Bác Sĩ Thiên Tài

Chương 1077: Chương 1077: Không kẻ nào có thể kháng cự được




Két …

Chiếc Mercedes-Benz dừng lại cách chiếc Ferrari khoảng chừng mười mét sau đó Quỷ Ảnh và Kim Đồng, một trái một phải cùng đẩy cửa xe bước xuống.

Hai chủ nhân của chiếc Ferrari không xuống xe. Bọn họ yên tĩnh ngồi đợi torng đó, nghiêng mắt nhìn hai người Quỷ Ảnh đang đi tới.

Hình như đang chờ hai người bọn họ …

Hai người Quỷ Ảnh liếc mắt nhìn nhau rồi sóng vai nhau đi tới chỗ chiếc Ferrari.

Khi hai người đang đi, một lần nữa tiếng động cơ chiếc Ferrari vang lên sau đó một cột cát vàng bụi mù bốc lên chạy về hướng hai người Quỷ Ảnh.

Từ khi khởi động xe cho tới khi tăng tốc chỉ cần ba giây. Đây chính là điều đặc biệt hay của chiếc Ferrari “chiến thần”. Đây chính là chiếc xe thể thao nhanh nhất thế giới, có tốc độ khởi động nhanh nhất thế giới.

“Đồ gian trá.” Kim Đồng mắng to. Y vốn nghĩ có thể sản khoái đánh một trận với hai người này, không ngờ chúng lại dám giở thủ đoạn lừa đảo này.

Hai người Quỷ Ảnh nhanh chóng tránh né sang hai bên. Nếu như hình thức tấn công này có thể gây tổn thương cho hai người Quỷ Ảnh, bọn họ không xứng là chiến tướng của Hoàng Đế.

Vù …

Thân xe Ferrari nhoáng qua chỉ làm bay chéo áo của hai người Quỷ Ảnh.

Khi chiếc xe vọt qua bên người, hai người Quỷ Ảnh lập tức rút súng định bắn, một làn phấn trắng nhẹ nhàng bay tới.

Bây giờ là gió tây nam, đúng lúc hai người Quỷ Ảnh đứng ở đầu gió.

Làn hương phấn theo chiều gió thổi bay tới rất nhanh, bất kỳ lúc nào cũng có thể bao phủ hai người Quỷ Ảnh bên trong.

“Có độc.” Quỷ Ảnh trầm giọng quát.

Quỷ Ảnh vung hai tay, dùng áo che kín đầu rồi y liên tục lăn lộn trên mặt đất né tránh hương phấn màu trắng đang phát tán trong không trung.

Kim Đồng chạy trốn nhanh hơn. Y chạy về phía bắc, nhanh chóng thoát khỏi khu vực ảnh hưởng của “màu trắng khủng khiếp”.

Hai người Quỷ Ảnh đã được chứng kiến sự đau đớn của Ngọc Nữ nên biết ả này tuyệt đối không dễ chơi.

Thế nhưng sau khi chiếc Ferrari quẹo gấp, quay ngược lại, một lần nữa nó tiếp tục vọt tới chỗ hai người Quỷ Ảnh.

Hình như chủ nhân của chiếc Ferrari không e ngại bột phấn mày trắng. Chiếc Ferrari nương theo luồng bột phất trắng xông lại bên này. Tay trái Jesus lái xe, tay phải giơ khẩu súng màu vàng bóp cò. Trong khi đó Hồng Phu tháo cây trường tiên có gắn chủy thủ đeo ở thắt lưng xuống, nhắm Kim Đồng đánh tới.

Phịch!

Phịch!

Phịch!

Ba viên đạn hình thành một hình tam giác bay tới, hình thành ba góc phong tỏa thân thể Quỷ Ảnh.

Tốc độ của Quỷ Ảnh quá nhanh, khi di chuyển chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh cho nên hắn ra nhiều viên đạn, hơn nữa tận dụng khả năng khoảng cách ngắn, hạn chế không gian di chuyển của Quỷ Ảnh trong một không gian nhỏ hẹp.

Vù ….

Đột nhiên cây trường tiên rung lên, vươn thẳng, như một trường thương đâm thẳng vào ngực Kim Đồng.

Vào thời khắc nguy hiểm này hai người Quỷ Ảnh bắt đầu di chuyển vì bọn họ hiểu rất rõ rằng nếu như bọn liều mạng bỏ trốn, tốc độ của bọn họ dù nhanh cũng không thể vượt qua tốc độ chiếc Ferrari.

Hơn nữa xung quanh chỉ là cát vàng mênh mông, không có địa hình ẩn núp. Hơn nữa lúc này khoảng cách từ hai người bọn họ đến chiếc Mercedes-Benz khá xa.

Hai kẻ khốn nạn kia thật sự giảo hoạt. Chúng đã tính toán rất chu đáo từng bước đi một. Trước tiên là dừng xe dụ hai người Quỷ Ảnh xuống xe. Sau khi hai người Quỷ Ảnh xuống xe, chúng đột nhiên khởi động xe xông tới đụng bọn họ.

Tới khi hai người Quỷ Ảnh chuẩn bị nổ súng, chúng lại lợi dụng đang lợi gió, dùng thuốc độc bột phấn màu trắng tấn công khiến hai người Quỷ Ảnh hoảng loạn bỏ chạy rồi chúng lại đột nhiên quay xe lại đuổi đánh như đang đánh chó vậy.

Trong tay Quỷ Ảnh đã sớm xuất hiện một khẩu súng lục màu đen. Y vừa lăn lộn né tránh những viên đạn của Jesus, vửa giơ súng bắn.

Quỷ Ảnh không chỉ là vua tốc độ, hơn nữa y còn thông thạo các loại súng, thuốc nổ. Lúc trước khi Tần Lạc và Ninh Toái Toái bị ép nằm dán xuống nền nhà trong tòa building Hoán Khê cũng chính là kiệt tác của Quỷ Ảnh. Tới khi Garbo tới, chính Quỷ Ảnh đã mang theo thuốc nổ đi ám sát.

Chính vì vậy kỹ thuật bắn súng của Quỷ Ảnh cũng cực ưu tú.

Điều quan trọng nhất là khi né tránh viên đạn, thân hình của Quỷ Ảnh vẫn cực kỳ quỷ mị, giống như thân thể Quỷ Ảnh có khả năng đoán trước tình huống. Khi viên đạn còn chưa bay tới, thân thể Quỷ Ảnh đã làm động tác né tránh.

Nếu lúc này có khán giả đứng xem. Mỗi một viên đạn đều bay xuyên qua vị trí thân thể Quỷ Ảnh đứng một giây trước đó, giống như đã từng tập luyện trước đó vậy.

Chỉ những người chuyện nghiệp mới hiểu rõ: đây chính là năng lực dự đoán trước nguy hiểm.

Chỉ có những cao thủ chân chính mới có khả năng này, trải qua muôn ngàn thử thách, bất kỳ một bộ phận thân thể nào của bọn họ đều cực kỳ mẫn cảm đối với những đồ vật “nguy hiểm”.

Trong khi đó Kim Đồng cũng đã mang bao tay trắng cổ quái của mình. Lúc này Kim Đồng như đang cùng Hồng Phu chơi trò dùng tay bắt kiếm vậy.

Cây trường tiên của Hồng Phu đánh về phía ngực Kim Đồng. Kim Đồng giơ tay bắt roi sau đó lôi kéo roi. Hồng Phu không cho Kim Đồng bắt roi, nàng thu roi về rồi lại một lần nữa tấn công vào cổ Kim Đồng. Kim Đồng lại giơ tay bắt …

Hai người Kim Đồng, Hồng Phu, một người dùng roi tấn công, một người muốn đoạt roi, nhân tiện lôi ả phụ nữ từ trên xe xuống đất.

Thế nhưng động tác của hai người quá nhanh, hơn nữa hành động cực kỳ nhanh nhẹn, mẫn cảm. Một người muốn tấn công mà không tấn công được. Một người muốn bắt mà không bắt được.

Người tới ta đi. Lúc này cục diện như trong trò tạp kỹ sặc sỡ, cũng giống như trò chơi liếc mắt đưa tình vậy.

Xe như chiến mã, Jesus và Hồng Phu trên xe giống như những kỵ sĩ.

Hai người bọn họ điều khiển chiến mã tấn công xung quanh, muốn chém chết kẻ thù, muốn bắn chết kẻ thù.

Trong khi đó Quỷ Ảnh và Kim Đồng đã sớm mất “ngựa”. Hai người một trái, một phải vây công chiến mã đơn độc này.

Một người có tốc độ quỷ dị, một người hành động nhanh nhẹn. Hai bên cùng liên tiếp ra đòn.

May mắn vì có chiến mã sắt thép ở giữa ngăn cản nên hai bên không có cách nào xông lại gần nhau đánh giáp lá cà.

Chính vì vậy trận chiến này rất khó chấm dứt chỉ trong chốc lát.

Nhiệm vụ của Quỷ Ảnh và Kim Đồng là chặn Jesus và Hồng Phu, không để hai người này đi giúp đỡ Tần Lạc. Đương nhiên khi có cơ hội có thể ra tay giết chết hai người Jesus.

Trong khi đó đối với Jesus và Hồng Phu, nhiệm vụ của bọn họ chính là trì hoãn và phân tán.

Trì hoãn thời gian.

Phân tán thực lực của bọn chúng.

Đây chính là phương thức chiến đấu hai bên cùng mong muốn.

Thoạt nhiên trận đánh cực kỳ quyết liệt nhưng lại có vẻ không kịch liệt chút nào.

Ít nhất đánh cho tới lúc này vẫn không thấy có người chảy máu.

… …

Thân Thể Ly bay lên không trung, giống như một cánh chim màu đen với đôi cánh dài.

Trong tay nàng là thanh chủy thủ sáng loáng, hung ác, tàn nhẫn, thẳng tiến hướng đầu Bá Tước đâm xuống.

Bá Tước lùn, hơn nữa đầu là một bô phận thân thể quan trọng, rất khó phòng ngự.

Chính vì vậy lựa chọn tấn công vị trí này của Ly chính là sát chiêu.

Trong khi bay lên trên không, quả thật nàng nắm giữ ưu thế từ trên cao đánh xuống.

Gần …

Gần nữa …

Cuối cùng Ly cũng ở vào độ cao tấn công tốt nhất, tìm được điểm tấn công tốt nhất. Một lần nữa tay phải của nàng phát lực, hung hăng đánh xuống đầu Bá Tước.

Ly hiểu rất rõ ràng cho dù xương đầu một người cứng rắn như nào đi nữa nhưng cũng không thể ngăn cản một đao này.

Một đao này nhất định sẽ chọc trên đầu Bá Tước một lỗ thủng. Nếu như cần thiết nàng nhất định sẽ giải phẫu nó. Đây là điều không phải chưa từng làm trước đây.

“Một cô bé cực kỳ đáng yêu.” Bá Tước ngẩng đầu ngắm nhìn Ly đang càng lúc càng xuống gần, sắc mặt say mê nói. Sắc mặt Bá Tước đỏ hồng, nụ cười như si mê, dường như không biết tử thần đang tới gần.

“Bởi vì cô bé đáng yêu nên ta quyết định không giết cô bé.” Bá Tước nói.

Bá Tước di chuyển.

Cái bào trong tay Bá Tước lượn một vòng rồi bất ngờ quay ngược tay cầm bằng gỗ, hung hăng bay tới, nện trúng thanh chủy thủ của Ly.

Phịch …

Thanh chủy thủ rời khỏi bàn tay Ly trong khi đó cái bào cũng đánh trúng cổ tay nàng.

Ly nghe rõ ràng tiếng đầu khớp xương cổ tay mình vỡ vụn. Nàng hiểu rằng cánh tay phải của mình đã bị phế.

Bởi vì Ly đau đớn, nàng không còn cảm giác, giống như nàng đã mất cánh tay này từ nhiều năm trước.

Khiếp sợ, phẫn nộ, lớn hơn nữa chính là tâm trạng không cam lòng ngập tràn trong tim.

Nàng là người phát động tấn công trước. Nàng cũng là người chiếm ưu thế độ cao khi tấn công, thậm chí nàng còn muốn đâm thủng đầu Bá Tước …

Khi Ly nhìn thấy Bá Tước vung cái bào, nàng đã định né tránh.

Nhưng điều Ly muốn, nàng lại thật sự không thể làm được.

Bởi vì trong não của nàng mới chỉ vừa truyền đạt mệnh lệnh, cái bào của Bá Tước đã nện trúng tay nàng.

Đây chính là sự chênh lệch về tốc độ, sự chênh lệch về thực lực.

Chỉ có một điều giải thích này. Nói cách khác không thể giải thích tình huống này theo bất kỳ cách nào khác.

Dù gì đi nữa nàng đã chiếm tất cả quyền chủ động.

Trong khi đó Bá Tước không vì thế mà buông tha cho Ly. Thân thể nhỏ bé của ông ta đột nhiên nhảy dựng lên.

Chỉ một chiêu Bá Tước đã bắt được cỗ tay đang bị thương của Ly. Sau đó Bá Tước màng theo Ly tiếp tục bay lên cao. Hai người càng lúc càng bay cao, giống như đi ngược lại với nguyên lý vật lý học.

Tốc độ của hai người nhanh chóng giảm xuống.

Trong quá trình hạ xuống, Bá Tước ra tay, không dùng chân.

Cái chân ngắn của Bá Tước đá từng cái một vào bụng Ly, từng cái, từng cái một …

Ngay khi sắp rơi xuống đất, Bá Tước mạnh mẽ tấn công một cước.

Hơn nữa Bá Tước cũng buông cổ tay ra.

Loảng xoảng …

Thân thể Ly bay ngược lại, sau đó rơi xuống đập nát một cái giá áo.

“Ồ, thật đáng chết.”

Bá Tước cau mày, nhìn cái giá áo nát vụn vẻ đau lòng.

Đây là một tác phẩm nghệ thuật tâm huyết của ông ta, nhưng báu vật này của ông ta lại bị một cô gái mà ông ta không ghét bỏ đập nát.

“Tôi không bao giờ muốn giết người phụ nữ của mình.” Bá Tước nói: “Mà chỉ vì cô ta muốn giết tôi nên tôi mới nấu chín ăn cô ta. Thế nhưng tôi sẽ không ăn cô …”

Ly không nói đương nhiên càng không có tiếng rên rỉ đau đớn.

Ly để mặc cho máu tươi trào ra từ khóe miệng, hai hàm răng nghiến chặt, kiên cường, chậm rãi ngồi dậy từ trên chiếc giá áo nát vụn.

Sau đó một lần nữa Ly đứng trước mặt Bá Tước.

Mặc dù cánh tay phải Ly run rẩy không ngừng, xương cốt toàn thân như muốn gãy rời nhưng ánh mắt của nàng vẫn trước sau như một: kiên cường, bất khuất.

Bá Tước nhìn Ly vẻ tán thưởng nói: “Xem ra cô không thể ngăn cản được tôi. Nếu như vậy tôi phải hoàn thành lời hứa của tôi với Tần Lạc.”

Nói xong Bá Tước giơ chiếc bào phóng tới chỗ Tần Lam.

Bá Tước đã nói là muốn dùng bào gọt tóc Tần Lam.

Nếu như thật sự để Bá Tước làm như vậy, không phải tóc Tần Lam rơi xuống mà từng mảnh da đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.