Bách Luyện Thành Tiên

Chương 2744: Q.8 - Chương 2744: Đạt được ước muốn




Bí thuật như vậy làm gì dễ dàng truyền ra ngoài cơ chứ, cho dù là vài ái đồ của nàng thì cũng chưa ai học được cả, càng đừng nói người ngoài như Lâm Hiên.

Nhưng không truyền thì xử lý thế nào?

Nuốt lời?

Chuyện như thế Bách Hoa tiên tử thế là không được.

Huống chi đối phương cũng không phải cố ý.

Sở cầu không nhiều lắm, chỉ là một bí thuật, mình cũng không đáp ứng, về tình về lý đều nói không qua.

Vậy thì truyền thụ cho hắn?

Nhưng thần thông này là tuyệt kỹ quý giá nhất của nàng, trong nội tâm của nàng thật sự không nỡ.

Trong lòng Bách Hoa tiên tử vô cùng khó xử.

Tuy rất nhanh trên mặt nàng lại vui vẻ chính mình thật sự hồ đồ, Kiếm Linh Hóa Hư này đâu phải tu sĩ nào cũng có thể thi triển được, cho dù học được bí thuật cũng không dùng được, còn cần dùng Ngoại Vực Thiên Kim dung nhập vào trong bảo vật bổn mạng của bản thân.

Nhưng mà Ngoại Vực Thiên Kim đâu phải là thứ người bình thường có được, đừng nói một ít tiểu tu sĩ Phân Thần kỳ, cho dù là đại năng Độ Kiếp kỳ nếu chưa tiến giai hậu kỳ cũng không có cơ hội tìm được.

Hơn nữa lui một vạn bước mà nói, cho dù là tu sĩ Độ Kiếp hậu kỳ, nói ví dụ như bản thân nàng năm đó vì đạt được vật này cũng qua vất vả, khả năng thành công không cao.

Bảo vật này chỉ có một nơi mới có mà thôi.

Chém giết qua Vực Ngoại Thiên Ma.

Chú ý, là Vực Ngoại Thiên Ma mà không phải là Vực Ngoại Ma Đầu Lâm Hiên gặp ở Băng Hải Giới.

Ca hai kém nhau một chữ lại khác biệt như trời và đất.

Để ví dụ đơn giản, chênh lệch giữa bọn chúng là Cổ Ma bình thường với đại năng cấp Thánh Tổ.

Vực Ngoại Thiên Ma là tồn tại cả tam giới ai nghe cũng phải sợ hãi, Bách Hoa tiên tử lần trước không phải vì Kiếm Linh Hóa Hư quá hấp dẫn không phải chuyện đùa, bằng không nàng nhất định không đi trêu chọc tồn tại như vậy.

Nói nhiều như vậy kết quả chỉ có một, tiểu tử này dù có học được Kiếm Linh Hóa Hư cũng không dùng được, chẳng khác gì dã tràng se cát lấp biển.

Nếu như đổi thành tu sĩ khác là Bách Hoa tiên tử, họ gặp chuyện khó xử như thế này đã dứt khoát không đáp ứng yêu cầu của Lâm Hiên.

Nhưng mà nàng thì khác, đây vốn là tính cách kiêu ngạo của nàng.

Thứ hai, thân phận và địa vị của nàng còn đó, nàng được tôn vinh là tồn tại đỉnh phong của tam giới, đi lừa gạt một tiểu tu sĩ Phân Thần kỳ, về tình về lý đều không có mặt mũi gặp người.

Càng đừng nói Lâm Hiên có ơn với nàng, bản thân nàng lại thấy hắn chất phát.

Lừa gạt một người thành thật rất thú vị sao, ít nhất loại chuyện này Bách Hoa tiên tử thế nào cũng không làm được.

Cho nên sau khi chần chờ nàng cũng nói rõ chi tiết với Lâm Hiên, nói rõ lợi và hại của bí thuật này, lại cho hắn lựa chọn lần nữa, như vậy bản thân mình cũng an lòng.

- Ngoại Vực Thiên Kim?

Lâm Hiên miệng há to mồm, điều kiện tu luyện Kiếm Linh Hóa Hư hắn đã sớm biết rõ, nhưng vào lúc này biểu lộ lại rung động rất lớn, giống như lần đầu tiên biết được chuyện khó tin như vậy.

- Trừ vật ấy thật không có tài liệu khác, có thể tìm đồ vật khác thay thế khi tu luyện thần thông Kiếm Linh Hoa Hư hay không?

- Không có.

Bách Hoa tiên tử lắc đầu, nếu như có thể phát hiện ra đồ vật thay thế, lúc trước nàng cần phải mạo hiểm đi chém giết Vực Ngoại Thiên Ma.

Lâm Hiên lâm vào trầm mặc, qua mấy hô hấp hắn lại ngẩng đầu lên, trên mặt vô cùng kiên định:

- Đa tạ tiền bối đã báo chi tiết, nhưng Lâm mỗ vẫn kiên trì yêu cầu bí thuật này.

- Cái gì, ngươi không tin ta?

Đột nhiên Bách Hoa tiên tử biến sắc, với tính cách và thân phận của nàng thì làm sao nói dối chứ, nàng cảm giác tôn nghiêm của mình bị vũ nhục.

- Tiền bối nói quá lời, vãn bối không dám không tin ngươi, nhưng tại hạ vô cùng hướng tới thần thông Kiếm Linh Hóa Hư, mặc dù không có phúc duyên tu luyện, tìm hiểu pháp quyết của nó cũng tốt.

Lâm Hiên thành khẩn nói ra suy nghĩ của mình.

Bách Hoa tiên tử im lặng.

Nhìn thấy người chấp nhất. Chưa thấy qua ai chấp nhất tới mức này, nói hắn toàn cơ bắp, không biết biến báo cũng không quá đáng.

Nàng cũng không có hoài nghi đây là âm mưu của Lâm Hiên, bởi vì thần thông này chắc chắn cần Ngoại Vực Thiên Kim mới có thể tu luyện.

Điểm này cho dù là Chân Tiên hàng lâm nơi đây cũng không cải biến được, một tiểu tu sĩ Phân Thần kỳ lại có thể chơi bịp bợm gì chứ?

- Ngươi cần phải nghĩ kỹ.

Trong giọng nói Bách Hoa tiên tử mang theo vài phần đáng tiếc, thở dài nói:

- Pháp quyết Kiếm Linh Hóa Hư này ngươi xem cũng vô dụng, chẳng khác gì gân gà, ngươi thực không có ý định đổi thành bảo vật hoặc chỗ tốt khác sao?

- Đa tạ tiền bối đề điểm nhưng tâm ý vãn bối đã quyết.

- Được rồi, ngươi đã cố ý như thế thì bổn tiên tử nói trước. Ngược lại cũng không nên nuốt lời, tuy nhiên ta có một việc cần nói rõ ràng, bí thuật Kiếm Linh Hóa Hư này là tuyệt kỹ của bổn cung, truyền cho ngươi không có vấn đề, nhưng ngươi không thể truyền cho người thứ hai, chỉ có thể tự mình tìm hiểu, tuyệt đối không thể truyền ra bên ngoài chuyện này ngươi đáp ứng không?

Trong giọng nói Bách Hoa tiên tử mang theo ý trịnh trọng, nàng xem như bị người khác ép buộc rồi, nếu không nàng không nỡ truyền Kiếm Linh Hóa Hư cho người ngoài.

- Tiền bối yên tâm, đệ tử nhất định tuân mệnh.

Lâm Hiên nghiêm nghiêm túc đáp ứng, hoàn toàn không chút do dự.

- Tốt, nói miệng không bằng chứng, ngươi cần dùng thần hồn thề, nếu như vi phạm lời thề hôm nay, tu vi giảm xuống Linh Động kỳ, vĩnh viễn không tiến bộ.

Đương nhiên Bách Hoa tiên không dễ dàng tin tưởng như thế, lập tức nói ra yêu cầu của bản thân.

- Thần hồn thề?

Lâm Hiên ngẩn ngơ, với kiến thức uyên bác của hắn, tự nhiên có nghe nói qua. Tu vi đến đẳng cấp như hắn tâm ma thề không có bao nhiêu tác dụng, dùng ba hồn bảy vía thề thì khác, thậm nó còn có thể ước thúc cả Chân Tiên, trừ khi từ nay về sau mình không ngồi xuống bế quan, nếu không cho dù không cần trùng kích bình cảnh chỉ tu luyện bình thường, chỉ cần trái với lời thề sẽ dẫn tới tâm ma, về phần kết quả không cần nói, cho dù lần một lần hai lần đào thoát, nhưng cứ thế mãi sẽ không có ngày yên tĩnh.

- Tốt!

Lâm Hiên nghe xong mặc dù ngạc nhiên nhưng sắc mặt hắn nhanh chóng như thường, cho dù nàng không nói, Lâm Hiên cũng không có tính toán truyền Kiếm Linh Hóa Hư ra ngoài.

Uy lực của thần hồn thề không phải chuyện đùa, nhưng mình đã không có ý định vi phạm lời thề, tự nhiên không có vấn đề gì.

Tâấy Lâm Hiên đáp ứng dứt khoát như vậy, trên mặt Bách Hoa tiên tử càng hài lòng.

- Tốt, ngươi tiếp tốt.

Nàng còn chưa nói xong, tay áo phất một cái có một đạo hào quang bay ra, nó có màu vàng kim, hào quang chỉ to như ngón cái bay qua.

- Này...

Đôi mắt Lâm Hiên nhắm lại, hắn hiểu được đạo hào quang này không có ác ý.

Vì vậy cũng không ngăn cản, cũng không né tránh, tùy ý để nó chui vào trong mi tâm của mình.

Oanh!

Lâm Hiên cảm thấy đầu trầm xuống, sau đó hào quang màu vàng xuất hiện văn tự, nhưng cũng lóe lên rồi biến mất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.