Bạch Thiếu Gia, Cưng Chiều Vợ Như Mạng

Chương 95: Chương 95: Là ai?




Kết quả thảo luận nửa ngày, mọi người không chỉ không khuyên giải được Bạch Thắng mà còn khiến cho thái độ của anh càng thêm kiên quyết, không thỏa hiệp. Lời Bạch Thắng nói cũng không phải không có lý, ngoại trừ chuyện 3 năm trước đây ra thì đúng là bây giờ bọn họ không có bất kỳ lý do gì để phản đối quyết định này.

Cuối cùng chú An thở dài nói: “Nếu cháu đã nói như vậy rồi thì bọn chú cũng không phản đối nữa, nhưng để đề phòng biến cố như 3 năm trước xảy ra, bọn chú sẽ luôn chú ý đến hành động của con bé đó.”

Những người khác cũng bày tỏ đồng ý.

Chuyện này cuối cùng quyết định như vậy, ở bên kia, Sương dẫn Quý Nghiên đi dạo xung quanh, đồng thời giới thiệu cho Quý Nghiên về tình hình hiện nay của Cục Quốc An: “Thật ra cấu trúc Cục Quốc An rất đơn giản, cũng chỉ có mấy bộ phận quan trọng như tình báo, hành động, vũ khí, kĩ thuật, kế hoạch và đội đặc nhiệm chống khủng bố.”

“Bộ phận tình báo ở bên kia.” Sương chỉ về dãy nhà phía Tây. “Lực lượng của chúng ta tập trung chủ yếu ở tình báo nên bộ phận này đông nhất, trang thiết bị cũng tân tiến nhất, những thứ này em, chị hay mọi người đều biết nên chúng ta không nói đến nữa, tóm lại bộ phận này có nhân viên trải rộng nhiều quốc gia trên thế giới, mọi người không phải lúc nào cũng ở trong cục, nhiều người thân phận rất thần bí, ngày nào đó chị đến Mỹ hoặc nơi nào đó du lịch không biết chừng sẽ gặp phải người quen.”

Quý Nghiên tò mò hỏi: “ Bình thường bọn họ đều ở trong phòng nhận tin tình báo sao?”

Sương gật đầu.

Quý Nghiên nhìn cánh cửa lớn đóng chặt, ngay cả cửa sổ cũng không mở, có thể bắt được tín hiệu sao? Dù sao cô cũng không quá am hiểu công nghệ kĩ thuật cao, giống như cô chỉ hiểu được chút kĩ thuật vi tính, nên cô quyết định không tìm hiểu những vấn đề cao thâm mà mình không ở cùng đẳng cấp đó nữa. Cô hỏi: “Vậy có phải nhân viên tổ tình báo đều không mắc chứng sợ hãi bị giam cầm, đúng không?”

“….” Khóe miệng Sương im lặng giật giật “Cái này không phải trọng điểm vấn đề chị à.”

Quý Nghiên: “Nhưng đó là trọng điểm của những gì em vừa nói.”

Sương bất lực: “Rõ ràng là do chị quan tâm đến vấn đề kì quái này.”

“Thôi được rồi.” Quý Nghiên dừng một chút “Chị biết em xem trọng sĩ diện, thôi thì chị không vạch trần em vậy.”

Sương chán nản.

Nhìn người đúng là không nên chỉ nhìn bề ngoài, nhìn thì giống như thỏ trắng nhưng cũng không phải dễ bắt nạt. Ở lâu cùng sói quả nhiên là “gần mực thì đen”, có khuynh hướng ngày càng đen tối.

Phong Sương có giấy thông hành nên ra vào cục vô cùng dễ dàng, sẽ không ai ngăn cản, hơn nữa Quý Nghiên là Bạch Thắng tự mình ra chỉ thị, lại được đích thân anh đưa vào, có văn kiện trên tay, đương nhiên không bị hạn chế.

Quý Nghiên chỉ vào một chỗ: “Đó là đâu vậy?”

“Tổ kĩ thuật.”

“A, theo như suy đoán thông thường, tổ kĩ thuật sẽ là nơi ngọa hổ tàng long nhỉ.”

“Không cần suy đoán, tổ kĩ thuật chính là một đám ‘trâu bò’ nhất trái đất, nhất là mấy người ở tổ A, từ kĩ thuật đến sức chịu đựng tâm lý, cũng không phải là người thường có thể đỡ được.”

Quý Nghiên mỉm cười: “Có phải bọn họ đã từng đắc tội với em rồi không?”

“Chị yêu quý, chị đoán đúng rồi đấy.”

“Con gái thì nên thục nữ một chút.” Quý Nghiên nghiêm túc răn dạy.

Sương: “Có liên quan gì chứ, dù sao cũng chẳng có ai nghe thấy.”

Quý Nghiên: “Chị đây không tính là người sao?”

Sương: “Không tính”

Quý Nghiên: “…. Em lặp lại lần nữa xem!”

Quý cô nương lập tức hóa thân thành ma quỷ đến từ địa ngục, tay kẹp chặt cổ Sương, lắc tới lắc lui, chiêu này là cô học từ Mộc Tây, cô hiếm khi dùng đến, hôm nay mang ra cho Sương thử nghiệm.

Sương cô nương bị Quý Nghiên lắc tới lắc lui đầu váng mắt hoa, lập tức nộp vũ khí đầu hàng, rất không khí khái nói: “Tính, tính, đương nhiên tính….chị dâu xinh đẹp nhất, đáng yêu nhất, người gặp người thích, được chưa? Chị à, chị mau buông tay, em sắp bị chị bóp chết rồi.”

Quý Nghiên buông tay.

Sương lập tức ôm cổ mình gào khóc: “Thật quá đáng mà, chị lại dùng bạo lực, định bóp chết cô gái xinh đẹp của ba mẹ em sao? Không đúng, em không có ba mẹ…”

Quý Nghiên không còn gì để nói.

Chỉ là, Sương là cô gái không thù dai, rất nhanh Sương lại tiếp tục nói: “Tổ kĩ thuật cũng có những người như chị vậy, làm việc nhưng không chính thức gia nhập.”

“Sao cơ?”

“Nhiệm vụ chủ yếu của bọn họ là bảo vệ các bức tường lửa của tư liệu nội bộ, không cho người khác trộm đi.”

Hai người đi dạo mấy vòng, Sương nói tiếp: “Tổ vũ khí không có ở tổng bộ, chính là chỗ chị vừa đi qua đó, tổ kế hoạch thì không có gì đáng nói, trưởng tổ kế hoạch là cục trưởng đại nhân (ba BT), ngoài ra còn có mấy người lớn tuổi mà chị vừa thấy, cũng không có gì đáng nói, tổ hành động, đúng như tên gọi, chị xem qua phim bom tấn Hollywood rồi chứ, hay đọc qua tiểu thuyết hắc bang rồi chứ, hoàn toàn không khác tổ chức xã hội đen là mấy, có rất nhiều chuyện không giải quyết quang minh chính đại được đều dựa cả vào họ, nói khó nghe một chút chính là cướp giết hiếp không việc gì không làm.

Quý Nghiên: “… Quả nhiên là ví dụ sinh động.”

Tại sao việc bảo vệ quốc gia là công việc thần thánh như thế, nhưng qua lời cô ấy nói lại không khác gì công việc của tổ chức xã hội đen?

Sương à, em xác định em không phải là cảnh sát nằm vùng đó chứ?

“Cuối cùng là đội đặc nhiệm.” Sương chỉ về nơi hơi hẻo lánh phía Đông nói:“Như chị đã biết, đội trưởng đội đặc nhiệm là chỉ huy, nhiệm vụ chủ yếu là chống khủng bố, không tiếc bất cứ giá nào để tiêu diệt khủng bố, em nghĩ có lẽ chị sẽ vào đội này.”

“Vì sao chứ?”

Sương nói như lẽ đương nhiên: “Với tính cách của thủ lĩnh chị nghĩ anh ấy sẽ để chị 24h rời khỏi tầm mắt của anh ấy sao, tất nhiên là không rồi, vậy nên sẽ tự nuôi bên cạnh mình.”

Quý Nghiên: “…Chị cũng không phải là heo..”

Sương: “Nào có heo gầy như vậy, khẳng định là bán không được, mua về ít thịt quá lại không bõ ăn, điểm này chị cần phải lưu ý mới được, ăn nhiều một chút, béo lên một chút, nếu không buổi tối chỉ huy ôm sẽ không được đã tay đấy.”

Quý Nghiên: “…..”

Cô chỉ muốn nói Sương quả nhiên là trợ thủ biết suy nghĩ cho lãnh đạo nhất, vào lúc này mà còn không quên suy nghĩ vì lợi ích của lãnh đạo, Quý Nghiên rơi lệ đầy mặt.

“Được rồi, vậy là em đã hoàn thành nhiệm vụ.” Phút trước Sương còn tỉnh bơ nói những lời này, phút sau đã ôm bụng nhăn nhó “người có ba việc gấp” : “Chị chờ em chút, em cần phải giải quyết vấn đề khẩn cấp của đời người.”

Quý Nghiên dở khóc dở cười.

Sương chạy đi như một làn khói, để lại Quý Nghiên một mình đi dạo. Cho nên nói một người mù đường đi dạo ở một nơi xa lạ, tốt nhất là không nên đi loạn đặc biệt là khi không có người dẫn đường, cô Quý của chúng ta chính là một điển hình để giáo dục.

Chớp mắt cô cũng không biết mình đã đi đến chỗ nào, ở chỗ này tòa nhà nào cũng như nhau, cầu thang với cầu thang nối tiếp nhau, hơn nữa giống hệt như Sương vừa nói, xung quanh toàn dây điện. Vừa nhìn thấy những thứ này, Quý Nghiên không nhịn được lại nhớ đến lần mình bị điện giật ở Washington, loại cảm giác đó đúng là trọn đời khó quên, vì vậy Quý Nghiên hết sức kiên quyết tránh xa bức tường, chỉ sợ chạm vào, cô chết cũng không muốn phải trải qua chuyện đó lần nữa.

Mặc dù bên ngoài cục canh gác rất nghiêm ngặt nhưng bên trong lại chẳng có mấy người canh gác, trừ mấy chỗ đặc biệt, mọi người ở đây ai cũng bận công việc của mình. Quý Nghiên đang đi, chợt cảm giác có một cơn gió mạnh đánh úp lại, cảm giác được không ổn, cô theo bản năng nhíu mày, tránh sang bên cạnh, nhưng không để cô có thời gian suy nghĩ, cơn gió mạnh kia chợt ép sát, cú đánh đã công kích tới.

Phải nói ở cục làm gì có ai dám lộ liễu ra tay với người của Bạch Thắng, Quý Nghiên tất nhiên là không dám tin. Cho nên đối với người dám lộ liễu ra tay với người Bạch Thắng tự mình dẫn vào, hơn nữa mối quan hệ còn không tầm thường, tương lai có thể là phu nhân Cục Quốc An, tất nhiên Quý Nghiên không tin được, càng không thể là nội gián, có nội gián nào ngu như vậy sao? Quý Nghiên không có thời gian suy tư, cô khẳng định người này là thành viên của Cục Quốc An, Quý Nghiên không biết động cơ của người nọ là gì nên không ra tay ngoan độc, hơn nữa như vậy chưa chắc đã thắng được người ta, tuy nhiên vẫn cần phải phản kích, không thể ngoan ngoãn đứng yên để bị đánh được.

Quý Nghiên xoay người chống lại cú đánh của đối thủ, chợt thấy một người có mái tóc dài, ồ, là con gái à? Suy nghĩ này vừa lướt qua đầu Quý Nghiên thì cô gái kia chợt vung một đấm tới mặt Quý Nghiên, cô không kịp nghiêng đầu tránh, đang chuẩn bị đưa tay tóm cổ tay cô ta thì cô ta lại giống như đã đoán trước được, xoay người tránh đi, hai người qua lại mấy chiêu, cô gái kia thừa dịp Quý Nghiên không chú ý, nhanh chóng đạp vào tường, lấy đà, nhảy một cái, chân kia lấy thế vô cùng nhanh đá vào gáy Quý Nghiên, Quý Nghiên kinh hãi, định giơ tay đỡ lấy, nhưng cô ta cũng không làm theo lẽ thường mà chuyển hướng, khi cách Quý Nghiên tầm 1m thì xoay người, cú này đá thẳng vào ngực Quý Nghiên khiến cô ngã xuống đất.

“Khụ…khụ…” Một tay Quý Nghiên chống dưới đất, một tay khổ sở đỡ ngực, liên tục ho khan.

Động tác người nọ thật ác độc, cô hoàn toàn không đỡ được.

“Đây chính là bản lĩnh của cô?” Cô gái kia lạnh lùng hỏi.

Quý Nghiên khẽ ngẩng đầu, lúc này mới thấy rõ, là một cô gái rất trẻ, mặt mũi tinh xảo lành lạnh giống như băng sơn mĩ nhân, đang lạnh lùng nhìn cô chằm chằm.

Quý Nghiên cau mày thật chặt, mặc dù không biết vì sao cô ta lại làm như vậy, nhưng những lời như vậy đã động chạm đến Quý Nghiên. Cô biết bản lĩnh của mình không được tốt lắm, nhưng cô ta là ai? Sao lại chê bai cô? Ngay cả Bạch Thắng cũng còn chưa nói gì, hơn nữa bọn họ lại không quen biết, cô ta lấy tư cách gì mà nói cô? Lại nói thái độ của cô ta khi nói những lời này giống như không coi ai ra gì, điều này thật khiến người ta chán ghét.

Quý Nghiên cũng là một người cứng rắn, không động đến cô thì không sao, nhưng một khi chạm đến giới hạn của cô thì cô cũng không phải người dễ trêu chọc. Ý chí chiến đấu trong nháy mắt được dấy lên, cô bật người lên từ mặt đất, ánh mắt cô gái kia lóe lên, hiển nhiên không ngờ được Quý Nghiên sẽ có động tác như vậy, đang định tránh thì Quý Nghiên đã nhanh hơn một bước, vọt đến trước mặt người kia.

“Cô…” Cô gái lần nữa lạnh lùng lên tiếng nhưng lời chưa nói xong buộc phải nuốt xuống, bốn phía vô cùng im ắng, chỉ có tiếng hít thở của hai người.

Mà tay Quý Nghiên cực kì chính xác đặt khẩu súng GB- 18 cỡ nhỏ lên huyệt thái dương của đối phương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.