Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1967: Chương 1967: Bởi vì có huynh(2)




….

Trở lại hoàng cung.

Điều Lý Kỳ muốn làm nhất chính là đi tắm rửa. Chuyến đi này vui thì vui thật, nhưng cả người phi thường ngứa ngáy, kỳ thật khi ở trong xe ngựa, hắn đã gãi không dừng được rồi. Sau lại nhờ Lưu Vân Hi gãi giúp hắn nữa, nhưng trong lòng hắn lại rất ngạc nhiên, vì sao Lưu Vân Hi không ngứa chút nào, hắn không biết rằng Lưu Vân Hi từ nhỏ lớn lên trong núi sâu, sớm đã thành thói quen rồi.

Cho dù là Thẩm Văn cũng sẽ không có loại phiền não này.

Lưu Vân Hi từ trong phòng lấy ra một cái bình nhỏ, đưa cho Lý Kỳ:

- Huynh đi tắm rửa mau lên, pha thuốc trong chai này vào trong nước, tắm xong sẽ không còn ngứa nữa.

Xem ra tìm một người vợ là thần y thật đúng là mẹ nó an nhàn nha. Lý Kỳ vội vàng nhận lấy cái chai, đột nhiên cười ha ha, thấp giọng nói:

- Một người tắm rửa thật tịch mịch nha, dù sao muội cũng phải tắm, nếu không hai ta tắm chung đi?

Nguyên bản hắn cho rằng Lưu Vân Hi sẽ gật đầu đáp ứng, đáng tiếc, đơn thuần cùng cởi mở vẫn là có chút chênh lệch đấy, Lưu Vân Hi lườm hắn một cái, cười nói:

- Nếu huynh ngại rất tịch mịch, thì muội có thể để --- để cho đám bạn nhỏ của muội tắm cùng huynh nha.

- Coi như ta chưa nói gì đi.

Lý Kỳ nghĩ tới rắn, côn trùng, chuột, kiến, thì nhịn không được rùng mình một cái, vùi đầu đi vào bên trong.

Lưu Vân Hi nhìn Lý Kỳ hốt hoảng chạy trốn, mỉm cười khanh khách, vừa ngâm nga bài hát “ba lô nhỏ” kia vừa bước về phòng của mình.

….

- Xu Mật Sứ, ngài thật đúng là cả công lẫn tư đều không sai nha.

Lý Kỳ vừa đi qua một chỗ rẽ, chợt nghe thấy một tiếng nói trong trẻo, ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy Triệu Tinh Yến đang đứng trước mặt cười dài nhìn hắn. Hắn kinh ngạc hỏi:

- A? Sao muội lại ở chỗ này?

Triệu Tinh Yến trêu ghẹo nói:

- Ta đều lui tới tận đây rồi, huynh chung quy không thể cứ nói oan uổng ta phá hỏng chuyện tốt của huynh đi.

Nguy hiểm thật, may mà không tắm uyên ương đấy, bằng không thì đã bị bắt gian rồi. Trong lòng Lý Kỳ vẫn có chút chột dạ với Triệu Tinh Yến, ngại ngùng nói:

- Muội nói cái gì đấy, ta không hiểu.

Triệu Tinh Yến nhìn vẻ mặt mất tự nhiên của hắn, chỉ cảm thấy ghê tởm, hừ nói:

- Tuy rằng huynh hay khua môi múa mép như lò xo, ta vẫn luôn không nói lại được huynh, nhưng nữ thần y là một người phi thường đơn thuần, việc này huynh cho rằng huynh có thể dấu diếm được ai?

Nữ nhân này thật sự là quá thông minh rồi, xem ra sau này muốn yêu đương vụng trộm là hoàn toàn không thể được, chỉ có thể công khai ra thôi, Lý Kỳ ngượng ngùng bảo:

- Muội đều nhìn ra hết rồi.

- Ta cũng không phải là người mù.

Triệu Tinh Yến nói:

- Tuy nhiên ta cũng thật sự khâm phục huynh, có thể chinh phục được loại nữ tử hiếm thấy như nữ thần y nữa, lợi hại, lợi hại.

Thật hay giả, muội có lòng dạ lớn như thế sao? Ừ, quả thật là khá lớn đấy.

- Quá khen, quá khen.

Hiện giờ Lý Kỳ cũng là lợn chết không sợ nước sôi rồi, đê tiện nói:

- Từ sau khi chinh phục được muội, ta thật tâm cảm thấy trên đời này vốn không có nữ nhân bản nhân không thể chinh phục được đấy.

Triệu Tinh Yến mặt đỏ lên, xì một câu:

- Sao huynh lại kéo chuyện đến trên người của ta rồi.

Triệu Tinh Yến này khó được ngượng ngùng một lần, nữ nhân vị nhất thời bạo phát ra. Lý Kỳ tâm thần rung động, thầm nghĩ, giỏi lắm Yến Phúc, lúc nào cũng đùa giỡn người trượng phu ta đây cơ đấy, thật sự là buồn cười. Hắn đột nhiên tiến lên một bước.

Triệu Tinh Yến sợ hãi hỏi:

- Huynh muốn làm gì?

Còn chưa dứt lời, Lý Kỳ đột nhiên ôm lấy eo nhỏ của Triệu Tinh Yến, kéo gần lại phía mình, gần như dán lấy mặt Triệu Tinh Yến luôn.

- Huynh điên rồi, nơi này chính là thường xuyên có hộ vệ tuần tra đấy, nếu để cho người khác nhìn thấy thì còn ra thể thống gì nữa, mau buông ra đi.

Triệu Tinh Yến sợ tới mức hoa dung thất sắc.

Mẹ kiếp! Biết sợ rồi hả, thật cho rằng lão tử là chim non đấy, xem ra để đối phó với muội, vẫn phải dùng một ít thủ đoạn không hợp với quy tắc thông thường nha. Lý Kỳ gắt gao ôm lấy Triệu Tinh Yến không buông, hai mắt nhìn thẳng tắp vào Triệu Tinh Yến, một lời cũng không nói.

Nhưng thật đáng chết, đúng lúc này, từ phía xa xa truyền đến một loạt tiếng bước chân.

Người này thật sự điên rồi sao, Triệu Tinh Yến vội vàng nhỏ giọng nói:

- Có người đến, nhanh buông ra.

- Muội phải cùng tắm rửa.

Lý Kỳ nói rất vô sỉ. Hắn tất nhiên là nghe được tiếng bước chân, nhưng nơi này đều là thân tín của hắn, hắn phải sợ quái gì.

- Huynh mơ tưởng.

Triệu Tinh Yến dựng đôi mày liễu lên, phát tán ra lửa giận.

Ách… Việc này trước mắt có thể là có chút khó khắn. Lý Kỳ kế này không được lại nảy sinh kế khác nói:

- Tốt lắm, ta lui một bước, muội hôn ta một cái, ta sẽ buông muội ra ngay, nhất định phải hôn môi a.

- Huynh nằm mơ.

- Vậy thì vào mặt là được chứ gì.

Triệu Tinh Yến nghe được tiếng bước chân ngày càng đến gần, trong lòng phi thường lo lắng, hơi hơi giãy dụa:

- Mau buông ta ra.

Lý Kỳ mặt dày mày dạn nói:

- Muội hôn ta một cái rồi buông.

Triệu Tinh Yến nghe thấy tiếng bước chân đã gần trong gang tấc, trong mắt chợt lóe ra ánh sáng lạnh, nói:

- Vậy thì cũng đừng trách ta.

Lúc nói chuyện, ánh mắt nàng đột nhiên vọt xuống phía dưới.

Không xong! Đùa quá rồi.

Lý Kỳ kinh hãi, lập tức nhảy về phía sau, nào biết Triệu Tinh Yến căn bản không muốn giẫm lên chân hắn, chỉ là cố ý dọa hắn mà thôi, chân phải hơi hơi vấp một chút, thuận thế bắt lấy cánh tay của hắn, đẩy về phía trước một cái.

Lý Kỳ nhất thời mất đất trọng tâm, lảo đảo thối lui về phía sau, mắt thấy lập tức sắp ngã một cú chó gặm phân, đột nhiên có một đôi khuỷu tay mạnh mẽ đỡ lấy hắn, chỉ thấy mấy hộ vệ xuất hiện ở chỗ rẽ, hộ vệ đỡ lấy Lý Kỳ thâm tình chân thành hỏi Lý Kỳ:

- Đại nhân, ngài không sao chứ?

Cơ tình (tình trai ) vô hạn nha!

Lý Kỳ còn chưa mở miệng, Triệu Tinh Yến đã nói trước:

- Xu Mật Sứ không có việc gì.

Thị vệ kia nhìn thấy Triệu Tinh Yến, vội vàng hành lễ:

- Quân sư.

Triệu Tinh Yến lại nói:

- Hôm nay Xu Mật Sứ ra ngoài thị sát vô ý bị trật chân, các ngươi dìu ngài ấy đi trước tắm rửa đi.

- Vâng.

Lý Kỳ thẹn quá hóa giận, tốt, muội đã vậy còn dám đối xử thế với ta, xem ra ta còn chưa cho muội đầy đủ áp lực rồi. Hắn tự mình đứng lên, cả giận nói:

- Không cần các ngươi, ta tự mình đi, các ngươi lập tức đi tìm cho ta tám, không được, tìm mười sáu thiếu nữ xinh đẹp đến hầu hạ bản đại nhân tắm rửa ngay.

- A --- ty chức tuân mệnh.

Mấy tên hộ vệ kia thấy Quỷ kiến sầu nổi bão, khẩn trương ôm quyền.

Đối với Lý Kỳ mà nói, đừng nói mười sáu người, một trăm sáu mươi người cũng không thành vấn đề luôn.

Triệu Tinh Yến tiếp lời:

- Nhớ kỹ, phải tìm khuôn mặt, dáng người đều là nhất đảng ấy, nếu có ai không đúng tiêu chuẩn, ta sẽ hỏi tội các ngươi, à, đem mọi việc ghi lại trên nhật ký trực ban của các ngươi ấy, mang về giao cho Kinh tế sử kiểm tra.

- Này ---.

Mấy tên hộ vệ kia đổ đầy đầu mồ hôi nhìn Lý Kỳ.

Ta không có khả năng vì một thân cây mà đắc tội cả cánh rừng được. Lý Kỳ quyết định rất nhanh:

- Không cần các ngươi đi thôi.

Nói xong, Lý Kỳ liền sải bước về phía phòng mình, lúc đi ngang qua bên cạnh Triệu Tinh Yến, hắn nghiến răng nghiến lợi nói:

- Muội chờ đấy.

Triệu Tinh Yến lộ ra một nụ cười mê người:

- Ta sẽ chờ, bởi vì ta còn có công việc muốn trao đổi với huynh nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.