Đường Tâm nắm tay Trác Đình và mẹ Tuệ đi đến bên cạnh nhóm ba Tần, Tô Cẩn
Hiên, Trình Hạo Thiên và Tống Duật Phong đang đứng chăm chú theo dõi
diễn biến ca phẫu thuật của Đường Tín, lúc này Đường Bảo Nhi đã đi cùng
một nữ bác sĩ dìu mẹ cô ta vào phòng nghỉ ngơi, những người đứng theo
dõi cũng tản đi bớt, chỉ còn lại một ít bác sĩ nán lại đứng xem đến phút cuối cùng.
Khi nhìn những thao tác phẫu thuật của tiến sĩ
Thomas và nhìn chỉ số nhịp tim và huyết áp của Đường Tín, Đường Tâm và
Tô Cẩn Hiên đều nhíu mày suy nghĩ. Đường Tâm buột miệng lẩm nhẩm:
“ Tiến sĩ Thomas Grey rất nổi tiếng trong giới phẫu thuật tim mạch,
những ca phẫu thuật làm thông tĩnh mạch tim như vậy ông ta đã làm không
dưới 100 ca, không lý nào ca của Đường Tín lại xảy ra sự việc đáng tiếc
là cắt phạm vào tĩnh mạch chính như vậy được?… Xét theo tình trạng hiện
giờ, chủ tịch Đường lại có thêm một biến chứng nữa … Tại sao lại có thể
xảy ra sự cố như vậy được nhỉ? … Ông ta mang theo cả ekip riêng mà …?
….”
Đường Tâm và Trác Đình cùng mẹ Tuệ đứng chính giữa nhóm
nên những lời Đường Tâm vừa nhẩm lẩm nói tuy không lớn lắm nhưng những
người đứng sát bên cạnh đều nghe thấy rõ ràng. Tô Cẩn Hiên đang chăm chú theo dõi cũng gật gù phân tích thêm.
“ Anh cũng cảm thấy
nghi ngờ, nhìn vết cắt vào tĩnh mạch chính kia không quá sâu cũng không
quá nông, khi vừa cắt phạm vào tĩnh mạch chủ như vậy đúng ra ông ta nên
bình tĩnh lập tức phun thuốc đông máu tạm thời rồi khâu lại ... nhưng
lúc đó … thao tác của ông ta chậm mất 1 nhịp … nên dẫn đến nhịp tim và
huyết áp của Đường Tín suy giảm nghiêm trọng … khả năng chủ tịch Đường
phải nằm hồi sức trong tình trạng hôn mê khá lâu! “
Nghe hai
chuyên gia trong ngành đang đứng phân tích mà những người còn lại cảm
thấy lành lạnh sống lưng. Tô Cẩn Hiên nói tiếp:
“ Anh sẽ cho
người tìm hiểu rõ chuyện này … Nó liên quan đến mạng người và danh tiếng của Tập Đoàn Y Tế chúng ta … nên nhất định anh sẽ tìm bằng được câu trả lời chính xác! “
“ Gần đây, mẹ nghe những phu nhân trong giới quý tộc rỉ tai nhau một thông tin là Đường Tín có một đứa con trai với
cô thư ký riêng của ông ta, ông ta còn mua một căn biệt thự ở Úc cho mẹ
con họ và đang có ý định sẽ chính thức thừa nhận đứa con trai đó và cho
nó vào gia phả của Đường gia … Lần này ông ta bị bộc phát bệnh tim cũng
chính là vì chuyện này … Nhưng đây cũng chỉ là những thông tin chưa được xác thực … “ – mẹ Tuệ thấp giọng nói.
Nghe mẹ Tuệ nói, những
cái đầu cực kỳ linh hoạt và có thâm niên đấu đá trên thương trường của
các đấng mày râu đang đứng bên cạnh đều lóe lên một tia sáng rồi âm thầm đưa mắt nhìn nhau. Tô Cẩn Hiên khẽ nháy mắt ra hiệu cho Tống Duật Phong thay đổi chủ đề, nhận được tín hiệu của Tô Cẩn Hiên, Tống Duật Phong
đang tính lên tiếng thì lập tức bị Trác Đình cắt ngang:
“ …
Đúng là thà tin heo nái biết leo cây chứ không thể tin lời đàn ông nói!
…” – Trác Đình vừa ôm Đường Tâm vừa tức giận lên tiếng, Đường Tâm cũng
gật đầu tỏ ý tán thành.
“ … Đình Đình … ba cũng là đàn ông! … “ – ba Tần nhăn mặt nói.
“ Í… ba của con là trường hợp ngoại lệ hihi …! “ – nói xong Trác Đình lại lao đến nắm lấy cánh tay của ba Tần cười hì hì rồi dựa đầu vào cánh tay của ba Tần.
“ … Không phải đàn ông nào cũng giống Đường chủ
tịch đâu biết chưa? … Em đồng ý làm Tống phu nhân đi, anh chứng minh cho em xem! “ – Tống Duật Phong híp mắt nhìn Trác Đình rồi lên tiếng.
“ … “
Mọi người đang đứng trò chuyện thì nhìn thấy bác sĩ Thomas cùng ekip của
ông ta bước ra sảnh chuẩn bị đi về. Khi nhìn thấy Tô Cẩn Hiên, ông ta
mỉm cười tiến đến bắt tay rồi thông báo tình hình của Đường Chủ tịch
bằng tiếng Anh, nội dung là trong phẫu thuật xảy ra một chút sự cố ngoài ý muốn do lớp mô khá dày nên khi cắt bỏ đã bị phạm một chút vào tĩnh
mạch chính nhưng nhìn chung ca mổ rất thành công, chủ tịch Đường phải
mất một thời gian nằm điều trị và thời gian ông ấy hôn mê sẽ mất khá lâu do nhịp tim và tình trạng sinh học chưa ổn định.
Tô Cẩn Hiên cũng lịch sự cám ơn ông ta sau đó bắt tay ông ta rồi để ông ta cùng ekip của mình về khách sạn của họ nghỉ ngơi.
***
Buổi tối hôm đó tại căn phòng VIP của một khách sạn 5 sao, Đường Bảo
Nhi mặc áo khoác, mang khẩu trang đeo kính đen bước vào trong một căn
phòng tiện nghi xa hoa.
“ Tôi chờ em rất lâu rồi đó! “ – Thomas Grey mặc chiếc áo ngủ màu xám ngồi trên ghế salon nhìn người vừa đến mỉm cười nói.
“ Xin lỗi anh, em phải cắt đứt mấy tay chó săn mới đến với anh được! “ – vừa nói cô ta vừa lấy tay cởi bỏ chiếc áo khoác dài màu đen bên ngoài
để lộ ra một cơ thể quyến rũ, khuôn ngực căng tràn cùng làn da trắng
ngọc ngà nổi bật trên bộ nội y màu đỏ xuyên thấu.
“ Come on, baby! “
Vừa nói xong Thomas Grey lập tức lao đến, đưa tay giật bung chiếc áo
ngực của Đường Bảo Nhi rồi kéo cô ta lên chiếc giường King size vừa hun
hít vừa xoa nắn … những tiếng thở dốc và rên rỉ cùng nhau vang lên.
…
Sau khi ân ái xong, Đường Bảo Nhi nằm dựa vào người Thomas nũng nịu nói:
“ Anh không giảm chi phí phẫu thuật cho em một chút được sao? … Người
ta đã phục vụ anh hết mình như vậy còn gì? “ – Vừa nói cô ta vừa lấy
ngón tay vẽ những vòng tròn trước khuôn ngực nở nang rậm rạp của Thomas
Grey.
“ Baby à, anh phẫu thuật cho ba em theo giá cả ghi trên
hợp đồng, còn chuyện quan hệ giữa chúng ta là do em muốn anh phẫu thuật
theo ý của em, hai chuyện này không liên quan đến nhau! “ – Vừa nói hắn
ta vừa lấy tay dạng hai chân của Đường Bảo Nhi ra rồi cúi đầu đưa lưỡi
liếm vào hai cánh bướm đỏ tươi xinh đẹp một cách thích thú, hắn ta vừa
tận hưởng vừa đưa bàn tay to lớn của mình xoa nắn hai bầu ngực của Đường Bảo Nhi một cách vô cùng mạnh bạo vì hưng phấn.
“ … Cơ thể
của em thật tuyệt! … Mau làm cho anh sung sướng tiếp đi! “ – Nói xong
hắn ta đứng lên, kéo Đường Bảo Nhi ngồi dậy rồi nắm tóc cô ta dí sát
khuôn mặt xinh đẹp kia vào sát vật đang căng cứng của mình ra hiệu cho
Đường Bảo Nhi bắt đầu phục vụ cho hắn.
Cuộc mây mưa giữa hai
người diễn ra đến khi trời sáng Đường Bảo Nhi mới mệt mỏi mặc đồ vào,
trước khi rời khỏi phòng, cô ta còn kịp nghe giọng đang ngái ngủ của
Thomas Grey vang lên:
“ Em đừng quên, chúng ta còn hai ngày
vui vẻ nữa! … Tối nay tôi sẽ cho em thêm nhiều sự bất ngờ và kích thích! … Nhớ đến sớm! “
Đường Bảo Nhi vừa lái xe về đến trước cửa
nhà đã nhìn thấy cách đó không xa một chiếc Audi màu đen bóng loáng quen thuộc cùng dáng người đàn ông cao lớn mặc quần tây đen, áo sơmi đen
đang đứng dựa người vào xe chờ đợi. Đường Bảo Nhi lập tức cởi 1 nút áo
khoác, rơm rớm nước mắt rồi mở cửa bước xuống xe lẩn tránh người đang
đứng chờ.
Người đàn ông khuôn mặt vuông, mày kiếm, mắt xếch
tuy không được xem như siêu cấp mỹ nam như Tô Cẩn Hiên cùng Tống Duật
Phong nhưng trên người anh ta tỏa ra sự mạnh mẽ, cùng hơi thở nam tính
khó cưỡng. Khi nhìn thấy Đường Bảo Nhi đang lẩn tránh mình, anh ta rảo
bước tiến nhanh về phía cô đang đứng lên tiếng hỏi:
“ Em đi đâu mới về vậy? “ – giọng nam trầm thấp nhưng nghiêm nghị hỏi.
“ Em đi công việc mới về! …” – Đường Bảo Nhi ngập ngừng trả lời.
“ Đi công việc từ tối đến sáng sao? “
“ Em … huhu huhu … Anh tưởng em muốn sao? … Tên bác sĩ khốn nạn kia em
sau khi phẫu thuật xong đã lập tức điện thoại đòi tiền công… Em chưa
xoay sở kịp nên đành đến năn nỉ hắn ta để trả trước một số, số còn lại
từ từ trả vậy mà hắn ta không những không cho em nợ mà còn cưỡng bức em … huhu … vì bệnh của ba mà em phải chịu nhục đem thân thể của mình ra để
năn nỉ hắn nhận lời làm phẫu thuật cho ba … huhu huhu … anh tưởng em
sung sướng lắm sao huhu huhu …”
“ … Anh xin lỗi! … Anh không
biết em lại chịu khổ và uất ức như vậy! … Em cần bao nhiêu tiền, anh sẽ
chuyển khoản cho em thanh toán cho hắn ta! “
“ Hic hic… Mấy
ngày nữa luật sư Kỷ sẽ đọc di chúc tạm thời, trong thời gian ba hôn mê
sẽ giao quyền quản lý Đường Thị cho em … em sẽ có tiền … không cần anh
lo! … Anh về đi! “ – Đường Bảo Nhi gạt tay người đàn đang nắm tay mình
ra rồi xoay bước vào nhà ... Nhưng vì chiếc áo ngực của cô ta hôm qua đã bị tên Thomas kia xé rách nên hôm nay cô ta chỉ khoác áo khoác bên
ngoài rồi đi về nên hành động gạt tay kia đã vô tình làm lộ ra nửa bên
bầu ngực gợi cảm hút hồn. Tên đàn ông đang đứng đối diện khi nhìn thấy
Đường Bảo Nhi đôi mắt ngấn nước, cặp môi ướt át đỏ tươi cùng bầu ngực
gợi cảm như vậy lập tức đưa tay nắm lấy cánh tay của cô ta kéo lên xe
của mình mà “ yêu thương an ủi “.
“ Lăng Tuấn! A …a …a! Em yêu anh! …A …a …a! “ – giọng nữ vì hưng phấn đứt quãng vang lên.
“ Uhm! Anh sẽ làm cho những thứ dơ bẩn của tên đó ra khỏi cơ thể của em! … Em là của anh! … Ưm … Ưm …! “
“ … Ưm..a.. Em bắt hắn ta dùng bao cao su khi quan hệ … a …a … em chỉ thuộc về anh thôi … ưm..ưm.. “
“ Uhm! … rất ngoan … anh sẽ thưởng cho em thật nhiều … haha … haha! “
Màn ái ân lần thứ n sau khi diễn ra sẽ là một màn mỹ nhân ngồi tựa đầu
vào vai người đàn ông mình yêu tâm sự vô cùng quen thuộc:
“ …
Tên Tô Cẩn Hiên đó vì không nhận lời làm phẫu thuật cho ba nên em mới
khổ sở chạy ngược chạy xuôi tìm bác sĩ giỏi cho ba để phải cắn răng mà
bị tên bác sĩ ngoại quốc đó chà đạp … Còn con nhỏ con hoang kia sau khi
nhà em nuôi nó 17 năm nó lại phủi mông bỏ đi coi như không có quan hệ…
17 năm đó nó ở Đường gia ăn sung mặc sướng, còn em, em phải ở với người
dì khó tính, sống cảnh nghèo khổ … bây giờ nó là bác sĩ, còn sắp sửa làm phu nhân chủ tịch … còn em, em vì chữ hiếu mà bị dày vò cả thể xác lẫn
tinh thần như vậy … thực sự em không cam tâm… hic! “ – Đường Bảo Nhi nhẹ nhàng tâm sự rồi không kiềm nén được nỗi tủi thân mà bắt đầu khóc thút
thít.
“ Em muốn xử lý bọn chúng như thế nào? “ – Lăng Tuấn hôn lên trán Đường Bảo Nhi trầm giọng hỏi.
“ Bây giờ vẫn còn sớm … em muốn củng cố địa vị ở trong Tập đoàn Đường
Thị rồi mới đấu với bọn chúng … Những gì con nhỏ đó đã lấy của em, em sẽ bắt nó trả lại từng thứ một! “ – Đường Bảo Nhi quyết tâm nói.
“ Anh luôn ở bên em ... thế lực của anh cũng không thua kém bất cứ một
tên trùm nào … em là người của anh … nên bất cứ khi nào em cần anh sẽ
giúp em! “
“ … Cám ơn anh! … Lăng Tuấn ... Anh mới là người mà em yêu thật lòng! “ – Đường Bảo Nhi cảm động thổ lộ rồi trao cho anh ta một nụ hôn ngọt ngào.
***
Sau ca phẫu thuật cho mẹ của Trình Hạo Thiên, năng lực của Đường Tâm đã được tất cả những bác sĩ và y tá trong bệnh viện K công nhận, thái độ của họ đối với cô cũng thân
thiện và kính trọng hơn những ngày đầu. Vì đã hợp tác cùng nhau trong ca phẫu thuật đầu tiên khi vào làm trong bệnh viện nên Đường Tâm khá thân
thiết với nhóm 5 người Lưu Vĩ, La Khiêm, Lý Dương, Trương Hàm và Ngô
Thụy.
Trình phu nhân sau 3 ngày nằm trong phòng hồi sức đặc
biệt để theo dõi quá trình hồi phục sau ca mổ đã có những biểu hiện tích cực nên Đường Tâm quyết định cho bà ra khỏi phòng hồi sức đặc biệt nằm
điều trị trong phòng bệnh riêng của mình. Đường Tín vẫn hôn mê, những
chỉ số hồi phục của ông ta hoàn toàn không có bất kỳ tiến triển nào.
Đường Bảo Nhi và mẹ của cô ta những ngày gần đây cũng ít xuất hiện trong bệnh viện.
Đường Tâm làm bác sĩ điều trị cho Trình phu nhân
nên cô dành nhiều thời gian lên phòng bệnh nói chuyện trao đổi cùng bà.
Ban đầu nội dung những cuộc nói chuyện chỉ xoay quanh vấn đề bệnh tình
của bà nhưng dần dần bà và cô thân thiết hơn, cô cũng dành thời gian đi
bộ cùng bà, vừa theo dõi tình trạng hồi phục vừa trò chuyện cùng bà.
“ Đường Tâm, cháu đã hứa với ta sau khi phẫu thuật xong, khi ta xuất
viện cháu sẽ đến nhà ta hướng dẫn ta cách trồng hoa bách hợp và tặng cho ta giống hoa bách hợp mới có nhiều màu sắc xen kẽ thì không được quên
đâu đó! “ – Trình phu nhân một bên nắm tay Đường Tâm một bên nắm tay
Trình Hạo Thiên vừa đi bộ phơi nắng vừa nói.
“ Dạ! ... Lúc
cháu học đại học, cháu và Đình Đình tận dụng 3 thửa đất của ông trồng
nhiều loại hoa rồi cuối tuần đem đến hội chợ bán nên bác yên tâm đi ạ!
Cháu sẽ nhờ ông mua giúp hạt giống rồi mang đến khu vườn nhà bác trồng
giúp bác ... Bác khỏe hẳn thì đã có một vườn hoa bách hợp đủ màu rồi ... nhưng bác phải ra vườn chăm sóc thu hoạch những cành hoa đó mỗi ngày
nha, vì hoa nở rất nhanh. “ – Đường Tâm cười thật tươi rồi dịu dàng lên
tiếng.
“ ... A ... Cháu đang kiếm việc cho ta lao động đúng
không? “ – Trình phu nhân nghe xong liền bật cười, bà nheo mắt nhìn
Đường Tâm hỏi.
“ ... Lao động là vinh quang mà! Hihi! ... “ – Đường Tâm vừa gãi đầu vừa trả lời rồi cười thật tươi.
“ ... Ta nghe nói mấy ngày gần đây cháu rất bận rộn nha ... Hôm qua ta
rảnh rỗi buồn chán tính nhờ y tá Lê gọi cháu lên phòng nói chuyện phím
nhưng ta nghe y tá Lê nói cháu đang ăn trưa ... bác sĩ Đường nhà ta 3h
chiều mới ăn trưa sao? ... “
“ Hôm qua cháu phải làm xong báo cáo hội chẩn gửi chủ tịch xét duyệt ạ! “ – Đường Tâm mỉm cười gãi đầu rồi nói.
“ ... Vậy hôm trước nữa thì sao... sao đến 2h chiều mới chạy xuống
căn-tin mua sandwich ăn? ...“ – Trình phu nhân tủm tỉm nhìn Đường Tâm
hỏi.
“ ... Dạ, hôm đó đi vội nên cháu quên mang cơm theo ạ ... “ – Đường Tâm típ tục gãi đầu lí nhí khai báo.
“ ... Con bé này ! ... Lát nữa lên phòng ăn cơm chung với ta! ...”
“ Dạ, không được đâu ạ! Hôm nay cháu phải vào phòng hội chẩn nghe giáo sư Kevin thuyết giảng rồi ạ! “ – Đường Tâm ủ rũ nói.
“ Cháu làm bác sĩ mà bận hơn thằng con của ta làm kinh doanh nữa đó! “
“ Dạ! “
“ Bác ơi, bây giờ cháu phải bay vào phòng học không thôi sẽ không kịp
giờ, bác phải đi bộ thêm 2 vòng xung quanh vườn hoa này mới được về
phòng nghỉ nha!... Sau khi học xong cháu sẽ lên tìm bác! ...” – Đường
Tâm nhìn đồng hồ xong vội vàng nói.
Đường Tâm nói xong liền nháy mắt ra hiệu cho Trình Hạo Thiên rồi gật đầu chào anh xong vội vàng xoay người rời đi.
Trình phu nhân nhìn Đường Tâm đang co giò chạy vào bệnh viện thì bật
cười nghiêng đầu nhìn Trình Hạo Thiên cũng đang cười tủm tỉm lên tiếng
nói:
“ ... Con kiếm cho mẹ một cô con dâu vừa xinh đẹp vừa đáng yêu giống bác sĩ Đường là được! ... “
Hôm nay là ngày mà Giáo sư Kevin Gusso nổi tiếng trong lĩnh vực áp dụng những công nghệ hiện đại vào phẫu thuật sau hai tuần dành thời gian đi
tham quan du lịch mới đến bệnh viện K thuyết giảng.
Sau khi
biết Tô Cẩn Hiên là cháu ruột của thầy Tô và bệnh viện K là tài sản của
gia đình thầy anh tỏ ra vui vẻ và cởi mở hơn. Anh cùng Tô Cẩn Hiên chuẩn bị đẩy cửa bước vào phòng thuyết giảng thì nhìn thấy Đường Tâm đang
chạy vội về phía họ nên dừng lại.
Đường Tâm không thể đặt chân vào phòng sau hai người họ được nên cô quyết định làm lơ hai người đàn
ông vô cùng đẹp trai đang chăm chú nhìn mình mà đẩy cửa bước vào phòng
tìm chỗ ngồi xuống rồi ôm ngực thở dốc.
Suốt buổi thuyết giảng Đường Tâm cảm thấy cô như bị hai tia laser tần sóng cao đang chiếu vào
người mình. Một người đứng trên bục giảng thỉnh thoảng nhìn cô mỉm cười, ánh mắt như tia laser nóng bỏng. Còn một người thỉnh thoảng nheo mắt
nhìn cô mang theo ánh nhìn lạnh thấu xương.... Là một học sinh siêng
năng chăm chỉ chưa bao giờ Đường Tâm có suy nghĩ cầu mong thời gian học
trôi qua thật nhanh để đi về nhà ... Nhưng ngày hôm nay cô phải ngồi lẩm nhẩm cầu trời khấn phật cho tiết học hắc ám này nhanh chóng kết thúc để co giò chạy trốn ... Vì đã lên tinh thần từ trước nên khi buổi thuyết
giảng vừa kết thúc, Đường Tâm lập tức phóng như bay ra khỏi phòng, chạy
thẳng xuống căn-tin ôm ngực thở hổn hển.
“ Em đi học hay đi ăn trộm mà có vẻ mặt hoảng sợ như vậy? “
“ ... Hic! Chạy không kịp bị túm lại là chết chắc! “ – Đường Tâm một tay ôm ngực thều thào nói.
“ ... Em uống chút nước đi! “ – Trình Hạo Thiên mỉm cười đưa chai nước mới mua cho Đường Tâm.
“ Dạ! Cám ơn ... Ơ ....là anh sao? “ – Đường Tâm lúc này mới ngẩng đầu
lên nhìn người vừa đưa chai nước cho mình, khi nhìn thấy Trình Hạo
Thiên, cô ngạc nhiên lên tiếng hỏi.
“ Em bị ai dọa sao? “ – Trình Hạo thiên kéo một cái ghế ngồi đối diện nhìn Đường Tâm quan tâm hỏi.
“ Tôi bị Giáo sư Kevin và Tô Chủ tịch truy nã! “ – Đường Tâm uống một ngụm nước xong mới thở mạnh một hơi lên tiếng trả lời.
“ … “
“ Chắc 2 ngày nữa tôi phải xin nghỉ ở nhà lánh nạn quá! Bị hai người họ truy sát như vậy cái mạng nhỏ của tôi chắc không qua khỏi con trăng này aaaa! “ – Đường Tâm thỉu não vò đầu than thở.
“ Hình như Tô
chủ tịch và một người nước ngoài đang đi về phía này! “ – Trình Hạo
Thiên vừa nghiêng đầu nhìn về phía sau vừa nói.
“ A …a…a…!
Chạy thôi! … “ - Vừa nói Đường Tâm nói xong lập tức đứng dậy nắm lấy bàn tay của Trình Hạo Thiên kéo anh bỏ chạy khỏi khu vực nguy hiểm.
Đường Tâm nắm tay Trình Hạo Thiên chạy ra đến vườn hoa hay đi dạo cùng
Trình phu nhân mới dừng lại ngồi chồm hổm vuốt ngực hít thở.
“ … Hình như em rất sợ vị hôn phu của em thì phải! “ – Trình Hạo Thiên
đứng khom người vừa thở vừa nheo mắt nhìn Đường Tâm nói.
“ …
Không! Chỉ có một trong hai người họ xuất hiện tôi sẽ không sợ như vậy … nhưng cả hai người họ đi bên cạnh nhau mới đáng sợ “ – Đường Tâm vừa
thở vừa nói.
“ Tại sao em lại nắm tay tôi bỏ chạy như vậy?
… Giống như chúng ta là hai người yêu nhau đang trốn sự truy sát của
lão chồng nhà em vậy đó! “
“ … Do anh nói hai người họ đang đi đến chỗ chúng ta … tôi sợ quá … quên hết mọi thứ … chỉ lo chạy thôi …
Xin lỗi anh! “ – Đường Tâm đứng lên ngượng ngùng giải thích.
“ Uhm… Không sao đâu! … Bây giờ tôi mới phát hiện ra một điều rằng, một
người bỏ chạy thì không có gì vui nhưng có người nắm tay kéo mình bỏ
chạy thì lại khác…! “ – Trình Hạo Thiên nở nụ cười thật tươi ánh mắt khẽ lóe lên một tia sáng vui vẻ nói.
“ … “
“ … Có gì
vui đâu a! … 1 người hay 2 người gì thì cũng giống nhau thôi!… Anh bị
hai tên hắc bạch vô thường đuổi theo đòi mạng anh sẽ biết có vui hay
không à!!! “ – Đường Tâm nhìn Trình Hạo Thiên đau khổ nói thầm trong
bụng.