Tạp Tu Tư tướng sĩ mặc dù vô cùng sợ hãi, nhưng vẫn phải tiếp tục chiến đấu.
Chẳng mấy chốc, đại quân dự bị Tạp Tu Tư xông lên, bộ đội kỵ binh chuẩn bị xung phong.
Nhưng khi họ vừa di động, Địa tinh đại quân bắt đầu mãnh liệt công kích.
Đại quân Địa tinh vừa tiến tới, đẩy lên một vạn cây cự nỗ(cây cung lớn), họ dùng mưa tên bắn ngang qua toàn bộ binh lính Tạp Tu Tư trong phạm vi hai ngàn thước. Tiếp theo là tới hỏa đồng sư đoàn, trong phạm vi năm trăm thước hỏa đồng đi qua tất cả mọi sinh vật đều bị cháy thành than đen thui. Những binh lính may mắn thoát khỏi hai lần công kích đầu trở thành mồi ngon cho Thực nhân ma sư đoàn. Họ sử dụng đại thiết bổng, đại đồng chùy đập bẹp sọ toàn bộ đám binh lính còn sót lại. Phía sau Thực nhân ma là tám vạn binh lính Địa tinh cầm cung tên. Đằng sau đại quân cung tiễn của Địa tinh, có một vạn máy bắn đá vừa mới chế tạo và một ngàn khẩu ma tinh đại pháo.
Quan trọng nhất là Địa tinh đã chiếm được cao điểm trên Lạc Nhật bình nguyên, bao quát cả Tạp Tu Tư đại quân. Do đó tầm bắn của Địa tinh có thể bao trùm toàn bộ đại quân Tạp Tu Tư.
Đội quân Tạp Tu Tư đầu tiên bị đánh tan, một vạn cự nỗ của Địa tinh liền lập tức hướng về phía đại quân Tạp Tu Tư dày đặc phía dưới mà trút giận. Sau lượt tên đầu tiên, hai vạn kỵ binh xung kích của Tạp Tu Tư phần lớn hoàn toàn bị loại khỏi vòng chiến. Đáng thương cho những con Mãnh Mã thú bị cự tiễn xuyên thủng thân thể, những mũi tên sắc bén bắn thủng những lỗ lớn đầy máu, thậm chí còn những con Mãnh Mã cự thú bị bắn thủng bụng lòi hết cả phèo, lòng thòng màu xanh xám xịt. Những kỵ sĩ trên Mãnh Mã thú rất nhiều người cũng dính tên, còn đại bộ phận thì bị thương nặng, đang rên rỉ một cách thống khổ. Đám Mãnh Mã thú đã chết hơn nửa dưới làn mưa tên, phần còn lại nổi điên chạy tán loạn, chẳng mấy chốc đã làm rối loạn trận hình của đại quân Tạp Tu Tư.
Tuy nhiên, công kích của Địa tinh không đình chỉ lại. Đợt tên thứ hai lại tiếp tục một lần nữa bộc phát. Dưới làn mưa tên, hai vạn binh lính Tạp Tu Tư lại ra đi vĩnh viễn.
Những tướng lãnh cao cấp của Tạp Tu Tư tất cả đều bị lực tác chiến của Địa tinh làm chấn động. Chỉ hai lần xạ kích đơn giản, quân lực của Tạp Tu Tư đã tổn thất gần năm vạn, trong đó có tới hai vạn là lính tinh nhuệ của đế quốc. Chiến đấu như vậy thì có ý nghĩa gì chứ, thực tế cho thấy không thể nào đánh thắng được.
Hai lần bị càn quét, chí khí của quân lính Tạp Tu Tư rơi vào thế hạ phong một cách thê thảm, hầu hết không còn đủ dũng khí tiến lên phía trước. Thấy trận địa trước mặt toàn là thi thể của mấy vạn binh lính, bốn mươi mấy vạn tướng sĩ còn lại đều lạnh mình. Họ tuyệt đối tin rằng, chỉ cần bị đám Địa tinh bắn thềm vài lần nữa, thì người kế tiếp bị xuyên thủng hoặc bị đốt cháy chắc chắn sẽ là bọn họ. Nhưng họ thầm kêu may mắn là đội quân Địa tinh đã không tiến công tiếp.
Lúc này, có một viên tướng chuyên đi điều tra quân tình của đại quân Địa tinh chạy tới bẩm báo với Mã Khả Ni:
- Báo cáo, quân ta dùng dụng cụ điều tra ma pháp phát hiện ra có ma lực ba động phía sau địch quân, dùng ống nhòm quan sát, phát hiện hơn một ngàn pháp sư của chúng đang chuẩn bị đại hình ma pháp.
Trên sở chỉ huy, một vị sư trưởng mỉm cười, quay sang Mã Khả Ni nói:
- Quân trưởng, để ‘pháp sư’ của chúng ta bắn trước vài phát nhỉ?
- Báo cáo, một đầu cửu cấp ma thú của Tạp Tu Tư mang theo mười tên ma thú cấp bảy, cấp tám đang hướng về phía quân ta bay tới - Lúc này lại có một lính truyền lệnh Địa tinh tiến đến bẩm báo.
Mã Khả Ni ngẫm nghĩ một lát, ra lệnh:
- Dùng cự nỗ phối hợp với phá ma tiễn bắn chết mẹ mười đầu ma thú cho lão tử. Dùng ma tinh đại pháo của chúng ta gắn vào ma tinh cấp bảy, cấp tám bắn vài phát về phía đám pháp sư đó.
- Rõ!
Chẳng mấy chốc, hơn mười đầu ma thú đã bay tới gần đại quân Địa tinh, chỉ còn cách không đến năm trăm thước. Khi bọn chúng tới gần đại quân Địa tinh không đến hai trăm thước, một mảng mây đen từ trận địa của Địa tinh bỗng bốc lên lao thẳng về phía chúng. Chỉ thấy một mảng giống như một đám mây, rộng năm mươi thước, cao ước mười thước màu đen dày đặc lao thẳng về phía họ. Đó là một cơn mưa tên, một trận mưa thực sự với vô số mũi tên rất dày đặc.
Chẳng mấy chốc, đám ma thú phát hiện ra đám mây đen đó đang hướng về phía họ tấn công, hơn nữa đám mây đen lại kết thành một hình vuông rất hoàn chỉnh. Trên những mũi tên lập lòe lãnh quang, chỉ nghe một tiếng "vèo" tất cả ma thú đều khựng lại một khắc.
Còn đám Địa tinh chứng kiến cuộc chiến nhận thấy: Chỉ thấy sau khi hơn một ngàn mũi tên nhất tề bắn ra, một tiếng "vèo" vang lên rồi bắn trùm vào đám ma thú khổng lồ đang xông tới. Những mũi tên này xẹt qua thân thể ma thú, mũi tên dùng thân thể ma thú làm nên một bức tượng ma thú nghệ thuật tuyệt đẹp. Hơn mười đầu ma thú cắm chi chít tên bảo trì tư thế chạy trốn, dừng lại trong vài giây, rồi chẳng mấy chốc đã vô lực rơi xuống. Đám ma thú đều bị tiêu diệt rất nhanh, toàn bộ phương vị chính diện trên thân thể chúng không một chỗ nào không cắm tên. Một khắc sau, Địa tinh nhìn vào tràng cảnh đó, cứ ngỡ như mình đang xem một một bức họa đen trắng đầy vết loang lổ, màn mưa tên như một nền vải màu đen, điểm xuất mười mấy ma thú uy vũ đang bôn tập. Chẳng mấy chốc, những hình tượng ma thú đó chuyển sang một sắc thái đỏ như máu, nhìn qua vừa kinh khủng lại vừa diễm lệ.
Còn những binh lính Tạp Tu Tư đối diện lại thấy... một cảnh tượng hoàn toàn khác. Họ thấy một đám mây đen hướng họ lao tới, khi đám mây đen đó lướt qua hơn mười đại ma thú lưu lại mười mấy chỗ lỗ trống trên đám mưa tên đó. Còn những nơi những mũi tên xuyên qua thân thể ma thú thì tạo thành những lỗ trống màu trắng. Còn những lỗ trống đó đối với tướng sĩ Tạp Tu Tư là một hạnh vận vô cùng. Bởi vì họ có thể sống, nếu đám mây hắc sắc quét qua họ, chắc họ sẽ không hạnh vận như vậy, vì những tướng sĩ bất hạnh trúng phải tên chắc chắn sẽ bị xuyên thủng hoặc bị xâu thành một cây kẹo hồ lô ngào đường.
Phá ma tiễn vẫn còn lao đi với một tốc độ kinh khủng lướt qua một đám binh lính, một binh lính trong khoảng trống gần năm mươi thước tương ứng với cái lỗ trên bức đồ họa lúc nãy, ứng với vị trí của đám ma thú, trong khi cự tiễn quét qua những binh lính này, họ đều thất thanh gào lên sợ hãi. Còn những binh lính ở phần còn lại thì hoàn toàn khác hẳn. Họ không hề thét lên, bởi vì những mũi tên cơ hồ xẹt qua khắp thân thể họ. Lần này, không còn lưu lại hình dạng nghệ thuật nào cả, nguyên nhân là binh lính nhân loại không có được thân thể cường hãn như ma thú, cự tiễn xẹt qua là bắn ra một trận mưa máu, thịt nát xương tan. Phá ma tiến có lực xuyên siêu cường, một tiễn đủ để xuyên thủng mười mấy thân thể binh lính. Nhiều tên như thế, tạo thành một thảm trạng huyết nhục. Mấy trăm binh lính thi cốt vô hồn. Cảnh như vậy, tuyệt đối dọa khiếp toàn bộ binh lính Tạp Tu Tư. Nhất là những binh lính thoát chết qua khe hở ma thú, họ toàn thân trên dưới bám đầy máu tươi, thịt vụn, thậm chí cả phân từ đồng đội của mình. Tinh thần họ phải chịu một trận đả kích nghiêm trọng.
Một tiễn qua đi, mười mấy tiếng pháo ùng oàng một lần nữa làm cho binh lính Tạp Tu Tư hiểu được cái gì mới gọi là kinh khủng.
Dưới sự bắn phá của hơn mười ma tinh đại pháo của Địa tinh vào pháp sư đoàn của Tạp Tu Tư, hơn một ngàn pháp sư đang chuẩn bị ma pháp chỉ trong một khắc cơ hồ toàn bộ bị bắn ra tro. Hơn mười viên ma tinh đại pháo nổ ngay bên người đội ngũ pháp sư cao cấp đang sắp hàng rất trật tự. Ma tinh cấp bảy, cấp tám bộc phát, uy lực còn mạnh hơn cả cấm chú nhiều. Hơn nữa, sự công kích của chấn động cường đại và xung động ma lực từ ma tinh làm cho những ma pháp đang được pháp sư chuẩn bị bộc phát ra. Đại pháo bắn đi, không còn lấy một ngọn cỏ, chỉ còn lưu lại một ngàn thi thể hình người bị thiêu nham nhở. Xác những pháp sư rải rác khắp nơi, chân gãy tay nát trở thành một nét vẽ ghê rợn trên bức tranh chiến trường.
Nhìn thấy đội ngũ pháp sư chết sạch, ma thú chung đoan của đế quốc hầu như không còn, những nhà lãnh đạo Tạp Tu Tư rốt cục cũng thấy được sự cường đại của Địa tinh. Họ đã không còn dũng khí đấu tranh với quân đoàn Địa tinh nữa, do đó bọn tới tấp ra lệnh rút lui.
Nhìn thấy Tạp Tu Tư muốn triệt thoái, đội quân Địa tinh đời nào cho phép. Kết quả là cự nỗ, máy bắn đá, ma pháp quyển trục một lần nữa điên cuồng hướng về phía bại quân Tạp Tu Tư đang giống như kinh cung chi điểu mà tiết hận. Không đến nửa phút, tướng sĩ Tạp Tu Tư một lần nữa chết trận mười mấy vạn tướng sĩ, trong đó có vô số binh lính bộ binh, lại bị người của mình đạp chết hoặc giết chết. Trong khi chạy bán sống bán chết, ai chắn đường lão tử đều coi là kẻ thù. Ngươi chết so ra vẫn tốt hơn là lão tử chết.
Đương nhiên, Địa tinh cũng triển khai truy kích mãnh liệt. Dùng cự lại thú và Thực nhân ma của họ làm động cơ, kéo đi những thiết bị cự nỗ. Tốc độ mặc dù so ra kém kỵ sĩ, nhưng so với những binh lính bình thường thì nhanh hơn không ít. Hơn nữa vì Địa tinh chân ngắn, khi chiến đấu mỗi một Địa tinh đều có những con thú làm tọa kỵ. Trên cao nguyên Bố Lạp Tây có không ít ma thú cấp ba cấp bốn có thể làm tọa kỵ cho Địa tinh. Còn Thực nhân ma sư đoàn lần này trở thành chủ lực truy kích. Họ thân cao chân dài, chạy rất nhanh, lại còn dùng đại thiết bổng và đại chùy tiến lên thu thập trên vạn tàn binh của Tạp Tu Tư.
Đương nhiên, đại bộ phận binh lính đều lựa chọn đầu hàng. Nhưng lúc đầu, có mấy tên lính chạy tới đầu hàng đám Thực nhân ma, Thực nhân ma cứ mặc kệ ngươi đầu hay không đầu hàng, cứ thấy có người đi tới, một bổng đập cho phọt óc. Sau đó đám binh lính này có những tên đầu hàng Địa tinh, lúc này mới có kết quả là "Nếu đầu hàng thì sống, chống lại thì chết"
Sau khi thống kê sơ bộ, chiến dịch lần này Tạp Tu Tư có gần mười vạn binh lính tử trận, mười vạn trọng thương, bắt được mười vạn bị thương nhẹ, gần mười vạn tự động đầu hàng. Nói cách khác, năm mươi vạn đại quân Tạp Tu Tư cơ hồ toàn quân bị tiêu diệt. Chỉ có mười vạn tàn binh lui về được đế đô của Tạp Tu Tư.
Sau khi cứu sống các binh sĩ bị thương, hỏa thiêu mười vạn tướng sĩ Tạp Tu Tư bị chết, cũng phát kim tệ cho tù binh binh lính bình thường để tự mình chạy về, Mã Khả Ni mang theo đại quân Địa tinh vây kín đế đô thành của Tạp Tu Tư.
Còn lúc này, Đoạn Vân cũng xuất hiện trong đại quân Địa tinh.
OOo
Ai, một tiếng thở dài (của Độc Cô Lãnh Giả): phiếu bầu ít quá, sưu tầm ít quá!
Ài, một tiếng thở dài (của dịch giả workman): người đọc nhiều quá, thanks lại ít quá.