Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 50: Chương 50: Quy tắc thương nghiệp




Kết quả là, Lục Huyền Lâm chỉ nhìn chằm chằm Lý Tang Du, hoàn toàn không để ý đến tình hình bên này.

“Người phụ nữ kia tên gì?”

“À…” Elise ra vẻ như đang lục lại trí nhớ để kéo dài thời gian, trong lòng lại đang thầm hò hét: Lục tổng ơi, anh mau chóng hoàn hồn đi chứ.

“Sao rồi? Vẫn chưa nhớ ra?”

“Cái này, hình như là…” Elise gấp gáp đến đổ mồ hôi cả người, liên tục đưa mắt ra hiệu cầu cứu với Lục Huyền Lâm.

“Rốt cuộc là ai hả?”

“Cậu Quách, anh thích người phụ nữ như vậy?” Lục Huyền Lâm chậm rãi ung dung nói một câu.

Elise thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng, nếu ông chủ vẫn không nói, chắc cô phải giả vờ bất tỉnh, đột nhiên té xỉu thì sẽ không cần phải trả lời gì nữa.

“Người phụ nữ như thế nào?”

“Anh không phát hiện à, góc mắt cô ấy xếch lên, trong mắt có ánh nước, vừa nhìn đã thấy mùi hồ ly tinh nồng nặc. Người phụ nữ như vậy thay đổi thất thường, không đáng tin cậy.” Lục Huyền Lâm phân tích.

Elise nghe vậy suýt chút nữa rớt cằm, nếu Lý Tang Du là hồ ly tinh như vậy, không phải lúc đầu ông chủ cũng thích ư?

“Trong mắt chứa nước… Tôi thích! Phụ nữ ngày nay cả đám đều như xác chết, khô khan không thú vị, ngoại trừ dùng son phấn bao quanh khắp người thì chẳng còn gì cả. Đẹp tự nhiên như thế này mới là vẻ đẹp thật sự, tôi thích!”

“Khụ…” Elise nghe vậy hoảng sợ.

Quách Sướng nói vậy nghĩa là nhìn trúng Lý Tang Du? Ông chủ… Cô cẩn thận mà nhìn thoáng qua ông chủ nhà mình, đúng thật, sắc mặt ông chủ nhà mình trở nên rất khó coi.

Bỗng nhiên, Quách Sướng đứng lên, lắc lắc một xấp tiền đỏ trong tay: “Trả lời một câu, lấy một tờ.”

Lợi ích khổng lồ như vậy, lập tức hấp dẫn nhân viên từ những bàn xung quanh.

“Tên!”

“Lý Tang Du!” Có người lấy một tờ tiền đỏ.

“Tuổi!”

“Hai mươi lăm.” Lại lấy đi một tờ.

“Bộ phận gì?”

“Chiều cao? Cân nặng? Sở thích? Thích ăn cái gì?...”

Những câu hỏi liên tiếp được đặt ra, những thông tin về Lý Tang Du cũng thu thập xong.

Quách Sướng lúc này mới ngồi xuống.

Nhưng sắc mặt Lục Huyền Lâm càng lúc càng xanh.

Những người nãy giờ trả lời đều là đàn ông, không có ai là nữ.

Có thể thấy những người này quan tâm không ít đến Lý Tang Du.

Elise thấy vẻ tức giận mà không bộc phát này, mấy người nhân viên này sợ là khó giữ được công việc…

“Quả nhiên là cấp bậc nữ thần, mọi mặt đều hoàn hảo.” Nghe xong các chỉ số về Lý Tang Du, Quách Sướng thật sự là vô cùng hài lòng. Ánh mắt nhìn Lý Tang Du cũng càng thêm vội vã, hận không thể ngay lập tức tiến đến làm quen.

Nếu không phải Lục Huyền Lâm đang ngồi kế bên, nếu không phải nơi đây là công ty của người khác, Quách Sướng anh ta đã sớm tiếp cận.

“Cậu Quách thật sự để ý?”

“Đương nhiên rồi. Tuổi của tôi không nhỏ, trong nhà cũng hối thúc, nhưng vẫn luôn không tìm được người phù hợp, thậm chí người vừa mắt tôi cũng không có, không ngờ hôm nay lại gặp được ở chỗ này của cậu Lục, ha ha…” Quách Sướng chỉ còn thiếu khoa tay múa chân.

Sắc mặt Lục Huyền Lâm lại càng lúc càng đen, khí lạnh trên người cũng càng lúc càng nặng nề.

Những thứ này chỉ có thư ký Elise – người thường xuyên ở cạnh anh mới cảm nhận được.

Xong rồi, có người sắp gặp xui xẻo.

Giờ phút này, Lục Huyền Lâm cuối cùng cũng hiểu vì sao bên cạnh Lý Tang Du lúc nào cũng có rất nhiều đàn ông vây quanh, bởi vì cô chính là một viên nam châm, chuyên thu hút các nam châm khác cực.

Biện pháp duy nhất chính là dùng thủ đoạn mạnh mẽ để giải quyết dứt khoát, còn về chuyện Quách Sướng muốn để ý Lý Tang Du …

Lục Huyền Lâm anh là một người sẽ vì lợi ích mà bán người phụ nữ của mình ư?

Đương nhiên là không!

Trong lúc Quách Sướng vẫn đang tính toán, Lục Huyền Lâm đã có kế hoạch.

“Anh cũng biết tên cô ấy rồi?” Lục Huyền Lâm dù gấp vẫn ung dung hỏi.

“Tên gì?” Quách Sướng ngay từ đầu đã hỏi tên mỹ nhân này, nhưng không ai nói.

“Lý Tang Du!”

“Cái gì?” Quách Sướng lộ vẻ kinh ngạc: “Cô ấy chính là người thứ ba trong lời đồn?”

Lục Huyền Lâm cười cười, không thừa nhận cũng không phủ nhận.

Nhìn Lý Tang Du, trong ánh mắt Quách Sướng lộ vẻ phức tạp không rõ.

Không hề biết tình hình bên này của Lý Tang Du, Triệu Nguyệt Sương khó chịu trước ánh mắt của Quách Sướng: “Có người ở bên phía tổng giám đốc cứ luôn nhìn qua phía bên đây của chúng ta.”

“Đó là tổng giám đốc đang nhìn Tang Du.”

Dạo này mấy người trong bộ phận dữ liệu rất thích xem ánh mắt của Lục Huyền Lâm, tiêu điểm ánh nhìn của tổng giám đốc, gán lên người Lý Tang Du, tự xác nhận trong suy nghĩ của mình.

Đối với những người thích suy diễn dính chuyện của Lục Huyền Lâm lên người cô, Lý Tang Du đã quen im lặng.

Giải thích có tác dụng không?

Sẽ chỉ càng tô càng đen.

Lý Tang Du trong lúc ăn cơm vô tình ngẩng đầu, trùng hợp va phải ánh mắt Lục Huyền Lâm, lập tức cảm giác như có hai con dao nhỏ đang đâm thẳng vào người cô.

Cô vội vàng dời mắt, nghĩ thầm: Nhìn gì đó, tôi cũng đâu phải là bia ngắm.

Nhưng hai ánh mắt kia vẫn luôn bao vây người cô, khiến cô rất không thoải mái, vội vàng ăn cho xong rồi rời khỏi nhà ăn.

Quay lại bộ phận tài liệu, một làn sóng nhiệm vụ do Trương Ngọc sắp xếp lũ lượt kéo đến.

Vẫn là một chồng tài liệu cao như núi cần sửa lại.

Để hoàn thành một cách trơn tru, hôm nay tất cả mọi người trong bộ phận tài liệu đều phải tăng ca, không một ai thoát được.

Kế hoạch tan ca sớm vào buổi chiều của Lý Tang Du cũng tan thành mây khói.

Dù cô có là người sắt cũng không chịu được mấy ngày liên tiếp làm việc cực nhọc, buổi chiều cô liên tục ngủ gật.

Trong tiếng gõ chữ lạch cạch liên hồi, bỗng xuất hiện một âm thanh khác lạ.

Tiếng giày cao gót “cộp cộp cộp” từ xa đến gần cửa phòng bộ phận tài liệu.

Tất cả mọi người nhìn về phía cửa phòng bị đẩy ra.

Elise đi tới, hắng giọng nói: “Lý Tang Du, tổng giám đốc tìm cô.” Cô cất cao giọng như vậy là muốn để Trương Ngọc cũng nghe thấy.

Lý Tang Du bị gọi tên thì ngẩng đầu, không hiểu nổi mà nhìn Elise. Ở công ty, Lục Huyền Lâm rất ít khi tìm cô, vừa tìm là biết không có chuyện tốt lành gì.

“Tôi còn có việc phải làm.” Cô đáp lại.

“Lý Tang Du, thảo nào cô bị mất chức là phải. Không biết phân biệt chuyện nào nặng chuyện nào nhẹ, không bị giáng chức mới lạ.” Trương Ngọc nghe tiếng bước ra, mỉa mai nhìn Lý Tang Du: “Tổng giám đốc tìm cô thì cô mau đi đi, đừng đẩy trách nhiệm lên đầu tôi, tôi gánh không nổi đâu.”

Giữa tổng giám đốc và công việc, ai cũng sẽ chọn tổng giám đốc, chỉ có Lý Tang Du ngốc nghếch không phân biệt được.

Cô thật sự không phân biệt được ư?

Sai!

Cũng bởi vì cô hiểu Lục Huyền Lâm rất rõ, cô mới có thể trốn thì trốn, có thể chạy thì chạy.

Hôm nay, chỉ sợ trốn không nổi.

Lý Tang Du chỉ đành đứng dậy đi theo sau lưng Elise, rời khỏi phòng tài liệu.

Tổng giám đốc tìm Lý Tang Du, đối với tất cả mọi người trong phòng tài liệu đều là chuyện vô cùng tốt, chứng tỏ tổng giám đốc vẫn chưa quên cô, nói không chừng Lý Tang Du rất nhanh sẽ có cơ hội “khổ tận cam lai”.

Chỉ có Trương Ngọc, lúc Elise rời khỏi phòng tài liệu, vẻ hòa nhã trên mặt lập tức đổi thành vẻ mặt âm trầm khó đoán. Chuyện những người khác nghĩ ra đương nhiên cô ta cũng nghĩ ra, nếu Lý Tang Du thật sự trở mình, vậy thì vị trí trưởng nhóm mà cô ta vừa mới ngồi cũng sẽ không an toàn.

Lý Tang Du bị đưa đi khỏi phòng tài liệu theo Elise bước vào thang máy, nhìn thấy Elise ấn nút đến tầng 1.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.