Ba Mối Tình Và Kết Cục Của Một Dân Chơi

Chương 11: Chương 11: Anh yêu em mãi mãi




Cầm trên tay chiếc dây chuyền bạch kim,rôi sau đó lại được Vân đeo hộ lên cổ. Hắn rưng rưng xúc động, vốn dĩ hắn là người rất thích tặng quà người khác, nhưng cái cảm giác được người yêu mang đến cho mình 1 mon quà thật là sung sướng hơn biết bao!.

- Đi thôi em, mình lại lên đường nào! - Khuôn mặt hắn tươi vui rạng rỡ

Cặp tình nhân dân chơi hòa mình vào phố phường tràn ngập khí xuân. Đêm đó họ xem pháo hoa chào đón năm mới tại Hồ Gươm. Màn pháo hoa tầm cao đã làm đất trời Hà Nội lóe sáng, như muốn chòng chành chao đảo. Từng khuôn mặt người dân Thủ đô hân hoan hạnh phúc mong đợi 1 năm mới với nhiều tài lộc, bình an.....Đôi tình nhân ngước cổ ngắm nhìn từng màn pháo hoa lung linh như hàng vạn ngôi sao đang tỏa ra, rồi lại rơi xuống thẳng vào mắt mình đẹp tuyệt. Trong đầu hắn nghĩ: "" Giã từ những dĩ vãng đợi chờ, giã từ những sầu lo phiền muộn, giờ đây hắn đã có Vân, và hắn sẽ bỏ qua tất cả quá khứ của Vân, của hắn để sống, để yêu trong những tháng ngày hạnh phúc!!!.Hắn quay ra ngắm nhìn người yêu. Đôi mắt Vân dưới lớp mí giả dầy cộp nhìn hắn cười tươi, tay chỉ trỏ lên trời háo hức như trẻ con... Hắn nhìn Vân và tự hỏi chẳng biết Vân có suy nghĩ giống hắn không?

Mùng 3 Tết năm đó, trời ấm lắm. Từng giọt nắng và cơn gió lạnh nhè nhẹ, cùng những chồi lộc nảy nở hòa quyện vào nhau làm thành sắc xuân rực rỡ. Người người đi chúc Tết, nhà nhà đi du xuân. Còn hắn với Cẩm Vân cùng lên "" bến Hàn Quốc "" - 1 nơi mà những cặp tình nhân tuổi teen Hà Nội mới khám phá và hay ra đó ngắm đất trời, xem graffity, chụp ảnh và...hôn nhau!.

- Đề nghị em quay ra đây để anh chụp ảnh nào, cười tươi lên!!!!

Tách tách. Cả 2 cùng chụp ảnh lẫn nhau và cười thật ầm ĩ. Rồi họ ôm lấy nhau....Hắn nhanh chóng luồn tay vào lớp áo, chạm vào làn da thịt mềm mại của Vân.....rồi nói::

- Anh ước được sống mãi trong những phút giây này...Anh không quên được những tháng ngày đã qua...

- Em cũng thế, nhưng rồi sẽ có lúc anh quên em thôi!

- Sao em lại nói vậy, anh sẽ không bao giờ quên em!

- Hy vọng là vậy, khi còn trẻ và khi còn yêu mặn nồng thì người ta bao giờ cũng nói những lời đẹp nhất...

- Em nghĩ như thế nào về tuổi trẻ?

- Đối với em, 40 tuổi coi như em đã chết, em thấy cuộc đời này chỉ đáng sống khi ta từ 20 tuổi đến 40 tuổi thôi. Sau 40, chẳng khác gì đời thực vật.. - Mặt Vân hơi chua xót

- Hahaha....Em nghĩ giống anh,. 2 đứa mình đều là những người trân trọng tuổi trẻ.Vậy nên chơi được thì cứ chơi, tận hưởng thì cứ tận hưởng, vô lo vô nghĩ em nhờ...

- Ừ, vậy em sau 40 tuổi, già rồi, xấu rồi chắc lúc đó anh theo con khác nhỉ?

- Láo nào, vớ vẩn, anh yêu em mãi mãi....

Nói rồi hắn ôm vội lấy Cẩm Vân và hôn cô ta mê mệt. Hắn hé mắt nhìn thấy 1 cậu choai ở gần đó đang say sưa cầm chổi sơn vẽ lên trên mặt đường, bèn chạy ra đó hội ý.Tay hắn mở ví dúi cho cậu ta ít tiền rồi chạy lại chỗ người yêu....

- Không biết 1 năm nữa, vào ngày này, và giờ này 2 đứa chúng mình sẽ như thế nào nhỉ? - Vân suy tư...

- Như thế nào à, như thế này nè, lại đây mà xem...

Trên mặt đường là hình 1 trái tim cực đẹp do cậu choai kia hì hục vẽ trong vòng 15 phút...Bên trái trái tim là tên hắn, bên phải trái tim là tên người hắn yêu. Và ở giữa trái tim là dòng chữ: Anh yêu Cẩm Vân mãi mãi

Vân ôm chầm lấy hắn sung sướng..Còn hắn thì hạnh phúc vô bờ.....Cặp tình nhân cười vang rồi bất giác nhìn đi xa xăm, họ lặng ngắm mặt Hồ Tây đang gợn lên những con sóng nhè nhẹ.........

Bỗng chuông điện thoại Vân reo...cô ta chạy ngay ra 1 góc để nghe điện và lại 1 giọng đùa cợt với đàn ông. Rồi lại nhoay nhoáy nhắn tin. Hắn bỗng giật lấy điện thoại 02 mini của Vân, làm văng mất chiếc bút cảm ứng:

- Đưa anh xem tin gì nào

Mặt Vân lúc nãy đang vui vẻ, giờ biến sắc. Đôi mắt cô ta trừng trừng lên tức giận xen lẫn chút lo lắng. Vân cố moi lấy chiếc điện thoại từ tay hắn với thái độ cương quyết:

- Anh đưa máy em đây, nhanh, đừng để.....

- Sao? - Hắn hếch mồm lên...- Không đưa. Anh là người yêu của em. Anh được quyền kiểm tra máy di động em? Sao sợ thế? Có phim sex của em trong này à? - Hắn nhanh chóng liếc vào màn hình di động. Trên màn hình là tin nhắn gửi đi cho 1 số di động nước ngoài. Nhưng cô ta chưa kịp viết!.

- Anh chưa phải là người yêu em! - Cẩm Vân nói với khuôn mặt lạnh tanh!.

Câu nói của Vân làm hắn chết lặng trong vài giây. Lợi dụng sơ hở đó Vân giành lại chiếc điện thoại luôn với lời cảnh cáo:

- Từ giờ anh không có quyền được chạm đến cuộc sống riêng tư của em. Yêu thì yêu nhưng vẫn phải có khoảng cách!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.