Bậc Thầy Thẻ Bài

Chương 170: Chương 170: Vì sao lại quen mắt như vậy?




Translator: Nguyetmai

Thoi mây là cái gì?

Công cụ.

Bởi vì đây là năng lực của chuyên gia cơ giáp năng lượng.

Năng lực này có vẻ huyền ảo, nhưng bản chất chính là triệu hồi một thoi mây có tốc độ cực nhanh, mang theo người tu luyện chạy trốn, chỉ có vậy mà thôi!

Cho nên...

Dung hợp tia chớp xong sẽ là gì?

Lục Minh cũng không rõ lắm.

Mặc dù trong hình vẽ nhìn rất có cảm giác kim loại, càng thêm thần bí, có điều đại khái cũng chính là công cụ mang theo anh trốn thoát nhanh chóng mà thôi.

Lục Minh nghĩ như vậy.

Ít ra trước khi thứ đó xuất hiện, anh nghĩ như vậy.

Ầm!

Ánh sáng trước mắt nổ tung.

Mặt trời nhỏ màu xanh lam tỏa ra ánh sáng trước nay chưa từng có.

Lúc Lục Minh cho rằng thứ này muốn nổ tung, năng lượng chợt ngưng tụ hình thành một vật phẩm mới hoàn toàn!

Đây là...

Lục Minh sáng mắt lên.

Thoi mây!

Thoi mây bản nâng cấp!

Cảm giác kim loại!

Hiệu quả đặc biệt xanh lam!

...

Quả nhiên.

Lần này đã đánh cược đúng!

Ha ha ha ha, lần này bình thường!

Lục Minh mừng như điên.

Thật sự.

Trải qua sự quái dị của thẻ phần mộ và thẻ triệu hồi, giờ đây Lục Minh khá chột dạ, vì vậy vừa rồi thật sự cho rằng đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, không nghĩ tới lần này hoàn hảo như vậy!

Rốt cuộc...

Rốt cuộc đã có một tấm thẻ bài tiến hóa bình thường rồi!

Nhanh hơn!

Mạnh hơn!

Tuyệt hơn!

Ha ha ha ha.

Đi thôi!

Lục Minh chụp thoi mây.

Nhưng lúc anh vừa muốn tiếp xúc với thoi mây.

Vèo!

Thoi mây phiên bản nâng cấp đầy cảm giác kim loại đột nhiên lóe lên trước mắt anh, biến mất với tốc độ khó tin, còn mang con thú dữ trước mắt đi...?

???

Lục Minh đầy ngơ ngác.

Cái quỷ gì vậy!

Lục Minh nhìn ánh sáng xanh biến mất ở chân trời mà mông lung.

Đúng vậy.

Thoi mây nhanh hơn!

Động lực này rõ ràng nhanh hơn nhiều so với bản bình thường!

Lục Minh ước chừng dù là người tu luyện năm sao muốn đuổi kịp anh cũng khó, suy cho cùng là thẻ chạy trốn. Nthưng lúc đi có phải nên mang tao theo hay không?

Mày mang thú dữ đi làm gì?

Đùa à!

Không phân biệt được địch ta sao?

Không.

Không đúng.

Lục Minh nghiêm túc suy nghĩ quá trình mới vừa thi triển, ngẫm nghĩ một lúc, khả năng vừa rồi là sai sót của anh. Lục Minh nên bắt lại thoi mây lúc ánh sáng xanh lam lóe lên trong nháy mắt mới đúng.

Đúng.

Nhất định là như vậy.

Lục Minh hoàn hồn lại.

Thoi mây thi triển với tốc độ rất nhanh, thoi mây bản nâng cấp này tất nhiên nhanh hơn!

Vì thế vừa rồi...

Lúc năng lượng màu xanh lam kia lóe lên, anh nên bắt thoi mây lại trước tiên, chứ không phải ở đó mà suy tư về tính ổn định, vẻ ngoài hay tính năng thoi mây gì gì đó!

"Ồ..."

"Không sao, vừa nãy coi như thử nghiệm."

Lục Minh an ủi bản thân.

Chí ít đã thấy rõ diện mạo thoi mây!

Vậy thì lần sau lúc thi triển, bản thân chú ý thêm một chút là được.

Thế là Lục Minh nghiêm túc vẽ ra thẻ bài thoi mây ngay tại chỗ.

"Thử lại lần nữa."

Ý chí chiến đấu của anh sục sôi.

Anh lại tìm một thú dữ hai sao, thi triển thoi mây trong lúc nguy cấp.

Vù…

Thẻ bài hóa thành năng lượng!

Kích hoạt!

Lục Minh không chút do dự dùng năng lượng kích hoạt ánh sáng màu xanh lam, sau đó liền thấy ánh sáng ấy chợt biến mất ở phía chân trời...

Ồ, vẫn mang thú dữ trước mắt đi...

...

Vùng ngoại ô yên ắng.

Vẻ mặt của Lục Minh mông lung nhìn thoi mây biến mất ở phía chân trời, hầu như không nhìn thấy ánh sáng màu xanh lam nữa.

???

Thẻ bài quái đản gì đây?

Vừa rồi anh đã bắt lại năng lượng đó với tốc độ nhanh nhất rồi, thế nhưng năng lượng đó căn bản không cần bắt, nó trực tiếp mang theo kẻ địch biến mất?

Vậy lần đầu tiên căn bản không phải sai lầm, bởi vì thoi mây quỷ quái này vốn dĩ dùng để mang kẻ địch đi!

Nâng cấp cái gì chứ?

Tâm trạng của Lục Minh có hơi sụp đổ.

Thật đó.

Mấy thẻ bài này, không thể có một tấm bình thường được sao?

Nhất là cái thoi mây này!

Tiền thân của mày là "Thoát khỏi đường cùng", đây rõ ràng là trợ giúp kẻ địch trốn thoát mà!

Tuy về lý thuyết, mang kẻ địch đi, anh sẽ được an toàn, nhưng nếu số lượng kẻ địch rất nhiều thì sao? Nếu như không chỉ có một thì sao? Lẽ nào chế tạo một đống thẻ bài sao?

Không hiểu nổi.

Nếu không...

Thử xem?

Vì vậy, lần này sau khi Lục Minh chế tạo thẻ xong, cố ý lựa chọn một đàn thú dữ hai sao.

Ừm...

Anh ngồi xổm trên sườn núi ngoại ô, nhìn đàn thú dữ phía dưới, lặng yên không tiếng động và ném ra thẻ bài "Thoát khỏi đường cùng" ra, sau đó...

Ùng…

Từng đường màu xanh lam chợt xuất hiện.

Trong vầng sáng màu xanh lam như mặt trời nhỏ đó sinh ra vô số thoi mây!

Vèo!

Vèo!

Vèo!

Ánh sáng màu xanh lam lưu chuyển.

Một thoi mây mang theo một thú dữ, chốc lát đã biến mất về phía chân trời.

???

Lục Minh hoàn toàn mông lung.

Cảnh này...

Xin hỏi, anh đã thấy cảnh tượng hàng trăm que pháo cùng được thả chưa?

Vậy thì đúng rồi.

Thoi mây lóe lên ánh sáng, từng đường ánh sáng xanh lam quái dị, vạch ra từng đường vòng cung xinh đẹp trên không trung rồi biến mất phía chân trời, mang những thú dữ kia đi khắp mọi nơi...

Còn về chuyện mang đến nơi nào?

Chỉ có trời mới biết thôi.

...

Lục Minh lặng yên thật lâu.

Thật sự.

Đây, hẳn được coi là thẻ bài thành công nhỉ?

Có lẽ... thôi vậy?

Lục Minh nhìn ra xa xa.

Những thú dữ kia sớm đã biến mất, giờ chẳng có nguy hiểm gì, nói theo một cách nào đó, coi như là thành công "Thoát khỏi đường cùng" rồi.

Tuy quá trình khá quái dị, có điều kết quả giống nhau!

Ừm...

Coi như được rồi!

Vậy nên, từ giờ trở đi, anh là chuyên gia chế tạo thẻ bài có thẻ chạy trốn rồi, nhỉ?

Còn về tấm thẻ bài nâng cấp này...

Về sau cứ gọi là "Thoát khỏi kẻ thù" đi.

Thế là.

Lục Minh mạnh mẽ tuyên bố kiểm tra thành công, và thống kê số liệu kiểm tra.



Tên thẻ bài: Thoát khỏi kẻ thù

Cấp thẻ bài: Ba sao cực hạn

Loại thẻ bài: Chạy trốn

Hiệu ứng thẻ bài: Triệu hồi thoi mây, lấy thế nhanh như chớp không kịp bịt tai... đem kẻ địch đi mất.



Sau đó nữa... chính là kiểm tra giới hạn cao nhất của tấm thẻ này.

Khó có cơ hội ra ngoài một lần, Lục Minh phải kiểm tra tất cả hiệu ứng mà anh muốn kiểm tra, ví như giới hạn cao nhất của tấm thẻ cực hạn trốn thoát ở đâu?

Phạm vi...

Lục Minh nhìn sơ ánh sáng xanh biến mất phía chân trời.

À.

Không cần kiểm tra, đều chạy ngoài tầm mắt cả rồi.

Hay ra tay từ uy lực đi, mặc dù có thể xông lên trời cả đám rất uy dũng, thế nhưng khi đối mặt với kẻ địch thật sự thì có thiếu sức mạnh không?

Ví như…

Bốn sao!

"Tìm một vài thú dữ bốn sao thử xem."

Lục Minh bắt đầu tìm kiếm.

Người tu luyện bốn sao ở thành phố Thanh Minh không nhiều lắm, thế nhưng một số khu vực bị cấm vào thường ngày vẫn có một số thú dữ bốn sao, đây đúng là những thứ Lục Minh đang tìm.

Nơi nào đó, trong rừng rậm.

Hai con thú dữ bốn sao cùng với một con thú dữ nhỏ ba sao đỉnh cao đang nghỉ ngơi, Lục Minh lặng yên không tiếng động lẻn qua, tung ra một tấm thẻ trốn thoát!

Vù…

Ánh sáng xanh lam lóe lên.

Ba đường ánh sáng xuất hiện, trực tiếp đưa ba con thú dữ này đi!

Thành công rồi!

Lục Minh sáng mắt lên.

Thẻ chạy trốn nâng cấp này thế mà cũng hữu dụng đối với bốn sao!

Ừm...

Tiếp tục!

Tinh thần của Lục Minh phấn chấn.

Vừa rồi chỉ thử nghiệm bốn sao ngủ say, nếu là bốn sao tỉnh táo thì sao? Nếu là bốn sao có tốc độ nhanh thì sao? Hoặc là kiểu trọng lượng tương đối kinh khủng?

Hiệu quả có yếu bớt hay không?

Nghĩ cho sự chặt chẽ của thí nghiệm, tất cả phải được kiểm tra!

"Từng kiểu một."

Tinh thần Lục Minh dâng cao gấp trăm lần.

Lần này, anh chế tạo trước mấy tấm thẻ bài, lúc này mới bắt đầu kiểm tra.

Đêm.

Lặng yên rồi biến mất.

...

Thành phố Thanh Minh.

Trong thành phố.

Những lính gác đang trực.

Bởi vì thú dữ hoành hành nên trực ban chẳng bao giờ dừng lại, dường như là ba ca xoay vòng, bảo đảm mỗi thời mỗi khắc đều có người đang canh gác.

"Lão Trương, hôm nay anh trực hả?"

"Ừm."

"Gần đây thú dữ một số nơi manh động, chú ý thêm một chút."

"Đã rõ."

Hai người lính gác thay ca.

Thật ra làn sóng thú dữ quy mô lớn đã lâu không xảy ra, mọi người cũng không có gì để lo lắng, chỉ cần đề phòng một vài thú dữ lạc đàn là được.

Có điều, người lính gác vừa mới thay ca, đã thấy máy giám sát radar điên cuồng lóe lên.

Ừm?

Có thú dữ?

Lính gác thức dậy, đi ra ngoài quan sát, không có phát hiện gì về thú dữ cả, nhưng điểm đỏ cực lớn lóe lên trên máy giám sát làm người ta run sợ.

Bọn họ phái người tới kiểm tra, kinh hãi phát hiện nơi đó có một con thú dữ bốn sao!

Đúng vậy!

Bốn sao!

Mợ nó còn ở trong thành phố!

???

Tên này ở đâu ra?

Đợi đã, nó nằm ở đây làm gì? Ngủ? Vì sao thú dữ lại ngủ ở chỗ này? Còn nữa, nó vào bằng cách nào? Vì sao không ai thấy?

Vẻ mặt của lính gác ngơ ngác.

Nếu như là một vài con vật nhỏ thì bỏ đi, nhưng đây là...

Đây là thú dữ!

Hơn nữa còn là thú dữ bốn sao thể hình to lớn!

Chuyện gì xảy ra?

Khi anh ta đang ngơ ngác, ra đa giám sát lại cảnh báo một lần nữa, một số thú dữ hai sao, ba sao bỗng nhiên xuất hiện trong thành phố...

Lính gác kinh ngạc.

Tại sao lại có thú dữ không ngừng xuất hiện trong thành phố, đây là...

Soạt!

Anh ta mở radar giám sát số liệu ra, phát hiện tốc độ xông vào thành phố của những thú dữ vừa rồi đã đạt cực hạn nào đó, vốn không thể nào làm được ở tình trạng bình thường!

Trừ phi...

Thình thịch.

Lính gác kinh hoàng.

Chết tiệt!

Nhất định là làn sóng thú dữ!

Làn sóng thú dữ trong truyền thuyết có thể sắp tới!

Soạt!

Anh ta không chút do dự nhấn nút báo động cấp cao nhất, cùng với tiếng kêu chói tai, thành phố Thanh Minh đang ngủ say bỗng thức tỉnh vào giờ khắc này.

"Đã xảy ra chuyện!"

"Cảnh báo trước làn sóng thú dữ, nhanh, dậy mau!"

Mọi người kinh hoàng.

Tình trạng ra vào thành phố rơi vào cảnh giới tối cao.

...

Đêm khuya.

Ngay cả chuyên gia làn sóng thú dữ chuyên nghiệp cũng hành động.

Bọn họ đích thân quan sát trạng thái thú dữ ngoài thành bằng dụng cụ kiểm tra, sau đó kinh hoàng phát hiện, gần như tất cả đàn thú dữ đều xuất hiện hiện tượng bất thường!

"Chết tiệt!"

"Sao những thú dữ này lại ở đây?"

"Còn có bên kia, những thú dữ kia không nên ở trên đỉnh núi sao?"

"Còn có những con này..."

"Những con heo này sao lại nghỉ trên cây?"

Các chuyên gia vô cùng hoảng sợ.

Bọn họ chưa từng thấy hiện tượng quái lạ như vậy!

Thật đó.

Nhà quan sát sinh thái học xuất ra số liệu so sánh ngày hôm qua, kinh ngạc phát hiện hầu như tất cả các đàn thú đều xuất hiện tình trạng rất quái dị.

"Thật đáng sợ."

"Chưa từng thấy sinh thái loạn như vậy!"

"Còn có hang núi kia... Những thú dữ thiên địch lại ngủ chung với nhau?"

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Các chuyên gia hoảng sợ.

Căn cứ theo ghi chép lịch sử, chỉ khi gặp phải uy hiếp trí mạng, những thú dữ đối nghịch mới có thể đoàn kết, mà bây giờ, chúng nó lại ngủ cùng nhau?

Điều này nói lên chuyện gì?

Lẽ nào, có chuyện lớn sắp xảy ra?

...

Mà lúc này, một số giám khảo thành phố Thanh Minh cũng rất mông lung.

Ngày mai còn phải tranh tài, hơn nửa đêm báo động làn sóng thú dữ là chuyện quái quỷ gì?

Phải biết rằng.

Thường thì làn sóng thú dữ đều do nơi nào đó xuất hiện thứ gì đó đặc biệt gây nên rối loạn, mới có thể khiến thú dữ hoảng sợ tập trung hành động...

Chẳng lẽ, thành phố Thanh Minh có thứ gì xuất hiện?

Mọi người tò mò.

"Phải cẩn thận."

"Làn sóng thú dữ xuất hiện, thông thường cùng với đó là có người làm chuyện ác..."

"Ha ha."

"Luôn có một số người phát tài từ người chết."

Mọi người đề cao cảnh giác.

Không muốn gặp chuyện không may trong rối loạn.

Nhưng điều khiến mọi người kinh ngạc chính là, cho dù tình huống này xuất hiện, cảnh sát của thành phố Thanh Minh vẫn vững như bàn thạch, hoàn toàn không chịu ảnh hưởng của làn sóng thú dữ!

Có mấy người muốn đục nước béo cò bị bắt tại chỗ!

Hiệu suất rất cao.

Những cảnh sát này có kinh nghiệm phong phú như thế sao?

Đối với lần này, Trương Uy nhếch miệng mỉm cười.

Ha ha.

Nếu như anh thường xuyên gặp kiểu náo loạn quy mô lớn này thì cũng biết xử lý như thế nào thôi...

Nói đi nói lại!

Đây đã là lần thứ mấy của năm nay rồi?

Năm nay...

Sao năm nay lại kỳ lạ như vậy?

***

Mà lúc này.

Lục Minh đang nghiên cứu thẻ bài, bỗng nhiên nhận được điện thoại của Lục Nhan.

"Chị?"

Lục Minh hơi bất ngờ.

Lúc này không phải chị đang thí luyện hoặc làm nhiệm vụ sao?

"Em đang ở đâu?"

Lục Nhan hỏi.

"Thành phố Thanh Minh đó."

Lục Minh thấy hơi lạ, anh còn có thể ở đâu?

"Trung tâm thành phố?"

Giọng nói của Lục Nhan hơi kỳ lạ.

"Uầy, không phải."

Lục Minh khựng lại: "Em ở vùng ngoại ô."

"Vậy thì tốt rồi."

Lục Nhan thở phào nhẹ nhõm: "Tạm thời không nên đến trung tâm thành phố, cũng không cần đến vùng ngoại ô phía Nam, bên đó rất nguy hiểm."

Phía Nam?

Lục Minh nhìn phương hướng.

Á, đệt, dường như anh đang ở phía Nam.

"Xảy ra chuyện gì?"

Khuôn mặt của Lục Minh hơi thay đổi.

"Làn sóng thú dữ!"

"Hình như phía Nam thành phố Thanh Minh xuất hiện làn sóng thú dữ, trên mạng đều lan truyền, chị thấy thú dữ xuất hiện trong rất nhiều hình ảnh và video."

Giọng nói của Lục Nhan nghiêm trọng.

Ủa?

Lục Minh hơi mơ hồ.

Anh đang ở phía Nam mà? Làn sóng thú dữ ở đâu ra?

Rè…

Máy nhắn tin rung lên.

Chị còn gửi tới vài tấm hình.

Ừm...

Lục Minh nhìn, sắc mặt lập tức nghiêm lại, trong trung tâm thành phố đã xuất hiện thú dữ rồi, thật là đáng sợ... Ấy, sao những con thú dữ này quen mắt như thế?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.