Một ngày trôi qua thật nhanh chóng , hôm nay nó mệt rã người , sáng thì dọn dẹp nhé bữa trưa thì ôi thôi rồi . Trong nhà hết sạch thức ăn thế là bốn đứa phải ăn mì gói . Sướng thật . Chiều nay nó phải lết xác đi mua đồ ăn khổ nỗi mới vào bết hướng nào mà đi , chỗ nào mà lần cơ chứ
- Ê , siêu thị đi hướng nào vậy - Nó hỏi Tuấn Khải , anh đang đọc báo thì hướng mắt lên nhìn nó
- Đợi tôi đưa đi
- Ừ , biết rồi . Tôi đi thay đồ - Nó vào phòng rồi thay đồ mặc một chiếc áo pull cùng quần jean , style thời trang có nó theo phong cách năng động,thoải mái mà .
- Đi thôi - Nó đi ra trước Tuấn Khải đi sau : - Anh không che mặt , hóa trang gì à ,lỡ đám fan mà thấy thì đi tong cả lũ đấy
- Hahaha cô coi đây là đâu ? Là khu dành riêng cho nhà giàu và ngôi sao đấy , tưởng muốn vào là vào à với lại trong này có đầy đủ siêu thị các thứ rông cả mấy chục nghìn ha cơ cô đi không nổi đâu mà sợ - Tuấn Khải nói 1 lèo giải thích cho nói
- À hiểu rồi . - Nó vừa đi vừa nói Khải đi trước nó theo sau công nhận nơi này cũng rộng thật , cảnh quan lại đẹp ,trong lành và ít người nữa chứ . Nó rất thích . Đang thưởng thức thì từ đâu vọng ra tiến nói đáng ghét :
- Đi nhanh lên chậm như rùa thế - Tiếng nói này còn ai khác ở đây trừ Tuấn Khải
- Biết rồi - Nó tươi cười vọt thật nhanh đi 1 bên Tuấn Khải làm anh hơi ngượng . Trước giờ đã gần sắc nữ bao giờ đâu nên anh lại bước lên thật nhanh phía trước nó lại cũng bước lên theo , cứ thế người này đi nhanh , người kia cũng đi nhanh , rốt cuộc là :
- Anh có đi chậm không thì bảo - Nó nói
- Tại cô là đồ nấm lùn chứ bộ - Tuấn Khải móc lại . Ờ , thì nó cũng 1m60 đấy nhưng mà đứng chung với Khải còn thua 1 cái đầu .
- Muốn đi nhanh chi bằng chạy bộ không ? - Nó hỏi mặt nham hiểm ghê gớm nha .
- Sợ cô không có sức thôi - Tuấn Khải nói giọng hơi khinh khinh
- Grừ - Nó đổi phía sang chỗ Tuấn Khải trêu con chó nó vừa thấy ( vì nó thấy con chó này mới nói Tuấn Khải muốn chạy bộ không đấy ^.^) làm kết kiểu mặt này đến kiểu mặt khác , còn múa tay chân trước mặt làm con chó khùng lên , loại chó này là chó béc- giê của cảnh sát nên rất hung giữ Tuấn Khải thấy nó trêu con chó thì bèn nhíu mày tưởng nó quý con cho này cơ
- Grừ , gâu , gâu - Kết quả là con chó giơ hàm răng ra
- 1,2,3 Chạy - Nó nói xong kéo tay Tuấn Khải chạy luôn .Được xa 1 tí mới thả tay ra
- AAAAAAAAAAAAA Cô bị điên à đang yên đang lành tự nhiên đi trêu chó là thế nào - Nó nghe Tuấn Khải quát thì cười khì khì
- Ai bảo anh nói muốn chạy bộ - Nói xong quay ra sau nó thấy con chó đang đuổi theo :- AAA chạy nhanh lên nó đuổi đến nơi rồi kìa
- á á Chạy - Thế là hai đứa cứ cúi cổ mày chạy con chó cứ đuổi theo : - Tất cả là tại con điên nhà cô
- Chạy đi đừng nói nhiều . Á chó ngoan ơi đừng cắn tụi tao - Nó thấy con chó đuổi gần sát rồi bị con này cho 1 mồi khéo mất chân chớ không vừa . Đúng là hại người hại luôn cả mình
- Hời , phù , phù Tuấn Khải gần đến nơi chưa - Đến khi Tuấn Khải rẽ vào 1 lối thì con chó mới không đuổi theo nữa nó mới vừa thở vừa hỏi
- Hời , phù phù Gần , gần đến rồi - Tuấn Khải cũng mệt bở hơi tai
- Ahahaha Vui không - Nó hỏi
- Vui , vui cái đầu cô ý - Tuấn Khải nhăn mặt nói . May là chạy show diễn quen rồi chớ người thường chắc chết quá , mà nó con gái chạy cũng khá đấy
-yau bu ting de shuo
bu yao xujia neirong
cuo shi shui fan de cuo
qian wan bie yang wang wo
zui tao yan shuo jiekou
shi shui zhuong zuo yi wo suo shi hen she han mengdong
zhi dao xianzai yidian zhenxin dou meiyou
jiusuan shide yiqian bian ye bushi hen youyong
nishizhong zhuiqiu de háihi ziyou
zui qiangua ni likai wo zhihou shifou anshi chifan ( Tình yêu của ác ma - Lý HoànhNghị ) - Nó vừa đi vừa hát nghêu ngao làm Tuấn Khải bật cười
- Cô hát cái kiểu gì đấy , nghe như vịt kêu ấy
- Kệ tui , hát hay hơn anh là được rồi - Nó nói rồi hát tiếp . Nó nói gì đấy anh có nghe nhầm không hát hay hơn anh á ? Anh là ai ? không pải anh là ca sĩ sao ? Con nhóc này thật là - Anh nghĩ thầm
- Mà này cô bao nhiêu tuổi ? - Tiểu Khải hỏi
- 16 - Nó trả lời .
- Vậy cô phải kêu tôi bằng anh ahaha cô là nhỏ tuổi nhất - Tuấn Khải nói vẻ bầy trên
-Ờ thì bình thường cũng gọi thế mà - Nó nói dửng dưng
- Nhưng mà cô cứ anh- tôi chứ có anh- em đâu
- Ờ anh Khải , anh gọi gì em ạ . Như thế à - Nó nói chữ em giọng ỏng ẹo như mấy cô tiểu thư
- Oẹ . Thôi tôi nổi da gà rồi gọi như bình thường đi - Nó nói mà Khải phát khiếp sao mọi người nói em với anh mà Tuấn Khải không thấy khó chịu còn nó thì phải gọi là chừa mặt luôn rồi
- Ahaha từ đầu thế có phải tốt hơn không - Luyên thuyên mãi cuối cùng cũng đến siêu thi rồi
. Nó định lại lấy xe đẩy thì Tuấn Khải bảo là hết rồi ,hơi nghi ngờ à nha .Thế là nó phải xách hết đồ là 3,4 túi bóng đồ ăn rau củ chứ có ít gì . Đồ ác ôn - Nó chửi thầm
- Được chưa về đi tôi mỏi tay lắm rồi - Nó nói Tuấn Khải thấy cái gì cũng mua . Mà lúc nãy giờ anh cứ đi lòng vòng chẳng mua gì cả hỏi thì bảo là đang tìm thứ gì đó . Mãi đến giờ là 30 phút rồi , hic hic nó mỏi sắp chết rồi
- Về - Tuấn Khải nói xong ra quầy tính tiền . Ôi cái con mụ đó mê trai ghê gớm cơ mặt cứ đơ đơ rồi còn liếc mắt đưa tình với Khải nhìn mà ghét
- Anh nói mua thứ gì ấy mà - Nó nhắc
- Không có - 1 Câu trả lời thôi làm nó tức xì khói ,mặt đen như đít nồi , muốn hành hạ nó có cần phải thế không chứ