Thế rồi họ cãi vã nhau nảy lửa. Hắn gào lên với Vân và nói rằng tại sao anh chưa phải người yêu của em? Và chúng ta đã quan hệ tình dục với nhau mà em nỡ nói với anh câu đấy à???.. Vân hậm hực bóng gió dọa sẽ chia tay!. Sau đó, họ giận nhau đến 4 ngày không gặp....Những buổi tối giận hờn đó..Nghĩ đến Vân mà hắn khóc rưng rức như 1 đứa trẻ. Khổ! Hắn không phải như 1 đứa trẻ nữa! Mà như 1 con đàn bà bị lụy thì đúng hơn. Ngày thứ 4 không thấy Vân hồi âm, hắn nhắn cho Vân nhưng 2 chục cái tin và kể lể về nỗi khổ mối tình cũ của mình...Đã quên quá khứ của mình ra sao...Và hắn đã tha thứ cho quá khứ của Vân ra sao...Hắn đã hạnh phúc với Vân như thế nào. Hắn xem ra còn nặng tình hơn cả 1 con đàn bà nữa...Mà cái chuyện quan hệ tình dục đối với dân chơi thì có phải chứng minh là tình yêu đâu nhỉ.?. Là 1 dân chơi, hắn phải hiểu chứ. Nhưng trong lúc nước mắt chan chứa, bị lụy này hắn vẫn tin rằng đó chỉ là lời nói trong lúc tức giận của Vân. Đúng là cái bản chất đa sầu đa cảm của hắn dù có trải qua 1 chục mối tình nữa cũng không hết được...Giữa lúc khóc lóc chờ đợi hồi âm của Vân. Thì máy điện thoại của hắn rung lên bởi 1 tin nhắn:
- Thôi ngủ đi anh. Lắm mồm quá. Sự thực là em yêu anh nhiều. Ngủ đi anh nhé. Mai mình lại gặp....
Thế là hắn hết khóc, ngủ luôn.....
Vài ngày sau, khi hắn đang đánh tá lả với hội bạn, thắng như chẻ tre. Bỗng nhận được điện thoại từ người yêu...Hắn nhấc máy:
- Huhuhu....Anh à....huhuhu....- Tiếng Vân khóc nức nở thật là thương trong điện thoại...
- Sao, sao thế em - Hắn bồn chồn lo lắng....
- Hic...hic...Em bị ba em đánh
- Như thế nào, sao lại bị thế???
Sau câu hỏi của hắn, Vân im lặng không nói gì nữa...Hắn chỉ nghe thấy tiếng sụt sùi, tiếng nấc cộng với một tiếng gì đó xa xa như là tiếng quát tháo của ai đó...Rồi cô ta dập máy....5 phút sau Vân nhắn tin lại cho hắn với đầy lỗi sai chính tả, chắc là do vội vàng:
- 4h chiều mai, anh và em hẹn nhau ở Ciao café"!
Đúng 4h chiều hôm đó, hắn đến Ciao café". Hồi mới quen, họ thường hẹn nhau ở nơi này. Cẩm Vân đã ngồi đợi hắn từ trước đó 10 phút. Khuôn mặt cô ta hôm nay được điểm trang vội vàng...Đôi mắt có vẻ hơi mỏi mệt...Còn cặp môi, vẫn vênh vênh bướng bỉnh. Hắn vừa đặt mông xuống ghế, Vân đã ngả người lên vai. Ngón tay xương xương, lành lạnh ***g vào những ngón tay ấm áp của hắn!. Rồi Vân mấp máy môi:
- -Em bị ba em đánh do dạo này ốm mà đi chơi nhiều, ông ấy toàn bắt em uống thuốc. Mà uống mệt chết người ra, anh xem này!
Vân vén tay áo, rồi vén bụng cho hắn xem những vết bầm đỏ....!!!. Hắn nhìn thấy vậy thương quá bèn hỏi luôn:
- Sao da em lại bầm nhiều thế này? Bệnh gì?
- --Rõ khổ, con bạn em chơi thân bị bệnh lao nặng, suốt ngày nó ho khù khụ...Mà em trước hay qua nhà nó chơi... Ba thấy em ho, sợ em lây từ nó nên cứ bắt em uống thuốc. Em bị dị ứng thuốc nên nổi nhiều mẩn đỏ....
- Chết!...Vậy em phải cẩn thận đấy.
- Vâng, mà anh yên tâm, em xét nghiệm rồi bác sỹ bảo cứ phải uống thuốc để phòng chứ em không mắc bệnh đâu mà anh phải lo thế.Hihi - Vân cười, nét mặt thật hồn nhiên.
- Ừ - Hắn đáp - Trong đầu hắn nghĩ rằng từ nay có lẽ cả 2 nên ít đi chơi và cũng không nên quan hệ tình dục với nhau nhiều. Đợt này hắn cũng thấy mặt mũi bạc nhược đi quá. Vân lại đang ốm thế này. Phải nghỉ ngơi 1 thời gian thôi!
Và rồi Ciao café lại chứng kiến cặp tình nhân ôm lấy nhau và hôn nhau nồng nhiệt như bao ngày qua....
Ngày lễ Valentine 14 -2 năm đó...Hắn mua tặng Cẩm Vân bó hoa to và đẹp lắm. Đẹp đến nỗi trên đường từ nhà hắn đến nhà Vân- ai cũng phải suýt xoa khen. 10 bông hồng đỏ thắm với bao bọc xung quanh là những đôi cánh thiên thần trắng muốt. Bó hoa này có lẽ đẹp nhất trong cuộc đời hắn từ trước đến nay. Hắn rất tự hào và sung sướng khi tinh khôi như 1 hoàng tử trong bộ vest trắng Roberto Cavalli,người thơm phức mùi nước hoa cũng của Roberto Cavalli, 1 tay lái SH, tay kia ôm gọn bó hoa to tướng!...Các cô gái đi đường nhìn hắn đầy ngưỡng mộ: "" Không biết cô gái nào vinh hạnh đến thế nhỉ? ""
Cô gái đó là Cẩm Vân chứ ai!
Cứ nhìn cái nét mặt sung sướng, tươi roi rói của Vân cộng với thân hình lả lướt trong bộ đầm dạ hội ánh kim lấp lánh, dang tay đón nhận bó hoa có lẽ ai nhìn thấy khoảnh khắc này, cũng đều phải thốt lên họ thật hạnh phúc, họ thật đẹp đôi lắm phải không? Đúng vậy, khoảnh khắc này là 1 dấu ấn khó phai trong cuộc đời hắn. Khoảnh khắc đó càng đẹp như 1 giấc mộng khi sau đó họ hôn nhau say đắm ngay giữa con phố Bà Triệu, ngay giữa hàng trăm con người qua lại tấp nập đang tròn xoe mắt nhìn!!!!!
- Cảm ơn anh về món quà này - Vân lim dim mắt ngắm nhìn chiếc nhẫn kim cương trị giá hơn 1000 USD hắn mua tặng. Thì ra không chỉ có hoa đẹp mà còn có nhẫn đẹp nữa. Hắn thật là chu đáo quá.
- Anh chu đáo với em quá - Vân cười rồi đưa tay lên ôm lấy khuôn mặt mà cô hay khen là baby như Kang Ta của hắn. Sờ sờ vào má hắn. Vân thấy ram ráp:
- Lại cạo râu không kỹ rồi. Cái mặt trẻ con này để râu không hợp đâu...