Bà Xã Anh Chỉ Thương Em

Chương 460: Chương 460: Tôi nghĩ tôi sẽ không thích anh 49




Về mặt tài ăn nói, từ trước tới giờ Tiết Giai Ny chưa bao giờ là đối thủ của Quan Hạo Lê , liền không thể vượt qua anh.

“Đơn giản là anh đang ngụy biện!” cô ngoại trừ tức giận vẫn là tức giận .

“Nini. . . . . .” Anh mở miệng nhẹ nhàng liếm vành tai của cô, không có biện pháp thuyết phục cô, liền trực tiếp áp dụng hành động.

Tiết Giai Ny không phải người có ý chí sắt đá, khiến người ta bị thương nặng như vậy, vả lại hai người có quan hệ yêu đương, cũng đã ngủ với nhau vài lần . . . . . .

“Chân của anh bị thương.” Cô đỏ mặt nhắc nhở anh.

“Không có việc gì, em ở phía trên là được rồi.” Người đàn ông nào đó trả lời dửng dưng, không phát hiện điều gì không ổn.

Lời nói quả quyết của anh khiến Tiết Giai Ny xấu hổ,hai má đỏ hồng như máu, cáu gắt nói : “Nằm mơ!”

Để cô ở phía trên ư? Việc xấu hổ như vậy cô tuyệt đối không làm !

Anh không nói gì, chỉ là nghiêng đầu hôn đôi môi đỏ hồng của cô, bàn tay to thừa dịp tiến vào trong lớp quần áo ẩm ướt của cô, nhẹ nhàng vuốt ve da thịt trắng nõn, từ từ tiến tới chỗ nhạy cảm, như đang thổi bùng ngọn lửa, sau đó dừng lại,cuối cùng thì hình thành xu thế một cánh đồng cỏ với lửa cháy càng lớn lan ra xa.

Vào lúc cô đang mơ màng, động tác nhanh nhẹn cởi sạch quần áo ướt nhẹm trên người cô, ngón tay linh hoạt cởi bỏ khuy áo ngực, quăng qua một bên.

Không tốn sức chút nào dừng lại ở nơi mềm mại kia, nhẹ nhàng mát xa, vuốt ve, thẳng đến khi khỏa cây anh đào trở nên đứng thẳng.

Tiết Giai Ny dưới nụ hôn và sự âu yếm của anh đã đánh mất năng lực tự hỏi, trong đầu một mảnh hỗn độn, cảm giác trong mũi, miệng đều là mùi vị của anh, một tấc một tấc xâm chiếm cô.

Tay của anh giống như rất thần bí, khiến người ta có cảm giác rùng mình, lỗ chân lông khắp người mở ra, không có bất cứ một ngôn ngữ mời gọi nào, quá trình tìm kiếm càng sâu.

Trong đôi mắt đen kịt của cô chứa đầy tình cảm, như một hồ nước đang gợn sống, đến cả dáng vẻ của anh cũng có thể thấy rõ ràng như vậy, trong lòng, bỗng nhiên rất vui vẻ.

Chậm rãi cong môi, tươi cười giống như một đóa hoa anh túc nở rộ, tà mị bức người!

“Nini, anh yêu em.”

Anh mới vừa thổ lộ, Tiết Giai Ny đã hoàn tòan bị anh nắm trong tay, trong mắt chỉ có anh, tình ý kéo dài, lay động lòng người.

Nụ hôn nóng bỏng lại rơi xuống, bên môi, cằm, cổ, xương quai xanh, không buông tha chỗ nào, đầu lưỡi dịu dàng đảo quanh ở trên mặt, lưu lại ấn ký thấm ướt . .

Cô nhạy cảm, thân thể run rẩy, ngón tay rất nhanh, cắn chặt môi muốn ngăn cản tiếng rên rỉ mềm mại đáng yêu bật ra khỏi miệng, nhưng nó lại cố tình đứt quãng, dịu dàng mềm mại truyền vào lỗ tai của người đàn ông nào đó.

“Uhm . . . . . Không được, anh. . . . . . Vết thương của anh.Cô cố gắng giữ lại một chút lý trí, muốn anh phải dừng lại.

“Ngoan, chẳng lẽ em không muốn anh một chút nào sao?” Quan Hạo Lê hỏi trắng ra.

Tiết Giai Ny cắn môi không nói lời nào, muốn? Hay là không? Ngay cả chính cô cũng không biết, nhưng mặc kệ là bên nào, cô tuyệt đối nói không nên lời .

“Không thể. . . . . .”

Cô vừa dứt lời, Quan Hạo Lê cắn một ngụm vào khỏa anh đào trước ngực, mang theo sự trừng phạt, tiếng nói trầm thấp van xin: “Nini, chân bị thương cũng không ảnh hưởng nơi này, em hãy cảm nhận xem, cảm nhận xem nó có giống trước đây không?”

Anh giữ chặt bàn tay nhỏ bé của cô, trực tiếp đặt lên trên.

Cô sợ hãi muốn rút tay về, hoảng sợ khi chạm phải đôi mắt đen lay láy sâu thẳm như hồ nước của anh, nơi đó mặt lộ ra dục vọng nồng đậm, cường thế bày ra ý đồ của anh, nhưng cũng đồng thời tràn ngập sự dịu dàng, giống như nhẹ nhàng xoa dịu, muốn cô đừng hoảng sợ, muốn cô hãy tiếp xúc, hình thành một mê hoặc không thể tả.

Này trong nháy mắt, ngay cả không khí đều dừng lại.

Quan Hạo Lê cũng không vội, chính là lẳng lặng cùng đợi, anh biết, cô gái trước mắt đã động lòng, vừa nhẹ nhàng vừa gấp rút, đúng là pháp bảo chiến thắng cô.

Tiết Giai Ny cảm thấy mình như một ngọn lữa, nóng bỏng như vậy , khiến cô hơi sợ hãi, mạch máu mềm mại dưới da nhẹ nhàng đập, tựa như một sinh vật sống, phát ra lời gọi mời dịu dàng với cô.

Đây chắc chắn là mê hoặc trí mạng, cả người cô nổi lên một tầng hồng nhạt, tựa như một đóa hoa mềm mại, lại giống như kẹo giống như ngọt ngấy.

Anh rât muốn hòa tan cô vào lòng mình, như vậy lúc nào cũng có thể ở bên nhau, không chia ly một khoảnh khắc nào.

Lúc này đầu óc Tiết Giai Ny hoàn toàn trống rỗng,lữa nóng từ từ lan ra khỏi lòng bàn tay, lửa nóng lan tràn, cả người cô nóng lên, đành nhu thuận rúc vào ngực anh .

Ngơ ngác , không biết suy nghĩ cái gì.

“Nini, cảm nhận được không?” Quan Hạo Lê có ý chọc cô, đầu lưỡi xẹt qua lỗ tai, từ từ liếm.

Lời trêu chọc của anh khiến Tiết Giai Ny tỉnh táo lại, vội vàng buông tay, rầu rĩ nói: “Anh chỉ biết bắt nạt em.”

“Làm sao mà anh lại bắt nạt em hả?” giọng nói của anh như lời thở dài lại như lời cảm khán.

Tiết Giai Ny há mồm cắn một ngụm trên vai anh, phát tiết bất mãn trong lòng,Quan Hạo Lê tùy ýcô cắn, chỉ cần cô cao hứng,cô làm gì cũng được.

Vào lúc khi cởi quần ra, Tiết Giai Ny kháng nghị theo bản năng, uốn éo thân mình, cũng không ngăn cản nhiều, cô vốn đã không còn sức lực gì,cả người đã bị anh trêu chọc thành một làn nước mềm mại.

Cánh tay trái không bị thương của anh đột nhiên giữ chặt, khiến vòng eo nhỏ nhắn của cô dựa sát vào bụng anh,ngày càng lớn hơn và cứng rắn, dưới sự hô hấp nhẹ nhàng của anh cọ xát lấy cô, tựa như một thanh kiếm, bất cứ lúc nào cũng có thể bành trướng dũ phát lợi hại, theo hắn hô hấp nhẹ nhàng cọ xát nàng, như vậy cứng rắn, giống như một thanh kiếm ,bất cứ lúc nào cũng có thể xuyên qua cô.

“Ngoan, ngồi trên đi được không?”

Anh nhẹ nhàng ngậm vành tai cô, khẽ cắn, nói xong lại tiếp tục nói lời tâm tình, nhẹ nhàng thở ra bên tai cô, khiến cô run nhẹ.

Tiết Giai Ny gắt gao cắn môi, do dự vài giây, cuối cùng nhấc mình lên, ôm cổ anh ngồi xuống, đột nhiên bị một cảm giác tràn ngập khiến cô không kịp thích ứng , ngón tay bấu chặt lưng anh, cô khó chịu.

“Nini, thả lỏng chút.” Anh dịu dàng âu yếm, nâng mông của cô, tiến vào càng sâu.

Ở dưới kỹ thuật thành thạo của anh, Tiết Giai Ny dần dần thả lỏng, cắn nuốt tất cả vào trong, cái loại cảm giác này thực kỳ diệu, mỗi một động tác, liền phảng phất như có sóng điện truyền đến, tê dại cả người .

Anh cảm giác được nơi mềm mại ướt át của cô buộc chặt rồi thả lỏng theo từng hơi thở, cái miệng nhỏ nhắn như hấp thu cam lộ từ anh, thân thể nóng rực khó chịu, cả người thắm đầy mồ hôi.

“Ngoan, di chuyển một chút.” Anh mê hoặc cô.

Tiết Giai Ny đỏ mặt trước những động tác tìm tòi đáng nhớ của anh, chỉ cảm thấy mặt đỏ tai hồng, thật sự là bắt chước không được: “Sẽ không.”

“Anh dạy cho em.”

Quan Hạo Lê cắn lỗ tai của cô, thì thằm vài câu, cô gái trong lòng liền hờn dỗi đập lại anh, mặt đỏ đến bên tai, kiều diễm như lửa.

Bước đầu tiên đều đã làm , chỉ còn thiếu một bước nữa thôi?

Tiết Giai Ny thẹn thùng bấu víu lên xuống hai cái, thật tốn hơi sức, đây là một việc gian khổ, quá khó khăn !

Quan Hạo Lê cũng biết có chút khó xử cô , liền giúp cô nâng mông lên, dù sao thì lợi người, lợi mình mà.

Dưới sự tấn công của anh, cô nhanh chóng trở nên mềm mại , anh nghe thấy tiếng rên nhẹ của cói nên lời, trong lòng có cảm giác sung sướng và thỏa mãn không nói nên lời.

Da thịt bị anh âu yếm , u kính bị anh đánh sâu vào , cảm quan toàn thân đều bị kéo căng, lên tới đỉnh tuyệt vời, đây là một loại kích thích không thể nói ra hết.

“Uhm. . . . . .”

Giọng nói êm ái quyến rũ của cô, khiến tâm hồn anh nhộn nhạo, cảm giác được thân thể mềm mại của cô gắt gao bao trùm, ấm áp, mượt mà, không ngừng co rút lại, giống như đang hòa quyện vào nhau, anh cố gắng kiềm chế khoái cảm đang thổi quét tới như thủy triều.

Hai người, đều đạt tới đỉnh điểm khoái cảm.

Tiếng thở dốc càng ngày càng dồn dập,bên trong phòng tắm tràn ngập một mùi vị, tràn đầy sắc thái kiều diễm.

Bỗng nhiên, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân càng ngày càng rõ ràng , Tiết Giai Ny đột nhiên kêu cửa không có khóa, trái tim như nhắc tới cổ họng .

Bởi vì khẩn trương, phía dưới cũng co rút lại.

Vốn đã muốn thỏa mãn lại bắt đầu trỗi dậy , Quan Hạo Lê bỗng nhiên thấy thực may mắn vì mình còn chưa ra ngoài , đang chuẩn bị có động tác, Tiết Giai Ny bỗng nhiên không hề báo trước đứng dậy .

Đang thoải mái vì được cô bao bọc, bỗng nhiên tiếp xúc với không khí lạnh, khiến anh khó chịu vô cùng, đương nhiên anh sẽ không buông tha cô: “Nini. . . . . .”

Tiết Giai Ny không vui trừng mắt liếc anh:“Có người đến đây.”

Dứt lời, liền lấy khăn tắm quấn quanh người, muốn ra ngoài khóa cửa lại, nhưng tiếng đập cửa đã vang lên.

“Ông khỏe, tôi là y tá tới đổi thuốc cho cô, xin hỏi tôi có thể vào không?”

Đây là điểm tốt của phòng bệnh cao cấp, trước khi vào phải có sự đồng ý của người bệnh.

“Nhanh nói là không tiện đi!” Tiết Giai Ny nhỏ giọng nói với người đàn ông đối diện trong bồn tắm.

“Không tiện, một giờ sau lại đến.” Quan Hạo Lê không hờn giận nói, thật sự là y tá nhanh nhẹn mà, phá hỏng chuyện tốt của anh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.