Thiên Sở Mộc kèm cô học cho đến tận khuya, vì ngày mai được nghĩ cho nên hắn quyết định dạy cho cô đến sáng, nhưng mà khi đi vệ sinh vào thì đã thấy cô ngủ mất rồi.
Thiên Sở Mộc ngồi xuống, úp nửa mặt xuống bàn, chăm chú nhìn vào cô, tay không tự chủ được mà vươn lên, chạm vào má cô, xoa xoa.
Thật mịn màng?
Nhìn cô ngủ kia kìa, chu chu cái môi, thoạt rất đáng yêu mà?
Lúc này, cô trở người, chu choa:Ưm, đùi gà, đùi gà đến đây nào?
Thiên Sở Mộc ngồi thẳng người dậy, phì cười.
Đến ngủ cũng mơ thấy đồ ăn?
Cô gái này thật hết nói nỗi mà?
Thiên Sở Mộc ngước lên nhìn cái đồng hồ treo tường màu hồng, hình Hello Kitty, kim ngắn chỉ vào số mười hai.
Hazz, đã khuya thế sao?
Hắn quyết định đi xuống bếp, vì biết hắn bên nhà cô nên cha và mẹ hắn cũng không quan tâm cho lắm!
Họ còn thích như vậy nữa cơ mà?
Đường lối nhà cô hắn đều nhớ cả, đi nhẹ nhàng xuống bếp.
Phát hiện, nhà bếp sáng đèn, hắn còn đang nghĩ là có trộm, nhưng nào ngờ ba cô đứng loay hoay trong bếp làm gì đó?
Thiên Sở Mộc đến gần:Ba đang làm gì vậy?
Ba Chu giật nảy mình lên, ríu rít:Ayyo, con làm ba giật hết cả hồn ra.
Con xin lỗi, mà ba đang làm gì vậy ạ?
Ba Chu vuốt ngực, bình tĩnh lại:À, ba đang làm thức ăn, khi nãy có đi ngang phòng, thấy hai con đang học chăm như vậy, mà trời thì cũng gần sáng sợ hai con đói nên làm chút món ăn.
Có đùi gà không ạ?_Thiên Sở Mộc nhón người, nhìn nhìn.
Con muốn ăn sao?
Không có, Phương Chu ngủ rồi ba ạ, mà cậu ấy nằm mơ thấy đùi gà hay sao á, miệng cứ lẩm bẩm đùi gà, nên con định xuống làm cho cậu ấy ăn.
Ba Chu đi lấy một đĩa đùi gà:Có, ba có làm, ba biết con bé đó rất thích ăn món này.
Vậy để con mang lên cho cậu ấy ăn_Thiên Sở Mộc nhanh tây cầm lấy đĩa đùi gà từ trong tay ba Chu.
Nhìn theo bóng lưng của hắn, ba Chu với theo:Thế con không ăn gì sao Sở Mộc?
Vâng, không ăn đâu ba, con ăn cùng Phương Chu là được rồi
- -------Còn----