Bạn Gái Của Nam Thần Sao? Tôi Không Muốn

Chương 19: Chương 19: Trả giá (2)




Bây giờ cũng đã là ba giờ chiều rồi mà Nguyên Nguyên và Thiên Tỉ vẫn chưa về, ở nhà với Tuấn Khải khiến Băng Du chán nản, hết nghịch điện thoại rồi lại đi ngủ.

Nằm dính trên giường mãi cũng chán, nó bước chân ra phòng khách để xem ti vi, tiện thể làm luôn công việc nhà để buổi tối đỡ dọn nhiều. Bước ra khỏi phòng đập vào mắt nó là một cảnh tượng ghét không thể nào ghét hơn, anh đang ngồi trên con gấu của nó vắt chân đọc báo, đã thế ti vi còn bật to âm lượng lên.

-Hừ, chắc chắn lài anh ta cố ý rồi, đời nào ngồi trên con gấu mà lại không biết chứ.- Nó nghĩ thầm.

Không do dự, nó hùng hổ bước ra, cảm giác có người đang ở sau lưng mình, anh quay đầu lại thì thấy nó đang nhìn anh bằng ánh mắt tóe lửa. Biết nó tức giận chuyện gì nhưng anh vẫn giả vờ hỏi:

- Sao?

- TRÁNH....XA ...CON...GẤU...CỦA....TÔI...RA

Nó gằn từng chữ bực tức, máu nóng đang bốc lên ngùn ngụt. Nói rồi nó đi thẳng đến trước mặt anh, xô anh sang một bên rồi nhanh tay cầm lấy con gấu. Bị đẩy bất ngờ, anh theo phản xạ bám lấy thành ghế, may mà nhanh tay không thì dập mặt anh rồi. Nhưng lúc nãy, nếu nó để ý thì sẽ thấy cánh mỗi mỏng của anh khẽ nhấc lên. Sự tích của cái nhấc môi ấy chính là khi anh nghe thấy tiếng mở cửa từ phòng nó nên mới cố tình ngồi lên con gấu của nó hay cầm, mục đích chọc tức nó của anh còn thành công ngoài mong đợi.

- Xin lỗi nhé, tôi không cố ý- Anh cười nói.

- Anh không cố ý chỉnh cố tình thôi chứ chứ gì?- Nó rồi rồi sẵn có con gấu trên tay đập một phát thật mạnh vào đầu anh rồi chạy vào phòng vứt con gấu lên trên giường.

- Cô ra đây ngay cho tôi- Anh hét to.

Nó nghe anh gọi liền chạy ra ngồi đối diện, vẻ mặt không vui cũng chẳng buồn, tóm lại là hơi khó chịu.

- Lấy cho tôi chai nước- Anh nói.

- Nước lọc hay nước ngọt- Nó hỏi anh.

- Ngọt- Anh trả lời ngắn gọi. Nó khó chịu liền bĩu môi.

- Coca hay Pessi- Nó hỏi.

- Lấy cho tôi một chai coca- anh nói rồi tiếp tục xem ti vi.

Nó nhanh chân chạy xuống bếp, lấy cho anh một chai coca rồi đặt mạnh xuống bàn:

- Của anh đây

- Tôi bảo cô lấy gì?- Anh nhíu mày hỏi.

- Coca- Nó trả lời dửng dưng.

- Tôi bảo cô lấy lon mà. - Anh nói.

- Chai hay lon không phải đều giống nhau sao?- Nó khó chịu hỏi, thầm nghĩ tên này có vấn đề thần kinh hay không, chai hay lon cũng giống nhau thôi. Chắc định làm khó nó đây mà.

- Tôi thích uống lon đấy, xuống lấy cho tôi-Anh ra lệnh. Nó lại phải một lần nữa chay xuống bếp.

- Coca của anh đây, lần này thì đúng yêu cầu rồi chứ?- Nó hỏi.

- Chưa- Câu trả lời này của anh khiến nó cực tức.

- Sao? Lon đấy. - Nó trả lời.

- Tôi bảo cô lấy lon coca chứ đâu bảo cô lấy lon coca lạnh- Anh mắt vẫn nhìn lên màn hình ti vi miệng chậm rãi nói.

- Anh.....- Nó chẳng biết nói gì đành ngậm ngùi đi xuống lấy lại lần nữa.

Cuối cùng thì cũng xong, bây giờ anh mới cầm lon coca vào uống. Tưởng chừng như được bình yên nhưng mọi việc lại không dừng lại ở đó, bây giờ nó mới nhận ra đã đến giờ chiếu phim trên kênh KNT, nhưng anh đang cầm điều khiển, làm sao mà bật? Chả lẽ bây giờ nó lại tranh? Không được, nó dẹp ngay cái ý tưởng ngu dốt ấy ra khỏi đầu, nếu giành chắc chắn phần thắng sẽ thuộc về anh, rồi anh lại giao thêm công việc thì khổ. Đang nhăn nhó không biết làm sao thì một bóng đèn 2000V sáng lên trong đầu nó.

- Tuấn Khải ơi- Nó gọi anh, giọng ngọt xớt.

- Chuyện gì?- Anh lạnh lùng hỏi.

- Mở KNT xem phim đi, phim bên kênh đó hay lắm- Nó nói.

- Ừ- Anh nói, làm nó vỡ òa trong niềm vui sướng.

Anh bắt đầu rà các kênh, đến kênh nó nói thì dừng lại hỏi:

- Kênh này hả?

- Đúng rồi- Nó trả lời. Anh quay mặt lại nó nói:

- Tôi bật kênh khác, tôi không thích xem phim này. - Nói rồi anh chuyển kênh. Nó biết mà, anh làm gì mà đơn giản, dễ dụ như vậy.

- Ấy, mở lại đi mà- Nó nài nỉ.

Anh như muốn trêu tức nó, cứ chuyển đi chuyển lại liên tục, chuyển đến phim nó xem rồi cứ được một phút, hai phút lại mở kênh khác khiến nó tức xì khói, bực lại càng bực hơn. Nó đang ngồi bỗng đứng dậy bảo không xem nữa, Tuấn Khải thầm nghĩ con nhóc đó thấy khó đã bỏ nhưng không ngờ đi qua anh nó nhanh tay giật phắt cái điều khiển lúc anh không phòng bị.

Thấy đồ của mình bị giật không thương tiếc, anh đứng dậy lấy lại cái điều khiển từ nó, nhưng đâu có dễ vậy, nó chuyển kênh nó thích sau đó chạy khắp nhà và sau một vòng chiesc đầu khiển đã bị mất. Lý do à, chính là nó nhân lúc anh không để ý phi luôn cái vật cầm ở tay vào cái sọt rác rồi. Bây giờ thì yên tâm ngồi lên nhà xem phim rồi. Nhưng đang xem giữa chừng tự nhiên chiếc ti vi vụt tắt, màn ảnh sống động sao bây giờ lại thành một màu đen thui thế này!? Đang tìm hiểu nguyên do cái màn hình TV tắt đúng lúc phim gay cấn thì thấy Tuấn Khải từ đâu đi ra, mặt tươi cười thích thú thì nó đã biết ngay là ai làm rồi. Bực tức, nó hét to:

- Anh không chọc tức tôi anh không yên được hả?

- Đúng rồi, cô giỏi lắm.- Nó nhận lại được một câu trả lời rất phũ từ anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.