Editor: Nguyetmai
Vù...
Vù...
Xà đơn không ngừng rung động.
“Cẩn thận!”
Các giáo viên hoảng hốt không thôi.
Vừa rồi họ đã nhìn thấy cảnh tượng long trời lở đất này, bây giờ lại tiếp nữa sao?!
Huống hồ.
Vừa rồi Lục Minh đã sử dụng con bài chưa lật, bây giờ e là không còn nữa rồi.
Nếu lại xảy ra chuyện...
Ai có thể đối phó đây?
“Hủy nó đi!”
Lục Minh không hề do dự.
Anh không biết thứ đột nhiên rung động kia là thứ quỷ gì, nhưng hôm nay đã có anh mèo ở đây, Lục Minh hoàn toàn không sợ bất cứ ý thức linh thể nào hết!
Soạt!
Anh nắm lấy xà đơn.
Vù...
Cảm giác rung động mãnh liệt truyền đến tay anh.
Trong mơ hồ, Lục Minh còn nghe được một vài tiếng rít gào.
Ha ha.
Lục Minh cười lạnh một tiếng, dù rốt cuộc mày là thứ gì, dù mày từng mạnh đến đâu thì hiện giờ chẳng qua cũng chỉ là một vật thể hình gậy mà thôi…
Kiêu ngạo cái con khỉ?
“Anh mèo!”
Anh thầm nói trong lòng.
Soạt!
Cảm giác rung động trong tay bỗng nhiên biến mất.
“Đến rồi!”
Lục Minh đầy hưng phấn.
Quả nhiên anh mèo đã ra tay rồi!
Anh rất tò mò, thứ có thể đánh thức yêu tinh xà năm sao sẽ là thứ gì… yêu tinh xà cấp mười ư?
...
Đùng!
Một ý niệm mạnh mẽ giáng xuống.
Một bóng dáng nho nhỏ xuất hiện ở trong biển ý thức. Toàn thân nó trắng như tuyết, được cấu thành giống như linh thể, sát khí trên khuôn mặt nhỏ nhắn đầy nghiêm nghị, rất dọa người!
Khí thế bức người, không hề thua kém anh mèo!
Thật mạnh!
Lục Minh nghiêm nghị.
Con yêu tinh xà cấp năm kia thì thôi đi, con yêu tinh xà cấp mười này...
À.
Không đúng.
Rõ ràng đại ca này mạnh hơn!
Cấp sáu?
Cấp bảy?
Lục Minh vốn không biết!
Nhưng nếu anh mèo có thể lôi tên này ra ngoài thì chắc chắn nó cũng sẽ có cách giải quyết nhỉ?!
Ừm...
Chắc chắn là như vậy.
Lục Minh lặng lẽ quan sát, vào thời điểm như vậy anh không nên mạo hiểm, hai đại ca quyết đấu, anh cứ lén nhìn họ bằng góc nhìn của thượng đế một cách an tâm là được rồi.
...
Trong biển ý thức.
Linh thể nhỏ bé nhìn về phía mèo mun. Ánh mắt lạnh như băng của nó liếc nhìn mèo mun giống như đang nói mày chỉ là một con mèo mà lại dám bắt ta ư?!
Sau đó.
Bốp!
Nó đã bị dính lên tường.
Lục Minh: “…”
Kịch bản này hình như không giống với tưởng tượng của anh nhỉ?!
“Gào...”
Linh thể phẫn nộ rồi.
Soạt!
Hơi thở lạnh lẽo thấu xương tỏa ra.
Lục Minh cảm nhận được luồng khí lạnh này tấn công thẳng vào nơi sâu thẳm của linh hồn vượt ra khỏi biển ý thức, khiến toàn thân anh lạnh buốt, lại còn có một cảm giác như bị đông cứng…
Chết tiệt!
Rốt cuộc linh thể này thuộc cấp gì vậy?!
Vút!
Linh thể hóa thành một luồng khí lạnh, đánh về hướng mèo mun.
Sau đó.
Bốp!
Nó lại bị dán lên tường.
Lục Minh: “…”
Dường như anh mèo còn mạnh hơn so với sự tưởng tượng của anh thì phải?
“Gừ... “
Năng lượng chấn động.
Linh thể tức giận.
Một ý niệm khiến người khác kinh sợ chợt bùng nổ. Ý niệm đáng sợ này giống như một thanh kiếm sắc bén không gì là không đâm thủng. Nó không ngừng biến hóa trong không trung, đánh về phía mèo mun!
Ý niệm biến hình!
Lục Minh thầm chấn động.
Ý niệm...
Lần trước anh tiếp xúc là trong truyền thừa Nguyệt Ảnh!
Mà bây giờ...
Ý niệm của linh thể lại mạnh đến mức này! Nó có thể thoát ly năng lực, trực tiếp dùng ý niệm sát thương người khác! Không chỉ có vậy, nó thậm chí còn có thể biến hình ý niệm!
Chết tiệt.
Thứ này... rốt cuộc là gì vậy?!
Khuôn mặt của Lục Minh hơi thay đổi.
Thật sự.
Nếu mèo mun không đánh được nó...
Người gặp nguy sẽ là anh!
Đây chính là biển ý thức của anh đó!
Nơi đây vốn không có chỗ trốn, cũng không thể tránh đi!
Sinh vật giống như mèo... chắc là loài nhanh nhạy nhỉ? Nếu là ở bên ngoài, Lục Minh tin anh mèo sẽ dễ dàng thắng lợi, nhưng ở đây...
Anh mèo thật sự có thể thắng sao?
Anh có hơi lo lắng.
Nhưng đúng lúc này, anh mèo liếc nhìn anh, ánh mắt tràn đầy sự kiêu ngạo, còn có sự khinh bỉ...
Sau đó.
Bốp!
Móng vuốt nhỏ vung lên.
Rầm!
Ý niệm vỡ tan!
Linh thể kia lập tức bị dán lên tường...
Lục Minh: “…”
Anh mèo ngầu quá!
...
Cạch!
Linh thể rời khỏi bức tường.
Lục Minh có một vài phát hiện kỳ lạ. Linh thể kia bị anh mèo tấn công không ngừng, nó không ngừng bị đánh lên tường chắn của biển ý thức, số lần ngày càng nhiều…
Biển ý thức của anh lại được mở rộng!
Đúng vậy.
Nó bị linh thể này va chạm đến mức dần to ra...
Biển ý thức của anh vốn không lớn, xung quanh lại còn có vách ngăn rất bí bách. Nhưng hiện giờ, cùng với việc đại ca linh thể này không ngừng bị đánh...
Đùng!
Đùng!
Đùng!
Một vách ngăn nào đó đang không ngừng bị đánh lùi.
Biển ý thức của anh cũng được mở rộng không ít trong tình huống này.
Đây...
Đây là gì không biết?
Lục Minh có hơi khó hiểu, cũng tính là đã nâng cấp nhỉ?
Anh nghe nói biển ý thức là nơi rất khó mở rộng, thật không ngờ lại có một ngày biển ý thức của anh có thể nâng cấp nhờ phương thức này!
Thật ngầu mà.
...
“…”
Linh thể lạnh lùng nhìn mèo mun.
Vách ngăn trong biển ý thức của Lục Minh quá yếu, vì thế dù bị đánh vô số lần thì linh thể kia vẫn rất mạnh, nó lại lao về phía mèo mun!
Đùng!
Đùng!
Ánh sáng lóe lên.
Ý niệm đáng sợ chấn động!
Một cuộc đại chiến kinh người diễn ra trong biển ý thức.
Vút!
Linh thể bay ra ngoài.
Vút!
Linh thể lại bay ra ngoài.
Vút!
Linh thể lại lại bay ra ngoài.
...
Cứ lặp đi lặp lại như vậy.
Nhưng linh thể lại không có phản ứng gì, mèo mun đã hơi uể oải rồi…
Lục Minh lập tức kinh ngạc.
Đúng rồi, anh mèo vẫn đang trong thời kỳ hồi phục...
Vút!
Linh thể lại bị đánh bay một lần nữa. Nó bị anh mèo chà đạp một cách điên cuồng, nhưng vẫn ngoan cường đứng lên. Còn trạng thái của anh mèo đã xuất hiện sự giảm sút rõ rệt.
Tên này...
Lục Minh thầm kinh hoàng.
Linh thể này vốn chính là con gián đánh mãi vẫn không chết mà!
Lục Minh đã hiểu mục đích của nó. Nó muốn dựa vào cơ thể vô địch của mình, giày vò tiêu hao sức mạnh của anh mèo! Dù anh mèo có ngầu hơn nữa thì đã sao?
Không có năng lượng thì cũng chỉ là kẻ vô dụng!
Mặc dù...
Năng lượng của chúng dường như rất đặc biệt.
“…”
Mèo mun dừng lại một chút.
Rõ ràng nó cũng đã ý thức được vấn đề này.
Có điều dù nó không ra tay thì ngược lại linh thể kia vẫn kích động lao lên.
Bốp!
Mèo mun không thể không đánh bay nó.
Sau đó...
Linh thể lại càng thêm phấn khích vọt tới!
Trạng thái này...
Tuy Lục Minh không nhìn rõ biểu cảm của linh thể, nhưng anh cũng có thể cảm nhận được “sự đê tiện” khi lao đến của nó… đương nhiên, điều này không hề quan trọng.
Điều quan trọng nhất là...
Phải làm sao bây giờ?
Lục Minh liếc nhìn, giờ không phài là thời gian chờ đợi.
Ừm...
Thử phá hoại bản thể của nó thử xem?!
Thế là tinh thần của Lục Minh quay về.
Anh thẳng tay bẻ gãy xà đơn!
Rắc!
Một âm thanh vang lên lanh lảnh.
Linh thể trong biển ý thức run lên một cách rõ ràng. Nó run lên, sau đó ý thức tức giận lướt qua cơ thể Lục Minh, rồi lại xoay người xông về mèo mun...
Bốp!
Nó lại bị dính lên tường, sau đó ngoan cường đứng lên.
Ùng...
Trên xà đơn.
Ánh sáng lóe lên bỗng nhiên biến mất.
Chiếc xà đơn vốn đang chấn động mạnh bỗng trở nên bình thường, ý thức của Lục Minh lướt qua, anh vẫn chỉ nhìn ra nó chỉ là chiếc xà đơn thông thường…
“Không được ư?”
Lục Minh rất thất vọng.
Xem ra bản thể của tên này không phải là xà đơn.
Anh vốn có rất nhiều ý tưởng có thể chà đạp tên này trong hiện thực, ví dụ dùng nước, lửa, điện hầu hạ, lúc cần thiết anh có thể dùng nước tiểu làm cho nó tỉnh...
Đáng tiếc.
Linh thể này không phải là yêu tinh xà.
Xem ra xà đơn chỉ là nơi ký sinh tạm thời!
Đợi đã, Lục Minh bỗng ý thức được một chuyện đáng sợ.
Nếu, nếu nó chỉ tạm thời ký sinh trong chiếc xà đơn, bản thân anh phá hỏng chiếc xà đơn này, có khi nào tên này sẽ không còn chốn dung thân nữa không? Nó sẽ ở lại trong biển ý thức của anh ư?!
Nếu nó đánh thắng anh mèo…
Lục Minh chau mày.
Thế thì chẳng khác nào sau này anh mèo trong cơ thể anh sẽ biến thành linh thể thần bí này sao?!
Không, không thể nào.
Lục Minh lo lắng.
Anh và anh mèo ở bên nhau không biết bao lâu mới bồi đắp được tình cảm?!
Hơn nữa...
Kiểu ý thức có tính cách vừa lười biếng vừa đáng yêu vừa tốt lại là thái giám như anh mèo ở đâu ra?!
Nếu như đổi thành linh thể thần bí kia...
Chết cha.
Tên kia sẽ bồi dưỡng ra một con yêu tinh xà mất!
Lục Minh nhìn về phía biển ý thức theo bản năng..
Nơi đó, trận chiến lớn vẫn đang diễn ra.
Tuy bề ngoài mèo mun vẫn đang chiếm ưu thế, nhưng dường như nó đã hơi mệt mỏi, mà linh thể đối diện kia lại ngày càng phấn khích giống như con gián!
“Không hay rồi…”
Lục Minh nghiêm túc.
Nhưng có điều, anh nhanh chóng nghĩ đến một vấn đề, nếu anh mèo thật sự không đánh lại được linh thể thì tại sao còn bắt nó vào biển ý thức chứ?
...
Rầm!
Rầm!
Linh thể không ngừng bị đánh bay.
Bất giác biển ý thức của Lục Minh lại mở rộng vài phần.
Vút!
Linh thể ngoan cường đứng lên.
Mặc dù... cũng bị tiêu hao rất nghiêm trọng, nhưng nó vẫn rất hưng phấn.
Nó đã nhìn ra, con mèo mun này không ổn rồi ha ha ha ha ha, tuy tên này rất mạnh, nhưng không giết được mình ngay ha ha ha!
Nơi này cũng được lắm!
Nó muốn chiếm làm của riêng!
Nó ngủ say lâu như vậy, cuối cùng cũng phải vùng lên rồi!
Còn con người kia...
Chắc cũng mạnh hơn yêu tinh xà rất nhiều nhỉ…
Rầm!
Nó lại bị dán lên tường.
Sức mạnh trong cơ thể nó đã không còn nhiều, nhưng chiến thắng lại đang ở rất xa.
Bởi vì...
Sự tiêu hao của mèo mun đối diện còn lớn hơn!
Nó đang suy nghĩ thì một đồ vật đột nhiên đánh tới, hung hăng đập lên mặt nó. Nó quay đầu nhìn, con người kia cũng đã xuất hiện rồi!
Lại còn dám ra tay với nó?
Ha ha.
Ánh mắt của nó lạnh lùng lướt qua. Nó quyết định xử mèo mun trước đã rồi tính tiếp.
...
“Dường như vô hiệu.”
Lục Minh đau đầu.
Anh vừa dùng thẻ gốc đập nó, nhưng lại phát hiện ra không có tác dụng…
Cũng đúng.
Tấn công ở cấp bậc của mèo mun cũng không có hiệu quả, anh chỉ là một chuyên gia chế tạo thẻ bài hai sao thì làm được gì chứ? Nhưng anh thật sự không hiểu nổi trận chiến này...
Anh mèo ơi, rốt cuộc anh đang nghĩ gì vậy?!
Xa xa.
Mèo mun ngày càng uể oải, đã đến giới hạn nào đó.
Soạt!
Linh thể bỗng nhiên hưng phấn.
Cơ hội tốt!
Vút!
Nó hóa thành một chùm sáng nhằm về phía mèo mun.
Bốp!
Móng vuốt nhỏ của mèo mun đánh tới, trực tiếp đè nó xuống đất.
Nhưng nó vẫn chưa kịp bò dậy lần nữa thì đã nhìn thấy móng vuốt còn lại của mèo mun vồ lấy thẻ gốc ở phía xa xa, sau đó nhét nó vào một cách thành thục…
Rầm!
Rầm!
Linh thể bị va chạm hoa mắt váng đầu.
Nó bị móng vuốt nhỏ của mèo mun nhét vào thẻ gốc một cách điên cuồng.
???!
Linh thể bối rối.
Lục Minh cũng bối rối.
Mợ nó... Đây là chiêu gì vậy?
“Anh mèo! Anh mèo!”
“Thẻ gốc không có lỗ, anh không nhét vào được đâu!”
Lục Minh không nỡ.
Ha ha.
Mèo mun liếc mắt nhìn anh.
Rầm!
Rầm!
Nó lại bắt lấy linh thể kia, nhét nó vào vết nứt tia chớp của thẻ gốc một lần nữa, chỉ nhìn thấy linh thể đã bị nện cho đầu óc mơ hồ, sau khi bị nhét vào hết lần này đến lần khác …
Nó đã thật sự bị nhét vào trong!
“…”
Lục Minh không chút biểu cảm.
Lúc này, nếu anh vẫn chưa hiểu thì đúng là ngu quá mà.
Ồ.
Trận chiến cường độ cao lúc trước vốn là để tiêu hao linh thể… gì mà vô địch với không vô địch chứ, tiêu diệt mày cũng mệt quá đi, dù sao nó cũng đã bị nhét vào trong rồi…
Ồ.
Thì ra lúc trước mèo mun điên cuồng nhét yêu tinh xà vào trong chuông là để luyện tay ư…
Rất tốt.
Vậy thì…
Hiện tại chỉ còn một vấn đề.
Linh thể thần bí này bị nhét vào thẻ gốc thì sẽ xảy ra chuyện gì nhỉ?
Vù...
Trên thẻ gốc, ánh sáng nở rộ!