Bà Xã Đại Nhân Đừng Hòng Chạy Trốn

Chương 5: Chương 5




Truyện : BÀ XÃ ĐẠI NHÂN ĐỪNG HÒNG CHẠY TRỐN Chương 5 : ~ Bạch Uyển Tình ~ ----------------------- Lâm Nhã Uyên sững sờ , “ em yêu “ cái gì chứ , nghe mà nổi cả gai ốc quá . Nhưng nghĩ kĩ một chút thì hình như hắn ta đang muốn giải vây cho mình . Giờ tốt nhất là nên ngoan ngoãn phối hợp với hắn ta , ít nhất cô cũng sẽ được an toàn rời khỏi đây . Giám đốc Hoàng Á nhìn con mồi mình nhắm trúng bị Phong Đình Nguyên phỗng tay trên , liền giở giọng châm biếm : ” - Thật không ngờ “ em yêu “ của Phong thiếu lại là gái hầu rượu “ Con ngươi Phong Đình Nguyên tối sầm lại , giọng điệu vẫn rất dịu dàng không để lộ chút tức giận nào : ” - Em yêu , nói anh biết em tới đây là để làm gì “ Nhã Uyên cả người mềm nhũn , giả vờ ấm ức , ủy khuất cố bịa chuyện : ” - Em nhìn trúng một chiếc túi rất đẹp , nhưng em thấy anh bận quá nên không dám đòi tiền anh ... Nên mới tới đây làm thêm “ Phong Đình Nguyên lặng lẽ nhìn cô , sau đó cầm tay cô đi về hướng sô pha bên cạnh , một số người tò mò cũng đi theo . Hắn không nói gì , đơn giản chỉ là lấy từ trong ví da ra một tấm thẻ màu vàng vứt bừa lên bàn : ” - Lần sau nếu có ai dám khi dễ em , cứ trực tiếp dùng tiền đập chết hắn ta .. Đừng để người ta lại nghĩ người phụ nữ của Phong Đình Nguyên tôi lại thiếu tiền “ Nhã Uyên trợn tròn hai mắt , hắn ta đúng thật là kiêu ngạo quá đi . Chờ một chút ! Hình như có gì đó không đúng .. Hắn ta vừa nói hắn chính là Phong Đình Nguyên .. ? Không phải chính là Phong Thiếu người đàn ông độc thân hoàng kim , chủ tịch của tập đoàn AGL đó chứ .. Giám Đốc Á biết rõ Phong Đình Nguyên đang cố ý hạ nhục ông , liền nhíu chặt mày tức giận .. ” Phong Thiếu .. Chúng ta tới đây là để nói chuyện làm ăn . Hà cớ phải gì một người phụ nữ mà trở mặt .. “ Phía Phong Đình Nguyên không có động tĩnh , Giám đốc Á liền tiến tới định đưa tay vỗ vào bả vai anh , nào ngờ bị hắn ta đẩy ra xa suýt té . ” Phong Thiếu , cậu làm vậy là có ý gì “ Dứt lời , vệ sĩ bên phía Phong Đình Nguyên đã cầm súng lục đồng loạt chỉa về hướng Giám đốc Á . ” Giám đốc Á .. Tôi thấy giữa hai chúng ta cơ bản là không nói chuyện hợp tác được nữa .. Giám đốc Á đây dám ức hiếp phụ nữ của tôi .. Chắc cũng đã nghĩ tới hậu quả “ Lời Phong Đình Nguyên lọt vào tai của Giám đốc Á khiến sắc mặt ông ta từ đỏ chuyển sang xanh , tức giận đến hít thở cũng khó khăn . ” Được , Phong Đình Nguyên lần này cậu thắng , chuyện hôm nay chắc chắn tôi sẽ không bỏ qua đâu “ Dứt lời tức giận đùng đùng , thức thời rời khỏi . . . Lâm Nhã Uyên sao khi định thần lại mới thấy bản thân đang nằm gọn trong vòng tay hắn ta ... Ngẩng đầu lên là đã có thể nhìn rõ gương mặt tuấn mỹ lạnh lùng của hắn , đôi môi mỏng mím chặt , con ngươi màu hổ phách sắc bén . Eo cô đang bị Phong Đình Nguyên ôm chặt , muốn nhúc nhích cũng không được .. ” Cám ơn anh đã cứu tôi “ Khóe môi anh khẽ uốn cong , ánh mắt tinh tường như có thể nhìn thấu suy nghĩ của cô . ” Từ chối làm nhân tình của tôi để đến đây làm nhân viên phục vụ ? Em là không có não sao ? “ ” Tôi .. “ Nhã Uyên nghẹn lời , cụp mắt xuống , hắn ta nói đúng cô tới đây làm việc cũng đã biết trước được việc bản thân sẽ bị hạ nhục .. ” Làm tình nhân của tôi đi , từ giờ về sau em muốn gì được nấy , không cần cực khổ kiếm tiền , học phí và viện phí của mẹ em tôi đều giải quyết giúp em .. “ Phong Đình Nguyên chậm rãi nói , vươn tay xoa lên đôi gò má của cô : ” Nếu em đồng ý , tôi sẽ lập tức điều bác sĩ tốt nhất đến chữa trị cho mẹ em .. Uyên nhi .. chẳng lẽ em muốn nhìn mẹ em cả đời còn lại đều phải sống trên giường bệnh “ [ Còn tiếp ]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.