“Anh ta đã nói như vậy sao?” Jesus hỏi.
“Đúng vậy.” Hồng Phu hút một hơi sữa chua trong ly thủy tinh, ực một tiếng thoả mãn rồi nói: “Nói khi đi.”
“Anh ta nói anh ta rất tin tưởng nhân phẩm của tôi.” Jesus đau lòng nói.
“Nhưng đó chính là mười triệu USD.”
“Anh ta nói giá trị của tôi còn lớn hơn mười triệu USD.”
“Nhưng anh cầm đi những ba mươi triệu USD.”
“Anh ta sỉ nhục tôi.”
“Anh đáng bị sỉ nhục?”
“Tại sao?”
“Vì anh nợ người ta mười triệu USD mà không muốn trả lại.”
“Cô thì sao?”
“Anh là người cầm tiền, hoàn toàn không liên quan gì tới tôi.”
“Nhưng cô cùng rời khỏi anh ta với tôi.”
“Bất kỳ lúc nào tôi cũng có thể quay lại.”
“Nếu như vậy thì tại sao cô lại bỏ đi?”
“Bởi vì tôi không thích bà lão kia.”
“… cô nói bà lão là Ly tiểu thư sao?”
Hồng Phu khinh thường nhìn Jesus. Nàng không ngờ Jesus có thể hỏi câu hỏi ngu ngốc đó: “Ngoại trừ cô ta ra còn có người phụ nữ nào khác sao?”
“Nhưng Ly tiểu thư không già mà.”
“Già hơn so với tôi.”
“…”
Jesus cầm chìa khóa chiếc xe Ferrari phát hành số lượng có hạn trên thế giới, nói với Hồng Phu: “Mặc dù tôi không biết hình dáng của Vương Bát Đản như nào nhưng tôi thật sự …không thích bị xưng hô như vậy. Không thể sỉ nhục nhân phẩm của tôi. Tôi muốn trả lại tiền trước khi anh ta chết.”
“Nói như vậy rất có thể anh cũng sẽ chết.” Hồng Phu tốt bụng nhắc nhở.
“Tôi sẽ nói rõ với bọn họ rằng tôi chỉ tới trả lại tiền, trả xong tôi lại đi.”
“Tôi cũng đi.” Hồng Phu nói.
“Cô đi làm gì? Cô không nợ anh ta tiền.”
“Tôi đi giải độc cho anh ta.” Hồng Phu nói: “Anh ta giải độc cho tôi nhưng tôi lại quên giải độc cho anh ta. Tôi cũng không muốn thiếu nợ người ta. Tôi càng không muốn thiếu nợ anh ta.”
“Người đẹp, xin mời.” Jesus giơ tay mời.
Sau đó Jesus cầm chìa khóa bấm một cái. Đèn chiếc xe Ferrari đỏ ở bên cạnh nhấp nháy.
Jesus mở cửa xe bước lên xe, Hồng Phu cũng lên xe từ cửa bên kia.
Vô số phụ nữ với ánh mắt nóng bỏng đang nhìn theo hai người, nguyền rủa chiếc xe của hai người sẽ nổ lốp.
Khi chiếc Ferrari mới chạy được một đoạn không xa, một chiếc Mercedes-Benz màu đen theo sát ở phía sau hai người.
“Chúng lại tới nữa rồi.” Hồng Phu nhìn qua kiếng chiếu hậu nói.
“Đây không phải là điều cô muốn sao?” Jesus cười nói.
“Không phải cũng giống anh sao?”
“Được rồi. Nếu như chúng đã tới, chúng ta hãy đi dạo với chúng.” Jesus đắc ý nhìn xe của mình nói: “FXX chiến thần, bây giờ rốt cuộc có thể tự do bay lượn.”
Jesus kéo mạnh cần lái, chiếc xe giống như một mũi tên lao bắn đi, lao nhanh trên đường.
Chiếc xe phía sau cũng tăng tốc độ. Mặc dù khoảng cách giữa hai xe kéo dãn hơn nhưng chiếc Ferrari vẫn hoàn toàn không thể cắt đuôi chiếc Mercedes-Benz ở phía sau.
Rõ ràng đây là một chiếc Mercedes-Benz được tân trang lại.
“Thú vị thật.” Jesus liếc nhìn qua kiếng chiếu hậu, một lần nữa tăng tốc độ.
Chiếc Ferrari giống như một con rắn luồn lách trên đường, lần lượt mạo hiểm vượt qua những chiếc xe đang chạy trước nhưng không lần nào để xảy ra va chạm dù nhỏ nhất. Qua việc này có thể thấy sự điều khiển xe của Jesus đã đạt tới tình trạng người xe hợp nhất, như có linh tính hiểu nhau.
Thế nhưng điều khiến người ta kinh ngạc là chiếc Mercedes-Benz cũng học làm theo, kiên trì bám đuổi, theo sát sau chiếc Ferrari, một bước không rời.
Một đỏ một đen, một trước một sau. Hai chiếc xe biểu diễn một màn đuổi bắt cực kỳ kịch tính trên con đường xe cộ không mấy đông đúc.
Vô số người bị phiền phức, vô số người kinh hãi, đương nhiên cũng có người dùng điện thoại di động hay máy camera cầm tay quay theo và đương nhiên cũng có xe cảnh sát hú còi đuổi theo.
Thế nhưng cảnh sát sao có thể đuổi kịp một chiếc Ferrari và một chiếc Mercedes-Benz tân trang.
Chỉ trong nháy mắt bọn họ đã mất dấu vết của chúng.
Sau khi bỏ qua xe cảnh sát, Jesus lái xe chạy theo con đường hướng lên phía bắc.
Đây là một thành phố bị cô lập giữa sa mạc. Cho dù bạn kiên trì lái xe theo một phươnng hướng nào đó một thời gian, cuối cùng bạn sẽ tiến vào trong sa mạc.
Chính vì vậy mục tiêu của gã chính là sa mạc rộng lớn, không người.
“Chúng muốn đi vào trong sa mạc.” Người đàn ông đang linh hoạt điều khiển xe, khi đánh sang trái, khi đánh sang phải, khi nửa vòng, khiến người xem hoa cả mắt.
“Vậy không phải rất tốt sao?” Gã đàn ông anh tuấn ngồi ở ghế phụ cười nói: “Trong đó là một chỗ giết người rất phù hợp.”
“Nhưng cũng là nơi để bị giết rất tốt.” Người đàn ông ngồi ở ghế phụ nói.
Gã đàn ông anh tuấn liếc nhì gã đang lái xe nói: “Quỷ Ảnh, sau khi quay về từ Trung Quốc, lá gan của mày nhỏ đi nhiều. Trước kia trong từ điển của mày không có hai từ “thất bại và chết” … Mày luôn mang sự sợ hãi tới cho người khác nhưng bây giờ thậm chí mày cũng không học được sự sợ hãi.”
“Không nên coi thường bất kỳ đối thủ nào.” Quỷ Ảnh bực tức nói. Đây chính là trải nghiệm sỉ nhục đối với y.
Gã thanh niên kia, yếu đuối, mỏng manh, Quỷ Ảnh y chỉ tường rằng mình dùng một đầu ngón tay cũng đủ giết chết gã.
Chỉ cần một lần chạy nước rút, chỉ cần một lần thôi …
Thế nhưng kết quả thì sao?
Khi nhớ tới cái tát bỏng rát khi đó, Quỷ Ảnh có cảm giác như cả thế giới tối đen, sống lưng y cũng cực kỳ lạnh lẽo.
Là một sát thủ nổi tiếng về tốc độ nhưng chính bản thân tốc độ của mình lại bị đối phương nắm giữ. Cảm giác đó cực kỳ bất an.
“Hừ.” Kim Đồng cười nhạt nói: “Tao không biết tại sao hắn có thể bắt được tốc độ của mày nhưng tao tuyệt đối tin tưởng hắn không phải là đối thủ của chúng ta … cho dù hắn có phòng thủ lợi hại như nào đi nữa, hắn có thể đứng yên tại chỗ cả đời không? Hắn có thể chống được đao và súng đạn không? Hay là tương cho hắn một viên đạn trái phá cũng được. Bá Tước đại nhân muốn đích thân ra tay. Thật sự là nâng cao tầm quan trọng của hắn.”
“Tao muốn nói: té ngã ở nơi nào thì đứng dậy ở nơi đó. Nếu như giao nhiệm vụ cho chúng ta, chúng ta nhất định phải chặt đầu hắn. Đáng tiếc chúng ta lại phải đối phó vớ hai món hàng phế phẩm này.”
“Jesus không phải là hàng phế phẩm. Cô gái kia càng không phải là đồ bỏ. Nhất định Ngọc Nữ sẽ không nghĩ như vậy.”
“Mày có tin là tao sẽ đập nát mặt mày không?” Kim Đồng oán hận nói, thằng khốn này dám nói ra chuyện của em gái y.
Ngọc Nữ trúng cổ độc. Tất cả các thiết bị công nghệ cao cũng không thể lấy được hai con rắn nhỏ ra ngoài. Điều này khiến Kim Đồng cực kỳ đau lòng, tức giận và cảm thấy sỉ nhục.
Em gái chịu nhục. Y làm anh trai có thể không mất mặt sao?
“Nếu như nhiệm vụ lần này lại thất bại, không phải đơn giản chỉ là mất mặt.” Quỷ Ảnh vẫn giữ dáng vẻ bị bức vào cái chết không có chỗ chôn, sắc mặt thản nhiên, y bình tĩnh nói.
Kim Đồng nghĩ tới lời dặn đi dặn lại của Bá Tước, y đành phải nén cơn giận trong lòng xuống.
“Chúng dừng lại rồi.” Quỷ Ảnh nói: “Xem ra chúng cũng cảm thấy phong cảnh chỗ này rất tuyệt.”
“Vậy hãy tiễn chúng đi tìm cái chết.”
“Cô gái giao cho mày. Thằng đàn ông là của tao.” Quỷ Ảnh nói.
“Được rồi tao thích phụ nữ.” Kim Đồng nhếch miệng cười nói: “Tao muốn nhét vào miệng cô ả này một con dã thú Châu Phi.”
………
Chiếc bào gỗ phát ra những âm thanh xoẹt xoẹt thế nhưng nếu dùng cái bào này bào da đầu của người thì nó sẽ phát ra những âm thanh gì đây?
Khi Bá Tước giết người phụ nữ của mình Tần Lạc không có mặt nên hắn chưa từng nghe thấy âm thanh này.
Đương nhiên Tần Lạc cũng không muốn biết tột cùng đó là âm thanh gì.
Bây giờ Tần Lạc càng không muốn biết vì người Bá Tước muốn bào chính là cô của hắn.
Tần Lạc nào để cho Bá Tước có thể thực hiện được ý định của mình. Sao hắn có thể đứng yên nhìn cô của mình bị hành hạ?
Khóe mắt Tần Lạc như muốn vỡ ra, máu trong người hắn như đang sôi trào.
Tần Lạc bực tức gầm lên một tiếng, vọt tới trước.
Tần Lạc biết bản thân mình không phải là đối thủ của Bá Tước. Long Vương cũng nói cách tấn công tốt nhất của hắn chính là phòng thủ. Thế nhưng đó không phải là lý do để hắn không ra tay.
Tần Lạc muốn giết Bá Tước, xe lão già kia thành từng mảnh nhỏ.
Tần Lạc nhanh, Ly còn nhanh hơn.
Trợ thủ đắc lực tay cầm chủy thủ, nhanh chóng vọt lên trước Tần Lạc.
Khi chỉ còn cách Bá Tước hai mét, Ly đạp mạnh mũi chân, sau đó thân thể nàng bắn lên cao.
Động tác của Ly cực kỳ nhanh nhẹn, tư thế cực đẹp, rung động lòng người. Thanh chủy thủ nhỏ bé trong tay Ly bay ra, rít gió mang theo âm thanh ghê rợn bay tới vị trí mắt Bá Tước.
Không những Bá Tước không tránh, ông ta chỉ thờ ơ giơ chiếc bào trong tay lên.
Keng …
Tiếng kim loại va chạm vào nhau vang lên. Thanh chủy thủ chạm vào mặt chiếc bào, bắn ra hoa lửa sau đó mất hết lực rơi xuống mặt đất.
Ly biết bản thân mình không có năng lực chỉ một đòn có thể đánh bại Bá Tước. Nàng phóng chủy thủ vào Bá Tước chỉ vì muốn trì hoãn thời gian để Bá Tước không bào da đầu cô Tần Lạc mà thôi.
Sát chiêu chính thức vẫn còn ở phía sau.
Ly giơ cao tay phải, thanh chủy thủ hai bên hình răng cưa bay ra, nhắm thẳng vào đầu Bá Tước.
Vốn mục tiêu của Tần Lạc chính là Bá Tước nhưng Ly đầy nghĩa khí đã đoạt mất của hắn.
Vì vậy Tần Lạc chỉ biết đi theo sau lưng Ly, tấn công Bá Tước sau Ly. Hai người đánh một người có phần thắng cao hơn một chút.
Hơn nữa Tần Lạc thật sự lo lắng khi một mình Ly phải đối mặt với lão già Bá Tước kỳ dị này.
Binh …
Trúc Bản Vô Tâm ra tay.
Trong tay Trúc Bản Vô Tâm đã xuất hiện một thanh đao. Một đao đơn giản chém ra nhưng đao ảnh đầy trời.
Nhất Đao Tứ Trảm. Tuyệt kỹ bất truyền của Nhất Đao Lưu.