách huynh vừa rồi giết chết gã Bạch Hổ, phá hủy thi thể hắn, chẳng
khác nào đã hoàn toàn trở mặt với nhị ca của tại hạ.
Lý Tu nói đầy ẩn ý:
- Nhưng, nếu Quách huynh chấp nhận lời chiêu mộ của tại hạ thì tình hình
sẽ hoàn toàn khác. Quách huynh, gã Bạch Hổ đó mượn cớ tỷ thí võ nghệ đã
giết chết bốn chiến tướng đắc lực của tại hạ, hiện nay lại bị Quách
huynh giết chết, vừa hay lại nỗi hận của tại hạ, nhị ca cũng không thể
nói gì được cả.
- Ồ....
Phong Vân Vô Ngân cười nhạt:
- Tam
thiếu gia, ta là một võ giả, chuyên tâm với võ đạo, vốn không nên tham
gia vào cuộc tranh giành ngôi vị của huynh đệ các ngươi. Nhưng... nếu
tam thiếu gia có thể cung cấp đủ tài nguyên tu luyện cho ta, vậy.... tất cả đều có thể thương lượng.....
- Quách huynh yêu tâm, tại hạ
tài lực hùng hậu, cao cấp đan dược, dược liệu quý hiếm, thậm chí tinh
huyết thi thể của hung thú, đảm bảo Quách huynh dùng không hết được. Sau này, nếu tại hạ có thể kế tiếp ngôi vị ngoại thành thanh chủ, đảm bảo
Quách huynh cả đời vinh hoa phú quý.
Lý Tu vô cùng vui mừng nói.
- Được rồi, được rồi.
Phong Vân Vô Ngân bình thản đáp.
Phong Vân Vô Ngân thầm nghĩ, gã Lý Tu này tài lực hùng hậu, mình có thể nhân
cơ hội kiếm tài nguyên tu luyện từ chỗ hắn. Nhưng nếu muốn kiếm được lợi lộc từ người hắn thì cũng phải thể hiện được thực lực hơn người mới
được. Nếu không, với tâm kế của Lý Tu tuyệt đối sẽ không chịu bỏ vốn lớn ra đâu.
Hai người cười với nhau, mỗi kẻ có một ý đồ riêng.
Không lâu sau, bốn người đã tiến vào trong Vạn Tiên Thành.
Vừa vào thành, Phong Vân Vô Ngân liền cảm thấy hai mắt rực sáng.
Vạn Tiên Thành này bố cục to lớn, cung điện trùng điệp, từng con đường trải đá lớn nối thẳng đến vô số đại điện vô cùng hùng vĩ, có thể nói là vô
cùng nguy nga tráng lệ.
Kiến trúc trong thành cũng rất to lớn,
tiệm vũ khí to lớn, tiệm đan dược to lớn, trường tỷ thí to lớn, trường
đấu giá to lớn.....
Hơn nữa, người qua lại trong thành vô cùng
đông đúc, trên những con đường tương đối phồn hoa ở trong thành, người
qua lại gần như mặt sát mặt, tay chạm tay, chỉ cần bước lớn một bước là
có thể giẫm lên chân người bên cạnh.
Còn những kẻ đi đường này
cũng đều có khuôn mặt bặm trợn, dáng vẻ hung tợn, vô cùng cuồng dã. Còn
có những nữ tử dáng vẻ vô cùng kiều mị, phóng đãng.
Tán tu! Tất cả đều là khí chất của tán tu!
Thấp thì có 3,4 phẩm tu vi, cao thì có 8,9 phẩm tu vi, thậm chí 10 phẩm tu vi.
Vạn Tiên Thành này quả nhiên không hổ là nơi tập trung của giới tán tu của
Chiến Tần Đế Quốc. Thánh địa! Tán tu ở trong đó không dưới mấy vạn người , mấy chục vạn người ....
Phong Vân Vô Ngân vô cùng chấn kinh.
Lý Tu âm thầm quan sát, khẽ phe phẩy quạt, nho nhã nói:
- Quách huynh, nơi này so với Đông Hải Nộ Chùy Đảo, có lẽ cũng có chút đặc sắc phải không? Ha ha!
Tiến vào trong Vạn Tiên Thành, Lý Tu tự tin hơn hẳn, có đầy đủ sự cao ngạo và tiêu sái của kẻ làm chủ.
- Ừ, không tồi! Đông Hải Nộ Chùy Đảo vô cùng vắng lặng, sao có thể sánh
được với cảnh tượng phồn hoa của nơi đây. Không tồi, quả thực là không
tồi.
Phong Vân Vô Ngân không ngừng gật đầu.
- Quách huynh, xin mời tới phủ đệ của tại hạ, tại hạ sẽ thiết yến tiệc khoản đãi Quách
huynh. Đồng thời giới thiệu Quách huynh với một vài tán tu bằng hữu có
chút thân phận.
Lý Tu mỉm cười nói.
- Không cần khách sáo!
Phong Vân Vô Ngân khẽ mỉm cười đi theo Lý Tu.
Không lâu sau, một cung điện vô cùng rộng lớn đã xuất hiện trước mắt Phong Vân Vô Ngân.
Cung điện đèn đuốc sáng rực, thềm đá bên ngoài cung điện cao tới trăm bậc,
người đứng dưới bậc đá không thể nhìn rõ cảnh tượng ở trong cung điện.
Bên cạnh thềm đá trồng cây cổ thụ chọc trời, khí thế rất tráng lệ.
- Quách huynh, đây chính là phủ đệ của tại hạ! Xin mời!
Lý Tu khẽ mỉm cười, trên mặt tràn đầy vẻ khoe khoang.
Phong Vân Vô Ngân thầm nghĩ, phủ đệ của gã Lý Tu này giống như cung điện của
hoàng gia vương tử, vô cùng quý phái, khí thế huy hoàng. Từ đó có thể
thấy, những kẻ tầng lớp trên ở trong Vạn Tiên Thành, tài lực quả thực
ghê gớm gấp trăm lần so với tông môn đệ tử thông thường, hai bên quả
thực không thể so sánh nổi.
Phong Vân Vô Ngân đi theo Lý Tu tiến vào trong.
Vào trong cung điện, đình đài lầu gác trùng điệp, giả sơn ao nước nhiều vô
số kể. Vô số nữ tử kiều diễm xinh đẹp thướt tha đi, qua, sau khi nhìn
thấy Lý Tu liền quỳ xuống hành lễ, khẽ khàng nói:
- Tam thiếu gia!
Phong Vân Vô Ngân nhìn không chớp mắt, trong lòng thầm phục, buột miệng nói:
- Tam thiếu gia, vương công quý tộc trong thế gian e rằng cũng không thể sánh nổi với ngươi.
Nhưng trong lòng lại thầm nghĩ:
- Ngươi càng giàu có, lão tử càng bóc lột nhiều hơn. Thật là tuyệt diệu.
- Ha ha, Quách huynh, cái này đã là gì chứ.
Ánh mắt Lý Tu hiện lên vẻ tự hào:
- Nếu tại hạ có thể ngồi lên ngôi vị ngoại thành thành chủ, tài lực đại vị lập tức sẽ tưng chục lần trăm lần.
Ngưng lại một lát, Lý Tu thu lại tinh quang trong ánh mắt, dẫn Phong Vân Vô
Ngân tới một căn phòng khách nhỏ trang trí trang nhã, mỉm cười nói:
- Quách huynh, ngươi hãy nghỉ ngơi trong giây lát, tại hạ lập tức chuẩn bị yến tiệc chào đón Quách huynh.
- Ồ, tam thiếu gia không cần đa lễ.
Phong Vân Vô Ngân gật đầu, đi vào trong phòng khách.
Trong phòng khách tỏa ra mùi hương dịu nhẹ, đặt một vài chậu cây cảnh nhỏ
được cắt tỉa cẩn thận, trên tường gỗ có treo mấy bức tranh thị nữ vô
cùng xinh xắn sinh động, nữ tử trong tranh như thể sắp bước từ tranh ra
ngoài.
Giữa phòng khách có trải một tấm da thú màu da sáng bóng,
uy áp nhẹ nhàng tỏa ra, không ngờ là da của một con 10 phẩm hung thú,
Tăng Ác Hoa Hổ.
- Chậc chậc, gã Lý Tu này thật là xa xỉ, một gian phòng khách bình thường đã dám dùng da thù của 10 phẩm hung thú làm
thảm trải sàn....
Phong Vân Vô Ngân khẽ cảm thán, rồi bước vào, ngồi xếp bằng trên tấm da thú.
- Bây giờ, mình đã vào tới Vạn Tiên Thành ngoại thành, không tới 1 tháng
nữa sẽ tới đại hội chọn rể của Vạn Tiên Thành, tới lúc đó, tán tu khắp
nơi sẽ tập trung tụ hội tại đây, đúng là một ngày hội quy mô to lớn. Mục tiêu của mình là đoạt được ngôi vị quán quân của đại hội chọn rể, vô
cùng khó khăn. Hơn nữa, lúc này mình đã giết tâm phúc của con trai thứ
hai của ngoại thành thành chủ, lại quan hệ thân mật với Lý Tu như vậy,
đã không thể tránh khỏi bị cuốn vào cuộc tranh giành quyền lực của huynh đệ Lý gia. Tình thế nguy cấp như vậy, mình chỉ có thể nhanh chóng nâng
cao thực lực mới có thể thoát thân nổi.
Phong Vân Vô Ngân liền
giải phóng 416 hạt Thiên Địa Đan Điền ra, hấp thu thiên địa linh khí bốn xung quanh. Lúc trước hấp thu một đống thi thể vụn khiến cho huyền khí
tu vi của Phong Vân Vô Ngân đã tăng thêm được mấy phần, mơ hồ đã chạm
tới rào cản, chỉ cần chịu khó tu luyện là có thể phá vỡ rào cản, đột phá lên 7 phẩm cảnh giới.
Cùng lúc đó, Phong Vân Vô Ngân vén áo lên, không ngừng lấy tinh huyết màu vàng kim từ trong nạp giới ra, bôi lên chỗ đan điền.
Yêu thai trong cơ thể vui mừng cựa quậy, ra sức hấp thu tinh huyết màu vàng kim, giống như một quả tim đập thình thịch, vô cùng quái dị.
Làm như vậy hơn một tiếng đồng hồ, Phong Vân Vô Ngân cảm thấy bụng đói cồn
cào, không thể chịu đựng nổi, lập tức lôi viên thịt viên luyện hóa từ
thi thể của 10 phẩm hung thú từ trong nạp giới ra, ăn ngấu nghiến.
Việc kỳ quái liền xảy ra.
Viên thịt viên đi vào trong bụng, nhưng không hề như bình thường chui xuống
dạ dày, mà lại bị yêu thai trong đan điền hấp thu phần lớn.
Dinh dưỡng trong viên thịt viên, mười phần thì có tới 9 phần đã bị yêu thai hấp thu hết.
Yêu thai hấp thu dinh dưỡng của thịt viên xong, tần suất rung động tăng lên, hiển nhiên vô cùng vui sướng.
- Ồ? Thịt viên cũng có thể nuôi yêu thai được?
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân khẽ chấn kinh.
Vốn dĩ, Phong Vân Vô Ngân nuốt một viên thịt viên luyện hóa từ 10 phẩm hung thú, có thể tăng 1000 cân lực lượng, đồng thời sẽ cảm thấy no ngấy,
trong thời gian ngắn không hề có cảm hứng với bất cứ loại thực phẩm nào
nữa.
Nhưng lúc này, yêu thai đã âm thầm chiếm mất chín phần dinh
dưỡng của thịt viên, khiến cho dạ dày Phong Vân Vô Ngân vẫn lép kẹp, cảm giác đói khát vẫn còn tồn tại, đồng thời, hắn chỉ tăng thêm được 100
cần lực lượng.
Cảm giác đói khát không ngừng kéo tới, Phong Vân
Vô Ngân không kìm được liền liên tục lôi thịt viên tích trữ trong nạp
giới ra, ăn điên cuồng.
Mỗi một viên thịt viên nuốt vào trong
bụng, chín phần dinh dưỡng đều bị yêu thai hấp thu hết. Yêu thai giống
như một tên thổ phỉ hung ác ngang ngược, không ngừng cướp dinh dưỡng vốn thuộc về dạ dày, phủ tạng.
Nửa tiếng sau, Phong Vân Vô Ngân đã ăn hết tất cả thịt viên tích trữ trong nạp giới mới cảm thấy lưng lửng no.
Hơn một trăm viên thịt viên, nếu là lúc trước, sau khi lần lượt ăn có thể
khiến cho Phong Vân Vô Ngân tăng thêm 10 vạn cần lực lượng, nhưng lúc
này, yêu thai giở trò, Phong Vân Vô Ngân chỉ tăng thêm được 3000 cân lực lượng.
Nhưng.....
Yêu thai trong đan điền tỏa sáng rực rỡ, bề mặt yêu thai đã xuất hiện vết nứt rất mờ, rất khó phát hiện ra được.
Một vết nứt nhỏ như sợi tóc.
- Cái này... cái này... cái này lẽ nào là yêu thai đang... đang nở ra? Tiên thiên giao long sắp... sắp nở ra?
Trong đầu Phong Vân Vô Ngân khẽ lướt qua một ý nghĩ. Nhưng, thịt viên đã
không còn, vết nứt trên bề mặt yêu thai lại quá nhỏ, khiến Phong Vân Vô
Ngân không thể nào có thể tìm hiểu thêm được nữa.
- Xem ra mình
phải luyện hóa thêm thi thể của hung thú, đoạt thêm thịt viên nữa để
nuôi dưỡng yêu thai. Ồ, thi thể hung thú, đợi lát nữa mình yêu cầu Lý Tu là được. Hắn chẳng phải muốn cung phụng mình sao? Vậy hãy giao cho mình thi thể của 100 con 10 phẩm hung thú rồi tính tiếp. Hừ!
Phong Vân Vô Ngân khẽ gật đầu.
Rồi lập tức lại lấy tinh huyết màu vàng kim ra, bôi lên trên đan điền.
Đúng lúc đó, bên ngoài sảnh có một tiếng nữ nhân vô cùng mề mại:
- Quách thiếu đảo chủ, yến tiệc đã chuẩn bị xong, tam thiếu gia bảo tiểu tỳ mời ngài sang.
- Được!
Phong Vân Vô Ngân mỉm cười đứng lên, vỗ vỗ y phục rồi bước ra ngoài cửa.
Lúc này đã là buổi chiều tối, ở ngoài cửa, một thiếu nữ dáng người cao gầy, thân hình thướt tha đang đứng đợi ở đó:
- Quách thiếu đảo chủ!
- Không cần đa lễ, dẫn đường cho ta đi dự tiệc.
Phong Vân Vô Ngân khẽ nói.
Tỳ nữ đó cũng không dám nói thêm, nhẹ nhàng quay người , dẫn Phong Vân Vô
Ngân đi qua hành lang dài, tới một đại sảnh vô cùng nguy nga.
Ở
ngoài mái hiên của đại sảnh treo hàng ngàn chiếc đèn lồng nhỏ vô cung
tinh xảo, ánh sáng hồng dịu nhẹ tỏa ra, mười mấy thiếu nữ đứng tại cửa
đại sảnh đón khách, mùi hương dịu nhẹ tỏa ra, quyện lẫn cùng hương thơm
của thức ăn từ trong đại sảnh bay ra ngoài.
- Quách thiếu gia, xin mời!
tỳ nữ dẫn dường khẽ quay người , ra dấu hiệu “xin mời” với Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân cũng không khách khí, trực tiếp tiến vào trong đại sảnh.
Khi đi vào tới cửa, mười mấy thị nữ đón khách cùng quỳ xuống, thanh âm dịu dàng mềm mại như hoàng oanh:
- Quách thiếu đảo chủ, xin mời vào!
Phong Vân Vô Ngân thầm kêu lên, chậc chậc, cảnh tượng này thực sự có thể gọi là xa hoa tráng lệ.
Sau khi tiến vào trong đại sảnh, Lý Tu vội bước lên nghênh đón:
- Quách huynh, xin mời vào.
Lý Tu thân mật nắm tay Phong Vân Vô Ngân, đi vào một chiếc bàn gỗ lớn ở trong đại sảnh.
Bàn gỗ này dài mấy chục mét, rộng mấy mét, bên cạnh bàn đã có hơn trăm người cả nam lẫn nữ đang ngồi.
Lúc này, hơn trăm đôi mắt đều tập trung trên người Phong Vân Vô Ngân.
Tiếp đó, từng trận uy áp hoặc mơ hồ, hoặc hung lệ đè xuống bên người Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân cũng đưa mắt nhìn qua.
Chỉ nhìn thấy, hơn trăm nam nữ đó, khí tức đều vô cùng trầm ổn, vẻ mặt dữ
dằn, có kẻ mặt có vết đao, có kẻ mất tai hoặc mắt mũi, có kẻ mặt mày bặm trợn, hoặc đen sì... phần lớn đều là kẻ có dáng vẻ vô cùng quái dị.
Huyền khí cảnh giới của đám người này, thấp nhất cũng là 8 phẩm, phần lớn là 9 phẩm, còn có số ít lúc có lúc không, vô cùng bí ẩn, Phong Vân Vô Ngân
căn bản không thể đoán ra được tu vi của bọn chúng.
- Quách
huynh, đây đều là quý khách mà tại hạ đã khổ tâm chiêu mộ, cũng giống
như ngươi, phò tá cho tại hạ hoàn thành đại nghiệp.
Lý Tu giải thích.
Chưa đợi Phong Vân Vô Ngân đáp lời, ba gã tráng hán, một trung niên nữ tử
mặt to tai lớn cùng đứng dậy, trung niên nữ tử ngữ khí cổ quái nói:
- Tam thiếu gia, nghe nói hôm nay ngươi chiêu mộ được một gã tán tu có
thực lực phi phàm ở Hoàng Thạch Thành, không ngờ là một tên nhóc miệng
hôi mùi sữa. Tam thiếu gia, ngươi muốn đối đầu với đại thiếu gia, nhị
thiếu gia thì sao có thể chiêu mộ những kẻ phế vật rác rưởi như vậy
được?
- Ha ha ha!
Tất cả tán tu có mặt tại đây đều cười cuồng ngạo.
- Tam thiếu gia, hãy để tên tiểu tử này mau cút đi. 3 phẩm huyền khí tu vi, chẳng khác nào chó gà, phế vật.
Sắc mặt Lý Tu trở nên xám xịt, thấp giọng giải thích với Phong Vân Vô Ngân:
- Quách huynh, tại hạ chiêu mộ đám tán tu này, ai ai cũng có bản lĩnh
thưc sự, một đám hung tàn ngang nược, không dễ quản lý. Việc này........
Nói rồi, ánh mắt Lý Tu lộ ra tinh quang, có vẻ như đang muốn thử thách xem
Phong Vân Vô Ngân sẽ ứng phó thế nào với tình cảnh hiện tại.
Phong Vân Vô Ngân ha ha cười lớn, sắc mặt đột nhiên trở nên vô cùng hung tợn:
- Một đám ô hợp. Tam thiếu gia muốn làm đại sự, chiêu mộ đám ô hợp này,
quả thực khó thành công. Cũng được, hôm nay ta sẽ thay tam thiếu gia
loại từ một vài tên cặn bã lãng phí tài nguyên tu luyện.
Ngưng lại một lát, ánh mắt Phong Vân Vô Ngân tràn ngập sát khí:
- Ai không phục, bước ra!
Yêu thai trong đan điền cũng cựa quậy, một cỗ khí tức hung bạo tỏa ra.
-Ai không phục, đứng ra!
Phong Vân Vô Ngân lập tức hô lớn, thân hình sừng sững như thái sơn, khí thế
vô cùng khủng khiếp bộc phát ra, giống như thiên thần hạ phàm, yêu ma
nhập thể. Hai mắt hắn tràn ngập sát khí, đỉnh đầu lẹ khí ngút trời, yêu
thai trong đan điền cựa quậy, tiên thiên giao ở trong yêu thai không
ngừng giãy dụa, như thể muốn phá vỏ lao ra, há miệng nuốt người .
-Gặp phải phiền toái không được lui bước! Nhớ kỹ, ngươi phải vô lý hơn kẻ
khác gấp trăm lần! Ngoan độc hơn gấp trăm lần! Ngang ngược hơn gấp trăm
lần! Sát khí nồng đượm hơn gấp trăm lần! Thủ đoạn hung tàn hơn gấp trăm
lần! Nắm đấm cứng rồi, người giết nhiều rồi, những kẻ tán tu kia mới
chịu phục ngươi.
Trong đầu Phong Vân Vô Ngân vẫn văng vẳng vang
lên lời dặn dò của Chúc lão, bởi vậy không chút kiêng kị, sát khí cuồn
cuộn tuôn về phía hơn một trăm gã tán tu đang ngồi quanh bàn.
Những gã tán tu này lần đầu nhìn thấy Phong Vân Vô Ngân, chỉ cảm thấy tiểu tử này vô cùng yếu ớt, hoàn toàn vô hại, nên trong lòng đã xuất hiện ý
nghĩ cá lớn nuốt cá bé. Lúc này, khí thế của Phong Vân Vô Ngân tỏa ra,
cả người như một con hung thú, khí mạch trầm ổn, mỗi một nhịp hô hấp của hắn đều tỏa ra lực lượng vô cùng khủng khiếp.
Không thể xem thường.
Lập tức, quá nửa trong số đó liền thầm nghĩ, xem ra, tiểu tử này không phải hạng dễ trêu chọc, tam thiếu gia muốn chiêu mộ hắn, cung phụng hắn thì
có liên quan quái gì tới mình. Tam thiếu gia tài lực hùng hậu, có nuôi
dưỡng thêm một gã tán tu thì cũng không thể ảnh hưởng tới quyền lợi của
mình. Mình quả thực không cần phải ra oai phủ đầu với tên tiểu tử này.
Phong Vân Vô Ngân cảm nhận thấy rõ ràng, uy áp khiêu khích của đám tán tu này đối với hắn đã suy giảm đi quá nửa, trong lòng thầm cười lạnh, xem ra,
đám tán tu này quả nhiên là hạng quen bắt nạt kẻ mềm yếu, sợ hãi kẻ cứng cỏi.
-Hừ! Làm bộ làm tịch, để ta xem xem ngươi có bản lĩnh gì!
Mấy gã tán tu vừa đứng dậy lên tiếng đòi Phong Vân Vô Ngân cút đi đương
nhiên không thể bị Phong Vân Vô Ngân hù dọa. Một khi bọn chúng tỏ ra mềm yếu, từ nay về sau địa vị của bọn chúng trước mặt tam thiếu gia cũng sẽ giảm sút, bởi vậy, đã cưỡi lên lưng hổ thì phải theo đến cùng vậy.
Nữ nhân trung niên kia hô lớn một tiếng, huyền khí toàn thân tỏa ra, thân
thể vọt lên không trung, giống như hổ đói vồ mồi lao về phía Phong Vân
Vô Ngân, hai chân không ngừng đá ra, không khí cũng bị đá cho nổ tanh
tách, từng ngọn lửa đột nhiên sinh ra, hình thành nên một đám lửa giữa
hai chân mụ ta.
-Quỷ Hỏa Tam Thập Cước!
Nữ nhân trung niên này trước khi quy phục dưới trướng Lý Tu đã là một tán tu độc hành nổi
tiếng ở Chiến Tần Đế Quốc, 9 phẩm trung kỳ huyền khí tu vi, chuyên làm
chuyện giết ngươi cướp của, tâm địa độc ác, ra tay đều là sát chiêu.
Môn Quỷ Hỏa Tam Thập Cước này là một môn huyền cấp thấp cấp cước pháp, mụ
đã luyện tới đại thành cảnh giới, một khi ra tay ba mươi cước liên tiếp
đá ra, quỷ hỏa xuất hiện, kẻ trúng chiêu lập tức bị thiêu cháy.
-Võ giả chưa lãnh ngộ ra “ý” quả thực vô cùng yếu ớt.
Phong Vân Vô Ngân đứng sừng sững như núi, khóe miệng lộ ra nụ cười khinh miệt:
-Áp lực của nữ nhân này gây ra cho mình chỉ mạnh hơn 9 phẩm hung thú một
chút, sau khi Thần Man Lực Vương Quyết của lão tử đạt tới đại thành cảnh giới, 10 hung thú bình thường đều có thể đánh chết, đâu đến lượt một
con mụ điên không biết tự lượng sức mình.
Trong thời gian tu
luyện tại khu rèn luyện dã ngoại, Phong Vân Vô Ngân đã giết hàng trăm
con hung thú, trong đó có không ít 10 phẩm hung thú, sát khí đã hình
thành, kinh nghiệm thực chiến cũng vô cùng phong phú, tâm tính cũng vô
cùng rắn rỏi, thân hình hắn không hề động, đợi tới khi nữ nhân kia mang
theo đám quỷ hỏa đá tới, hai tay hắn đột nhiên đưa ra, dùng lực bắt
mạnh, bắt chặt lấy hai bàn chân của nữ nhân kia.
-Phù! Phù! Phù!
Từng ngọn quỷ hỏa không ngừng bốc cháy trên thân thể Phong Vân Vô Ngân,
khiến y phục của hắn bốc cháy ngùn ngụt, nhưng còn da thịt của hắn lại
lóe lên vẻ sáng bóng, quỷ hỏa không thể thiêu đốt nổi.
-Chết đi!
Nữ nhân kia bị Phong Vân Vô Ngân bắt lấy hai chân, thân hình ngưng trệ lại trên không trung, ra sức giãy dụa. Một cảm giác kinh hãi từ trong lòng
mụ lan tỏa ra toàn thân.