Chương 381: Ngươi lại đang đùa ta sao
“Hạ Úc Huân, em đứng đắn một chút cho anh.” Âu Minh Hiên đỏ mặt nổi giận gầm lên một tiếng.
Hạ Úc Huân bĩu môi, vẻ mặt khó xử nói, “Nhìn diện mạo anh như vậy, người ta sao có thể đứng đắn lên được!”
Đặc biệt là Mặc, quả thực làm người ta tâm viên ý mãn.
Âu Minh Hiên lười cùng cô nói lời vô nghĩa, trực tiếp cởi áo ngoài cô, đem quần áo đàn ông tròng vào, nói: “Úc huân, em yên tâm, mọi thứ anh đều sắp xếp ổn!”
“Học trưởng, anh nghe em nói……”
“Em cái gì đều không cần lo lắng, chỉ cần theo anh là tốt rồi!”
“Nhưng……” Hạ Úc Huân đang muốn nói cô không thể cùng anh đi, cửa WC đột nhiên phịch một tiếng bị người từ bên ngoài phá ra.
Ngay sau đó, Hạ Úc Huân bị một cổ hơi thở lạnh lẽo mạnh mẽ ôm tiến vào trong ngực.
“Anh sao lại đến……” Hạ Úc Huân ngơ ngẩn nhìn Lãnh Tư Thần từ trên trời giáng xuống.
Lãnh Tư Thần cười lạnh một tiếng, rũ mắt nhìn cô, nói: “Nếu anh không tới, có phải em liền cùng cậu ta đi hay không?”
“Tôi……” Hạ Úc Huân chán nản, cô khi nào muốn cùng anh đi?
Tuy rằng cô muốn rời đi, nhưng, đừng nói cô không thể lợi dụng Âu Minh Hiên, càng không thể đoạt người đàn ông của chị Mộng Oanh a!
Nhìn Lãnh Tư Thần cùng đám vệ sĩ áo đen đột nhiên xuất hiện phía sau, Nam Cung Mặc vẫn còn mặc đồ phụ nữ chỉ muốn tìm cái động chui vào, trong lòng đã sớm đem mưu ma chước quỷ này của Âu Minh Hiên mắng 100 lần rồi lại 100 lần.
Lãnh Tư Thần ánh mắt sắc bén mà bắn về phía Âu Minh Hiên môi mỏng đang nhếch lên.
Hai người đều nhìn chăm chú đối phương, trong không khí tràn ngập mùi thuốc súng.
Nếu không phải bởi vì dáng vẻ Âu Minh Hiên như vậy quá buồn cười, Hạ Úc Huân có lẽ sẽ càng khẩn trương hơn.
“Âu Minh Hiên, cậu thật là dùng bất cứ thủ đoạn nào.” Lãnh Tư Thần đánh giá liếc mắt nhìn anh một cái, cười như không cười mà trào phúng nói.
“Lãnh Tư Thần, anh giữ được người cô ấy, nhưng không giữ được trái tim cô ấy. Nói cho anh biết, tôi sẽ không từ bỏ!” Âu Minh Hiên giận dữ rời đi, Nam Cung Mặc che mặt, theo sát phía sau.
Mơ hồ phía sau nghe được tiếng các vệ sĩ xôn xao bàn tán ——
“Cô gái tóc đen kia là ai? Thật xinh đẹp!”
“Cô gái? Đôi mắt ngươi mù sao? Đó là con trai riêng của Nam Cung Lâm - Nam Cung mặc!”
“Ách…… Ngươi lại đang đùa ta sao……”
Lãnh Tư Thần như suy tư gì mà nhìn hướng Âu Minh Hiên rời đi, xem ra người này gần đây quá nhàn, vậy anh đành phải tìm chút chuyện cho cậu ta làm, đỡ phải cho cậu ta có tinh lực tới cuỗm mất phụ nữ của anh.
“Lãnh Tư Thần, anh buông tôi ra!” Hạ Úc Huân giãy giụa.
Lãnh Tư Thần ôm càng chặt, nói: “Như thế nào? Còn muốn chạy trốn?”
“Tôi trốn cái đầu anh a! Tôi muốn đi WC! Làm ơn, nơi này là WC nữ ! WC nữ ! Các người một đám đàn ông đứng ở chỗ này là sao? Các người cũng muốn đi WC có phải hay không, được thôi! Nhường cho các người được không? Được không a!” Hạ Úc Huân bị chọc giận đến mức không thể nhịn, bùm bùm sư tử rống.
Trên mặt Lãnh Tư Thần xẹt qua một tia xấu hổ, hướng thủ hạ ra lệnh nói, “Tất cả đều đi ra ngoài!”
Thẳng đến khi tất cả mọi người rời đi, Hạ Úc Huân còn đang mắng mắng nhiếc nhiếc: “Biến thái biến thái biến thái……”
“Úc huân, Lạc Lạc xong rồi, chúng ta ra bên ngoài chờ em!”
“Chị Mộng Oanh!” Hạ Úc Huân giữ chặt tay Tần Mộng Oanh, sau đó nhẹ nhàng ôm chặt cô, nói: “Em sẽ không theo học trưởng.”
“Úc huân, em không cần luôn kiêng dè chị, chị đã nói rồi, chị và anh ấy không có khả năng. Nếu em……”
Hạ Úc Huân lập tức cắt ngang cô, nói: “Em cũng từng nói, cho dù không có chị em cũng sẽ không đến với anh ấy, học trưởng vĩnh viễn là học trưởng. Tình cảm của anh ấy, em có muốn cũng không nổi. Tuy rằng lần này rất đáng tiếc, nhưng, sẽ có cách.”