Bán Thân Cho Tên Ác Ma

Chương 59: Chương 59: Hạ thuốc




Trời chập tối,

Hắn bước vào phòng cô, âm thanh nước chảy tí tách đã ngừng.

Bạch Lan Hương bộ dạng thả lỏng chỉ quấn tạm lấy khăn ra ngoài. Mái tóc dài ướt đẫm cô lấy trong ngăn kéo tủ chiếc máy sấy tóc.

Không gian im lặng cô còn chưa biết sự xuất hiện của hắn còn ở đó.

Tiếng ồn máy sấy ngừng, mái tóc dài muột khô.

Hắn nhìn cô ho vài tiếng.

Bạch Lan Hương giật bắn quay lại đằng sau nơi phát ra âm thanh. Hắn... vào đây từ khi nào?

Hắn đặt trên tay cô cốc sữa nhẹ nhàng nhắc nhở.

“Uống hết “

Cô nhận ly sữa tươi không chút nghi ngờ một mạch uống cạn, khoang miệng còn đọng lại vị sữa ngòn ngọt. Chỉ là một ly sữa rất nhanh đã vào trong bụng cô.

Hắn đứng khoanh tay cười thầm.

Trong người cô được vài phút nâng lên cảm giác khó chịu vô cùng. Nóng ran khắp cơ thể, ngứa, trong người như hàng trăm con vật ngọ ngậy. Nhiệt độ cơ thể tăng da thịt trắng nóng mà đỏ ửng.

Cô ngồi xuống giường cố gắng mở to đôi mắt. Không hiểu sao ý chí lại trở nên mơ hồ, hai mắt cứ như nhắm tịt. Cảm giác lạ đến nhanh cô hoàn toàn chưa thích ứng kịp. Khi trong đầu chỉ còn vài tia ý thức nhỏ cô có thể nghe thoáng được âm thanh hắn nói chuyện.

Đáng lẽ ra khi nãy nên không uống ly sữa. Trong chất lỏng màu trắng đó căn bản có vấn đề.

Cô không hiểu sao cơ thể lại thèm khát cảm giác được thỏa mãn nhu cầu sinh lý. Thâm tâm cô đang nhắc nhở mày phải mau tỉnh táo không được để hắn làm bậy. Biết mình rơi vào bẫy của hắn cô gắng đứng dậy hai chân bủn rủn mềm nhũn. Bước đi chập chững hai tay vịn vào bức tường cố gắng vào phòng tắm.

Bạch Lan Hương nhìn hình ảnh hóa hai ba hình. Không còn thấy rõ nó cứ ảo mờ như sương khói. Cô bật vòi nước lạnh, cả người chốc lát dính nước. Cơ thể không đứng vững chân đạp trơn nước dưới nền nhà mà té. Cái ngã đau điếng cô không sao mà đứng dậy. Sàn nhà tắm quá trơn.

Trong lòng cô bó tay chỉ thầm chửi hắn bỏ thứ gì vào trong sữa khiến cơ thể cô bứt rứt khó chịu thèm loại cảm giác kia.

Không còn chịu được cô cấu lấy mảng da thịt trắng phần đùi nhéo mạnh để mình biết cảm giác đau. Cô như trong bóng tối tìm lại ánh sáng. Đau cũng phải chịu loại cảm giác lạ này là muốn làm việc kia. Thâm tâm cô không để cho hắn được toại nguyện bằng mọi cách không được lơ là.

Nghĩ là thế nhưng thật sự bản thân cô lại chẳng kiềm chế nổi. Một lúc dục vọng trong cô càng tăng lại muốn hưởng thụ cảm giác tiếp xúc da thịt man mát. Bạch Lan Hương ép bản thân không được nghĩ đến chuyện đó. Cô không còn sức dục vọng nấn áp hết lí trí rồi.

Hắn nhìn cô trong phòng tắm thoi thóp mà cười sung sướng. Để cho loại thuốc xuân dược ngấm vào lâu từng tế bào một để xem cô còn gắng gượng được bao lâu. Hắn vẫn là một tay giúp cô giải quyết.

Choàng chiếc khăn lau khô cơ thể nhỏ nóng ran, khó chịu. Bạch Lan Hương sờ sờ vào da thịt hắn mát lạnh mà mỉm cười thích thú. Cô như trở thành con người khác chỉ nghe theo lời hắn nói mà hành động. Ý thức đã rơi vào con số không rời cô đã chẳng biết trời hay đất gì.

“Cởi đồ ra nào “ Hắn yêu cầu, nằm ườn trên giường giọng lười biếng.

Hành động dường như rất nhanh cô cởi hết tất cả những vật cản trở. Đến khi định cởi quần hắn thì hắn tự mình làm.

Hắn làm cô hưởng cảm giác dễ chịu người đàn ông này mang tới.

Đêm nay cô không phản kháng ngược lại rất ngoan ngoãn nghe theo sự sắp đặt của hắn. Hắn nhìn cô dáng vẻ nghe lời thì rất hài lòng.

Tiếng cơ thể va chạm vào nhau kêu bạch bạch người khác nghe thôi đã cũng đỏ mặt.

Chiếc giường rộng lớn kêu cọt kẹt. Hai thân thể trần quấn lấy nhau đã không biết bao nhiêu tiếng đồng hồ tạo ra sức nặng tác dụng nên chiếc giường.

Côn th*t hắn đã cứng lên ra vào liên tục trong nơi hoan lạc ấm nóng. Bàn tay hắn xoa nắn cục bông mềm mại như một món đồ chơi. Âm thanh phát ra từ miệng nhỏ rên nhẹ làm hắn thêm phấn khích làm việc.

Cơ thể cô rất lạ tiếp xúc da thịt với hắn cảm giác bứt rứt khó chịu nóng ran trong người như đã nguôi dần. Ngọn nửa cháy bỏng bị một gáo nước lạnh dội vào. Dập tan cơn thèm khát.

Cuối cùng để kết thúc đêm ân ái với cô hắn đặt nụ hôn nhẹ.

...

Lại một đêm nữa trôi, một ngày mới đã đến.

Bạch Lan Hương mở nhẹ hai mắt dần dần thích ứng được với ánh sáng tự nhiên ngoài trời. Cô đưa tay dụi dụi vào hàng mi dài đen nhánh mở rõ nhìn xung quanh. Đến đây ý thức đã lĩnh ngộ, đầu cô hơi nhức. Nhất là vùng eo mỏi nhừ ra. Cô mới ngỡ ra rằng đêm qua vật lộn với hắn mấy tiếng đồng hồ. Thành ra đến hai ba giờ sáng mới xong.

Chuyện vẫn bình thường cho đến khi cô nhìn đồng hồ bên cạnh chỉ đúng chín giờ. Hai mắt mở căng hết sức tâm trạng hoản loạn.

Đã trễ giờ học rồi. Biết mình trễ giờ vào lớp cô lục hục tìm đồ trong phòng.

Hắn bước ra từ phòng tắm căn phòng bừa bộn mi hắn nheo lại.

“Anh chở tôi đến trường đi “ Cô cầm chắc giỏ xách ánh mắt cầu xin hắn đồng ý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.