Vốn tưởng rằng sẽ nhận được đáp án rõ ràng, nhưng Nam Cung Thần cố ý để lại cho cô một nút thắt, bất âm bất dương hỏi lại một câu, 【 trong lòng em càng hy vong người đàn ông tối qua là ai hả? 】
Cát Xuyến quả quyết, nếu Nam Cung Thần ở bên cạnh, chắc chắn cô đã tiến lên hung hăng đánh cho anh ta một trận, rất vô lại!
“Vô nghĩa! Tôi đương nhiên hi vọng là ông xã của tôi !”Cô la lớn lên.
Ở nơi công cộng, khó tránh khỏi dẫn tới những ánh mắt khác thường, cô chỉ cảm thấy xui xẻo, liền phát tiết tất cả oán giận lên người Nam Cung Thần trên người, căm hận nghiến răng.
“Tối hôm qua, hai người các ngươi. . . . . . Sẽ không. . . . . .” Tiết Giai Ny cẩn thận tìm từ, trong mắt là che dấu không được kinh ngạc. .
“Không thể nào!” Cát Xuyến nghiến răng nghiến lợi trả lời.
“A. . . . . .” Tiết Giai Ny ý vị thâm trường lên tiếng.
Bỗng nhiên, Cát Xuyến quay đầu nhìn cô:“Hôm nay người phải chịu thẩm vấn hình như là cậu thì phải?Làm sao lại lôi mình vào hả?”
Tiết Giai Ny vội vàng pha trò, che dấu cảm xúc, cúi đầu uống trà, trong lòng cảm thán người nào đó phản ứng quá nhanh .
“Cậu chắc chắn là mình nhớ rõ chứ hả?” Cô cố ý nói sang chuyện khác.
“Đương nhiên! Nếu không phải ông xã của mình, thì buổi sáng lúc mình tỉnh dậy phải ở khác sạn chứ không phải ở nhà rồi, nói tới nói lui đều tại cậu làm hại mình .” Cát Xuyến cẩn thận nghĩ , liền nói.
-_-7c7c7c
Vẻ mặt Tiết Giai Ny đen lại, khóe miệng run rẩy, làm sao lại đổ hết lên đầu cô vậy ?
“Chị hai, là cậu đưa ra nghi vấn trước mà!”
“Mình suy nghĩ, sự việc có lẽ là như vầy, quả thật mình có lên xe của Nam Cung Thần, nhưng anh ta rất quân tử đưa mình về nhà , bây giờ mình hơi nghi ngờ, hôm qua có phải ông xã ghen hay không?lúc trước anh ấy rất dịu dàng, nhưng sáng hôm nay thức dậy, mình phát hiện cả người vô cùng thê thảm.”
“Khụ. . . . . .” Tiết Giai Ny bị sặc một hơi, vẻ mặt đỏ bừng.
Dừng một chút, tiếp tục nói: “Xem ra tối qua hai người rất kịch liệt.”
“Mình nghĩ đúng vậy, bằng không mình cũng sẽ không ngủ đến tận chiều mới tỉnh, cả người vô cùng mệt mỏi.” Biểu tình của Cát Xuyến rất nghiêm túc gật đầu, không có cảm thấy lời này có cái gì không ổn.
Tiết Giai Ny nuốt nuốt nước trà, Cát gia không hổ là Cát gia, ở chung với bạn trai cũng không giống với người ta, cái gì cũng có thể nói, vả lại mặt không đổi sắc.
Cô mặc cảm a!
“Ách. . . . . . Chúng ta có thể đổi cái đề tài khác không? Bị người khác nghe được không được tốt.”
“Tốt! rốt cuộc tối qua cậu và Quan Hạo Lê xảy ra chuyện gì?” Cát Xuyến cười tủm tỉm nhìn cô.
Tiết Giai Ny có loại cảm giác ngổn ngang trong lòng, phải đến thì tránh không thoát .
“Đừng nói nữa, nói đến tối hôm qua mình liền buồn bực.” Trong lòng cô rất không thích.
Cát Xuyến bu lại, nhỏ giọng nói: “Trải qua tối hôm qua, cậu trở thành người phụ nữ chân chính ! Nói cho chị biết, có cảm giác gì?”
Giọng nói và nét mặt của người nào đó đều thực đáng khinh, dẫn đến Tiết Giai Ny bất mãn trừng mắt nhìn cô.
“Cậu cũng không phải không trải qua.” Tiết Giai Ny tức giận nói lại một câu.
“Chuyện cũ năm xưa, ai còn nhớ rõ rõ ràng như vậy a!” Cát Xuyến bĩu môi.
Tiết Giai Ny cố nén xúc động muốn trào máu của mình, hít một hơi thật sâu, cô quyết định hôm nay nên tạm dừng tại đây.
“Không còn sớm, trở về đi.” Cô lấy khăn lau tay.
“Mới 8 giờ thôi, còn sớm rất! không phải là cậu trốn mình đi hẹn hò đấy chứ?” Cát Xuyến cười đen tối.
“Hẹn cái đầu cậu ! Mình thật rất mệt mỏi.” Tiết Giai Ny thật muốn gõ đầu cô một cái.
“Mệt mỏi? Không phải là tối hôm qua vận động rất kịch liệt , hôm nay còn không có trở lại bình thường đấy chứ?”
“Ngừng! Cậu có thể suy nghĩ bình thường chút được không? Tối hôm qua mình uống rượu , cái gì cũng không biết, buổi sáng tức dậy mới phát hiện mình quái lạ ** , mình đã muốn đủ buồn bực , cậu cũng đừng khiến mình ngột ngạt được không?” Tiết Giai Ny hoàn toàn bại vì cô ấy.
Cát Xuyến hỏi: “Anh ta sẽ không bỏ của chạy lấy người chứ, coi như là tình một đêm hả?”
“Anh ta dám!” Tiết Giai Ny cắn răng.
“Điều đó chứng minh, người ta thật sự thích cậu, nếu không cũng sẽ không chờ đến bây giờ, hơn nữa sau khi người ta uống say sẽ không tự chủ được hành vi của mình, sẽ lớn gan hơn với lúc tỉnh, không bị cản trở, thực tự nhiên mà vậy liền. . . . . .” Cái gì người khác ngươi.
Cát Xuyến giang tay, ý tứ không cần nói cũng biết.
Ngón tay Tiết Giai Ny nắm chặt ly, lại nhớ tới Quan Hạo Lê nói như vậy với cô, trong lòng càng ngày càng phiền chán, chẳng lẽ tối hôm qua chính mình thật sự cũng có trách nhiệm?
Lại nói tiếp, trước tối hôm qua, thì cô cũng đã có hai lần tiếp xúc da thịt thân mật với anh ta, chỉ là chưa đột phá tầng phòng tuyến cuối cùng mà thôi .
Mà bây giờ, tất cả đều không giống nhau.
Thật ra cô cũng không phải không thích anh, nhưng vừa nghĩ tới anh vô thanh vô tức biến mất đã hơn một năm, trong lòng cũng rất không thoải mái, vốn cô đã muốn chuẩn bị sẵn sàng giữ khoảng cách với anh.
Nhưng chuyện tối ngày hôm qua, quấy rầy tất cả kế hoạch của cô.
“Giai Ny, mình cảm thấy Quan Hạo Lê rất nghiêm túc với cậu, mà cậu cũng có hảo cảm với anh ta, nếu vậy sao không thử?” Cát Xuyến cầm tay cô, chân thành nói.
Tiết Giai Ny trầm mặc không nói, trong lòng rất loạn.
*****
Sau này, ngày nào Quan Hạo Lê cũng xuất hiện ở trước mặt Tiết Giai Ny ,ù cô có né tránh như thế nào, thì ở trong trường hợp nào anh cũng đều “tình cờ gặp gỡ” , khiến cô tránh cũng không thể tránh.
Để cho cô buồn bực là, ngày đầu tiên đi làm liền gặp anh .
“Anh có thể đừng giống như âm hồn không tan giùm được không!Bây giờ tôi đang trong ca làm việc, anh rốt cuộc muốn làm gì?” Tiết Giai Ny lôi kéo anh qua một bên hỏi.
Quan Hạo Lê cố ý làm ra dáng vẻ kinh ngạc: “Thì ra là em làm ở đây! Thật trùng hợp! Đài phát thanh của em mời anh tới.”
Anh cười rất đắc ý, thực tự tin, trong mắt Tiết Giai Ny thì vô cùng gai mắt!
“Có ý tứ gì?” Cô cảnh giác nhìn anh.
Đúng lúc này, Âu Dương Thai và vài vị chủ nhiệm cùng nhau đi tới, người người trên mặt đều tràn đầy tươi cười,vô cùng cung kính với Quan Hạo Lê nói: “Có thể mời anh Quan đến đài phát thanh của chúng tôi để phỏng vấn thật là vinh hạnh của chúng tôi, phòng khách quý đã được chuẩn bị sẳn sàng rồi.”
“Ngài Âu Dương Thai quá khách khí.” Quan Hạo Lê liền sửa ngay dáng vẻ lưu manh cà lơ phất phơ của mình, trở nên khiêm tốn hữu lễ, một hình tượng công tử tao nhã cao quýnhất.
“Tiểu Tiết a! cô quen biết với anh Quan ư?” Âu Dương Thai hòa ái dễ gần nhìn Tiết Giai Ny.
“Không biết.” Tiết Giai Ny lắc đầu, cô tình nguyện không biết anh.
“Ai! Có thể là tôi ít lộ mặt ,vì vậy mà cô gái nhỏ này nhận lầm người thôi.” Quan Hạo Lê tự giễu cười cười.
“Oh, thì ra là vậy!” Âu Dương Thai có thâm ý khác nhìn hai người liếc mắt một cái.
Đợi sau khi tất cả mọi người rời khỏi , Tiết Giai Ny còn không hết kinh ngạc, đây rốt cuộc là cái tình huống gì?
Ngay cả Âu Dương Thai đều tỏ vẻ tôn kính với Quan Hạo Lê, giống như vị khách quý vô cùng đặc biệt, Emma! Càng ngày cô càng hỗn loạn không rõ ràng!
Trở lại văn phòng, liền nghe được các cô gái trong phòng đang nghị luận.
“Thật kích thích! Lúc nãy anh Quan cười với mình một cái đó!” Người đẹp mắc phải tội háo sắc.
“Anh ấy là người đàn ông hoàn hảo nhất mà tôi từng gặp! Tao nhã mê người, tuấn lãng đẹp trai, tà mị khí phách, quả thực trong cảm nhận của tôi là một soái ca hoàn mỹ không sứt mẻ!”Ngừơi đẹp say mê nói.
Nghe đến đó, Tiết Giai Ny thiếu chút nữa không cười phun, cô thực hoài nghi những người này đều nhìn nhầm , anh rõ ràng chính là cái tên du côn vô lại! Làm sao có liên quan tới tao nhã đẹp trai được nhỉ?
“Tôi nghe nói anh Quan chưa bao giờ nhận phỏng vấn từ giới truyền thông, từng có phóng viên đài truyền hình ở gần nhà anh ấy suốt mấy tháng cũng không thuyết phục được anh ấy, không biết Âu Dương Thai của đài chúng ta vận dụng quan hệ gì, rất có sức ảnh hưởng !” Người đẹp tò mò hỏi.
“Nghe đồn chi phí anh ấy khám bệnh tại nhà cao vô cùng, chưa từng có ca phẫu thuật nào thất bại, nổi danh toàn bộ thế giới, thành tựu y học nhiều đếm không xuể, nhưng tính cách vô cùng kỳ lạ, không tiếp nhận chức vụ, lương cao ở bệnh viện lớn,hành tung mơ hồ không rõ ràng.”Người đẹp vô vàn sùng bái nói.
Ách. . . . . . Có khoa trương như các cô ấy nói không vậy?
Anh ta không phải chỉ là một bác sĩ thôi sao? Nhiều lắm là nổi tiếng trong giới y học thôi, còn về phần thần bí như vậy,tiếng tăm rất nhanh đều vượt qua Đằng Cận Tư.
“Xin hỏi, anh Quan mà mọi người nói có phải là Quan Hạo Lê không?” Tiết Giai Ny nhịn không được chen vào nói.
Thảo luận đang kịch liệt, đột nhiên bị người phá ngang, tất cả đồng loạt nhìn về phía cô : “Đương nhiên , anh Quan là độc nhất vô nhị! Nhưng tên anh ấy khẳng định sẽ bị rất nhiều người lấy trộm, nếu cô cũng vừa quen một người đàn ông tên Quan Hạo Lê, thì chín trên chín phần chỉ là giống tên thôi.”
Phốc! Tiết Giai ny rất không phúc hậu phụt ra .
Những người này sức tưởng tượng thật đúng phong phú không phải bình thường!
“Được rồi, mọi người tiếp tục.”
Cô giống như đang chạy khỏi văn phòng, một mình lặng lẽ đứng uống trà, lấy điện thoại di động ra bắt đầu tính toán , biết người biết ta mới trăm trận trăm thắng.
Xem hết đoạn dài giới thiệu, cô nâng má lầm bầm lầu bầu: thì ra anh ta là người có tiềm lực như vậy?