Translator: Nguyetmai
Lục Minh hơi nghệt ra.
Thật đó.
Anh làm sao mà ngờ được, thẻ chạy trốn lại đưa những con thú dữ này vào đến tận nội thành chứ... Việc này không khoa học, anh nhớ rõ ràng lúc đó mấy que pháo kia ngẫu nhiên mà...
Sau đó nhìn kĩ lại một chút.
À.
Thì ra không phải chỉ có mỗi nội thành có.
Có một vài chuyên gia bắt đầu phân tích này nọ ở trên diễn đàn y như thật, sự biến động của thú dữ có phải là kế hoạch tấn công thành phố đầu tiên của bọn thú dữ không.
Ba xạo đủ thứ.
Dự đoán tùm lùm!
Lục Minh: "..."
Những người này thấy náo nhiệt không ngại lớn chuyện sao?!
Đúng là biết cách tạo độ hot ghê.
Còn có một chuyên gia lại mở cả chuyên đề "Vì sao những loài thú dữ ngày thường vô cùng căm thù nhau lúc này lại ngủ chung một chỗ? - Có liên quan đến khoa học của phản ứng stress"!
Lục Minh: "..."
Còn hỏi vì sao à?
Đương nhiên là bởi vì thoi mây ném tụi nó vào!
Có điều, anh cũng không dám đứng ra gánh trách nhiệm, thấy chuyên đề này càng lúc càng hot, Lục Minh khe khẽ trả lời một câu: "Bởi vì tình yêu hả?"
Sau đó lập tức phát hiện ra bình luận của mình bị xóa và bị cấm nói luôn rồi
→_→
Ôi cuộc sống mà.
Nhưng mà, đây chỉ là một góc nhỏ trong thế giới mạng đang rối nùi kia thôi.
Lúc này, chuyện thành phố Thanh Minh xuất hiện làn sóng thú dữ đã truyền ra các thành phố khác, rất nhiều người thức đêm đều đang chú ý tới tin tức của thành phố Thanh Minh!
Đặc biệt là các thành phố lân cận.
Nếu như thành phố Thanh Minh thật sự gặp phải làn sóng thú dữ thì bên bọn họ nhất định cũng sẽ bị lan đến.
Vì vậy, tất cả các thành phố lớn đều phái người đến trợ giúp thành phố Thanh Minh.
Tin tức này vừa ra, chuyện thành phố Thanh Minh bị làn sóng thú dữ bao vây cũng được coi trọng, ngoại trừ viện quân của các thành phố khác ra thì có một vài chiến sĩ chính nghĩa đều đến đây.
Bốn sao, năm sao, sáu sao...
Vô cùng náo nhiệt!
...
"Tin tức WY, chuyên gia dự đoán thành phố Thanh Minh sẽ có biến động lớn, đột nhiên xuất hiện làn sóng thú dữ."
"Hiện nay thành phố Thanh Minh đã phái một đội đi điều tra."
"Thành phố Trùng Dương và các thành phố lân cận cũng đã tuyên bố gửi chi viện."
"Tin tức UB đưa tin, người tu luyện Đằng đại hiệp, có danh xưng Đôi cánh sắt thép đã lên đường chạy đến thành phố Thanh Minh, anh ấy cũng từng nói: 'Việc chống lại thú dữ là trách nhiệm của mỗi người', câu nói này khiến cho người hâm mộ bàn tán nhiệt tình."
"Các ban ngành liên quan tuyên bố, phải quan tâm theo sát sự kiện làn sóng thú dữ lần này."
Bang!
Lục Minh chột dạ tắt màn hình ánh sáng.
Đúng là đám truyền thông vô lương tâm, đưa tin loạn không à!
Làm gì có làn sóng thú dữ gì chứ!
Không phải là mấy con thú dữ nhỏ xíu thôi sao?!
Hơn nữa còn bị đưa đến lúc đang ngủ, căn bản không gây ra miếng ảnh hưởng nào, thế mà còn tung tin tức bậy bạ nữa...
Còn có mấy cao thủ kia...
Lục Minh coi mà hoảng hốt bồn chồn.
Sao lại kết luận rồi vậy?
Đây là làn sóng thú dữ đó nha! Lẽ nào mọi người không thể nghiêm túc hơn một xíu được sao?
Còn có cái tên Đôi cánh sắt thép kia nữa.
Anh có chút ấn tượng, đây là một chuyên gia triệu hồi ở thảo nguyên yêu thích ca hát... Nghe đồn cao thủ này dùng tiếng hát để triệu hồi sinh linh, có thể gọi đến chim ưng, bầy sói trên thảo nguyên...
Chỗ anh đang ở, chính là thảo nguyên!
Lão nhân gia người chạy tới đây xem náo nhiệt làm gì chứ!
Còn có mấy người tình nguyện của những thành phố khác...
Lục Minh thở dài thườn thượt.
Không cần nghĩ cũng biết, mấy người của những thành phố khác nhất định đang nghĩ, má ơi, thành phố Thanh Minh vậy mà gặp phải làn sóng thú dữ kìa, thành phố nhỏ như chúng ta chưa từng thấy bao giờ, nhanh gọi người qua bên học tập...
Đúng vậy.
Phần lớn người trong đó đều tò mò.
Dù sao ở nơi nhỏ bé này muốn gặp được làn sóng thú dữ là chuyện không dễ dàng gì, có thể liệt vào danh sách những chuyện sống lâu mới thấy.
Sau đó, cứ như vậy...
Độ hot không hiểu vì sao liên tục tăng nhanh, bây giờ muốn kiểm soát cũng không được nữa.
"Này là chuyện gì đây?"
Lục Minh không biết nên khóc hay nên cười nữa
Anh cũng đã chạy tới ngoại ô rồi mà vẫn không thể tránh được kiếp này! Thẻ phần mộ, thẻ triệu hồi thì thôi đi, mày chỉ là một tấm thẻ chạy trốn, sao cũng như vậy?
Lục Minh rất phiền muộn.
Kiểm tra thì không dám kiểm tra nữa rồi.
Mặc dù vẫn chưa kiểm tra xong.
Kiểm tra một tấm thẻ là phải thực hiện khảo sát rất nhiều lần để lấy số liệu, nhưng với tình huống hiện tại, nếu tiếp tục kiểm tra thì không chừng sẽ xảy ra chuyện thật...
Bỏ đi.
Lục Minh thở dài một hơi.
Sau này rồi sẽ có cơ hội, cứ từ từ nghiên cứu tác dụng của tấm thẻ này đã!
Còn bây giờ sao...
Trốn khỏi đầu sóng ngọn gió trước!
Trở về chắc chắn là không dám về rồi, bây giờ nội thành đã bị phong tỏa, kiểm tra người ra vào nghiêm ngặt.
Tuy thân phận của Lục Minh không có vấn đề gì, nhưng dựa theo tiền án tiền sự trước đây của mình, đoán không chừng Lục Minh thật sự sẽ bị người ta nghi ngờ.
Bọn họ sẽ ngạc nhiên phát hiện.
Á.
Thì ra mỗi lần xảy ra chuyện thì tên Lục Minh này đều có trong danh sách ra vào thành phố...
Bất ngờ không nè?
Vì vậy anh tạm thời không thể trở về được
Mà đúng lúc này
Vù...
Máy truyền tin bỗng nhiên rung lên
Lục Minh liếc nhìn, phát hiện ra người gọi là Tiểu Bạch.
"Sư phụ, sư phụ!"
Giọng của Tiểu Bạch truyền đến: "Nghe nói có làn sóng thú dữ đó, anh nhớ cẩn thận một chút nha."
"Em cũng biết chuyện rồi sao?"
Lục Minh hơi chột dạ.
Có thể để cho Tiểu Bạch biết, mọi người tuyên truyền hơi bị tích cực rồi đó!
"Dạ."
Tiểu Bạch nói: "Ủy ban khu phố cho người đến tuyên truyền đó, còn phát tờ rơi nữa, bảo mọi người chuẩn bị tâm lý di tản khi nguy cấp, nghe nói nguy hiểm lắm, chừng nào sư phụ mới trở về?"
"..."
Lục Minh đắn đo một lát.
Giờ nói sao đây?
"Tiểu Bạch"
"Thật ra sư phụ đang ở chỗ làn sóng thú dữ."
Lục Minh quyết định nói thật.
"Hả?"
Tiểu Bạch kinh ngạc
"Nếu như làn sóng thú dữ xuất hiện, cho dù đánh thắng cũng sẽ thiệt hại rất lớn."
Lục Minh nói nhanh: "Cho nên, vì sự an toàn của mọi người, sư phụ quyết định tự ra tay trước, giải quyết hết bọn chúng, bảo vệ cho mọi người an toàn."
"Hả?"
Tiểu Bạch mờ mịt.
Sư phụ, sư phụ lợi hại như vậy sao?
"Anh đã nhìn ra rồi, tính huống cũng không nghiêm trọng lắm."
Lục Minh trầm giọng nói: "Chắc là có một con thú dữ có trí tuệ đang quấy rối, sư phụ chỉ cần giải quyết nó là xong, chắc vài ngày không về được."
"Có được không vậy?"
Tiểu Bạch rất lo lắng.
"Không sao đâu."
Lục Minh tự tin: "Mấy tên năm sao, sáu sao trong truyền thừa Nguyệt Ảnh anh còn không sợ, không lẽ đi sợ một con thú sao?"
"Dạ đúng rồi!"
Tiểu Bạch quơ quơ nắm tay nhỏ: "Sư phụ cố lên!"
"Yên tâm."
"Hai ngày nữa anh về."
"Nếu như thành công thì sẽ không có làn sóng thú dữ nữa..."
"Em nghỉ ngơi cho khỏe đi, đợi đến khi anh về sẽ kiểm tra kết quả tu luyện của em đó."
Lục Minh điềm tĩnh dặn dò.
"Dạ được."
Tiểu Bạch ngoan ngoãn cúp điện thoại.
Sư phụ siêu lợi hại!
Thì ra, sư phụ chính là mấy vị anh hùng hay xuất hiện ở trong phim!
Là kiểu người siêu lợi hại, luôn giấu giếm mọi người mà đánh nhau với kẻ xấu đó!
Nghĩ tới đây, Tiểu Bạch ưỡn cái ngực nhỏ của mình, cảm thấy tinh thần nghĩa hiệp dâng trào. Cô bé nghiêm túc lấy ra thẻ bài bắt đầu vẽ. Cô bé phải nhanh chóng khống chế được kiếm khí vầng trăng.
"Thẻ gốc."
"Mày cũng phải ngoan ngoãn tu luyện nha "
"Chỉ có như vậy thì chúng ta mới giúp đỡ cho sư phụ được "
"Sư phụ đang cố gắng vì loài người đó, chúng ta nhất định không thể cản trở."
Tiểu Bạch nghiêm túc dặn dò thẻ gốc.
Thẻ gốc: "..."
Đột... đột nhiên cảm thấy trọng trách thật là nặng nề.
...
Mà giờ phút này.
Lục Minh vừa mới lừa xong Tiểu Bạch cũng thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng tìm được một lý do hợp lý.
Vậy thì tiếp theo phải đi đâu đây?
Bây giờ đã hơn nửa đêm.
Không phải vùng ngoại thành không có trấn nhỏ, nhưng mà chỗ này thì chắc chắn không có!
Lúc đầu Lục Minh chọn nơi này để kiểm tra thẻ bài cũng là bởi vì trong vòng mấy dặm quanh đây không hề có nhà cửa nào, ai mà ngờ được phải ngủ qua đêm ở đây đâu.
Có điều, Lục Minh nhanh chóng nhớ ra một chỗ, phủ đệ của đồng chí lão Phạm.
Ồ.
Đi qua đó ngó thử coi, không biết ông ta có ở nhà không nữa.
Lần trước sau khi đồng chí lão Phạm gài bẫy anh, nói có việc thì có thể gọi ông ta, nếu như ông ta ở đó thì tốt rồi, đương nhiên, nếu như không ở đó thì còn tốt hơn...
Vì vậy, Lục Minh đi theo đường cũ, tiếp tục đi sâu vào khu vực ngoại thành, rốt cuộc cũng tìm được nơi quen thuộc, cùng với một phủ đệ đầy kết giới!
Có điều, không giống với trong tưởng tượng cho lắm.
Tòa biệt phủ vốn nên ẩn giấu kĩ bây giờ lại hoàn toàn không ẩn nấp, kết giới cũng xuất hiện sơ hở.
Nơi này đã xảy ra chuyện sao?
Lục Minh hơi giật mình
Ầm!
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn.
Chỉ thấy thân hình của một con thú dữ bị đánh bay ra ngoài.
Thân hình cường tráng của Phạm Trạch xuất hiện, ánh mắt hờ hững, lúc rơi xuống Lục Minh mới hơi ngạc nhiên: "Lục Minh, sao cậu lại ở đâu?"
"Đi ngang qua."
Lục Minh hơi tiếc nuối.
Không ngờ Phạm Trạch vẫn ở nhà.
"..."
Khuôn mặt của Phạm Trạch tối sầm lại.
Đi ngang qua?
Hơn nửa đêm, nhà cách nhau khoảng vài chục cây số, cậu nói cậu đi ngang qua nhà của ông đây.
"Bị thú dữ đuổi."
Lục Minh ngượng ngùng nói: "Lúc đầu tôi đi giúp người ta làm kết giới, trên đường đi về nhà lại gặp phải thú dữ, nghe nói có làn sóng thú dữ..."
"Tôi bị một số thú dữ đuổi, không biết sao chạy một hồi lại chạy tới đây."
Lục Minh nói vô cùng thành thật.
Làn sóng thú dữ?
Phạm Trạch hơi suy tư.
Hèn chi...
Có điều, thằng nhóc này tới vừa đúng lúc, hồi nãy đang tu luyện ngon lành, trong nhà đột nhiên xuất hiện mấy con thú dữ phá cho banh chành...
Trời mới biết tại sao đám thú dữ đó lại xuất hiện ở trong nhà!
"Đi vào."
"Đi, vào trong này nghỉ ngơi."
Phạm Trạch bỗng nhiên trở nên nhiệt tình: "Đi, tới đây chính là anh em của lão Phạm ta."
"Hả?"
Lục Minh hơi kinh ngạc.
Thái độ thay đổi hơi bị nhanh rồi nha!?
Đợi đã.
Lần trước tên này nhiệt tình là bởi vì muốn gài bẫy anh, lần này...
"Cậu em Lục."
"Mấy ngày nay bên ngoài rất nguy hiểm, chi bằng cậu cứ ở lại đây đi!"
"Ta bảo vệ an toàn cho cậu!"
"Nhưng mà cậu cũng thấy rồi đấy, kết giới chỗ ta bị hỏng một đống lớn..."
Phạm Trạch cảm thấy vô cùng vui mừng: "Cậu ở đây cũng rảnh rỗi không có chuyện gì làm, sẵn tiện giúp ta sửa lại mấy cái kết giới này nha, coi như giải lao giữa lúc tu luyện."
"Đương nhiên, sao ta có thể đòi tiền để cậu em tu luyện chứ? Tiền tài liệu cứ tính cho ta!"
"Dùng thoải mái!"
Phạm Trạch vô cùng khí phách nói.
Không có cách nào.
Sửa chữa kết giới cũng rất khó khăn!
Nhất là chỗ này, bị hư gần bảy mươi phần trăm rồi!
Gần như là hư hết toàn bộ.
Nếu nhìn từ một góc độ khác thì kêu người tới sửa còn khó hơn kêu người tới phá nữa.
Vì thế, có rất nhiều người sẽ nhận đến bố trí kết giới mới, nhưng lại không có mấy người đồng ý nhận sửa chữa, bởi vì thật sự quá khó, cho nên giá cả cũng cực kì đắt đỏ.
Còn có bí mật của mạch khoáng...
Lục Minh xuất hiện ở đây thật sự khiến cho ông ta tiết kiệm được một khoản tiền lớn!
Lục Minh: "..."
Bây giờ kêu người khác làm cu li cũng có thể nói hoa hòe lòe loẹt như vậy sao?
Ông coi lại cái giọng điệu của ông đi.
Ông rõ ràng đang nói...
Cậu xem, lão Phạm ta đối xử với cậu thật là tốt, trong thời khắc nguy hiểm này còn bảo vệ sự an toàn của cậu, cung cấp tài liệu cho cậu tu luyện, kiếm đâu ra người tu luyện nào tốt hơn?!
Có điều, từ một góc độ nào đó mà nói thì lão Phạm đúng là người tốt!
Hơn nữa, hình như kết giới nhà ông ta bị thú dữ phá hủy, nhất là lúc nãy khi Phạm Trạch đạp con thú kia ra ngoài, Lục Minh nhìn nó cũng rất quen...
À.
Là con thú bốn sao bị mình ném đi hồi nãy đây mà.
"Được thôi."
Lục Minh ngạc nhiên nói: "Vậy phải làm phiền anh Phạm rồi."
"Ha ha, không có không có."
Phạm Trạch cười ha ha.
Nhìn thử coi.
Mấy người tu luyện cấp thấp đúng là dễ bị dụ ghê.
Cũng đúng.
Dù sao trong mắt của bọn họ, người tu luyện bốn sao là sự tồn tại mà bọn họ cả đời cũng khó chạm đến, mình lại đối xử với cậu ta tốt như vậy, cậu ta còn không cảm ơn sao?!
Có điều thằng nhóc này cũng khá biết điều, chuyện lần trước cũng không nói cho Trương Dương, ừ, tốt.
Có kinh nghiệm lần trước, bây giờ ông ta rất yên tâm về Lục Minh.
Xa xa.
Hình như lại có hơi thở của thú dữ xuất hiện.
"Lại nữa sao?"
Phạm Trạch hơi híp mắt.
Thú dữ tối hôm nay hình như không bình thường cho lắm.
Hung bạo hơn!
Quái dị hơn!
Không lẽ nguyên nhân là bởi vì làn sóng thú dữ sao.
"Ta đi ra ngoài xem một chút."
Phạm Trạch liếc mắt nhìn Lục Minh, dặn dò: "Cậu cũng không được chạy lung tung, trong phủ có trận pháp phòng thủ rất mạnh, nếu gặp nguy hiểm thì cứ đứng yên trong phủ."
Kết giới còn chưa sửa xong, ông không thể để cho Lục Minh chết ở đây được.
"Được."
Lục Minh mỉm cười.
Sau đó.
Phạm Trạch lập tức đi ra ngoài.
Lục Minh: "..."
Anh nhìn thấy Phạm Trạch đi xa, lại nhìn mạch khoáng quen thuộc đằng kia, đột nhiên cảm thấy những chuyên xảy ra đêm nay cũng không tính là quá thảm.
Đồng chí lão Phạm là người tốt nha!