Những thư sinh kia còn chuẩn bị mượn cớ này kích động đám đông, nhưng rất nhanh đã bị “lương thực” thanh âm che lấp, cũng chỉ có mấy người chú ý tới bên này, nhưng thấy những hộ vệ này đều là cầm đao, lại là chạy càng nhanh hơn.Những hộ vệ kia thấy vậy liền thôi, lại càng không suy nghĩ gì nhiều, xông đi lên chính là một trận quyền đấm cước đá, những thư sinh kia tuy rằng người đông thế mạnh, nhưng mỗi ngày bọn họ chỉ biết cầm sách thánh hiền, chỉ sợ ngay cả gà cũng sẽ không giết, đừng nói đến đánh người, bị những hộ vệ kia đánh đập chạy bán sống bán chết.Còn có bốn gã hộ vệ nhân cơ hội vội vàng lên xe ngựa rời khỏi.Sau khi đợi cho xe ngựa đi xa, mười tên hộ vệ đó cũng khẩn trương lên ngựa đuổi tới, bọn họ cũng sợ đối phương ở phía trước có mai phục.Đợi cho bọn họ đi rồi, Lý Kỳ mới dắt ngựa đi tới, nhìn những thư sinh kia mới từ mặt đất bò dậy, vẻ mặt uy nghiêm nói:
- Chuyện này là sao? Ai dám ở dưới ban ngày ban mặt hành hung, bản quan nhất định không tha cho y.Những thư sinh kia vừa nghe, lại thăm dò Lý Kỳ, dường nhưcảm thấy có chút quen mặt, dò hỏi:
- Dám hỏi các hạ là ai.Lý Kỳ đột nhiên cười, nói:
- Xu Mật Sứ.Những thư sinh kia nghe được sắc mặt đột biến, tên nào cũng mở to hai mắt.Lý Kỳ nói:
- Ta làm quan lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên thấy những người bị đánh nhìn thấy bản quan vẫn sợ hãi như vậy.
Hắn nói xong nhẹ nhàng cười, nói:
- Không phải sợ, nếu các ngươi bây giờ đã sợ rồi, như vậy trò chơi này còn chơi tiếp tục thế nào được.Nói xong hắn cười lạnh mấy tiếng, trơ minh lên ngưa, phóng ngựa đi xa.......Túy Tiên Sơn Trang.Lý Kỳ đi thẳng tới lưng chừng núi đình viện, lúc này bên ngoài đình viện có không ít hộ vệ canh gác .- Ty chức tham kiến Xu Mật Sứ.- Nàng có khỏe không.- Lý nương tử sau khi trở về thì về thẳng phòng rồi.Lý Kỳ ừ một tiếng, đi vào trong đình viện, ánh mắt nhìn về phía sân phía trước. Triệu Tinh Yến hỏi:- Huynh không đi lên sao?Lý Kỳ thở dài, nói:
- Hay là thôi đi, ta đi lên cũng nói được gì đâu.- Lý Kỳ, Lý Kỳ.Chỉ thấy Lý Thanh Chiếu vội vội vàng vàng chạy vào,
- Nghe nói Sư Sư đã xảy ra chuyện, nàng thế nào, có bị thương hay không.Lý Kỳ nói:
- Thanh Chiếu tỷ tỷ yên tâm, Sư Sư cô nương không có bị thương, chỉ có điều - - - Lý Thanh Chiếu vội vàng nói:
- Có điều làm sao?- Chỉ có điều tâm trạng có khả năng đã chịu chút ảnh hưởng.Lý Thanh Chiếu sửng sốt, nói:
- Vậy Sư Sư đâu rồi?- Vừa mới trở về.Lý Thanh Chiếu sau khi nghe xong, không nói gì, vội vàng đi lên trên.Lý Kỳ dùng sức chà xát mặt, đi tới rào chắn rồi ngồi xuống bên cạnh, sắc mặt ngưng trọng nhìn phương xa.Triệu Tinh Yến than nhẹ một tiếng, ngồi ở đối diện hắn, nói:
- Không thể tưởng được chiêu hậu của y không phải là Bạch gia, mà lại là Lý SưSư, xem ra Kinh Tế Sử ở kinh thành bức y rất khó chịu, thế cho nên y phản công lợi hại như vậy.Lý Kỳ nghe được vẻ áy náy trên mặt lại sâu sắc thêm phần nào.Triệu Tinh Yến lại nói:
- Một chiêu này giống như đã từng rất quen thuộc.Lý Kỳ thở dài:
- Muội nói không sai, chiêu này là ta dạy y đấy, chỉ là ta thật không ngờ, y lại nhanh như vậy đã trả cho ta rồi.Triệu Tinh Yến sầu bi nói:
- Mục đích của y rất đơn giản, chính là muốn cho huynh bị việc nhỏ nhặt như thế quấn thân, khiến huynh phân tâm, cũng muốn mượn nó diệt uy phong của huynh. Y trước kia luôn luôn làm việc dưới thủ hạ huynh, hiểu rõ huynh, y cũng biết nhược điểm của huynh ở điểm này, hiện giờ y đã đem Bạch gia, Lý Sư Sư phơi bày rõ ràng rồi, nếu ta không phải là hoàng thất, chỉ sợ cũng sẽ bị y lôi ra, việc này vẫn sẽ mãi quẩn quanh huynh.- Quẩn quanh ta cả đời?Lý Kỳ cười nói:
- Chuyện này vốn đã như vậy, ta còn muốn cùng Thất Nương và muội bạch đầu giai lão đấy.Triệu Tinh Yến nhìn còn mắt khinh thường, nói:- Vậy huynh có sách lược ứng đối?- Không có.Lý Kỳ dứt khoát lắc đầu nói:
- Hai chuyện này đều liên quan đến Hoàng thượng, hơn nữa đều là ý của Hoàng thượng, cho nên mặc kệ ta dù làm thế nào, đều khó có khả năng vì Bạch gia và Sư Sư cô nương lật lại bản án, kỳ thật trận này ta đã sớm dự tính thất bại, bởi vì ta không có bất kỳ hy vọng thắng lợi nào, chỉ là không ngờ sẽ đến nhanh như vậy, cũng may đây không phải đòn trí mạng, tối đa cũng chính là khiến cho ta có chút ngột ngạt khó chịu.Triệu Tinh Yến nói:
- Huynh tuyệt đừng khinh thường, gần vua như gần cọp, huynh còn nhớ được Vương Phủ lúc trước chuẩn bị thế nào để kéo huynh xuống không? Hiện tại huynh nổi bật kiên cường, chút phiền toái này đương nhiên không tạo được uy hiếp với huynh, nhưng nếu trong triều thế cục phát sinh biến hóa, những phiền toái đó lại có khả năng biến thành trí mạng.Lý Kỳ ha hả nói:
- Trong triều vẫn là ba chân đứng vững, còn có Trịnh gia ở đây, y nếu muốn động đến ta, cũng phải hỏi Trịnh gia có bằng lòng hay không, dù sao tam gia chúng tađều hy vọng hai bên còn lại đấu đến nỗi lưỡng bại câu thương, rồi ngư ông đắc lợi, cho nên y cũng chỉ có thể chơi ít trò mèo này với ta, sẽ không thể nào đem sự tranh đấu với chúng ta lộ ra, chúng ta đánh cuộc, sau khi ta hồi kinh, y nhất định là người đầu tiên đón gió tẩy trần cho ta đấy.Triệu Tinh Yến đối với chuyện này đương nhiên hiểu được, nói:
- Người này thủ đoạn vô cùng, so với Thái Thái sư lúc trước đều chỉ có hơn chớ không kém, một khi y nắm giữ quyền lực tương đối, vậy thì thật khó mà đối phó, bởi vì y căn bản không có nhược điểm nổi bật. Lý Kỳ nghe được cười ha hả.Triệu Tinh Yến nói:
- Huynh cười chuyện gì?- Trên đời này lại không có người hoàn hảo.
Lý Kỳ cười lạnh một tiếng, nói:
- Trò chơi này giờ mới bắt đầu, những chuyện này chẳng qua là chỉ món ăn khai vị, ai có thể cười đến cuối cùng, mới là người thắng chân chính, ta hiện tại thật sự có chút khẩn cấp muốn hồi kinh rồi.- - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -