Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

Chương 790: Chương 790: Nước phù sa không chảy ruộng ngoài (4)




Loại chuyện này cũng là có thể bịa vớ vẩn được sao?

Nhưng, tình huống hiện tại thật đúng là chỉ còn cách này.

Bịa một người an toàn nhất, thân phận thích hợp nhất, mặc kệ như thế nào khẳng định so với thân phận thật của ba đứa bé vẫn tốt hơn.

Nhìn sắc mặt tiểu thư vừa rồi, thân phận ba đứa bé phỏng chừng là có chút phiền phức, bằng không cô cũng sẽ không có vẻ không muốn nói rõ.

“Cho nên, yêu cầu xem mắt có cần thêm gì nữa không, nhất định phải thương tiểu thiếu gia?” Nghiêm Tử Hoa vừa nói vừa nhâm mệnh mà viết viết trong sổ.

“Đúng đúng đúng, nghiêm mụ mụ anh thật là quá cơ trí!” Hạ Úc Huân bán mạng khen.

“……” Không cần rót mê hồn thang cho anh nữa! Anh hiện tại thật sự suy sụp rồi!

Nghiêm Tử Hoa đỡ đỡ mắt kính, khép sổ lại, thật sâu thở dài, nói: “Tôi bây giờ cần yên tĩnh.”

“Khụ, được được được…… Bất quá, tốt nhất đừng yên tĩnh quá lâu nha…” Hạ Úc Huân chắp tay trước ngực mà làm ơn.

Một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm lại suy tam mà kiệt, cô cũng sợ kéo lâu quyết định mà chính cô vất vả quyết tâm sẽ dao động. Đây cũng là nguyên nhân khiến cô gấp như vậy.

“Uhm, rất nhiều chuyện trong điện thoại nói không rõ, lần này tôi chuẩn bị đích thân bay qua, cùng chủ tịch giáp mặt nói, muộn nhất ba ngày sau nhất định sẽ trở về.” Nghiêm Tử Hoa nói.

Hạ Úc Huân liên tục gật đầu, đáp: “Tốt tốt, giúp tôi hỏi thăm chủ tịch……”

……

Nghiêm Tử Hoa rời đi, Hạ Úc Huân nghĩ tới nghĩ lui vẫn là nên gọi cho Nam Cung Lâm.

“Uy, Tiểu Huân a!” Thanh âm Nam Cung Lâm nghe ra tinh thần cũng không tệ lắm.

“Chủ tịch, cái kia, chuyện Tiểu Bạch người không nói với Nghiêm Phó tổng sao?” Hạ Úc Huân hỏi.

“Con không phải từng dặn dò ta không được lộ ra với bất cứ ai chuyện giữa con và Lãnh Tư Thần sao? Ta nghĩ Tiểu Bạch khẳng định cũng bao gồm trong đó, cho nên liền không có đề cập đến!” Nam Cung Lâm trả lời.

“Ách, được rồi……” Hạ Úc Huân đỡ trán.

“Xảy ra chuyện gì sao?”

“Không có gì, chỉ là con không tính toán dấu diếm sự tồn tại của Tiểu Bạch, cho nên chuyện này, con đã nói cho Nghiêm Phó tổng. Nghiêm Phó tổng đang chuẩn bị bay qua tìm ngài.”

“Thật là, cậu ta bay qua làm gì chứ! Ta tương đối hy vọng Tiểu Huân con bay qua hơn!” Nam Cung Lâm ghét bỏ mà oán giận.

“Ta cũng muốn đi thăm ngài, nhưng gần đây thật sự đi không được, qua khoảng thời gian này được chứ?” Hạ Úc Huân an ủi.

“Vậy được rồi, con nhất định phải sớm qua một chút nha! Ta rất nhàm chán a!” Nam Cung Lâm một bộ ủy khuất không thôi nói.

“Được, ngài an tâm dưỡng bệnh, nhất định phải nhanh khỏe! Con còn chờ ngài trở về đây!”

“Ai da……”

“Làm sao vậy?” Hạ Úc Huân lập tức khẩn trương hỏi.

“Không có gì, ngực có chút đau, đại khái là gió, ai, gần đây sức khỏe thật là càng ngày càng kém……”

“A, con vẫn là bảo Nghiêm Phó tổng đừng đi nữa! Ngài dưỡng bệnh! Con còn dùng những việc này tới quấy rầy ngài!”

“Không không không, ta không phải ý này, bảo cậu ta tới bảo cậu ta tới, vừa lúc bồi ta! Chuyện của con, trò chuyện nửa ngày không phải giải quyết sao? Tốn không bao nhiêu thời gian! Chung thân đại sự của con gái ta sao có thể mặc kệ! Chỉ là, chuyện công ty vẫn phải nhờ con, sức khỏe này của ta, ai, cũng không biết khi nào mới có thể tốt lên được……” Nam Cung Lâm lo lắng sốt ruột.

Hạ Úc Huân vội vàng nói: “Ngài từ từ dưỡng bệnh, đừng nóng vội, công ty con nhất định sẽ dốc hết sức lực giúp ngài làm!”

“Được được được, có những lời này của con ta liền an tâm rồi, bất quá Úc Huân này, con chắc chắn muốn công bố sự tồn tại của Tiểu Bạch sao……”

“Đúng vậy, thực xin lỗi, có lẽ việc này sẽ ảnh hưởng đến công ty, nhưng……”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.