Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1232: Chương 1232: Di sách của Thái tổ




Biện Lương, bên trong trang viên phía Tây ngoại ô.

- Hắt xì! Hắt xì!

Lý Kỳ ngồi trước lò sưởi trong tường đang cháy hừng hực, đột nhiên hắt hơi vài tiếng, không khỏi mắng:

- Đây chắc chắn là chó Nhật Bản đang nguyền ruả lão tử.

Chỉ một lát sau, một người đàn ông trung niên mặt bộ đồ quản gia đến, nói:

- Đại nhân, Phác tiên sinh đã tới.

- Vậy sao?Lý Kỳ đứng dậy, sửa sang quần áo, nói:

- Gọi nhiều người tới ra nhận lễ vật.

- Vâng.

Lão quản gia không hề do dự, tuân lệnh rồi ra ngoài.

Lão già này cũng quá nghe lời rồi, một chút nghi ngờ cũng không có, chẳng lẽ nhà ta giáo huấn nghiêm khắc vậy sao? Xem ra sau này phải chú ý mới được, tránh cho đêm dài lắm mộng. Quản gia kia quá tự nhiên, nhưng thật ra làm cho Lý Kỳ ngẩn cả người, lắc lắc đầu, gượng cười đi ra ngoài.

Đi đến bên ngoài, bước chân Lý Kỳ lập tức nhanh hơn, mở rộng hai tay, ha ha nói:- Phác lão hữu vượt biển mà đến, Lý Kỳ chưa ra nghênh đón, thật sự là không nên, thứ lỗi, thứ lỗi.

Phác Trí Khiêm còn chưa nhìn thấy rõ ràng, đã bị Lý Kỳ ôm chặt lấy, phản ứng của hắn, thực sự làm y thụ sủng nhược kinh, hiện giờ Đại Tống như mặt trời giữa ban trưa, Kinh tế sử không ngờ lại nhiệt tình với y như vậy, ai có đãi ngộ này chứ, lập tức mở cờ trong bụng.

Không biết hành động ôm này của Lý Kỳ có ý nghĩa gì, chính là có thể quan sát xem Phác Trí Khiêm rốt cuộc là mang đến bao nhiêu lễ vật tới, thấy những hạ nhân đang dỡ lễ vật xuống, trong lòng hắn nắm chắc, lại thấy Phác Trí Khiêm cũng không đi cùng đặc phái viên khác, nghĩ thầm rằng, xem ra Tần Cối hắn bê nguyên xi lời của ta truyền lại.Sau khi hai người chào hỏi thân mật xong, Lý Kỳ không nói hai lời, liền kéo tay Phác Trí Khiêm đi vào phòng trong, đến trước lò sưởi trong tường, cho ngồi chung trên ghế salon, hạ nhân lập tức mang mứt hoa quả, điểm tâm và rượu ngon lên.

Phác Trí Khiêm cực kỳ thích lò sưởi trong tường, nhưng Cao Ly bọn họ sao có thể so sánh với Đại Tống, ngoại trừ Hoàng cung, rất ít nhà có thể chế tạo lò sưởi trong tường.

Cảm giác ấm áp ập tới, người ấm áp, tâm càng ấm áp.

Hóa ra sau khi y biết Lý Kỳ, một bước lên mây theo Lý Kỳ. Đường làm quan của cũng thuận lợi, bởi vì ở Cao Ly y luôn thổi phồng quan hệ của mình với Lý Kỳ tốt thế nào, vì vậy vua Cao Ly chỉ nhờ y đến. Vốn dĩ lúc khoác lác, trong lòng y còn cảm thấy xấu hổ, nhưng hiện giờ thấy Lý Kỳ đối đãi mình nhiệt tình như vậy, cảm giáctrước kia đều không phải là khoác lác, chỉ là nói ra sự thật mà thôi.

Phác Trí Khiêm cười nói:

- Tại hạ vốn là muốn sớm tới bái phỏng Kinh tế sử. Chỉ tiếc công vụ bề bộn, thế cho nên hôm nay mới đến, trong lòng Phác mỗ thật sự cảm thấy áy náy.

Kỳ thật y đã muốn sớm đến, nhưng Lý Kỳ vẫn không muốn gặp y, nhưng y thông minh đổ hết tội lên đầu mình.

- Nào có, nào có. Đương nhiên phải lấy công việc làm trọng. Ta cũng không đi đâu, Phác huynh muốn đến lúc nào cũng được.

Lý Kỳ sảng khoái nói.

Phác Trí Khiêm khiêm tốn cười, nói:- Vốn tưởng rằng ở chỗ Hồng Lư Tự có thể gặp Kinh tế sử, nhưng đáng tiếc không thể như ý nguyện.

Lý Kỳ nói:

- Ồ, chủ yếu cục thương vụ của chúng ta năm nay là phụ trách buôn bán của nhân dân.

Phác Trí Khiêm nịnh nọt, nói:

- Đúng vậy, Kinh tế sử xưa nay đều thích làm mọi việc vì dân, thanh chính nghiêm minh, khiến Phác mỗ cực kỳ ngưỡng mộ.

- Phác huynh quá khen. Lý Kỳ ngại ngùng khoát tay, lại nói:

- Nghe nói Cao Ly cũng là một trong năm nước thành viên của hội nghịthượng đỉnh, thật sự là đáng mừng, Phác huynh trở về, Hoàng đế nhất định sẽ phong thưởng to.

- Đây đều là Thái tử điện hạ ban phúc.

Phác Trí Khiêm lắc đầu, bất giác thở dài.

Cái gì mà Thái tử điện hạ ban phúc, rõ ràng là nhờ phúc của Cảnh Trọng Nam! Lý Kỳ biết mà còn hỏi:

- Phác huynh vì sao lại thở dài?

Phác Trí Khiêm lại thở dài một tiếng, nói:

- Kinh tế sử có lẽ không biết, đặc phái viên của Đại Thực khinh người quá đáng, nói cái gì mà Cao Ly ta là nơi chật hẹp nhỏ bé, số người cũng chỉ là mấy triệu, dựa vào cái gì mà vào được hội nghị thượng đỉnh kinh tế, kính xin Kinh tế sử đếnphân giải, lời này của gã thật là quá phận.

Lời nói thật luôn đả thương người khác nha. Nhưng Đại Thực là thổ hào, gã là lưu manh, gã nói như vậy cũng không sai. Lý Kỳ cười nói:

- Phác huynh đừng tức giận, chỉ là bọn chúng không hiểu các ngươi, ngươi yên tâm, không quá ba năm, bọn chúng sẽ phải kính trọng các ngươi vài phần.

Phác Trí Khiêm nghe xong trong lòng vui vẻ, nói:

- Xin Kinh tế sử chỉ giáo.

- Buôn bán trên biển.

Lý Kỳ cười, nói:

- Cao Ly các ngươi ba mặt giáp biển, đây chính là ưu thế, chỉ cần phát triển mạnh phương diện này, xây dựng nhiều cảng biển hơn, cung cấp bến đỗ cho các conthuyền đi qua, đến lúc đó không chừng Đại Thực còn phải đến cầu xin các ngươi. Người Nhật Bản đã sớm nhìn xa trông rộng, bọn họ đã tới đây tìm ta, hy vọng có thể thương lượng mua thuyền hàng và chiến thuyền, xem ra bọn họ đã nhìn ra lợi ích của buôn bán trên biển.

Phác Trí Khiêm nhướn hai hàng lông mày, nói:

- Nhật Bản muốn mua thuyền với số lượng lớn sao?

Lý Kỳ cười nói

- Nói là nói như vậy, nhưng vẫn chưa ký hiệp ước, tất cả chỉ là nói suông. Khuôn mặt Phác Chí Khiêm lộ ra vẻ âu lo.

Lý Kỳ thấy tin tức truyền tới, cũng không nhiều lời, nói thêm một câu ngược lạisẽ lộ ra sơ hở, nhấp một ngụm nhỏ trà thơm, nói:

- Đúng rồi, vũ khí lần trước đưa các ngươi có vừa lòng không?

Phác Trí Khiêm ngẩn người, đôi mắt đảo một vòng, bỗng nhiên thở dài, nói:

- Vũ khí mặc dù tốt, nhưng không dũng mãnh như hổ.

Lý Kỳ ồ một tiếng, nói:

- Sao lại nói thế?

Phác Trí Khiêm lắc đầu, nói cặn kẽ:

- Kinh tế sử có lẽ không biết, năm trước Kim quốc ở phương Bắc liên tiếp gây áp lực với Cao Ly ta, buộc Cao Ly ta phải xưng thần.

Nếu như thế, Kim quốc bắt đầu giải quyết nỗi lo về sau rồi. Trong mắt Lý Kỳthoáng qua một tia kỳ lạ, cũng không nói gì.

Phác Trí Khiêm vụng trộm liếc mắt nhìn Lý Kỳ, nhưng khuôn mặt Lý Kỳ chỉ cho y thêm thất vọng, vì thế tiếp tục nói:

- Tộc Nữ Chân này thật sự cũng khinh người quá đáng, lúc trước khi bọn chúng khởi binh phản Liêu, hai bên đã thương lượng xong, đồng lòng diệt Liêu, nhưng hiện tại diệt xong rồi, bọn chúng liền trở mặt không nhận người. chẳng những không đưa Bảo Châu cho chúng ta theo như thương lượng, hơn nữa lại còn muốn chúng ta xưng thần, thật là buồn cười.

Làm quan quả thật trên dưới đều có hai cái miệng, nói thế nào cũng được. Lý Kỳ nghe xong trong lòng cười thầm, hắn đương nhiên sẽ không tin lời nói chỉ từ một phía Phác Trí Khiêm, tuy rằng trước đây hắn không biết rõ ràng ân oán của Cao Ly và Nữ Chân, nhưng sau khi vào Bắc Tống, hắn đã từng phái người thăm dò.Kỳ thật Cao Ly và tộc Nữ Chân đã có ân oán đã lâu, rất lâu về trước, sau khi Vương Kiến sáng lập ra chính quyền Cao Ly, tích cực khuếch trương lãnh thổ về phương Bắc. Vừa mới ra khỏi cửa, đã đụng tới một người, đó chính là tộc Nữ Chân. Khi đó tộc Nữ Chân vẫn chưa thống nhất, Cao Ly âm thầm từng bước xâm lấn lãnh thổ bộ lạc tộc Nữ Chân, sau khi Nhan A Cốt Đả thống nhất tộc Nữ Chân, vì tranh đoạt thảo nguyên, đã cùng Cao Ly đánh một trận, lúc ấy Cao Ly vẫn khinh thường tộc Nữ Chân, phái binh tiến vào thảo nguyên, kết quả bị Hoàn Nhan A Cốt Đả đánh bại phải quay về.

Lấy tác phong từ xưa đến nay của Cao Ly, đánh không lại, sẽ cầu hòa, hai bên lập tức biến thù thành bạn, kết làm đồng minh.

Đây chỉ là bắt đầu, sau khi Nữ Chân khởi binh đánh Liêu, Cao Ly khi đó còn đang xưng thần với Liêu quốc. Mắt thấy Liêu quốc bị Nữ Chân đánh liên tiếp rút lui,bắt đầu phát huy sự khôn vặt của họ. Đầu tiên, bọn họ từ chối Liêu quốc, mời Liêu quốc hợp tác cùng nhau tấn công tộc Nữ Chân, sau đó lại đơn phương tuyên bố không hề xưng thần với Liêu quốc. Sau khi sắp xếp Liêu quốc xong, chuyện này vẫn còn chưa dừng, vua Cao Ly lại chạy đi tìm Hoàn Nhan A Cốt Đả nói, ta giúp ngươi cùng tấn công Liêu, ta chỉ muốn thu hồi lại Bảo Châu thôi.

Bảo Châu này cũng chính là tỉnh Pyongan Bắc phía Bắc Triều Tiên ngày nay, đối với địa phương này, Cao Ly đều ngày nhớ đêm mong, nước miếng chảy ra có thể hòa tan luôn cả Nam Cực. Lúc đầu tại sao Cao Ly xưng thần với Liêu quốc, chính là muốn lấy được Bảo Châu, vì thế không tiếc đoạn giao với Tống triều. Nhưng đây chỉ là trên danh nghĩa, trên thực tế hai nước vẫn lui tới mà không hề đoạn giao, Liêu quốc cũng đã đưa Bảo Châu cho Cao Ly.

Nhưng sau đó, Liêu quốc thấy Cao Ly chướng mắt, lại xuất binh thu hồi lại BảoChâu, rồi lại đưa cho Cao Ly, sau đó, Liêu quốc phát hiện ra Cao Ly vào Tống triều kết giao chặt chẽ như vậy, thẹn quá thành giận, lại đoạt trở về, từ đó, vẫn khống chế Bảo Châu.

Nói ngắn lại, làm cho Cao Ly sống lên chết xuống. Vừa thấy Nữ Chân khởi binh phản Liêu, Cao Ly liền cho rằng cơ hội đã tới, lúc này nhất định phải lấy được Bảo Châu.

Nhưng Hoàn Nhan A Cốt Đả là ai, so với quỷ còn tinh hơn, thứ nhất y sợ Cao Ly và Liêu quốc kết thành đồng minh, khiến y hai mặt phải đối phó với địch, thứ hai, lúc ấy y đang đánh rất sung, bản đồ mỗi ngày một khác, có hơi sức đâu mà để ý một quốc gia nhỏ. Vì thế y liền áp dụng chính sách mềm mỏng nhẹ nhàng với Cao Ly, rất thoải mái nói với đặc phái viên Cao Ly rằng, các ngươi muốn, chính các ngươi phải đi lấy, các ngươi đánh được thì chính là của các ngươi. Nhưng, y lại âm thầm bảo vớitướng lĩnh quân Kim, ngàn vạn lần không được trợ giúp Cao Ly, không chỉ như vậy, còn phải đề phòng Cao Ly.

Cũng giống như hiệp ước trên biển của Kim quốc và Đại Tống, đây cũng là thủ đoạn ngoại giao nhất quán của Hoàn Nhan A Cốt Đả, y hận thấu người Khiết Đan, rất rõ kẻ địch của mình là ai, dù có liên minh với Cao Ly, hay liên minh với Đại Tống, y chỉ có một mục đích là cô lập Liêu quốc, đây cũng là chỗ lợi hại của Hoàn Nhan A Cốt Đả, bởi vì chính sách cô lập Liêu quốc của y thành công, cũng nhanh chóng làm cho Liêu quốc diệt vong, nếu lúc ấy, Đại Tống và Liêu quốc đồng thời cùng viện trợ Liêu quốc, bên kia còn một Tây Hạ, tình hình sẽ tiến thoái lưỡng nan.

Sự hung hãn của hai nước Cao Ly, Đại Tống sao có thể là đối thủ của Hoàn Nhan A Cốt Đả, cho nên bị đùa bỡn xoay vòng vòng, nhưng nói đi cũng phải nói lại, cũng là hung hãn, nhưng Cao Ly thông minh hơn Đại Tống, còn Đại Tống ngốc tớimức xuất binh rồi, kết quả là tổn thất vô cùng thê thảm và nghiêm trọng.

Cao Ly chẳng những không xuất binh, ngược lại còn viện trợ quân dân Bảo Châu, đưa lương thực, đưa vũ khí tới. Tại sao à, bởi vì Cao Ly mắt thấy Liêu quốc không trụ được, không thở gấp không được, nếu ta đánh Bảo Châu, chỉ sợ sẽ chết rất nhiều người, không bằng ta nhân cơ hội này trấn an chúng, đợi cho đến khi Liêu quốc diệt vong, thần dân Bảo Châu tự nhiên sẽ không nhập vào Kim quốc, đó không phải là của ta sao.

Cũng đừng nói rằng, chính sách trấn an của Cao Ly thu được hiệu quả không tầm thường, không tốn một binh một lính, cũng thu hồi lại được Bảo Châu, trước khi bị quân Kim tới đuổi, đã chiếm lĩnh được Bảo Châu.

Nhưng, Hoàn Nhan A Cốt Đả sao có thể dễ dàng để Cao Ly ngươi qua mặt nhưvậy, đợi y giải quyết xong Liêu quốc, bắt đầu quay lại tính nợ cũ với Cao Ly, mặc dù Cao Ly đã chiếm Bảo Châu, nhưng Hoàn Nhan A Cốt Đả phái người đi nói cho Cao Ly biết, Bảo Châu là mảnh đất của Liêu quốc cũ, nay phải thuộc về Đại Kim chúng ta, hơn nữa, ngươi phản bội minh ước, lúc trước đâu cùng chúng ta tấn công Liêu quốc, ngươi chẳng những không có công, ngược lại còn không trợ giúp, điều này sao có thể được.

Kim quốc mặc dù không xuất binh đoạt lại Bảo Châu, nhưng Kim quốc vẫn tuyên bố Bảo Châu hẳn nên thuộc về Kim quốc, điều này làm cho Cao Ly mỗi ngày không ngừng sợ hãi, sợ Kim quốc xuất binh đoạt Bảo Châu về.

Hoàn Nhan A Cốt Đả để lại một chiêu sau này, chính là mượn chiêu này để áp chế Cao Ly xưng thần với y, nếu ngươi cúi đầu trước ta, ta sẽ thừa nhận Bảo Châu là của các ngươi, người Cao Ly muốn người khác đánh phục, nói rằng không phục, hơnnữa trong lòng cực kì coi thường tộc Nữ Chân, mới đầu Hoàn Nhan A Cốt Đả muốn cùng Cao Ly kết thành huynh đệ, Cao Ly không thèm để ý, sau khi Cao Ly thấy Liêu quốc diệt vong rồi, lập tức phái người tìm Hoàn Nhan A Cốt Đả, tỏ vẻ hữu hảo, muốn kết thành huynh đệ. Nhưng khi đó Hoàn Nhan A Cốt Đả sao có thể để một Cao Ly nho nhỏ vào mắt, rất thản nhiên nói với đặc phái viên Cao Ly rằng, không làm huynh đệ, chỉ có quan hệ quân thần giữa chúng ta.

Cao Ly đúng là thông minh quá sẽ bị thông minh hại, hiện giờ bị thấp xuống một cấp bậc, đương nhiên Cao Ly sẽ không đồng ý.

Hoàn Nhan A Cốt Đả tuy rằng đã qua đời, nhưng chính sách của Kim quốc với Cao Ly không hề thay đổi, không thù không bạn, hiện nay Hoàn Nhan Thịnh củng cố phía sau, bắt đầu tạo áp lực với Cao Ly, nếu như ngươi không xưng thần, vậy thì ta sẽ thu hồi Bảo Châu về, đến nay ta vẫn chưa thừa nhận Bảo Châu này là của các ngươi.Kim thái tổ từ lúc khởi binh cho đến nay, quả nhiên tính toán không hề bỏ sót, lúc trước y lưu lại Bảo Châu, Vân Châu và các nơi khác, chính là vì địa lôi mai phục giữa hai nước Cao Ly, Đại Tống, mặc dù y đúng là rất hữu hảo với Đại Tống, nhưng y cũng biết, giữa quốc gia với quốc gia, chỉ có lợi ích. Cứ như vậy, Kim quốc liền nắm đầy đủ lợi thế, bất kể là đối mặt với Cao Ly, hay là Đại Tống, đều giữ quyền chủ động.

Sau khi biết được tất cả, Cao Ly chính thức bị Lý Kỳ tính vào trong kế hoạch của y, nghĩ rằng Hoàn Nhan A Cốt Đả hùng tài vĩ lược, còn đề phòng với Cao Ly, có thể thấy rằng Cao Ly đáng để lợi dụng thế nào, lúc trước Hoàn Nhan A Cốt Đả dựa vào thủ đoạn ngoại giao xuất sắc, ổn định Cao Ly, tránh cho hai mặt phải đối diện với địch, vậy thì Lý Kỳ tin rằng mình cũng có thể thông qua biện pháp ngoại giao như thế, biến Cao Ly thành một cây kim cắm sau Kim quốc.Nhưng, không thể nghi ngờ rằng Phác Trí Khiêm muốn tìm tới trợ giúp của Đại Tống, bọn họ muốn lợi dụng Đại Tống đối kháng với Kim quốc. Về phần ai là người chơi cờ, ai mới là quân cờ, vậy thì phải xem ai có bản lĩnh hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.