Dịch: Anh Tuấn 2301
Biên: Anh Tuấn 2301
Nguồn:
bachngocsach.com
"Đúng vậy, ngươi chỉ cần giao ra một tia hồn phách,
Lâm Mỗ tự nhiên sẽ không làm khó ngươi."
Lâm Hiên vuốt ve bảo vật trong
tay rồi thản nhiên nói, tựa như đây chỉ là một việc hết sức bình thường vậy. Thế
nhưng sắc mặt Hàn Thử Vương lại trở nên khó coi đến cực điểm, là một cường giả
Phân Thần kỳ Yêu tộc, hắn đương nhiên hiểu rõ uy năng của loại Cấm Hồn Thuật
này, cấm chế bình thường tuyệt đối không thể sánh bằng. Giao ra một tia hồn
phách tương đương với giao cả cái mạng nhỏ cho đối phương, từ giờ trở đi không
còn chút phản kháng nào nữa.
Có thể nói, bước một bước này chẳng khác nào
trở thành nô lệ, từ nay về sau vạn kiếp bất phục, vì thế, hắn đương nhiên không
cam tâm chút nào. Nhưng nếu không đáp ứng điều kiện này thì làm sao hóa giải
được nguy cơ trước mắt? Chỉ sợ vừa muốn cự tuyệt thì đã hồn phi phách tán
rồi.
Nên làm thế nào cho phải, điều kiện đối phương đưa ra quá hà khắc,
nhưng sự tình đã phát triển đến mức này thì căn bản không thể cò kè mặc cả thêm
được nữa. Một bên là chết, một bên là giao ra hồn phách, thật khó mà hạ được
quyết tâm.
Nhưng cho dù khó hơn nữa cũng phải làm, bởi vì hiện giờ sắc
mặt Lâm Hiên đã tỏ ra một chút thiếu kiên nhẫn. Cửu Cung Tu Du kiếm bỗng run lên
nhè nhẹ, linh quang vốn ảm đạm thì giờ khắc này lại dần trở nên chói
mắt.
Tuy không tiếp xúc nhiều với Lâm Hiên nhưng Hàn Thử Vương hiểu rõ,
tiểu tử này tuyệt đối là kẻ tâm ngoan thủ lạt. Nếu mình còn tiếp tục trì hoãn
thì ngay cả cơ hội lựa chọn cũng không còn.
"Đạo hữu chớ động thủ, lão
phu nguyện ý đáp ứng điều kiện này."
Trên trán Hàn Thử Vương đầy mồ hôi
lạnh, yếu ớt nói. Sau khi cân nhắc nặng nhẹ, cho dù không muốn người khác nắm
giữ vận mệnh của mình nhưng so với lập tức vẫn lạc thì còn tốt hơn nhiều, vì
thế, cuối cùng hắn lựa chọn khuất phục.
"Tốt, đạo hữu hãy giao hồn phách
ra."
Vẻ mặt Lâm Hiên cuối cùng cũng giãn ra một
chút.
"Vâng!"
Sự tình đã đến nước này, còn giở mưu mô thủ đoạn ra
thì chỉ có rước lấy nhục. Sắc mặt Hàn Thử vương xám như tro tàn, há miệng phun
ra quang đoàn lớn cỡ ngón tay cái.
Đúng là hồn phách.
Lâm Hiên
nâng tay phải lên, cách không chụp về phía trước một cái, quang đoàn kia giống
như bị lực lượng thần bí nào đó dẫn dắt, ngoan ngoãn bay vào lòng bàn tay hắn.
Sau đó Lâm Hiên đánh ra một đạo pháp quyết về phía quang đoàn, đem tia hồn phách
của Hàn Thử Vương phong ấn vào trong Cấm Hồn Lệnh.
"Hương Nhi, nhận lấy."
Lâm Hiên ném lệnh bài sang cho Tiểu Tuyết Hồ.
"Cho ta?"
Trên mặt
mặt Hương Nhi tràn đầy vẻ kinh ngạc.
"Đúng vậy. Lâm mỗ đã có linh thú
rồi, còn thêm con chuột lớn này thì có tác dụng gì?"
"Chuột
lớn?"
Hương Nhi nghe cách xưng hô của hắn, không nhịn được mà bật cười
khanh khách. Nhưng nét mặt Hàn Thử Vương lại không lộ ra chút dị sắc nào, cuộc
sống sau này của mình còn gặp nhiều tình huống như thế này nữa, một chút trêu
chọc trước mắt đâu có đáng gì.
"Nhưng đây là chiến lợi phẩm mà ngươi liều
mạng mới đạt được."
Tuy vậy, Hương Nhi vẫn tỏ ra hơi do dự, dù sao Hàn
Thử Vương cũng là cường giả Phân Thần hậu kỳ, nếu mang theo bên người thì chắc
chắn là một trợ thủ đắc lực, phần lễ vật này đối với nàng thực sự quá
lớn.
"ngươi còn khách khí như vậy làm gì, Hàn Thử Vương đối với ta thực
sự không có chút tác dụng nào. Ngược lại, nếu có thể khống chế được hắn thì sẽ
giúp ích rất nhiều cho tình cảnh của Tuyết Hồ tộc hiện nay." Lâm Hiên khoát tay,
chân thành nói.
"Nhưng.....Đã vậy thì tiểu muội cung kính không bằng tuân
mệnh, đa tạ Lâm đại ca." Hương Nhi khẽ gật đầu, nàng vốn đã là một tuyệt sắc
giai nhân, lúc này tươi cười lại càng thêm mĩ lệ.
Đổi là người khác, chỉ
sợ đã sớm bị nụ cười của nàng làm cho ngây ngất, Lâm Hiên tuy không đến mức như
vậy nhưng trong nội tâm cũng có chút cảm giác khác thường. Nhất là khi nàng gọi
một tiếng Lâm đại ca, nha đầu này trước nay đều gọi hắn la to con, từ lúc nào
lại khách khí như vậy?
Bất quá, Lâm Hiên cũng không muốn suy nghĩ quá
nhiều, dù sao, trước mắt còn rất nhiều việc cần hai người lập tức bắt tay vào
giải quyết.
Rất nhanh, những lời đồn đãi từ Hàn Phách băng nguyên truyền
ra khiến toàn bộ Băng Hải giới xôn xao. Đầu tiên là việc Thánh Điện đích thân ra
mặt, làm sáng tỏ việc bảo vật cung phụng của nhiều thế hệ Yêu tộc trên băng
nguyên bị đánh cắp, chẳng qua hiện tại đã được thu hồi lại.
Việc này cũng
không có gì to tát, dù sao những đồ vật này tuy trọng yếu với Yêu tộc nhưng đối
với Nhân tộc thì chẳng khác gì gân gà.
Nhưng lời đồn đãi kế tiếp lại
khiến tất cả thế lực lớn nhỏ ở giới diện này vô cùng rung động. Tam đại Yêu tộc
trên Hàn Phách băng nguyên gồm Tuyết Hồ, Hàn Thử, Băng Hùng tuyên bố kết minh,
từ nay về sau đồng khí chi liên, cùng nhau trông coi lãnh địa của Yêu
tộc.
Mọi người đều biết, khác với tu sĩ Nhân loại, Yêu tộc không tồn tại
tông môn hay gia tộc tu tiên. Những thế lực Yêu tộc thường là đồng tộc hoặc các
bộ lạc. Hàn Phách băng nguyên vô cùng rộng lớn, đa phần Yêu tộc sinh sống ở đây
đều mang trên mình thuộc tính Băng hàn. Tu Tiên giới vốn cường giả vi tôn, Yêu
tộc cũng không tránh khỏi đạo lý này. Trải qua trăm ngàn năm lịch sử, trên băng
nguyên này đã chứng kiến không biết bao nhiêu Yêu tộc, bộ lạc hưng thịnh rồi lại
suy tàn, thậm chí là diệt tộc, chuyện như vậy tại Tu Tiên giới nhiều vô số
kể.
Giống như Tuyết Hồ tộc, định cư tại Hàn Phách băng nguyên mới chỉ vài
trăm năm, bề ngoài là chung sống hòa thuận với Hàn Thử, Băng Hùng, nhưng kỳ thực
những thủ đoạn âm tranh ám đấu vẫn không ngừng diễn ra.
Vậy mà bây giờ
lại công khai tuyên bố kết minh, có lầm hay không?
Ban đầu dù là Yêu tộc
hay các tông phái Nhân tộc đều xem lời đồn đãi này như một truyện tiếu lâm, hoàn
toàn vô căn cứ. Cũng không biết tên gia hỏa nào nhám chán mà bịa ra, dù có khoác
lác cũng không nên nói ra lời thiếu suy nghĩ như vậy.
Nhưng rất nhanh bọn
chúng đã không còn cười nổi nữa.
Ba tộc Tuyết Hồ, Hàn Thử, Băng Hùng, rất
nhanh đã có động tĩnh, bọn họ bắt đầu càn quét hết thảy những bộ lạc chống đối
trên khắp băng nguyên.
Phải biết rằng, tam tộc là lực lượng cường đại
nhất trên Hàn Phách băng nguyên, trước kia vì bọn chúng kiềm chế lẫn nhau nên
những Yêu tộc khác mới có thể sống tiêu diêu tự tại. Hiện tại ba tộc này liên
thủ với nhau thì những tán tu Yêu tộc hoặc tiểu bộ lạc làm sao có sức phản
kháng?
Chỉ ngắn ngủi trong mấy tháng, thế lực tam tộc điên cuồng khuếch
trương. Trước kia, phạm vi cai quản của bọn hắn chỉ nằng trong lãnh thổ Hàn
Phách băng nguyên, nhưng hiện tại, sau khi tiễu trừ tất cả các tiểu bộ lạc trong
đó thì tiếp tục vươn đến những vùng phụ cận bên ngoài băng nguyên. Khoảng cách
đến Minh Tuyết thành chỉ còn mấy ngàn dặm, gần như đã chạm tới lãnh địa của thế
lực Nhân loại.
Những Yêu tộc, bộ lạc khác, một phần chủ động quy thuận,
phần còn lại thì dứt khoát rời bỏ Hàn Phách băng nguyên, đi tìm những linh địa
khác để sinh sống, tu luyện.
Vốn là một chuyện cười thì bây giờ lại thành
sự thật, bất kể là Yêu tộc hay tông phái nhân loại đều tỏ ra hết sức kinh ngạc,
không hiểu đến tột cùng Hàn Phách băng nguyên đã xảy ra chuyện gì?
Cho
nên bọn họ nhao nhao phái đệ tử đến nơi này tìm hiểu tin tức.
Khi biết sự
thật càng khiến mọi người trợn mắt há mồm.
Bề ngoài là tam tộc kết minh
nhưng kỳ thực là Tuyết Hồ tộc làm chủ. Băng Hùng, Hàn Thử đều giống như con cờ
dưới tay Tuyết Hồ tộc, để bọn họ mặc sức sai khiến. Thậm chí còn có lời đồn rằng
Thánh Điện truyền ra tin tức, tấn phong Hương Nhi công chúa làm Thánh nữ Thánh
Điện. Kể từ đó, thực lực của Tuyết Hồ tộc ngày càng mạnh mẽ, có thể nói, Băng
Hùng Vương, Hàn Thử Vương hiện giờ chỉ như những cỗ khôi lỗi mà thôi, công chúa
Tuyết Hồ tộc Hương Nhi mới chính thức là chủ nhân của Hàn Phách băng nguyên.