Editor: Nguyetmai
Thành phố Thanh Minh.
Cửa hàng.
Lục Minh đang lên mạng nghiên cứu cách viết bài giải thích.
“Ây da, sư phụ phải viết bài giải thích!”
Tiểu Bạch tò mò.
Ồ.
Hằng ngày sư phụ đều lười biếng ở cửa hàng, đã quên mất rằng anh là sinh viên rồi.
“Ừm.”
Lục Minh chẳng biết nên khóc hay nên cười: “Không dễ viết lắm.”
“Để em đi.”
Tiểu Bạch rất vui vẻ: “Em rất hay viết.”
“...”
Lục Minh khựng lại, nhìn Tiểu Bạch: “Rất hay viết?”
“Vâng ạ.”
Tiểu Bạch gật đầu: “Những học sinh kia rất ngốc, em làm gì cũng học theo, thầy giáo nói sợ cuộc đời bọn họ hết hy vọng, nên thường bảo em viết bài giải thích.”
“Tiểu học?”
Lục Minh kinh ngạc.
Học sinh tiểu học bây giờ đều như thế sao?
“Không phải, trung học.”
Tiểu Bạch lắc đầu.
Lục Minh: “...”
À, quên mất nhóc con này là thiên tài nhỏ rồi.
Vì thế, lúc đó có thể Tiểu Bạch chỉ mới mười tuổi, dạy dỗ đám học sinh trung học đã mười bốn mười lăm tuổi kia rằng mấy người có chỉ số IQ thấp, đừng học theo tôi...
Chà chà.
Hình ảnh đó sao lại khôi hài như vậy?
Đợi đã.
Lục Minh bỗng nhiên hoàn hồn lại, ối, đệt, hình như mình cũng là nhóm được dạy dỗ...
“Thôi bỏ đi.”
Lục Minh bỗng cảm thấy tẻ nhạt vô vị.
Nếu để cho Tiểu Bạch viết thật, có lẽ toàn bộ những điều ví như sư phụ thật đẹp trai, khuôn mặt sư phụ thật tinh tế, sư phụ thật lợi hại... chẳng có chút sức thuyết phục nào, mặc dù là sự thật.
“Ừm...”
Lục Minh đắn đo chốc lát, chuyện như vậy hãy để cho chủ nhiệm giáo vụ tìm người đi.
Dù sao ông ta liên hệ Lục Minh cũng chỉ vì muốn Lục Minh đồng ý, thế là, anh chủ động liên lạc chủ nhiệm giáo vụ.
“Được.”
Chủ nhiệm giáo vụ đồng ý ngay, ông ta cũng hiểu được chuyện này vẫn nên giao cho người chuyên nghiệp sẽ tốt hơn, vừa hay, trường học có người chuyên làm việc này!
Khoảng chừng nửa tiếng, ông ta gọi lại cho Lục Minh.
“Viết xong rồi, cậu muốn xem không?”
Chủ nhiệm giáo vụ hỏi.
“Nhanh như vậy sao?”
Lục Minh kinh ngạc.
“Với chuyện này, họ là dân chuyên nghiệp.”
Chủ nhiệm giáo vụ tự hào, Mỗi chuyên ngành của Học viện Đệ Nhất đều là tinh anh, có thể càn quét các ngành nghề, dù là soạn thảo những văn bản mềm cũng không ngoại lệ.
Ting…
Đã tải xong.
Mở bài giải thích ra.
Lục Minh chỉ liếc nhìn qua đã kinh ngạc vô cùng.
…
[Chào mọi người, tôi là Lục Minh, cũng chính là chuyên gia chế tạo thẻ bài trong video đó. Hẳn mọi người giờ đang rất thắc mắc, chuyên gia chế tạo thẻ bài mạnh như vậy sao?
Đáp án dĩ nhiên là chắc chắn.
Vậy hôm nay thì sao, tôi sẽ nói cho mọi người một chút, làm thế nào để trở thành một chuyên gia chế tạo thẻ bài với sức chiến đấu mạnh mẽ.
Đầu tiên, là nền tảng.
Người tu luyện một sao phải học xếp lớp.
Đây là điều đơn giản nhất, tôi cũng không muốn nói nhiều, mọi người tự nhìn xem, mua một bản quyền gì gì đó, thật ra học rất dễ dàng.
Giống với kiếm khí của kiếm tu vậy, trước đây chị tôi cũng một sao đã học được kiếm khí.
Đương nhiên.
Qua ba sao thì bỏ đi, còn chưa đủ mất mặt sao.
Mọi người có thể thử xem.
Thứ hai, sáng tạo.
Cái này đơn giản hơn, cứ tùy thích suy nghĩ ra một thẻ bài không có trong Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài là được.
Fruit Ninja và Côn đều được làm trong lúc rảnh rỗi sau khi tu luyện, có thể kiếm cho mình một ít tài nguyên, đương nhiên, quan trọng nhất là dùng để giải tỏa tư duy.
Vì vậy, điểm này tuy đơn giản nhưng cũng phải hoàn thành.
Thứ ba, kỹ năng kiếm tu.
Tấn công mạnh nhất, không gì bằng kỹ năng kiếm tu.
Tuy kiếm tu rất khó tu luyện, thế nhưng là chuyên gia chế tạo thẻ bài, không cần tu luyện, chỉ cần phong ấn thẻ bài là được, thế nên điều này cũng không khó.
Mọi người tìm một vài kiếm tu năm sao, phong ấn một vài năng lực siêu cấp là được.
Đương nhiên.
Không có bạn bè cũng không sao, có thể đến mua ở tiệm.
Tôi nhớ được có một năng lực kiếm tu siêu cấp ba sao chỉ cần mười triệu, vẫn rất hời.
Ai hứng thú có thể mua đấy.
Thứ tư,...
Thứ năm,...
...
Cuối cùng.
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ.
Có thể đạt được bảy tiêu chuẩn ở trên, tôi gọi là “chuyên gia chế tạo thẻ bài chiến đấu“.
Cũng là yêu cầu thấp nhất của nghề nghiệp này.
Hy vọng mọi người cũng có thể trở thành chuyên gia chế tạo thẻ bài chiến đấu.
Trân trọng.]
…
???
Đúng thật là mình sao?
Lục Minh kinh ngạc.
Trước đây khi anh học xếp lớp thì gục lên gục xuống mà!
Còn về sáng tạo, để tìm một thẻ bài thích hợp, lại có tính gắn kết người dùng nhất định và sức cảm hóa như Fruit Ninja, tóc anh sắp rụng hết.
Mấy cái sau càng không cần phải nói!
Lục Minh nhìn sơ, căn bản không thể tin người được viết trong này chính là mình, bài giải thích toát ra khí thế kiêu ngạo vô hình đầy tinh tế...
Anh đọc cũng muốn phổng mũi.
Quá lợi hại rồi!
Có điều...
Tuy nội dung này oách, nhưng rất dễ bị đánh!
Ngay cả chính anh đọc xong bài giải thích này cũng muốn đánh mình một trận!
Thiếu sự thật.
“Hừ!”
“Viết chẳng chân thực chút nào.”
Tiểu Bạch chu môi.
“Vẫn là Tiểu Bạch hiểu sư phụ.”
Lục Minh xoa đầu Tiểu Bạch, hay là để Tiểu Bạch viết một bài?
“Được ạ.”
Tiểu Bạch vui vẻ thẳng người lên: “Sư phụ còn lợi hại hơn người đó viết, còn có anh phần mộ và Nguyệt Luân lợi hại nhất đó!”
Kinh nghiệm của sư phụ nhiều lắm.
Tuy linh thẻ gì đó đều là bí mật không thể viết, thế nhưng còn rất nhiều thứ có thể viết mà. Còn có một chuyện rất quan trọng mà họ không viết, sư phụ rất đẹp trai!
Hứ!
Người của Học viện Đệ Nhất không biết viết chút nào.
Tiểu Bạch bĩu môi.
“...”
Lục Minh im lặng.
Hết hồn!
Như thế vẫn chưa đủ?
Mình trong mắt Tiểu Bạch như thế nào nhỉ?
Lục Minh bỗng nhiên hơi chột dạ.
E hèm.
May mà không để cho nhóc con này viết.
“Cũng được mà.”
Lục Minh an ủi Tiểu Bạch: “Chuyện nhỏ, không cần để ý, em nghĩ xem, ngộ nhỡ sư phụ quá lợi hại, lại có người tới bái sư thì sao?”
Ấy?
Tiểu Bạch ngẫm lại, cũng thấy đúng.
“Ừm, vậy em sẽ không sửa lại nữa.”
Tiểu Bạch dằn xuống sự nóng lòng muốn thử của mình.
“Ừ.”
Lục Minh thở phào.
Thế là chủ nhiệm giáo vụ nhờ người chỉnh sửa trau chuốt rồi đăng lên diễn đàn Học viện Đệ Nhất.
Trong các bài đang thảo luận về việc chuyên gia chế tạo thẻ bài có phải là nghề nghiệp mạnh nhất không, trên phần đầu đều có cái gọi là bài giải thích của Lục Minh này.
Mọi người liếc nhìn.
Ấy?
Lại là Lục Minh?
Không ngờ anh ta lại đăng một bài chiến lược về chuyên gia chế tạo thẻ bài hoàn chỉnh!
Có điều, sau khi mọi người mở ra đều thấy khó chịu cả người, thật ra lúc nhìn thấy xếp lớp, người ngoài ngành không hiểu lắm, nhưng khi nhìn thấy kiếm khí...
Tất cả mọi người đều đã hiểu.
Đơn giản như kiếm khí của kiếm tu?
Đợi đã.
Kiếm khí của kiếm tu không phải tiêu chuẩn bốn sao ư? Từ lúc nào thành tiêu chuẩn một sao rồi?
Còn cả phía sau nữa, việc sáng tạo Fruit Ninja, cá Côn lúc rảnh rỗi? Từ lúc nào năng lực tạo ra một thẻ bài mới lại đơn giản như vậy?
Còn nữa, năng lực siêu cấp là gì?
Có thể ăn không?
Rất nhiều người đến năng lực tăng cấp cũng không có, ở đâu ra năng lực siêu cấp!
Còn mười triệu đó nữa...
Nói đùa.
Nếu quả thật có mười triệu, bọn họ còn cần ưu sầu sao?
Lúc xem đến đây, rất nhiều người đều cảm giác khá sai, nhất là nội dung phía sau, đọc thế nào cũng cảm thấy bực mình?
Kiếm khí?
Một sao?
Có thể ư?
Nhất định là giả!
Sao người tên Lục Minh này lại nói năng bậy bạ vậy?
Có ý gì?
Thế là bọn họ tìm kiếm chị gái của Lục Minh, kiếm khí, sau đó liền thấy Lục Nhan là người tu luyện một sao rốt cuộc đã thi triển kiếm khí như thế nào...
Lặng ngắt như tờ.
Ồ.
Thì ra chị gái Lục Minh thật sự là người thi triển kiếm khí một sao!
Lục Nhan...
Dường như từng nghe về chuyện của cô ấy...
Lục Minh...
Dường như cũng bởi vì Fruit Ninja mà từng nghe chuyện của cậu ta...
Dù chưa từng nghe, tìm kiếm một chút sẽ thấy một số tin tức, đương nhiên, những điều này đều không phải là trọng điểm, cái chính là nội dung trong bài giải thích này lại là thật ư?
Một sao xếp lớp!
Năng lực siêu cấp!
Thì ra, đây mới là tiêu chuẩn của chuyên gia chế tạo thẻ bài chiến đấu!
Học không nổi, học không nổi!
Hôm đó, đơn xin chuyển khoa của Học viện Đệ Nhất được rút về hơn phân nửa.
Ngày tiếp theo.
Đơn xin chuyển khoa lại rút về một số.
Ngày thứ ba, đơn xin chuyển khoa nghề nghiệp chiến đấu chuyên gia chế tạo thẻ bài hầu như biến mất không tăm hơi...
Mọi người không phải kẻ ngốc.
Ban đầu chỉ vì không biết về nghề nghiệp này nên bị dao động, bây giờ nhờ bài giải thích không biết xấu hổ như vậy của Lục Minh, coi như mọi người đã thật sự hiểu rõ về nghề nghiệp này.
Chuyển khoa còn phải hủy bỏ trọng tâm nghề nghiệp để tu luyện lại...
Người nào muốn chuyển thành nghề nghiệp hỗ trợ chứ?
Còn về chuyên gia chế tạo thẻ bài chiến đấu đặc biệt?
Đó là điều mà người bình thường có thể làm được sao?
Anh có một chị gái năng lực siêu cấp sao?
Anh có một chi gái một sao có thể sử dụng kiếm khí sao?
Anh có một chị gái dẫn bạn tham gia thí luyện sao?
Không có.
Không có thì nhịn đi.
Thậm chí để làm yên sóng gió, trong cuộc bình chọn nghề nghiệp mạnh nhất trên diễn đàn Học viện Đệ Nhất, chuyên gia chế tạo thẻ bài vốn dĩ hạng nhất cũng bị đổi thành...
Chuyên gia chế tạo thẻ bài chiến đấu!
Phóng to.
In đậm.
Phông chữ vừa đen vừa lớn như thế, cực kì bắt mắt.
Đến đây thôi.
Danh hiệu nghề nghiệp mạnh nhất của năm cuối cùng lấy việc Lục Minh sáng tạo ra một nghề nghiệp để kết thúc.
Mà trên diễn đàn lúc này, điều kiện chuyển nghề của chuyên gia chế tạo thẻ bài chiến đấu không ngừng biến hóa, không ngừng tinh luyện từ bảy tiêu chuẩn của Lục Minh, cuối cùng trở thành một điều...
Có được người chị như Lục Nhan.
...
Thành phố Thanh Minh.
Trong cửa hàng.
“Tức giận quá.”
Tiểu Bạch xem miêu tả trên diễn đàn, tâm trạng cực kì không vui.
“Không phải em rất thích chị Lục Nhan sao?”
Lục Minh cười khanh khách.
“Nhưng em thích sư phụ hơn.”
Tiểu Bạch nói rất nghiêm túc, giọng nói có phẩn uất ức: “Những thứ này rõ ràng là sư phụ nỗ lực tu luyện được...”
Cô bé không thích sư phụ bị người ta hiểu lầm.
Sư phụ siêu lợi hại, căn bản không phải như bọn họ nói!
Đều là người xấu.
“Hứ.”
Lục Minh dịu dàng nói: “Như vậy cũng tốt, cũng không phải chị gái đang lấn át anh, ừm... việc này, gọi là bảo vệ.”
“Bảo vệ?”
Tiểu Bạch lờ mờ.
“Đúng vậy, bảo vệ.”
Khóe miệng Lục Minh để lộ một nụ cười: “Khi đôi cánh còn chưa vững chãi, luôn có một người đứng ở phía trước che gió che mưa cho bạn, đây gọi là bảo vệ.”
“À.”
Tiểu Bạch hiểu mà không hiểu.
Bảo vệ...
“Như sư phụ bảo vệ em vậy sao?”
Tiểu Bạch tự lẩm bẩm.
“Đương nhiên.”
Lục Minh xoa xoa cái đầu nhỏ của cô bé: “Cho nên, chúng ta phải càng cố gắng mới đúng.”
“Vâng ạ.”
Tiểu Bạch bỗng nhiên vui vẻ.
Bảo vệ...
Cô bé phải nhanh nhanh lớn lên, tương lai cũng phải bảo vệ sư phụ!
...
Đêm khuya, Lục Minh ăn xong cơm tối lại đi đọc sách rồi.
Chỉ mấy ngày mà anh đã gặm xong một quyển giáo trình bốn sao!
Tiến triển tốt.
Anh cảm thấy, dựa theo tốc độ học tập này không bao lâu nữa anh sẽ có thể trở thành một cao thủ với năng lực bốn sao!
Còn nữa.
Chính là nghiên cứu thẻ bài độc lập.
Ừm...
Lục Minh suy tư một lúc.
“Tiểu Bạch.”
“Em hiểu được thẻ bài độc lập không?”
Lục Minh đột nhiên hỏi.
“Không hiểu lắm.”
Tiểu Bạch lắc đầu.
Trong sách hầu như đều nói đến series thẻ bài!
Bởi vì với những thẻ bài thành series, đường vân mà anh nghiên cứu lúc một sao rất có thể còn dùng đến lúc nghiên cứu năng lực hai sao sau này!
Điều này giảm được nhiều thời gian nghiên cứu!
Vô cùng thực dụng.
Thẻ bài độc lập?
Hầu như đều là năng lực độc lập đơn độc!
Mặc dù có một số năng lực quả thật rất được, thế nhưng quá tốn công nghiên cứu nên trong sách căn bản sẽ không đề cập đến các năng lực không thành series.
“Cũng phải tìm hiểu đấy.”
Lục Minh nghiêm túc nói: “Đúng là học series thẻ bài vừa nhanh lại tiết kiệm thời gian, nhưng đối với em thì cơ bản là không cần thiết, bởi vì thiên phú của em nên dù thẻ bài có độ khó cỡ nào cũng có thể học được dễ dàng! Vì thế em hoàn toàn có thể học thẻ bài tốt hơn!”
“Ồ.”
Tiểu Bạch suy nghĩ một chút: “Em còn Nguyệt Luân mà.”
Nguyệt Luân cô bé học rất lâu.
Nguyệt Luân không đi đường thẳng!
Cô bé xem trong sách, kiếm khí kiếm tu đều đi thẳng một mạch, nào có vầng trăng dáng vẻ xiêu vẹo như uống say vậy?
Chẳng nghe lời gì cả!
“Đứa trẻ này...”
Lục Minh cười cười: “Học tập không thể học lệch được. Thẻ bài kiếm tu phải học, thẻ bài độc lập cũng phải học, dù không muốn chế tạo thì cũng phải tìm hiểu thẻ bài độc lập này có tác dụng gì, như vậy lúc chiến đấu mới có thể phòng thủ và phá giải tốt hơn, hiểu chưa?”
Lục Minh luyên thuyên không dứt: “Đây là điều mà sư phụ thu hoạch được trong truyền thừa Nguyệt Ảnh.”
“Vâng.”
Tiểu Bạch hiểu đôi chút.
Có điều nếu là kinh nghiệm của sư phụ, vậy chắc chắn rất quý giá.
Sư phụ đối xử với mình thật tốt!
“Vì vậy.”
“Sư phụ đặc biệt mua một quyển “Bách khoa toàn thư giảng giải thẻ bài độc lập“... cho em.”
“Nhớ nói cha của em trả tiền nhé.”
Lục Minh nói tiếp.
“Vâng ạ.”
Tiểu Bạch ngoan ngoãn gật đầu.
Cô bé hiểu rất rõ, nỗ lực đọc sách mới có thể tăng kiến thức.
“Ngoan.”
Lục Minh rất vui mừng, quay người lại đi đọc sách.
Thế là cả hai thầy trò đều bắt đầu đọc sách, mà trong góc cửa hàng, một thẻ gốc đang rất nỗ lực tu luyện...