“Tôi là Tiền An Na, mới đến phòng thiết kế không lâu.”
“Cô cũng thức đêm tăng ca?”
“Không, tôi chỉ là không muốn trở về nên dứt khoát ngủ lại công ty một đêm, mới thức dậy chuẩn bị đi ăn sáng.”
“Thật trùng hợp, tôi cũng vậy, chúng ta cùng đi nhé.”
Hai người cùng nhau ra khỏi công ty.
Tìm một quán cháo ngồi xuống.
“Tôi vừa vào công ty đã nghe đến tên của cô, vẫn muốn đi tìm cô, không ngờ hôm nay lại được gặp.” Tiền An Na nói.
Lời nói của Tiền An Na rất bình thường, nhưng Lý Tang Du lại cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, tại sao lại muốn đi tìm cô? Có thể từng nghe thấy tên cô trong công ty, nhưng chắc chắn không phải chuyện tốt gì, vì sao người mới này lại cảm thấy hứng thú với cô như vậy?
Lý Tang Du tự giễu nói: “Xem ra tôi rất nổi tiếng!”
“Mạo muội hỏi một câu, cô thật sự là người tình của tổng giám đốc sao?” Trong mắt Tiền An Na mang theo chờ mong: “Chắc chắn làm người tình có rất nhiều tiền nhỉ?”
Có rất nhiều tiền?
Có rất nhiều tiền cô còn đi làm làm gì?
“Xem quần áo tôi mặc trên người là biết tôi có tiền hay không rồi.” Đúng là cái tên Lý Tang Du rất vang dội, nhưng cách ăn mặc của cô lại hoàn toàn không phù hợp với cái tên vang dội này, người thông minh một chút là có thể nhìn ra.
Làm người tình mà phải keo kiệt giống như cô sao?
Có người tình nào không phải mặc toàn hàng hiệu, son phấn xinh đẹp?
“Đúng vậy, tập đoàn Lục Thị chính là tập đoàn nổi tiếng nhất thành phố A, thân là người tình của tổng giám đốc Lục Thị mà lại mộc mạc như vậy, có thể thấy tổng giám đốc keo kiệt cỡ nào.” Tiền An Na nói lời thành thật.
Trái lại lời này khiến Lý Tang Du có phần yêu thích người mới này.
Trong công ty không có người nào dám nói xấu tổng giám đốc, cho dù là cô bị ức hiếp chèn ép đến thương tích đầy mình, cũng không ai dám nói lời công bằng giúp cô, không ngờ người mới đến này lại dám nói như vậy.
Khoảng cách giữa hai người lập tức được kéo gần hơn không ít.
Thời gian ăn sáng không dài, nhưng hai người nói chuyện rất hợp ý nhau.
Sau khi ăn xong, hai người chia tay, Tiền An Na về nhà nghỉ ngơi, Lý Tang Du trở lại phòng tài liệu của công ty.
Khi mọi người lục tục tiến vào phòng tài liệu nhìn thấy Lý Tang Du đã làm việc suốt đêm thì đều cảm thấy ngượng ngùng.
Tối qua tất cả mọi người đi hát karaoke, mà Lý Tang Du thì làm việc suốt đêm, người hơi tốt bụng chút sẽ thấy áy náy. Khi Lý Tang Du mang chồng tài liệu đã sửa xong đặt lên bàn làm việc của Trương Ngọc, đổi lại được biểu cảm bất ngờ của cô ta.
Cô ta không ngờ Lý Tang Du có thể sửa xong hết trong một đêm.
Cũng chính từ ngày này trở đi, trong lúc vô hình thái độ của Trương Ngọc đối Lý Tang Du đã có thay đổi.
Khi sắp đến giữa trưa, Lý Tang Du thức suốt đêm không chịu nổi mà ngủ gật, người của phòng tài liệu cũng không đến quấy rầy cô, mặc cô gật gù ở đó.
Cho đến thời gian ăn trưa, Triệu Nguyệt Sương mới đánh thức Lý Tang Du vẫn đang ngủ gật.
“Tang Du, ăn cơm trưa xong cô trở về nghỉ ngơi đi, tối qua đã làm hết việc của hôm nay rồi, cô còn ở lại công ty làm gì.”
Lý Tang Du ngẫm lại cũng đúng, chờ ăn cơm trưa xong vẫn nên tan làm sớm, phụ nữ không thể thức khuya, cô thức cũng đã thức rồi, phải nghĩ cách ngủ bù mới được.
Một đoàn người mời nhau đi vào thang máy dành riêng cho tổng giám đốc.
Khi các cô đi đến thang máy, trùng hợp gặp gỡ Lục Huyền Lâm và đối tác mới bàn công việc xong đi đến.
Người của phòng tài liệu nhường đường, gặp tổng giám đốc còn dám tranh giành, không muốn làm việc nữa sao.
Lục Huyền Lâm tựa như vô tình liếc nhìn Lý Tang Du.
Người phụ nữ này ngốc đến vậy sao? Anh ở đó mà không chịu nịnh bợ, nhất định muốn thức suốt đêm làm việc?
Chỉ vì tỏ ra cứng rắn?
Lục Huyền Lâm vẫn không quen tật xấu này, cô càng cứng rắn anh càng muốn chèn ép, đây là tư tưởng chủ nghĩa đàn ông trời sinh của anh đang quấy phá.
Khi đi qua đám người Lý Tang Du đang chờ ở bên cạnh, Lục Huyền Lâm lên tiếng nói chuyện với người bên cạnh, không tiếp tục nhìn về phía cô nữa.
“Cậu Lục, đã đàm phán xong rồi, anh và tôi đều có thể kiếm được không ít lợi nhuận, phải ăn mừng một bữa mới được, muốn đến chỗ nào ăn cứ việc nói.” Đối tác Quách Sướng vui mừng hớn hở nói.
“Thật sao?” Trong mắt Lục Huyền Lâm lộ ra xảo quyệt.
“Còn có thể là giả được à! Nghĩ ra chỗ tốt nào rồi sao?”
“Nhà ăn của công ty chúng tôi.”
Tất cả mọi người đều sững sờ.
“Sao vậy? Coi thường?” Lục Huyền Lâm khiêu khích nói.
“Cậu Lục đã mở miệng, sao chúng tôi có thể từ chối chứ? Anh có thể ăn, chúng tôi còn không thể ăn sao? Đi!”
Một đoàn người tiến vào thang máy.
“Tang Du, tổng giám đốc thật sự không để ý đến cô nữa rồi sao?”
“Không phải là bởi vì lần trước tập thể chúng ta không đến làm việc nên mới giáng chức cô đó chứ?”
“Tôi cũng cảm thấy như vậy, là chúng ta hại Tang Du.”
“Được rồi, đừng nghĩ nữa, còn ăn cơm không?” Lý Tang Du nghe không nổi nữa, ngọn nguồn trong đó, chỉ một mình cô biết.
Chuyện Lục Huyền Lâm làm với cô không hề liên quan đến công việc, chỉ đơn thuần là ân oán cá nhân.
Thấy Lý Tang Du không so đo, những người khác cũng không nhắc lại nữa, chờ thang máy xuống, tiến vào rồi đi lên nhà ăn.
Nhà ăn của Lục Thị rất lớn, chiếm một tầng lầu, món ăn phong phú, giá cả hợp lý, đây chính là phúc lợi cho nhân viên. Vì vậy 80% nhân viên đều sẽ đến nơi này ăn cơm, bao gồm cả giám đốc các phòng ban. Tổng giám đốc Lục Huyền Lâm cũng sẽ thỉnh thoảng lấy lý do quan sát mà ngẫu nhiên xuất hiện ăn một bữa ở đây, cũng tỏ vẻ quan tâm và rút ngắn khoảng cách của anh với các nhân viên.
Trong nhà ăn có một gian phòng kiểu mở rộng dành riêng cho tổng giám đốc, ngồi ở bên trong có thể quan sát toàn bộ nhà ăn.
Khi đám người Lý Tang Du tiến vào nhà ăn, tất nhiên cũng nhìn thấy đoàn người Lục Huyền Lâm đã ngồi ở đó từ trước.
“Hôm nay tổng giám đốc cũng ăn ở trong này?” Triệu Nguyệt Sương kinh ngạc, lần cuối cùng nhìn thấy tổng giám đốc ở trong này vẫn là chuyện của mấy tháng trước.
Mấy người nhỏ giọng bàn tán, duy chỉ có Lý Tang Du mặt không đổi sắc ngồi xuống.
Từ tầm mắt của Lục Huyền Lâm, Lý Tang Du ngồi ở vị trí trước anh, mặt đối mặt.
“Cậu Lục, nhìn gì mà chăm chú vậy?” Biểu cảm của Lục Huyền Lâm dẫn đến sự chú ý của Quách Sướng.
Sau khi Quách Sướng thuận theo tầm mắt Lục Huyền Lâm nhìn lại, không nhịn được khẽ giật mình.
Trong đông đảo các cô gái, không thể nghi ngờ Lý Tang Du là người xuất sắc nhất, cũng trở thành tiêu điểm được chú ý nhất.
“Nói thật, tôi rất hâm mộ cậu Lục, tập đoàn Lục Thị tập hợp nhiều gái đẹp trong thiên hạ, không giống Quách Thị chúng tôi, đều là đàn ông thô kệch, cho dù có mấy người phụ nữ thì cũng là kém cỏi không nhìn nổi.” Quách Sướng vừa nói vừa nhìn chằm chằm Lý Tang Du im lặng không nói chuyện trong đám phụ nữ đang thì thầm bàn tán.
“Người phụ nữ mặc trang phục công sở màu lam nhạt là ai?” Quách Sướng không nhịn được hỏi.
Thư ký Elise của Lục Huyền Lâm vội nhìn về phía ông chủ của mình, người Quách Sướng hỏi chính là Lý Tang Du, mà Lý Tang Du lại là người tình của ông chủ, có nên trả lời câu hỏi của Quách Sướng hay không, Elise thật sự rất phân vân.
Sau khi Quách Sướng hỏi ra, ánh mắt Lục Huyền Lâm lóe lên thắc mắc: Cô ấy lại nổi bật như vậy sao?
Nếu chỉ xét đến bề ngoài, so sánh với những người phụ nữ xung quanh, quả thật cô ấy rất nổi trội.
Thảo nào lại trêu chọc nhiều đàn ông như vậy.
“Elise?” Không nhận được câu trả lời, Quách Sướng chỉ đích danh thư ký muốn cô ta trả lời.
“A…” Elise lại liếc mắt nhìn Lục Huyền Lâm, muốn lấy được nhắc nhở từ chỗ của anh.