Mà cuối
cùng, ánh sáng màu bạc chợt lóe lên, lòe loẹt chói mắt, không cần phải nói tầng
cuối cùng chính là quang điểm ngân sắc.
Ba loại
khác nhau tạo thành tổ hợp, tầng quang điểm ngân sắc sau cùng có hiệu quả tinh
chế cao nhất, nhưng đồng thời cũng có thể tích và số lượng ít nhất.
Kể từ khi
bước chân trên con đường tu tiên, hơn hai ngàn năm qua, Lâm Hiên đã tinh chế ra
đủ loại tài liệu, đan dược, đếm không xuể. Nhưng phế phẩm tiên thạch vẫn là lần
đầu tiên, chưa từng có kinh nghiệm, cho nên hắn mới phải thận trọng hơn, cẩn thận
làm nhiều loại thử nghiệm.
Quang điểm
chậm rãi di chuyển theo kinh mạch, sau đó tập trung ở giữa lòng bàn tay, vẫn
liên tục tụ họp lại, lòng bàn tay càng ngày càng có nhiều quang điểm.
Mà Tinh Hải
chẳng những đang liên tục xoay tròn, hơn nữa quang điểm còn từ giữa lòng bàn
tay của Lâm Hiên không ngừng tụ tập lại, càng ngày càng nhiều.
Vừa nhìn
phảng phất như Lâm Hiên đang dùng phép thần thông, đem Tinh Hải trong cơ thể dời
ra ngoài.
Đương
nhiên, đây chẳng qua chỉ là cảm giác thôi, thật ra thì tình huống thực tế không
phải là như vậy.
Hôm nay,
mọi việc đã được chuẩn bị đầy đủ, trong mắt Lâm Hiên lóe lên một tia kinh dị, đột
nhiên tay phải nhanh như sấm chớp khẽ lật hướng xuống phía dưới. Theo động tác
tay của hắn, một áng mây màu xanh từ ống tay áo hắn bắn ra với tốc độ rất
nhanh.
Một khỏa
phế phẩm tiên thạch đen thui từ trong rương đã nằm gọn trong tay Lâm Hiên.
Lâm Hiên
lần nữa gập đầu ngón tay bắn ra, tiên thạch đã bị linh khí bao quanh, giống hệt
như sao băng, như lông vũ vậy, xông vào mảnh Tinh Hải trong lòng bàn tay hắn.
- Ầm!
Tinh hải
yên ả lập tức bị phá tan, các loại quang điểm bay tán loạn, thoạt nhìn cực kỳ lộn
xộn. Thật ra đây chỉ là cảm giác mà thôi, tất cả các quang điểm đều được Lâm
Hiên khống chế như cũ, quang điểm dưới sự điều khiển, nhanh chóng tiến vào bên
trong tiên thạch theo một trình tự rõ ràng.
Bắt đầu tinh
chế Tiên Thạch, vẻ mặt của Lâm Hiên vô cùng chuyên chú, khó có thể nhìn ra được
bất kỳ biểu hiện huyền ảo hay không thích hợp nào. Nhưng chỉ sau một lúc, trên
trán của hắn đã xuất hiện vô số hạt mồ hôi lớn chừng hạt đậu.
Tinh chế
khối phế phẩm đầu tiên là khó khăn nhất, bởi vì không hề có tiền lệ, tất cả đều
phải thử.
Việc này
có yêu cầu rất cao đối với thần thức, có thể nói là khắc nghiệt đến cực đỉnh.
Cũng may là thần thức của Lâm Hiên suýt nữa có thể so với tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ,
nếu không đổi lại môt gã tu sĩ Phân Thần Kỳ, mà muốn nếm loại thử nghiệm này,
chắc chắn là không có tư cách.
Thần thức
của Lâm Hiên đúng là đủ tư cách, nhưng mùi vị kia cũng không hề dễ chịu chút
nào.
Có thể
nói, thời khắc này chính là thời khắc khó khăn và thống khổ nhất, khó hơn nhiều
so với việc tách Vực Ngoại Thiên Kim cùng với Huyễn Linh Ma Hoa bên trong Kiếm
Hồ.
Căn bản
khó có thể dùng ngôn ngữ để diễn tả sự đau khổ đó.
Nhưng mà
đã đến giai đoạn này rồi, dù có khó hơn nữa cũng phải đi làm, sự mê hoặc của
Tiên Thạch khiến Lâm Hiên không thể nào chống đỡ được.
Huống chi
hắn đã có một khối tiên thạch chân chính rồi, đối với người đã từng lĩnh hội
qua lợi ích to lớn của tiên thạch như Lâm Hiên thì việc tinh chế này đương
nhiên có sự mê hoặc càng lớn hơn, không thể nào từ bỏ được.
Khó khăn
gian khổ thì tính là cái gì chứ? Một phần cày cấy, một phần thu hoạch mà!
Vẻ mặt
Lâm Hiên vô cùng chuyên chú, thời gian chầm chậm qua đi.
Ba ngày
sau, đối với một tu tiên giả cấp cao như Lâm hiên, đó chẳng qua chỉ là trong
nháy mắt, nhưng hắn lại cảm thấy vô cùng gian nan. Chính Lâm Hiên cũng không biết
được, cuối cùng vì sao hắn lại có thể vượt qua được nữa.
. . .
Sáng sớm
ngày hôm nay, mật thất vốn yên tĩnh bỗng truyền đến một tiếng thở dài.
Trong mắt
Lâm Hiên khó giấu được vẻ mệt mỏi, biểu cảm lại ẩn chứa vài phần ý tứ uể oải
chán nản.
Mà trong
tay của hắn lại có một khối đá đen thui đang nằm lẳng lặng ở đó.
Thất bại!
Trải qua
trăm cay nghìn đắng, cuối cùng vẫn là uổng phí công sức thôi.
Quả nhiên
muốn đem vật của tiên gia đi tinh chế không hề dễ dàng như vậy.
Trong
lòng Lâm Hiên âm thầm thở dài, mặc dù ít nhiều hắn đã đoán trước được kết quả
như thế rồi. Nhưng khi kết quả xảy ra như vậy vẫn khiến cho tầm tình của Lâm
Hiên vô cùng buồn bực, chán nản.
Tuy nhiên
cũng không thể nói là hoàn toàn công toi, tuy tinh chế thất bại là sự thật
không giả. Nhưng mà thông qua lần thử nghiệm này, Lâm Hiên ít nhiều cũng nhận
ra được một số yếu điểm cùng với phỏng đoán.
Mà kinh
nghiệm chính là thứ chỉ có thể tích lũy qua vô số lần thất bại như vậy.
Có câu:
"Thất bại là mẹ thành công", những lời này tuyệt đối không phải chỉ
là lời nói đùa lúc thuận miệng của người xưa, mà là dùng vô số kinh nghiệm vất
vả lắm mới tích góp được, từng bước từng bước rút ra chân lý.
Đáng tiếc
là Lâm Hiên lại không có nhiều cơ hội để thử nghiệm.
Dù mấy khối
tiên thạch này chỉ là phế phẩm, nhưng ở Linh Giới này cũng là vật có một không
hai, vô cùng khó tìm. Đối với Lâm Hiên lại càng có ý nghĩa không thể coi thường.
Hắn đã lãng phí một khối Tiên Thạch rồi, không thể nào đem phần còn lại chôn
vùi tiếp được.
Cho nên
sau lần tinh chế thất bại này, Lâm Hiên không có lập tức thử nghiệm lần hai, mà
rời khỏi phòng luyện công, trở về phong ngủ.
Thứ nhất
là phải nghỉ ngơi, đợi khi thần thức cùng với sinh lực hồi phục.
Ba ngày
chẳng qua chỉ là chốc lát, nhưng hao tổn này cũng không phải là hao tổn đại địa
bình thường.
Về phần
điểm thứ hai, chính là phải suy nghĩ tìm phương pháp tốt.
Tuy lần
tinh chế này thất bại, nhưng nhiều ít gì cũng sẽ thu được một số tâm đắc. Lâm
Hiên dự định ngồi thiền tĩnh tâm, sắp xếp thật tốt mạch suy nghĩ của mình.
Nếu không
đem những kinh nghiệm ngộ được tổng kết ra thì làm sao có thể chuyển từ thất bại
sang thành công được chứ.
Lâm Hiên
nằm ở trên giường, vừa nghỉ ngơi vừa sắp xếp lại mạch suy nghĩ trong đầu.
Nhắc tới
thu hoạch, thật ra thì Lâm Hiên cũng thu hoạch được rất nhiều thứ.
Có thể
nói lam sắc quang điểm đơn thuần căn bản không hề có tác dụng tinh chế phế phẩm
tiên thạch.
Quang điểm
ngân sắc thuần túy lại có hiệu quả rõ ràng nhất, nhưng tương ứng với hiệu quả,
tốc độ tiêu hao lại cực nhanh. Nếu muốn dựa vào quang điểm ngân sắc tinh chế ra
tiên thạch thì thể tích của Lam Sắc Tinh Hải ít nhất phải to hơn một vòng.
Không, một
vòng cũng chưa chắc đủ. Căn cứ theo đánh giá của Lâm Hiên, hắn đại khái cần phải
tăng đến Độ Kiếp Kỳ mới có vài phần nắm chắc.
Tuy tốc độ
tu luyện của Lâm Hiên cực nhanh nhưng Độ Kiếp Kỳ cũng không dễ dàng đạt đến như
vậy. Lâm Hiên căn bản không thể đoán được cần phải có thời gian bao lâu. Nói
chung là nước xa không thể cứu được lửa gần.
Hắn không
thể nào ngu ngốc ngôi chờ lâu đến như vậy.
Cũng may
là lam sắc quang điểm đơn thuần mặc dù không hề có hiệu quả tinh chế, nhưng nếu
pha trộn với quang điểm ngân sắc thì vẫn có khả năng đem tạp chất bên trong
tiên thạch tách ra.
Như vậy
có thể khiến cho tốc độ tiêu hao của quang điểm ngân sắc chậm lại không ít. Vì
vậy Lâm Hiên vẫn có hy vọng tinh chế ra được tiên thạch.
Chẳng qua
tỷ lệ phối hợp của hai loại quang điểm không dễ nắm giữ như vậy.
Đòi hỏi
phải thông qua nhiều lần thử nghiệm mới được.
Thời gian
cả đêm trôi qua rất nhanh.
Sáng ngày
thứ hai, Lâm Hiên lại vô cùng phấn chấn mà tắm rửa thay y phục, sau đó đem khối
tiên thạch thứ hai lấy ra ngoài... Biểu tình của Lâm Hiên vô cùng nghiêm túc,
cũng may là hắn đã có kinh nghiệm lần trước, nên lần này không phải là bắn tên
không đích nữa, ít nhiều cũng nắm chắc được một chút. Tuy nhiên có thể đem phế
phẩm tiên thạch này chiếc xuất ra được không vẫn chỉ là giả thuyết.
Tóm lại, cứ làm hết sức mình, nghe theo mệnh trời,
có câu dục tốc bất đạt. Nhưng Lâm Hiên tin tưởng rằng tất cả nổ lực của hắn, cuối
cùng sẽ không uổng phí.
Truyện này đang được dịch tại : http://truyen.org/