Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi

Chương 252: Chương 252: Giả quỷ doạ người




Từ trên lầu xuống tới dưới đất Tôi đã thấy chiếc xe củaNgưu Lực Phàm,

Tôi đi tới chỗ hắn, tôi đã nghĩ kỹ rồi, từ giờ trở đi tôi sẽ theo sát hắn để hắn không có thời gian gọi cho Thẩm Hàn, cho tới tận khi kết thúc lhieen đấu thầu.

Lên xe, tôi nghiêng đầu cười với hắn: “Nhàm chán quá đi, Tông Thịnh không có ở nhà, chúng ta chơi trò gì kích thich đi!”

Ngưu Lực Phàm rụt cổ, mở to đôi mắt nhìn tôi: “Anh không dám đâu, tên kia trở về có thể trực tiếp đem anh cắn rồi ăn. Quỷ thai độc chiếm đều rất mạnh, người hay thứ hắn nhìn trúng, người khác chạm vào cũng đều chạm vào không được.”

“Anh tưởng cái gì vậy?” Ta thay đổi biểu tình, “Đi một chút, lái xe, chúng ta đi giả quỷ hù dọa người đi. Loại chuyện này, có anh tham gia, trăm phần trăm thành công.”

“A? Em là nói chơi cái này a? Làm anh sợ muốn chết. Anh còn tưởng rằng...”

“Cho rằng cái gì? Anh nghĩ cái gì chứ. Đi thôi, đi khách sạn Nam Phong!”

Ngưu Lực Phàm khởi động xe: “Đi khách sạn Nam phong làm gì? Muốn giả quỷ dọa người, Sa ân không phải thực tốt sao? Nói không chừng còn có thể gặp được Vương Càn, nhìn coi Vương Càn có giúp chúng ta khống chế đứa bé kia không.”

“Nam phong, chính là khách sạn Nam Phong. Trước lái xe đi”

“Nữ nhân, ai cũng kỳ quái” Ngưu Lực Phàm nói, rồi khởi động xe, hướng tới khách san Nam phong đi. Nam phong là một khách sạn 5 sao trong thành phố, so với Sa ân càng trang trọng hơn. Chính là khách sạn lớn, vô cùng đông đúc. Muốn khiến cho nữ tổng giám đốc kia tin vào chuyện ở toà nhà Linh Linh có ma thì phải lên kế hoạch cho kỹ.

Xe chúng tôi dừng ở cửa khách sạn Nam Phong, toii đánh giá bảo vệ ở cửa, nghĩ coi làm sao biết được tổng giám đốc là ai.

Ngưu Lực Phàm cũng nhiệt tình quá mức tới, hỏi: “em như thế nào lại nhàm chán, đột nhiên nghĩ muốn đi giả quỷ dọa người.”

“Anh có thể mau chóng tìm được tư liệ nói toà nhà Linh Linh có ma không?! Thật nhanh!”

“Còn chỗ lưu trữ.”

“Lập tức đi đóng dấu ra, cho vào phong thư.”

“Em rốt cuộc muốn làm gì?”

“Có chỗ hữu dụng. Hôm nay nếu chúng ta có thể doạ một nữ TGĐ thì coi như lập chút công to. Giúp hay không nói một câu!” Tôi hỏi thẳng, không vòng vo.

Ngưu Lực Phàm nhìn toii rồi xuống xe. Tôi cũng vội xuống theo. Hắn nhìn tôi, tôi nhìn đường. Giờ tan tầm, xe cộ qua lại đông đúc, trên đường lơ lửng một tầng tro bụi xám xịt. “Hay em đợi trong xe đi, anh đi soa chép tài liệu một lúc quay lại ngay.” Ngưu Lực Phàm đề nghị.

“Không, em và anh cùng đi.” Tôi cứ như vậy thẳng tắp nhìn hắn.

Hắn ra vẻ không sao cả, nói: “Tùy em.”

Ngưu Lực Phàm thật thích hợp đi làm tình báo, tôi cảm thấy hắn nếu là đi làm đặc công, hẳn là cũng không tồi. Sao y tài liệu, tôi còn cố ý đem những tư liệu ma quỷ để ở trên cùng, sau đó dùng bút viết lên phong thư mấy chữ “Địa ốc Tận Tâm” rồi theo Ngưu Lực Phàm đi vào khách sạn Nam Phong.

Bảo vệ mở cửa, còn gật đầu chào với chúng tôi.

Đến quầy lễ tân, tôi đẩy phong thư tới trước nói: “Xin chào, chung tôi muốn tìm tgđ của địa ốc Tận Tâm, chúng tôi tới đây tiếp cô ấy, không biết là cô ấy ở phòng nào ạ?”

Nhân viên lễ tân nói: “Xin lỗi, chị có thể gọi cho cô ấy kêu xuống gặp, chúng tôi không thể tiết lộ số phòng của khách ạ, thực xin lỗi.”

“Vừa rồi chúng ta có gọi điện thoại, cô ấy không có nghe máy, hẳn là có việc không tiện nghe. Chúng ta hiện tại lại đang gấp, còn phải bố trí hội trường, cái này có thể hay không phiền cô chuyển cho cô ấy?”

“Bên trong là cái gì?”

“Tư liệu, là tư liệu cô ấy yêu cầu!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.