Truyện : Bà Xã Đại Nhân Đừng Hòng C hạy Trốn
Chương 7 :
~ Bạch Uyển Tình ~
------------------------
Lúc này , Phong Đình Nguyên vứt điện thoại sang một bên , mỉm cười châm biếm .
Cứ tưởng cô ta không hám vật chất như những cô gái khác .. Nhưng cuối cùng lại chẳng có gì khác biệt ..
Đúng là trên đời này , thứ gì không mua được bằng tiền thì cũng sẽ mua được bằng rất nhiều tiền ..
Cuộc chơi này chắc chắn sẽ rất nhàm chán , thật đáng thất vọng ..
.
.
Chạng vạng tối , mưa bắt đầu nặng hạt , trận mưa này rả rích không ngừng ..
Gió lạnh lùa vào phòng , Nhã Uyên thay vội áo sơmi cùng quần Jean , khoác một chiếc áo gió màu tím nhạt theo hướng cổng trường mà vội vã ra ngoài .
.
Lâm Nhã Uyên không hề trang điểm , làn da cô vẫn trắng nõn , lông mi cong vút , môi hồng đặc biệt không giống như tô son ..
Chính sự mộc mạc , giản dị ấy ở trên người cô lại toát lên sự xinh đẹp lạ lùng ..
.
Phía trước cổng trường , đã đỗ sẵn một chiếc xe thể thao đắt tiền . Người đàn ông trong xe dường như đang mất kiên nhẫn , khóe miệng khẽ giương lên lạnh lùng , quyến rũ .
Đôi mắt màu hổ phách lóe lên tia giảo hoạt khi ánh nhìn chạm đến Nhã Uyên ..
.
- “ Lên xe “ .. Giọng nói trầm thấp của Phong Đình Nguyên giống như một mệnh lệnh .
Trong đêm tối , Nhã Uyên cắn cắn môi do dự , phía sau cánh cửa xe như một con dã thú đang chờ sẵn để chiếm đoạt sinh mệnh của cô ..
Nhã Uyên nghĩ tới mẹ mình , cô không thể ích kỷ ..
Cô vươn tay mở cửa xe ngồi vào ghế phụ .
- “ Xin lỗi đã ra muộn .. “ .. Nhã Uyên nhìn đồng hồ , rồi lí nhí lên tiếng phá tan bầu không khí ảm đạm .
Phong Đình Nguyên vẫn không nói gì , chăm chú lái xe . Thần thái và khí chất cao ngạo của anh có phần làm cô mất bình tĩnh .
.
.
Chiếc xe dừng lại trước một tòa biệt thự xa hoa , từ cửa chính vào tới gara cũng mất tới mười phút lái xe , xung quanh trồng rất nhiều hoa cẩm tú cầu màu lam , trắng , hồng , tím rất đẹp .
- “ Xuống xe “ ..
Phong Đình Nguyên xuống xe trước , đi thẳng lên tầng ba , Nhã Uyên phải bước rất nhanh mới theo kịp .
Sau khi mở cửa một phòng trên tầng ba , bên trong từ giường , tủ , sofa đều được trang trí một màu đen lạnh lẽo .
- “Tôi muốn đi tắm “ .. Nhã Uyên đặt túi xách lên giường .
Phong Đình Nguyên gật đầu , rót một ly rượu vang đầy , ngồi xuống ghế sofa thản nhiên thưởng thức ..
.
.
Tiếng nước trong phòng tắm cũng đã tắt , Nhã Uyên khoác áo ngủ màu trắng , mái tóc còn đang nhỏ nước . Phong Đình Nguyên thấy vậy , vươn tay kéo cô ôm gọn vào lòng mình .
- “ Uống đi “ .. Phong Đình Nguyên không vội , lấy từ đầu giường một viên thuốc đưa cho Nhã Uyên .
Cô nhìn viên thuốc trong tay , hai mắt ửng đỏ .
Cũng tốt , đây đơn giản chỉ là một cuộc giao dịch , trao đổi .
Cô cầm cốc nước trên bàn , nuốt viên thuốc vào bụng .
.
Phong Đình Nguyên mỉm cười tỏ vẻ hứng thú , bế bổng cô đặt lên giường .
Chiếc dây lưng buộc áo cũng được cởi ra , cơ thể cô đột nhiên mát lạnh , hai tay luống cuống không biết phải che ở nơi nào .
Bàn tay to lớn của anh ta đặt ở nơi mềm mại , không ngừng sờ soạng .
.
Lâm Nhã Uyên cắn chặt môi không bật ra tiếng khóc , nước mắt cứ lặng lẽ rơi ướt đẫm ga trải giường .
Trong lòng cô hiểu qua đêm nay , cuộc sống của cô sẽ thay đổi .. Sự hoạt bát , hồn nhiên đã không thể trở về được nữa .
Phong Đình Nguyên nhìn đôi mắt đen láy vô tội như hai viên bảo thạch ngập tràn nước nhíu mày tỏ vẻ không vui .
- “ Thu hồi nước mắt của em lại . Nếu không thích ngay bây giờ em có thể lập tức rời khỏi đây “
- “ Anh không cần làm ra vẻ mèo khóc chuột , đây chỉ là một cuộc trao đổi công bằng “
Phong Đình Nguyên có chút sững sờ , nét mặt trở nên chán ghét , khinh thường .
- “ Đơn giản là tôi không muốn ức hiếp phụ nữ .. Tất nhiên cô thì khác .. Chỉ là một món đồ chơi tôi bỏ tiền ra mua về thôi “
Cô gái này rất thực tế , không hề giả bộ lại rất hiểu bản thân mình muốn gì .
Rất thông minh , rất thú vị ..
.
.
Căn phòng xa hoa ngập tràn thanh âm của dục vọng ..
Nhã Uyên cực kì bình tĩnh , gương mặt không hề biểu lộ chút cảm xúc , như một con búp bê đã đánh mất linh hồn ..
Một vài giọt máu hồng chảy ra từ hạ thân cô lưu lại trên ga giường trắng tinh ..
.
Cô càng bình thản càng làm Phong Đình Nguyên hứng thú , đàn bà trên giường của anh còn có thể cứng đầu , bướng bỉnh như thế này chắc chắn chỉ có một mình cô ..
.
.
Cả người Nhã Uyên vô cùng khó chịu , ngay cả hít thở cũng khó khăn .
Chẳng phải người ta nói lần đầu tiên sẽ rất hạnh phúc , vậy mà tại sao trong lòng cô lúc này chỉ toàn là tủi nhục .
.
Cô không biết đã qua bao lâu , chỉ cảm thấy thân thể hết lần này đến lần khác bị dày vò .
Bên tai chỉ còn tiếng thở dốc sau khi thỏa mãn của anh .
.
Nhã Uyên khẽ cử động thân thể mềm nhũn , sau bao cao trào Phong Đình Nguyên cuối cùng cũng ngủ say .
Cô nhích người bước tới bên cửa sổ , bên ngoài mưa đã tạnh . Bầu trời đầy sao , ánh trăng chiếu rọi xuống thân thể nhỏ bé .
Mái tóc dài hơi rối che nửa khuôn mặt , khiến không thể nhìn ra cảm xúc lúc này của cô .
Cô nghiêng đầu , thẫn thờ nhìn xuống từng đóa hoa cẩm tú cầu đang nở rộ ..
Cẩm tú cầu có nghĩa là sự lạnh lùng , vô cảm .. Cũng giống như cô bây giờ cõi lòng đã hoàn toàn lạnh lẽo .
.
.
Phong Đình Nguyên tỉnh giấc , rơi vào tầm mắt là thân hình tuyệt đẹp của cô , da dẻ mịn màng , đường cong quyến rũ .
Anh thuận thế kéo Nhã Uyên vào lòng , tay ôm chặt eo cô . Khuôn mặt tuấn tú của anh cách cô chỉ trong gang tấc .
- “ Anh .. “ .. Cô ngập ngừng .. “ có thể cho tôi ứng trước 80 vạn được không “
( Còn tiếp )