Bạn Gái Của Nam Thần Sao? Tôi Không Muốn

Chương 10: Chương 10: Cùng Nguyên nấu bữa tối




Về đến nhà nó thả này mấy cái bịch kia xuống đất , Thiên Tỉ và Nguyên trong nhà đang xem ti vi thì quay ra thấy nó và Khải đã về nhà . Aiza nhìn thì cũng biết là Khải bắt nó rinh đồ rồi . Thiên Tỉ bỏ đầu khiển xuống rồi ra rinh đồ giúp nó , Khải đi vào nhà mặt tươi ghê gớm , còn Nguyên thì Nguyên có dự định riêng rồi nha .

- Aiza mệt chết mất - Nó thả người trên ghế sopha . Thiên Tỉ đưa cho nó một ly nước cam , nước mát luôn nha , thật là tâm lý quá đi

- Cảm ơn anh nha - Nó cầm ly nước uống một hơi . Bây giờ thì đỡ mệt hơn rồi , chuẩn bị đi nấu bữa tối thôi .

- Đi nấu bữa tối đi ngồi đó làm gì nữa - Đấy có tức không chứ , cứ mỗi lần nó định làm gì thì tên này cứ xỏ xiên nha .

- Biết rồi - Nó nói xong đi thẳng xuống bếp

- Đừng làm hư đồ nhà tôi đấy - Tuấn Khải nói vọng xuống bếp . Thiên Tỉ và Nguyên lắc đầu mấy bữa nay đại ca bị sao ý , bình thường hiền lắm mà , sao giờ lại thành thế này , thỉnh thoảng lại cứ cười 1 mình trong đểu giả kinh khủng. Vương Nguyên đi xuống bếp

- Em định nấu món gì thế

- Cơm chiên thập cẩm , anh - Nó trả lời

- Có cần anh phụ giúp gì không - Vương Nguyên cười ngọt nói

- Ok , vậy anh ở lại làm cùng em cho vui nhé - Nó nói rồi lấy nguyện liệu ra

Chà Tuấn Khải mua đúng là không thiếu thứ gì nha mà đồ ở siêu thị này sạch mà chất lượng tốt thật đúng là chỗ của nhà giàu .

- Anh lấy nước sau đó bỏ đậu vào nồi luộc cho em tí nhé , để em thái thịt , sò điệp nữa - Nó vừa làm vừa nói

- Ok , babe - Nguyên nói rồi vui vẻ làm theo

- Anh có biết làm không đấy - Nó vừa cười vừa hỏi chơi

- Xời , chuyện thường cái nhà này anh mà không biết nấu ăn thì chết đói cả rồi - Nguyên nói giọng ra vẻ tự tin lắm nha

- ahihi anh giỏi nha , ok xong phần nguyên liệu hết rồi , chắc đậu cũng chín hết rồi ý anh vớt ra đi - Nó nói

- Ok , thế em nấu cơm chưa - Vương Nguyên hỏi

- Ấy , chết bận quá quên mịa nó rồi - Nó nói xong lấy gạo đổ vào nồi rồi nấu cơm . Đợi cơm chín nó với Nguyên cứ huyên thuyên mãi

- Anh biết chơ bóng rổ không

- Có anh cực kì thích chơi luôn nha hôm nào rảnh anh dạy em

- Yẹt , nhớ nha

- À , Anh học trường nào ?

- Anh học trường Nam Khai -Trùng Khánh

- AAAAAAAAA Vậy là cùng trường rồi nha ahihi vui ghê - Nó vui khi biết cùng trường với Nguyên

- Chà , em giỏi nha -

- Em mà lại - Nó được Nguyên Khen sướng phổng mũi

- À , cơm chín rồi kìa - Nguyên nhắc nó . Nó đổ cơm ra một chiếc bát lớn . Nguyên cũng tỉ mỉ xem lắm nha tại anh chưa ăn món nàu bao giờ , mà đúng ra có nấu rồi nhưng không đầy đủ như nó nấu đây đâu . Cũng phải thôi thời gian 3 người đi biểu diễn rất nhiều , một ngày biết chừng nào lịch diễn , lịch quay , thậm chí còn có ngày ngủ chưa đầy 3 tiếng , đối với bọn anh được nghỉ 1 ngày còn khó hơn cả thi đại học cơ .

- Được rồi , bây giờ nhé chúng ta phi hành thơm với dầu , cho thịt vào đảo trước trên lửa to cho ra bớt mỡ, rồi cho tiếp sò, nấm, đậu vào xào chín, nêm 1 thìa mắm và tiêu rồi tắt bếp. Để riêng ra đĩa to này nhé - Nó nói chuyện nghiệp giống như đầu bếp vậy

- Sau đó Cho thêm 2 thìa dầu vào chảo. Đập trứng vào chảo, đảo nhanh tay trên lửa to. Khi trứng hơi vón thì cho cơm vào, dùng hai muôi dẹt đảo đều cơm với trứng lên. - Nó tiếp tục nói , Nguyên nhìn nó nấu ăn mùi thơm vào mũi tự nhiên thấy đói kinh khủng nha . Khải với Thiên Tỉ ở trên nhà cũng ngửi thấy mùi thơm . Riêng Khải thì đi theo mùi xuống bếp luôn =.=

- Hít hà , thơm quá xem chừng cô nấu ăn cũng không tệ - Khải nói thực ra là trong lòng phục lắm cơ mà không nó ra đâu nhé

- Xá , tôi mà lị - Nó

- Sau đó anh bỏ 1 chút muối , 1 chút bột ngọt đảo đều thì %*($(*&P)%#&$ - Nó giảng cho Nguyên nghe

- Chà em giống như đầu bếp luôn nha - Nguyên khen : - Cho anh thử chút đi , aaaa - Nguyên nói rồi há to miệng ra , nó phì cười xúc một thìa cơm vừa phải thổi sau đó đưa vào miệng Nguyên

- Ngon không

- Hưm, verry good - Nguyên nói rồi đưa ngón út lên . Tuấn Khải cũng muốn ăn lắm nha thấy Nguyên ăn cũng thèm lắm chứ bộ vậy nên hạ thấp lòng tự trọng nói với nó

- Tôi thử nữa

- Ờ , lại đó lấy đi - Nó chỉ vào chiếc nồi trên bếp

- Không , cô lấy - Tuấn Khải nói

- Lại mà lấy , anh là trẻ con à - Nó nói

- Tại sao Nguyên được mà tôi không được chớ - Tuấn Khải lỡ miệng thốt ra , aiza bị hớ rồi nha , nó cười cười vẻ nửa khinh khinh làm Khải đỏ mặt luôn , chắc là ngại lắm muốn kiếm cái hố chui xuống nhưng mà không có .

- Này đừng nói là lão Vương ghen tị với em đấy - Vương Nguyên vừa cười vừa nó

Nó lấy muỗng xúc một thìa cơm thổi nguội rồi đưa đến miệng Khải . Tại Khải cao quá nên nó phải nhón chân lên . Nhìn cảnh buổi này rất ư là tình tứ nha .

- Sao ? Qúa ngon phải hăm ?

- Xì , cũng thường thôi - Khải nói

- Ờ cũng thường thôi mà có ai đó đòi ăn cho bằng được cơ đấy - Vương Nguyên trêu Khải

- Chuẩn anh Nguyên , Nguyên là số 1 - Nó nói . Phải nói là Khải bây giờ ngại vô cùng ngại , mặt đỏ hây như cà chua mùa thu hoạch

Buổi ăn cơm tối hôm đó rất vui vẻ tiếng cười nói không ngớt . 3 Chàng chưa bao giờ được ăn bữa cơm tự tay nấy ngon như thế này nên là cơm hết sach không còn tí dầu nào

- Cho tôi / anh thêm nữa - 3 người đồng thanh

- Hết rồi - Nó ăn nhanh nhất lấy phần cuối cùng 3 chàng đành ngậm ngùi nhìn nó ăn mà lòng đau như cắt , nước mắt tràn trề

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.