Bạch Hắc Bạch

Chương 7: Chương 7




CHƯƠNG 7

Tiểu Bạch họ Bạch, đương nhiên đó cũng không phải nguyên nhân cậu ta bị gọi là “tiểu bạch”, hai chữ ngày dễ nhận thấy có dựa vào bề dày lịch sử.

Thì đó chính là ── Tiểu Bạch là “điện bạch”, “điện bạch” hoàn toàn, hàng thật giá thật.

Bạn có thể tưởng tượng một người đã là sinh viên, thế nhưng lại dùng nút power để tắt máy tính? Quan trọng hơn là, khi lần đầu nhìn thấy người khác khởi động lại, cậu ta đầy ngờ vực hỏi: “Vì sao bạn khởi động không có cái màn hình xanh xanh kia mà trực tiếp mở lên vậy?”

Đối phương kinh hãi, hỏi cậu ta “màn hình xanh xanh” là cái gì, sau khi trải qua một phen nói gà nói vịt cuối cùng hiểu ra rằng tắt máy tính không đúng phương pháp khi mở máy lại sẽ hiện màn hình kiểm tra. Sau đó hỏi cậu ta tại sao tắt máy không đúng quy cách, rốt cuộc phát hiện hóa ra Tiểu Bạch ngay cả cái gì gọi là “tắt máy đúng quy cách” cũng không biết.

Từ đó về sau, danh tiếng “điện bạch” của Tiểu Bạch lan truyền nhanh chóng.

Thân là nam sinh, lại là nam sinh trường đại học, “điện bạch” đến trình độ của Tiểu Bạch thật sự vượt quá khả năng tiếp nhận của những người xung quanh. Thế là mọi người sôi nổi đến giúp đỡ, hướng dẫn cho cậu ta, kiên quyết bài trừ loại sinh vật hạng nhất điện bạch này.

Kết quả là ── bại trận trở về.

Đời người cũng thật rất kì bí, rốt cuộc Tiểu Bạch chỉ nhớ rõ khi tắt máy tính phải ngoan ngoãn nhấn cái nút Start ở góc dưới bên trái sau đó mới tắt điện, cái khác thì vẫn mù mịt. Chẳng qua cậu ta cũng ở trong trường học, dùng mạng máy tính nhà trường, bên cạnh một đám đều là bạn cùng lớp, mọi người cũng thả lỏng cảnh giác. Nghĩ thầm chỉ cần cậu ta không khiến máy tính nổ tung, thì cứ để mặc cậu ta đi.

Trang bị tường lửa cho cậu, dặn đi dặn lại đồ vật quan trọng của cậu nhất định không được ném cho xong lên desktop và My Document, nhất định phải backup ở trong các ổ đĩa khác, chúng bạn cùng học cũng tản đi rồi. Dù sao cùng lắm thì cài đặt lại, rất dễ dàng.

Thế là không ai nhắc nhở cậu ta những thứ không biết là gì thì đừng click vào, không ai nhắc nhở cậu ta đến những trang web 18 cộng và địa chỉ không rõ phải chú ý vi-rút, vì thế cậu ta đương nhiên vướng một đống vi-rút và trojan.

Một ngày nọ đang chơi trò “Nhanh mắt”, con chuột bỗng nhiên không nghe theo kiểm soát của cậu, cậu tự lộn xộn chuột một hồi. Tiểu Bạch hoàn toàn tự tại với tình trạng hiện tại, nhìn thấy mũi chuột chuyển động còn tưởng rằng đó là khen thưởng qua cửa linh tinh các loại của trò chơi, rất vui ngắm nhìn.

“Tốt, tốt quá, a! Qua màn năm rồi!” Tiểu Bạch rất hào hứng, cậu cho đến giờ vẫn chưa bao giờ qua được cửa thứ năm mà.

Trong lòng tâm tình sùng bái, cậu nhìn xem mũi chuột chơi qua hết mười cửa trung cấp, sau đó mũi chuột đi tới trên desktop, tự động thiết lập một văn bản.

“Máy tính của ngươi đã bị ta khống chế.”

“A? Phải không? Hèn chi có thể chơi qua được trung cấp, bạn thật là lợi hại ^^”

“… Ngươi không sợ sao?”

“Vì sao phải sợ chứ? Bạn học của mình cũng thường khống chế máy tính của mình, có cái gì không phải sao?”

“…”

“Bạn thật lợi hại, lại còn có thể chơi được trung cấp. Bạn có chơi Thiên chi ngân không? Mình đi mê cung không được…”

“Thiên chi ngân… Có mê cung sao…”

“Đương nhiên là có, rất khó qua

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.