Bàn Long

Chương 7: Q.9 - Chương 7: Hạ trọng thủ




“Phốc!” tay trái bao trùm long lân mạnh mẽ bắt được kiếm của Bối Lỗ Mặc, Bối Lỗ Mặc cũng vô pháp làm cho Băng mộng kiếm tiến thêm một chút.Lòng bàn tay trái của Ốc Đốn đang nắm lấy mũi kiếm.

Sắc mặt Bối Lỗ Mặc biến đổi.

Chạy!

Rút mạnh Băng mộng kiếm ra, Bối Lỗ Mặc dậm mạnh xuống đất,cả người cực nhanh hướng phía sau mà chạy,mà long vĩ của Ốc Đốn cũng hướng thân thể Bối Lỗ Mặc đánh đến.

Nếu Bối Lỗ Mặc phản ứng chậm một chút,tuyệt đối đã bị đánh trúng.

"Hô." Bối Lỗ Mặc đứng bên bờ sàn đấu thở hổn hển,suýt tí nữa long vĩ Ốc Đốn đã đánh trúng hắn.

Bối Lỗ Mặc cũng rất đau đầu,phòng ngự của Ốc Đốn cũng quá đáng sợ,công kích của hắn không cách nào phá vỡ.

“Chỉ có thể dùng một chiêu kia sao?” hiểu biết của Bối Lỗ Mặc đối với quang ảnh kiếm còn rất thấp.Bất quá,dựa theo phương pháp Áo Lợi Duy Á dạy hắn,hắn cũng có thể xuất ra lực công kích đáng sợ của quang ảnh kiếm.

Tất cả mọi người trên đấu võ tràng đều nín thở,tốc độ chiến đấu của cao thủ quá nhanh,đại bộ phận đều không thấy có gì sơ hở.Bọn họ chỉ thấy Bối Lỗ Mặc bỗng nhiên như biến thành mười sáu người.

Nhưng Ốc Đốn giống như một pháo đài kiên cố,vô luận Bối Lỗ Mặc công kích thế nào đều không thể làm bị thương hắn.

“Ngươi không công kích nữa,vậy đến lượt ta .” âm thanh Ốc Đốn vang vọng trong đấu võ tràng,sau đó cả người Ốc Đốn như cơn gió tiến đến.

Bối Lỗ Mặc lập tức chuẩn bị né tránh.

Nhưng thanh Đồ Lục chiến đao tựa hồ đang ‘phiêu phiêu’ kia lại có tốc độ nhanh đến quỉ dị,hướng đầu Bối Lỗ Mặc đánh đến. Bối Lỗ Mặc cực nhanh nằm xuống,đồng thời hai chân đạp mạnh xuống mặt đất.

"Sưu!" Bố lỗ mặc cực nhanh hướng phía sau thối lui.

Mặc dù hắn lui nhanh nhưng Đồ Lục của Ốc Đốn lại nhanh hơn,mắt nhìn sắp bị chém trúng bụng,hai chân Bối Lỗ Mặc lập tức xoay tròn,hướng phía sau quay cuồng.

"Bồng!" Đồ lục chiến đao xoẹt qua sau lưng Bối Lỗ Mặc ,đánh lên mặt đất.

Đồ lục chi nhất đao tuyệt mệnh!

"Bồng!" cả sân đấu đều chấn động,ma pháp trận cũng hỏng mất,sàn đấu vỡ ra.Một màn này làm tất cả mọi người tren khán đài sợ đến ngây người.

Lực phong ngự của sàn đấu này là rất mạnh,nhưng ngay cả ma pháp trận đều đã hỏng mất.

Bối Lỗ Mặc xoay cuồng trên không trung,sau đó đến bên bờ sàn đấu,mà những người xem lúc này đã sợ đến mức không khỏi kinh hô lên.

Bối Lỗ Mặc phẫn nộ hống lên,sắc mặt dữ tợn.

Ốc Đốn đột nhiên lại dậm mạnh lên sàn đấu,nhất thời làm sàn đấu lại qui liệt ra,sau đó cả người Ốc Đốn cực nhanh hướng phía Bối Lỗ Mặc đánh tới, Bối Lỗ Mặc lại vội né tránh.

“A-“ người trên khán đài thấy vậy đều kinh hô.

Sau khi Bối Lỗ Mặc tránh khỏi,sắc mặt trở nên đỏ bừng,mơ hồ có một tia hồng quang phát ra,sau đó sắc mặt lại biến thành màu vàng,hai mắt Bối Lỗ Mặc đỏ lên.

“Bối Lỗ Mặc này muốn làm gì?”

Ốc Đốn không chút sợ hãi,cầm chiến đao Đồ Lục trực tiếp vọt đến muốn cùng Bối Lỗ Mặc cận chiến thêm lần nữa.

Mà những người xem trên chiến đài lúc này cũng vì Ốc Đốn mà hoan hô,đồng thời cũng có không ít người chửi Bối Lỗ Mặc. Hiển nhiên việc né tránh liên tục của Bối Lỗ Mặc làm người xem rất mất hứng. Dựa vào tốc độ lần lượt chạy trốn thì tính là gì chứ? Như vậy còn không bằng nhanh đi nhận thua đi!

Bối Lỗ Mặc lạnh lùng nhìn Ốc Đốn đánh qua,trong đôi mắt màu đỏ có một tia điên cuồng.

Kim quang trên Băng mộng kiếm trong tay hắn bỗng nhiên lại thêm một tia bạch quang.Lâm Lôi ở phía dưới rõ ràng cảm nhận được hơi thở thanh kiếm lại càng trở nên hung hiểm hơn.

"Ông ~~"

Dị biến phát sinh,thân hình Bối Lỗ Mặc lại biến ảo,từng đạo ánh sáng trắng lóe lên,trên chiến đài càng lúc càng xuất hiện nhiều Bối Lỗ Mặc.

“Bối Lỗ Mặc,ngươi chỉ biết chạy trốn sao?” Ốc Đốn đứng tại chỗ nói : “Có bản lãnh thì đến đây.”

Ốc Đốn cũng biết tốc độ của mình không bằng Bối Lỗ Mặc.

“Ốc Đốn,sẽ như ngươi muốn!” tiếng nghiến răng vang lên,chỉ thấy ánh sáng vàng chói mắt lóe lên,một thanh trường kiếm đến trước mặt Ốc Đốn.

Ốc đốn chấn động.

Tốc độ lúc này so với trước kia còn nhanh hơn.

"Hát!"Ốc Đốn lại một lần nữa dùng tay trái bắt kiếm,vẫn dùng lòng bàn tay như trước,nhưng lúc này …

"Phốc xích!"

Băng mộng kiếm với kim bạch quang mang lưu chuyển bên ngoài trực tiếp đâm xuyên lòng bàn tay Ốc Đốn,sau đó dùng tốc độ kinh người đâm vào lân giáp trên ngực Ốc Đốn.

Kim bạch quang mang quỉ dị lưu chuyển,Băng mộng kiếm một lần nữa đâm xuyên lân giáp Ốc Đốn.

Nói thong thả nhưng thực tế chỉ trong nháy mắt,Băng mộng kiếm liên tục đâm thủng lòng bàn tay,sau đó lại đâm vào ngực Ốc Đốn.Ốc Đốn cũng phản ứng cực nhanh

“Cút!” đùi phải Ốc Đốn hung hăng đá về phía Bối Lỗ Mặc.

Bối Lỗ Mặc đã sớm có chuẩn bị,bạt mạnh trường kiếm,đâm vào khó nhưng rút ra thì dễ hơn nhiều. Bối Lỗ Mặc né được một cước nhưng không thể né khỏi long vĩ Ốc Đốn.Ốc Đốn cùng long vĩ đồng thời công kích.

"Ba!" long vĩ đánh đến, Bối Lỗ Mặc tránh không khỏi,chỉ có thể dùng tay trái để đỡ,đồng thời mượn lực hướng về bên trái né tránh.

"Bồng!"

Dù có đấu khí bảo vệ nhưng cánh tay tránh bị đánh của Bối Lỗ Mặc cũng bị vặn vẹo,cả người Bối Lỗ Mặc bị đánh bay lên.

Ốc Đốn cũng té trên mặt đất,máu tươi trong ngực không ngừng phun ra.

"Đại cá tử!"

Ni na kinh hô.

Thương thế Ốc Đốn rất nặng,Ốc Đốn mặt dù đã né qua chỗ yếu hại nhưng vẫn bị thương phế bộ. Ốc Đốn bây giờ ngay cả ho đều cảm thấy đau đến co quắp lại.

Bối Lỗ Mặc quay cuồng trên mặt đất,sau đó đứng lên.

Cánh tay trái của hắn đã bị đoạn,nhưng hắn vẫn còn lực chiến đấu.Mà Ốc Đốn lúc này đã không thể động,một khi hoạt động mạnh sẽ càng bị thương nghiêm trọng,thậm chí mất mạng.

"Ha ha ……"

Bố lỗ mặc cười lạnh,đến lúc này có thể nói Bối Lỗ Mặc đã thắng,nhưng lúc này Bối Lỗ Mặc vẫn hướng Ốc Đốn đánh tới,Băng mộng kiếm chém xuông không chút lưu tình.

Cùng lúc với hành động của Bối Lỗ Mặc,một đạo nhân ảnh cũng động.

“Cút!” một tiếng gầm vang lên,tám vạn người xem chỉ thấy một trận cuồng phong,sau đó là vô số bóng kiếm màu tím đồng thời đâm về thân thể Bối Lỗ Mặc.

Bối Lỗ Mặc lập tức liều mạng vận đấu khí hình thành lồng đấu khí.Hắn không dám ngạnh kháng mà dựa vào lực đâm đến lồng đấu khí mà lui về phía sau,nhưng dù như thế hắn vẫn trúng hơn mười đạo kiếm ảnh.

Máu tươi không ngừng tuôn ra.

May là hắn lùi nhanh,nếu dám ngạnh kháng chốc lát,kiếm của Lâm lôi đã đâm thủng thân thể hắn.Bây giờ bất quá chỉ bị thương da thịt.

"Ốc đốn, thế nào?" Lâm lôi không quan tâm đến Bối Lỗ Mặc ,lập tức cẩn thận kiểm tra thương thế Ốc Đốn.

“Đệ không có chuyện gì.” Ốc Đốn nói.

Sắc mặt Lâm Lôi biến đổi,phế bộ chính là chỗ yếu hại,nếu bị thương nghiêm trọng sẽ mất mạng. Bối Lỗ Mặc xem như đã thắng nhưng vẫn ra tay hạ trọng thủ.

“Mời vị mang trường kiếm màu tím kia lui xuống trước.Cuộc chiến của hai người bọn họ,người khác không thể can thiệp.” một âm thanh lạnh lùng vang lên,chính là của Khải Ni Ân tiên sinh

Lâm lôi quay đầu nhìn về phía hắn.

Chẳng lẽ hắn không nhìn ra Ốc Đốn đã thua sao?

“Ta thay đệ đệ ta nhận thua.” Lâm lôi lớn tiếng nói.Thua thì thua,cái gì cũng không thể quan trọng hơn tính mạng Ốc Đốn.

Môt cường giả thua trong tỷ thí là rất bình thường,chỉ cần có thể hấp thu bài học thất bại mới có thể tiến bộ.

« Không thể ! »

Khải Ni Ân lạnh nhạt nói : « Dựa theo qui củ quyết chiến,trừ phi một bên trực tiếp nhận thua,nếu không phải đánh đến phút cuối.Mà bây giờ Ốc Đốn vẫn chưa nhận thua,cuộc chiến vẫn chưa thể chấm dứt. »

Bối Lỗ Mặc lúc này cũng đã đứng lên.

Mặc dù hắn thoạt nhìn có vẻ bị thương nặng nhưng kiếm của Lâm Lôi cũng không làm hắn bị thương ở những chỗ yếu hại,hắn vẫn còn lực chiến đấu.

« Ngươi là đại ca Ốc Đốn ? Bất quá mời ngươi đi xuống để ta và Ốc Đốn tiếp tục. » Bối Lỗ Mặc trực tiếp nói.

Ốc Đốn bây giờ đã bị thương phế bộ,nói chuyện cũng phải nhỏ giọng,nếu quá dùng sức có thể ảnh hưởng đến thương thế.Ốc Đốn mở miệng cố gắng nói : « Ta…ta… »

Nhìn đệ đệ của mình thống khổ,mồ hôi trên trán chảy ròng ròng,Lâm lôi không khỏi cảm thấy đau lòng : « Ốc Đốn,đừng nói nữa, đừng nói nữa. » Lâm lôi không cho Ốc Đốn nói.

« Vị tiên sinh kia,mời ngươi đi xuống chiến thai. » Khải Ni Ân lại cao giọng nói.

« Con mẹ ngươi,câm miệng lại cho ta !!! » Lâm lôi một bụng đầy lửa giận,phẫn nộ quát.

Cả đấu trường im lặng,cả Khải Ni Ân cũng ngây người.Hắn ... hắn cũng có thể bị mắng sao ?

Hắn đường đường là Vũ thần thân truyền đệ tử,lại là một thánh vực cường giả,vậy mà cũng bị mắng ?

Hơn nữa còn là ở giữa đấu võ trường,dưới con mắt của tám vạn người,hắn bị mắng !!!

Khải Ni Ân đứng chết trân.

« Sưu. » Khải Ni Ân trực tiếp phi lên phía trên chiến thai,lạnh lùng nhìn Lâm Lôi : « Ngươi là cái loại gì mà dám không biết tôn ti như thế chứ ! »

Khải Ni Ân là thánh vực cường giả,lại là Vũ thần thân truyền đệ tử,ai dám bất kính với hắn ?

Ngay cả bàn thạch kiếm thánh Hắc Đức Sâm cũng dùng lễ đối hắn,nhưng hôm nay trước mặt nhiều người lại bị một tên không biết từ đâu chui ra mắng.

« Ba Khắc,các ngươi dìu Ốc Đốn xuống. » Lâm Lôi lạnh lẽo liếc mắt nhìn Khải Ni Ân.

Ba Khắc năm huynh đệ trực tiếp lên chiến thai.

"Đông!" "Đông!" "Đông!"……búa lớn trên lưng năm huynh đệ bọn họ làm cả chiến thai đều phát ra tiếng vang rung lên.

Trên khán đài hoàn toàn yên tĩnh.

Năm huynh đệ Ba Khắc phi thường cẩn thận đỡ Ốc Đốn xuống,lúc đi xuống,năm người Ba Khắc còn hung ác liếc Khải Ni Ân một cái.

“Mẹ kiếp,hắn tưởng mình là ai chứ?” Cái Tỳ thấp giọng mắng một câu.

Khải Ni Ân không khỏi tức giận nhìn về Cái Tỳ,nhưng lúc này,thân thể Lâm Lôi cũng sinh ra biến hóa khiến mọi người sợ hãi.Long lân màu đen nhanh chóng hiện ra,trán,lưng đều mọc ra tiêm thứ(*),long vĩ màu đen cũng đang hoạt động.

“A!” tất cả người trên khán đài đều kinh hô.

“Đây cũng là Long huyết chiến sĩ?” Hắc Đức Sâm cũng rất kinh ngạc,Lâm lôi biến thân so với Ốc Đốn dữ tợn hơn nhiều,đặc biệt là những cây tiêm thứ liên tiếp sau lưng.

Lâm Lôi ngẩng đầu lên,đôi mắt màu vàng lợt không chút cảm tình lạnh lẽo nhìn Khải Ni Ân.

Lâm Lôi hôm nay cũng cực kì giận dữ,tình huống của đệ đệ mình chẳng lẽ cao thủ nhu hắn không nhận ra ?Cao thủ như Khải Ni Ân dám chắc nhìn ra đệ đệ mình đã thua,Kiều An bệ hạ,Hắc Đức Sâm bên cạnh cũng không lên tiếng ngăn cản Lâm Lôi,nhưng Khải Ni Ân lại như vậy,rõ ràng là thiên vị đệ đệ hắn.

Khải Ni Ân lúc này cũng bắt đầu cảnh giác.

Hắn phát hiện người trước mắt đối với hắn có uy hiếp.

"Long huyết chiến sĩ?" Khải Ni Ân lăng không huyền phù, nghiêm túc nói.

Lâm Lôi cũng huyền phù lên,đồng dạng lăng không mà đứng,lạnh lẽo nhìn Khải Ni Ân.Thấy Lâm Lôi huyền phù,cả khán đài trở nên sôi trào.

Lão trời già ạ,cũng là thánh vực cường giả !

Hai thánh vực cường giả quyết đấu,thật sự quá làm cho người ta kích thích.

Hai thánh vực cường giả lăng không giằng co !

« Ta đã nói,đệ đệ ta nhận thua,nhưng ngươi lại để đệ đệ ta tiếp tục. » âm thanh Lâm Lôi lạnh lẽo như đến từ Cửu U địa ngục.

« Sư huynh ta nói để đệ đệ ngươi nhận thua,không phải để đệ đệ ngươi tiếp tục,hắn không chịu nhận thua thì trách ai được chứ ! » Bối Lỗ Mặc bên cạnh giải thích.

« Cút xuống cho ta ! » Lâm lôi gầm lên một tiếng,thân hình chớp động.Khải Ni Ân sao có thể đứng nhìn,hắn lập tức xuất ra một thanh trường côn kim hắc.

« Cút ! »

Lâm Lôi nháy mắt giống như mặt trời,vô số bóng kiếm màu tím bắn ra bốn phía,trong nháy mắt,ngàn vạn bóng kiếm đâm trúng Khải Ni Ân.

Phong chi áo nghĩa - phong ba động!

Khải Ni Ân cản bản không kịp ngăn cản,lồng khí bên ngoài thân cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã nổ mạnh.Đối diện tử vong,Khải Ni Ân hoảng sợ cực nhanh phi lui,dù như thế vẫn bị Tử huyết nhuyễn kiếm đâm trúng.

Khải Ni Ân rơi xuống bên cạnh chiến thai,trường bào đã bị máu nhiễm hồng,chật vật không chịu nổi.

Khải ni ân hoảng sợ nhìn lâm lôi.

Căn bản không phải cùng một cấp bậc !

Lâm Lôi tuyệt đối có thánh vực đỉnh thực lực!

Đường đường thánh vực cường giả,Vũ thần thẫn truyền đệ tử cũng bị một chiêu bức thành như vậy.

“Bối Lỗ Mặc!” đến khi Lâm Lôi nhìn về phía Bối Lỗ Mặc thì thấy Bối Lỗ Mặc lúc nãy vẫn còn hô hào đã sớm chạy xuống đài,đến gần chỗ Hắc Đức Sâm.

Cả bầu trời chiến thai,chỉ có một mình Lâm Lôi như ác ma đến từ địa ngục,trên tay cầm Tử huyết nhuyễn kiếm đang nhỏ máu.

Tám vạn người đấu võ trường im lặng!

(*): một loại gai nhọn thường là dọc theo sống lưng,giống như cá sấu hay khủng long…^^!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.