Bà Xã Đại Nhân Đừng Hòng Chạy Trốn

Chương 6: Chương 6




Truyện : Bà Xã Đại Nhân Đừng Hòng Chạy Thoát Chương 6 : ~ Bạch Uyển Tình ~ ----------------------------- Phong Đình Nguyên còn chưa nói xong , tiếng chuông điện thoại di động gấp gáp vang lên . Nhã Uyên nhìn dãy số trên màn hình không khỏi lo lắng , là số của bệnh viện , cô vội vàng nhấc máy . - “ Alo “ Tiếng nói căng thẳng từ đầu dây bên kia truyền đến , cả người Nhã Uyên khẽ run lên , đôi mắt trong veo đờ đẫn , hốc mắt bỗng ửng đỏ .. - “ Mẹ “ ... Bệnh viện tư nhân Xts.Leskin Lâm Nhã Uyên nôn nóng chờ đợi kết quả chuẩn đoán tình hình sức khỏe của mẹ mình từ bác sĩ trưởng khoa . - “ Bác sĩ , mẹ của tôi thật sự có thể tỉnh lại sao “ . Nhã Uyên sốt ruột không thể kiềm chế vội vã hỏi . Bác sĩ trưởng khoa khẽ thở dài một hơi : - “ Uyên tiểu thư , qua các đợt trị liệu gần đây , thể trạng của mẹ cô đã có dấu hiệu hồi tỉnh . Chỉ cần tiến hành thêm khoảng ba đợt kiểm tra nữa , khả năng mẹ cô bình phục trở lại là rất cao .. Chỉ là .. “ Lâm Nhã Uyên liên tục gật đầu , khẩn trương nói : - “ Chỉ là như thế nào thưa bác sĩ .. xin ông hãy giúp mẹ tôi “ Bác sĩ trưởng khoa nặng nề bước tới bàn làm việc , lấy ra một xấp hóa đơn đẩy tới trước mặt Nhã Uyên ... - “Lần điều trị này sẽ sử dụng rất nhiều loại thuốc đắt tiền , bởi vậy phí điều trị lần này sẽ là một con số rất lớn “ Lâm Nhã Uyên tiếp tục gật đầu , khẩn khoản nói : - “ Chỉ cần mẹ tôi tỉnh dậy . Dù là bao nhiêu tiền tôi cũng sẽ chữa cho mẹ tôi “ - “ Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức , đây là hóa đơn viện phí . Phiền cô trước ngày mai đóng đầy đủ để chúng tôi có thể tiến hành điều trị “ . . Trong phòng bệnh .. Một người phụ nữ trung niên , gương mặt phúc hậu bình yên như đang ngủ .. Nhã Uyên cầm bàn tay gầy gò của mẹ áp lên má mình như cố tìm chút hơi ấm trấn an nỗi lo lắng trong lòng . 80 vạn không phải là con số nhỏ .. Cô lại không có người thân , xoay xở một số tiền lớn như vậy chỉ trong một hai ngày là điều không thể .. Giờ khắc này , cô cảm thấy bản thân mình thật vô dụng . Nước mắt bất lực , cứ như thế mà rơi xuống .. - “ Mẹ .. Con xin lỗi “ . . Gần tám giờ tối , cô phải trở về kí túc xá ... Hành lang bệnh viện ngập mùi thuốc sát trùng . Ánh đèn mang theo màu sắc ảm đạm .. Nhã Uyên cảm thấy đầu choáng váng , sắc mặt tái nhợt không chút huyết sắc , hai tay cô bấu chặt vào tường từng bước nặng nề di chuyển .. Bỗng nhiên xung quanh trở nên mù mịt , tối sầm . . . Lúc cô tỉnh lại đã thấy mình nằm trên giường bệnh , trên tay còn đang cắm một ống truyền nước .. - “ Cô tỉnh rồi sao “ .. Tiếng nói trầm ấm của người đàn ông vang lên từ phía sau cô . Nhã Uyên nhẹ nhàng xoay người . Dưới ánh nắng , gương mặt một người đàn ông tuấn tú , đôi môi nhếch lộ vẻ ôn nhu . - “ Cám ơn anh đã giúp tôi “ .. Người con trai mỉm cười , nghiêng đầu nhìn Nhã Uyên : - “ Người con gái xinh đẹp như cô , hẳn phải biết quý trọng thân thể mình chứ .. Cô ngất xĩu là do căng thẳng quá mức ... Bây giờ cô cảm thấy thế nào rồi “ Lâm Nhã Uyên đứng dậy , không khỏi xấu hổ . - “ Tôi rất khỏe , cám ơn anh thêm một lần nữa “ Dường như anh ta nhìn thấu tâm trạng của cô , nhẹ nhàng nói : - “ Tuy tôi không biết cô đã gặp phải chuyện gì .. Nhưng trên đời này có những chuyện gần như đã hết hi vọng , chỉ cần nỗ lực phấn đấu phép màu tự nhiên sẽ xuất hiện “ Đã bao lâu rồi cô không được nghe những lời động viên , trong lòng Nhã Uyên bỗng có được chút ấm áp , cảm động gật đầu . - “ Tôi có việc phải đi trước , bây giờ tôi không có tiền , lần sau gặp lại tôi nhất định sẽ báo đáp cho anh “ .. Nhã Uyên xấu hổ cười cười , sau đó hít một hơi nặng nề , theo hướng cửa phòng bệnh rời đi .. . . Dưới ánh nắng vàng từ cửa sổ chiếu rọi , bóng dáng cô tựa như một thiên sứ xinh đẹp . - “ Cô khi cười quả thật rất xinh đẹp .. Quên mất cho cô ấy biết tên .. Tôi là Hy Thần ... Đàm Hy Thần ... Thiên sứ chúng ta nhất định sẽ gặp lại “ . . Tập đoàn AGL , phòng tổng giám đốc ... Phong Đình Nguyên ưu nhã đứng dựa người vào cửa sổ , phóng tầm mắt xuống đường phố đông đúc .. Điện thoại anh nhấp nháy sáng , đổ chuông liên tục .. - “ Alô .. “ - “ Phong thiếu , là tôi .. “ .. Nhã Uyên lúng túng , không biết nên mở miệng như thế nào . - “ Có chuyện gì sao ? “ ... Khóe miệng gian tà khẽ nhếch lên . - “ Tôi đồng ý làm tình nhân của anh “ .. Nhã Uyên trực tiếp vào vấn đề không do dự . - “ Điều kiện của cô là gì “ .. Phong Đình Nguyên thoải mái hỏi ngược lại , thái độ cao ngạo như bậc vương giả . - “ Tôi làm tình nhân của anh trong một tháng , đổi lại anh phải trả cho tôi 80 vạn “ .. Đầu dây bên kia im lặng một chút , rồi truyền đến tiếng cười sang sảng của Phong Đình Nguyên .. - “ Cô muốn khi nào thì bắt đầu .. “ - “ Ngay đêm nay “ .. Giọng Nhã Uyên không lộ một tia cảm xúc . - “ Cô gấp gáp thế hả “ .. Phong Đình Nguyên mỉm cười , ngả người vào ghế dựa . - “ Đúng , tôi chờ không nổi “ .. Nhã Uyên vô cảm trả lời . - “ Được , tối nay tôi đến đón cô “ .. Nhã Uyên nghe xong thì trực tiếp ngắt máy , những giọt nước mắt thi nhau rơi xuống cổ . Không phải chỉ là thân thể thôi sao .. ( Còn tiếp )

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.