Bà Xã Anh Chỉ Thương Em

Chương 459: Chương 459: Tôi nghĩ tôi sẽ không thích anh 48




Xoa bóp là một kỹ thuật cần thiết của cuộc sống, điều ấy Tiết Giai ny đã sớm ý thức được , theo ngay từ đầu không được tự nhiên đến bây giờ thành thạo, cô cảm thấy da mặt mình cũng đã trơ lì ra .

Dù sao thì ban đầu còn đỏ mặt e lệ đối với việc đàn ông lõa thể! Tuy rằng hai người đã có quan hệ thân mật, nhưng dù sao tình huống cũng không giống, dưới sự trêu chọc và cười đùa của anh, cô cũng đã quen .

Pha hơn nữa bồn nước ấm, đi đến bên giường, kéo khăn mặt, lạnh lùng nói: “Cởi quần áo.”

Mặt Quan Hạo Lê đen lại, sao anh lại cảm thấy NiNi của anh dũng mãnh như vậy nhỉ!

“Ui da! Tay đau, em cởi giúp anh.”Anh giả vờ đáng thương nũng nịu .

Tiết Giai Ny liếc mắt nhìn anh, liền bắt tay vào cởi áo cho anh, trong lòng không ngừng kêu: Bình tĩnh! Bình tĩnh! Cho dù đã nhìn thấy dáng người tuyệt đẹp của anh ấy nhiều lần cũng khiến mình mệt chết mà!

Bởi vì lau nhiều lần , Tiết Giai Ny thực bình tĩnh, vốn có thể nhanh chóng giải quyết nửa người trên , nhưng Quan Hạo Lê vẫn”làm khó dễ” , không phải chỗ nào không thoải mái chính là người này ngứa ngáy mà thôi.

Tóm lại,dùng hết mọi biện pháp kéo dài thời gian.

Lau xong người,Quan Hạo Lê nâng cánh tay ngửi mùi trên người mình, nhíu mày: “Suốt năm ngày qua anh đã phá lệ không có tắm rửa qua, dù lau như vậy, vẫn có mùi lạ trên người”

“Anh nghĩ nhiều rồi, mỗi ngày nằm ở trên giường, ngủ ăn, ăn ngủ, làm sao sẽ có cái gì mùi lạ.” Tiết Giai Ny vẻ ngoài thì rất bình tĩnh nhưng trong lòng đang cười trộm .

Lời của cô khiến Quan Hạo Lê rét lạnh, giống như cô đang so sánh anh với heo vậy .

Vừa nghĩ tới loại động vật trắng trẻo mập mạp này, cả người Quan Hạo Lê không được tự nhiên, anh bị bệnh thích sạch sẽ, rất thích sạch sẽ !

“Anh muốn tắm rửa.” Nét mặt của anh tối đen , coi như là bị đã kích rất lớn.

“Anh đã nói, tay chân đều bị bó bột, thì làm sao tắm hả?” Tiết Giai Ny biết anh chịu đả kích , trong lòng cười trộm.

“Chuyện khó khăn đến mấy cũng có biện pháp giải quyết, huống chi là tắm rửa.”

Quan Hạo Lê nói như đinh chém sắt, bây giờ anh hận không thể gỡ bỏ lớp bột này đi, nhảy vào bồn tắm tha hồ tắm rửa, loại bỏ mùi lạ trên người.

“Nếu anh đã khẳng định như vậy thì tự anh giải quyết .” Tiết Giai Ny buông khăn mặt, ngữ khí thoải mái.

“Nini, em thật sự nhẫn tâm như vậy sao?” Quan Hạo Lê làm bộ thương tâm.

Tiết Giai Ny hít một hơi thật sâu: “ Bây giờ thân thể của anh căn bản là không thể tắm rửa, để thắm vào miệng vết thương không phải là chuyện nhỏ!”

“Trên người anh rất thối. . . . . .” Quan Hạo Lê chu miệng muốn khóc.

Năm ngày không tắm rửa đã là cực hạn mà anh có thể chịu được, cố tình hôm nay Tiết Giai Ny còn kích thích anh,khiến anh thật sự không nhịn được.

“Xì!” Tiết Giai Ny bị dáng vẻ của anh chọc cười, không thể không thừa nhận, anh thựclà một kẻ dở hơi!

“Là em kích thích anh trước.”

Quan Hạo Lê tâm tình uể oải, nhưng anh phải nắm chắc cơ hội này, bắt lất trái tim người đẹp.

“Anh thật phiền toái!”

Tiết Giai Ny thực buồn bực,lại cố tình không thể tránh khỏi anh được, vả lại vết thương trên người anh là do cứu cô mà ra, cô nhẫn tâm bỏ mặc anh sao?

Đáp án nhất định là: không.

Cho dù chỉ là bạn bè thì cũng không thể dứt khoát như vậy, càng không nói tới hai người có tình cảm với nhau, bình thường đấu võ mồm liền giống như liếc mắt đưa tình, trong đáy lòng, vẫn là thực quan tâm đối phương .

“Nini,anh biết em là tốt nhất mà!” Quan Hạo Lê vội vã tán dương.

“Câm miệng! Lại dong dài em sẽ không lo chuyện của anh nữa !”

Tiết Giai Ny tức giận giúp đỡ anh vào phòng tắm, sau đó xả nước, cởi quần áo giúp anh, cho anh vào bồn tắm, một chân bị thương thì để ngoài.

Xong rồi đứng dậy trừng mắt với anh một cái, rồi cuộn ống quần lên, bước vào giúp anh tắm.

“Không cởi quần sao mà tắm hả?” Quan Hạo Lê thực vô tội nhìn chiếc quần trong màu đen của mình .

“Anh!” Tiết Giai Ny cắn môi, căm tức trừng mắt nhìn anh.

Đối với bộ vị của đàn ông, cô vẫn rất thẹn thùng, sẽ không như Cát gia, nói đến cùng đều do nội tâm bảo thủ của cô.

“Không cởi hết làm sao mà tắm ?” Thái độ Quan Hạo Lê giống như một chuyện hiển nhiên.

Anh quyết định từ giờ trở đi, bắt đầu rèn luyện vợ “táo bạo” , thẳn thắng mà nói là chuyện sớm hay muộn mà thôi, cũng không thể cứ thẹn thùng mãi được?

“Chẳng lẽ, em sợ?”

Lời khiêu khích đả kích mạnh tới lòng tự trọng của Tiết Giai ny lòng tự trọng, cô luôn luôn mạnh hơn, làm sao có thể dễ dàng nhận thua?

Sau một lúc hai người giằng co, Tiết Giai Ny thỏa hiệp , cắn cắn môi, quyết định học tập Cát gia, không phải là tắm rửa sao? Đều đã thấy vài lần, sợ cái gì chứ!

“Làm gì có!” Cô thở phì phì phản bác.

Nhưng mà, khi cô trực tiếp nhìn thấy cái đó thì khuôn mặt vẫn là không tự chủ được đỏ lên, tiếng tim đập cũng bỗng nhiên nhanh hơn, tay chân cũng không biết nên để ở đâu.

o(╯□╰)o

Cái đáng ghét kia quả thật chướng mắt!

Trong lòng cô thầm căm giận, hận không thể lấy vải bọc lại, đúng lúc có thể ngăn cách tầm mắt của mình, để khỏi bị đau mắt!

Trái ngược lại, người nào đó đang thoải mái hưởng thụ , còn cố tình”Tìm kiếm” .

“An phận chút cho em!” Tiết Giai Ny căm tức cảnh cáo anh.

“Anh đang bị bệnh,em không thể cứ hung dữ với anh mãi.”

Quan Hạo Lê cố gắng hết sức, dù đối phương không vui, chỉ cần có thể giành được lòng người đẹp, thì anh có thể trả bất cứ giá nào .

“Anh đừng có ỷ mình bị bệnh mà không sợ?” Tiết Giai Ny cảm thấy số lần mình tức giận đếm không hết trên đầu ngón tay .

“Không! Cùng lắm thì anh chỉ kể lại mọi chuyện thôi .” Quan Hạo Lê cười vô tội.

“Xoay người sang chỗ khác.” Cô cả giận nói.

“Không tắm phía trước sao.” Người đàn ông vô liêm sĩ nào chỉ vào chỗ đó.

“Tự anh tắm, tay trái của anh không phải là không động được.” Tiết Giai Ny ảo não quay mặt qua chỗ khác.

Muốn anh tự tắm? Có thể, vậy đừng trách hắn .

Nhất thời, bọt nước văng khắp nơi, Tiết Giai Ny không cẩn thận”Trúng đạn” , áo sơ mi màu trắng mỏng manh dính sát vào người, từng đường cong lộ ra, có thể nhìn thấy hình dạng nội y bên trong.

“Anh cố ý !” Cô rất muốn nổi nóng.

“Không có, chỉ là lỡ tay thôi.” Quan Hạo Lê thực bình tĩnh giải thích.

Đúng lúc này, Tiết Giai ny không cẩn thận sờ trúng cái đó, nó. . . . . . Nó lại có thể lớn hơn hồi nãy một chút, rất. . . . . . Thật bất khả tư nghị!

“Anh coi nó thật tốt vào!” Cô không kiềm được cơn giận, từ đầu khi người này làm ầm ĩ đòi tắm rửa đã không có lòng rồi, chắc chắn là cố ý .

Quan Hạo Lê xem xét cái đang trỗi dậy, thực bất đắc dĩ nói: “Đây là phản ứng của nó khi nhìn thấy người phụ nữ mình yêu thương, làm sao anh quản được chứ?”

“ Nó lớn lên trên người anh,sao mà anh không coi nó được chứ?” Tiết Giai Ny mới không tin anh ngụy biện.

“Nó mặc dù là một bộ phận của thân thể anh, nhưng có quyền lợi tự chủ , anh không thể ngang ngược can thiệp.” Quan Hạo Lê buông tay, nói được đúng lý hợp tình.

Tiết Giai ny đã muốn bị anh làm tức giận đến sắp điên, trên đời làm sao có gười vô lại ngư vậy chứ ?

Hoàn toàn chính là cố tình gây sự! lau chùi loạn xạ!

“Vô lại!” Cô ném khăn tay vào bồn nước, chuẩn bị bước ra ngoài, lại bị Quan Hạo Lê kéo lại cánh tay, không cẩn thận ngã xuống người anh .

Tư thế mập mờ —— phía trên là anh , phía dưới là cô.

“Anh làm gì vậy!” cô vừa xấu hổ và giận dữ , lại càng thêm muốn rời xa vật thể càng lúc càng lớn kia.

“Đừng nhúc nhích, chân của anh.” Quan Hạo Lê kinh hô.

“Đáng đời!” Tiết Giai Ny miệng thì mắng, động tác lại dừng, sợ tác động đến vết thương của anh.

“Nini, để anh ôm em một lát được không?”

Bỗng nhiên Quan Hạo Lê thay đổi sách lược , nhanh chóng hóa thân thành người đàn ông đầy tình cảm chân thành, bên trong đôi mắt tràn đầy nhu tình, thay đổi tâm tư người nhìn.

Một đôi nam nữ áo quần không che nổi thân ôm nhau, không phát sinh điều gì mới là việc lạ.

Cấm dục nhiều ngày như vậy, Quan Hạo Lê đã nhịn không nổI, nhưng tính tình của Giai Ny không phải anh muốn là được, nói tóm lại phải có biện pháp đặc thù gì mới được.

Tiết Giai Ny nháy bén phát hiện cái kia ngày càng cứng rắn, nguy hiểm đã cận kề, mặc dù cô còn mặc quần áo, nhưng lớp vải mỏng manh không thể ngăn cản xúc cảm nóng bỏng.

Hai người hô hấp đều có chút dồn dập , dầy đặc phun ở trên mặt của đối phương, ngứa , động lòng người.

“Em đi ra ngoài.” Tiết Giai Ny chịu không nổi, vội vàng đứng dậy.

Tên đã trên dây, không thể không phát.

Đương nhiên Quan Hạo Lê sẽ không dễ dàng buông tha cô như vậy, đưa tay nắm lấy eo của cô, một lần nữa đặt vào lòng ngực anh.

Lúc này đây, hai người càng gần nhau hơn .

“Nini, anh muốn em.” Môi anh dựa sát vào tai cô, nhẹ nhàng thổi, cố ý trêu chọc cô. .

“Bây giờ anh đang bị bệnh.” Tiết Giai ny vội vàng nhắc nhở anh.

“Bệnh thì cũng là người đàn ông bình thường, nhịn không được khi bị người phụ nữ mình yêu thương mê hoặc.”Bên trong giọng nói trầm thấp của anh dường như đang đầu độc người.

“Làm sao em lại mê hoặc anh chứ? !” Tiết Giai Ny không hờn giận trừng mắt với anh, không biết, chính mình đã lọt bẫy .

“Không lúc nào là em không mê hoặc anh cả, dày vò anh khổ sở nhiều ngày!” Quan Hạo Lê than thở, giống như anh đã chịu nhiều oan ức ..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.