Tôi cứng đờ người, Henri . . . con trai . . . là con trai? ( khoa học đã chứng minh, con trai ta là con trai đó, gái à!)
-” À tớ biết rồi, trong trường này ai cũng biết đến Henri là học sinh nổi trội và rất cá biệt, đến khi cậu ta đánh nhau với trường khác sau khi
trường xây kí túc và các cửa hàng khác* thì đã dành riêng một phòng cho
cậu ấy . . .”- Ben tuôn hơi dài, ngưng một chút lại nói tiếp :
-” Phòng trường hợp cậu ta nổi khùng đánh luôn cả bạn ở cùng, . . .” nói đến đây, tôi ngắt quãng của Ben.
-” Nhưng đó là kí túc xá nữ !! “
-” Phải, vì cậu ta lại muốn ở kí túc xá nữ . . còn nguyên nhân, xin lỗi
tôi không nói được”- Ben thở dài song tôi lại hỏi :-” Vậy tại sao cậu ta lại . . . cho tôi ở cùng phòng?”
Đó là thắc mắc của tôi! Duy nhất một cái đó.
-” Chắc là do . . . cậu là người đặc biệt chăng?” Ben vuốt cằm đâm chiêu.
-” Không phải là người đặt biệt, vì cô ấy là người không biết đến Henri này !
*các cửa hàng bao gồm: thời trang, siêu thị mini, tiệm làm tóc, spa, vâng
vâng . . . Vì ở trường này, các thầy cô đã thống nhất với nhau, xây đầy
đủ tiện nghi từ nhỏ tới bé, phòng khi các học sinh muốn ra ngoài mua đồ, thừa dịp, lại gây náo loạn. ( very rich :])
. . .
Im lặng, câm nín, run rẫy.
3 từ sắc thái do tôi trình bày để diễn tả tâm trạng của cả lớp . . . trong đó . . . có tôi.
-” Vì Ry không biết tôi dù tôi có bảo thủ với ai, thì cô ấy cũng chẳng nói gì. Bởi vì trong mắt của Ry, tôi là . . . con gái! “- Hắn nhếch môi
cười, ánh mắt mọi người dồn về phía tôi đến kì lạ.
Ôi trèn, bây giờ tới lớp khác cũng tham gia sao?
-” Phải, cậu ấy để tóc rất dài!”- Tôi thở mạnh nói.
-” Cậu không để ý đến tông giọng của cậu ta sao, do không dùng kính ngữ
nên khó phân biệt, nhưng tông giọng của cậu ấy rất giống con trai mà
nhỉ?- Ben hoỉ tôi, kèm theo đó là nụ cười nhẹ.
-” Ushii, với lại, nhìn sơ qua thì rất giống con gái nha! “ - tôi vuốt
cằm, mắt khảo sát từ trên xuống dưới của hắn. Miệng chẹp chẹp.
Hắn hơi nhếch môi :-” Vậy là từ lúc đầu, cậu chỉ nhìn sơ thôi sao?” Từng
chữ từng câu hắn bước lại gần tôi. Hắn bước tôi lùi, tiến thoái lưỡng
nan.
-”Không . . . sự thật không phải vậy chỉ là . . .cậu lung linh đến lồng lộng
làm chói mắt tôi !”- tôi ngước nhìn hắn, im re, cảm xúc thật bất ổn
định.
Tới bước đường cùng, tôi đã đụng vách tường rồi, hắn càng ngày càng gần, 4 cm . . .3cm . . .2cm . . . 1cm . . .1cm rồi kìa !!
Oa, oa ức . . .ta ức chế quá !!!
-” Này . . .này gần . . .quá rồi kìa!”- tôi nhắm mắt nhắm mũi hét lên.
Ơ?! Sao không ai giúp thế kia, này ! Mọi người đứng làm cảnh sao? Giúp tôi với, help me!
-” Gần thì sao, mọi khía cạnh của tôi cậu thấy hết rồi chứ ? Nếu không rõ, gần một chút nữa nhé? “- hắn cười khẩy, lộ ra răng khuyển rất duyên,
vừa nói hắn lại rút ngắn khoảng cách.
Nhìn kĩ thì thật đẹp trai a. ( con gái, giỏi thật, tự do mơ mọng trong mọi hoàn cảnh nhỉ, biết chọn thời lắm =]).
-” Hoe?! Biến thái! Vô liêm sĩ! Max rõ rồi, đừng gần nữa, a a a”- tôi đẩy hắn ra, quát ầm lên.
Chếtbà!!
Ngước nhìn hắn, khuôn mặt anh tuấn kia đẻ ra vài vệt đen rồi, chuẩn bị kế hoạch tẩu thoát !!!
*Qhi*