Dương Tiễn sắc mặt từ trắng chuyển hồng, rồi từ hồng chuyển trắng, bị Úc Lũy làm tức đến lộn mề, từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ Ngao Tứ có lúc đấu võ mồm với mình, thiên giới nhân gian, từ xưa tới nay chưa từng có ai dám mạo phạm mình như thế. Dương Tiễn lúc này có chút hối hận, hắn đã tham gia mấy lần tam giới phong hội, năm nay vốn không muốn đến, thế nhưng Ngao Tứ chạy đến tìm mình, nói lúc trước hắn bị giam tại Nhị Lang sơn đã uống sạch rượu ngon mình cất giấu, vì bồi thường, lần này đến phong hội thuận tiện mang mình đi nếm thử các loại rượu ngon Thế gian. Dương Tiễn mới đáp ứng tham dự lần này. Mà thế nào cũng không nghĩ tới, sẽ gặp phải một tên bệnh xà tinh như này.
Xà tinh bệnh tương tự khái niệm yandere của nhật. Đối lập với tsundere trong nóng ngoài lạnh thì yandere chỉ những người nhìn bề ngoài thì hiền lành nhưng bản chất, nội tâm lại thần kinh, cố chấp cuồng, đa nghi cuồng và sát nhân cuồng.
Dương Tiễn hít sâu mấy hơi, nỗ lực vững vàng tâm tình của mình, quay đầu nhìn Úc Lũy một bên, mở miệng nói: “Ma tôn đại nhân, ta lần thứ hai nói rõ cho ngươi, ta không có đối với ngươi sứ dụng bất kỳ pháp thuật gì, chuyện sáng sớm ta cũng đã nói không truy cứu nữa, coi như là hiểu lầm, cho nên, ta hi vọng ngươi đừng có đến làm phiền ta.” Dương Tiễn âm thanh lạnh đến mức như băng, trong lời nói mang theo vài phần hận ý nghiến răng nghiến lợi.
Thế nhưng, Úc Lũy hoàn toàn không có cảm nhận được Dương Tiễn ngầm phẫn nộ, hắn vuốt vuốt cằm, nghiêng đầu chăm chú nhìn Dương Tiễn, mở miệng nói: “Nhưng mà, ta vì sao lại chảy máu.”
Dương Tiễn hơi đỏ mặt, âm thanh càng thêm lạnh lẽo mấy phần: “Ta làm sao mà biết.”
Chuyện Úc Lũy vì Dương Tiễn mà chảy máu mũi, ngoại trừ người trong cuộc, chỉ có Hoa Linh cùng Phi Liêm biết, cho nên, Úc Lũy vừa nói xong, Ngao Tứ phía trước liền quay đầu lại hỏi: “Ngươi chảy máu? Đúng là chuyện cười, Ma tôn đại nhân, lão gia ngài đang No.1 bảng xếp hạng vũ lực Tam giới đấy, Dương Tiễn có thể gây tổn thương cho ngài?”
Úc Lũy ngẩng đầu nói với Ngao Tứ: “Ta đã nói là hắn dùng pháp thuật hèn hạ.”
Sau đó, trên mặt Úc Lũy có chút hoang mang, hắn chớp chớp mắt, tầm mắt từ hàng mi đến khóe mắt Dương Tiễn tìm xuống dưới, hai má ửng đỏ, đôi môi mượt mà tinh xảo, đường hàm vòng cung tinh tế, chỉnh tề mà hoàn mỹ, cần cổ trắng nõn, hầu kết ở cổ họng lên lên xuống xuống, mơ hồ lộ ra xương quai xanh … Càng nhìn xuống, Úc Lũy cảm thấy được bên trong thân thể tựa hồ càng có cảm giác khí huyết sôi trào đến hỏa nhập ma hôm ấy, tiếng chuông cảnh báo trong đầu hắn kêu lên mãnh liệt.
Dương Tiễn chỉ cảm thấy ánh mắt rực lửa của Úc Lũy nhìn chằm chằm lồng ngực mình,nói trắng ra là lộ liễu vô cùng, hắn nhất thời có một loại ảo giác bị xem thường. Nghĩ tới ánh mắt ngơ ngác ngày đó Úc Lũy nhìn mình lõa thể, Dương Tiễn lửa giận trong lòng càng bùng lên, cả người đều giận đến run rẩy.
Ngao Tứ nhìn Úc Lũy cùng Dương Tiễn hai người kia thần sắc không bình thường, không khỏi sững sờ, hắn thấy Úc Lũy mang theo vẻ mặt hiếu kỳ cảnh giác nhìn chằm chằm trước ngực Dương Tiễn, trong lòng nổi lên một loại cảm giác quái dị.
Úc Lũy đầu càng ngày càng tiến lại gần, tiếp tục nhìn chằm chằm. Cảm nhận cỗ lửa nóng bên người cảm giác áp bách mạnh mẽ, cả người Dương Tiễn càng căng thẳng cứng đờ, hai tay nắm thành quyền, ngưng khí trong lòng bàn tay.
Không khí trong buồng xe ngày càng quỷ dị căng thẳng.
Một hồi lâu sau, Ngao Tứ bây giờ nhìn không nổi nữa, mặt tối sầm lại mở miệng hỏi: “Này, ta nói Úc Lũy đại nhân, ngươi đây là nhìn cái gì chứ? Dương Tiễn lại không có mương máng kênh rạch gì …”
Úc Lũy không hề nghĩ ngợi mở miệng nói: “Ai nói không kênh rạch, mông hắn rất vểnh, kênh rạch hơi bị sâu đây…”
Ngao Tứ:”…”
Hoa Linh:”…”
Dương Tiễn rốt cục không nhịn được, trong mắt hắn sát ý nổi lên, ra một chưởng, hung hăng bổ tới cổ Úc Lũy.
Úc Lũy ngơ ngác nhìn chằm chằm Dương Tiễn, thế nhưng thân thể hắn phản ứng cực nhanh, thời điểm Dương Tiễn ngón tay hơi động, Úc Lũy đã cảm thấy luồng sát khí này, hắn nhấc cánh tay chặn lại, đem cánh tay Dương Tiễn chắn trước ngực, sau đó điện quang hỏa thạch trở tay vồ một cái, ngón tay siết chặt cổ tay Dương Tiễn.
Bất chấp mạch môn gặp nguy hiểm, Dương Tiễn duỗi ra cái tay còn lại tiếp tục tấn công Úc Lũy, nhắm vào sườn dưới Úc Lũy, thân thể hướng bên cạnh đè ép, chưởng phong lóe lên, sau đó mạch môn bị nhẹ nhàng nhấn một cái, Dương Tiễn nhất thời cảm thấy khí lực toàn thân bị tán đi hơn nửa.
Úc Lũy cầm lấy cánh tay Dương Tiễn trở tay vòng qua đỉnh đầu hắn, sau đó lôi kéo, đem cánh tay kia của Dương Tiễn kéo đến bên mình, Dương Tiễn cảm thấy vòng eo không có cách nào phát lực, cả người mềm nhũn, thân thể mất cân bằng, nửa người trên theo sức kéo đổ sang một bên, Úc Lũy duỗi ra cánh tay còn lại nâng lên một chút, vừa vặn đem thân thể Dương Tiễn ôm vào trong lòng…
Ngao Tứ ở phía trước trừng lớn hai mắt thấy hai người ở trong buồng xe hoàn thành một hệ liệt động tác Tăng-gô kinh điển.
*tăng-gô
Úc Lũy lúc này cúi đầu, đối diện Dương Tiễn trong lòng trợn mắt nhìn mình, Dương Tiễn thân thể ôn nhuyễn, hoàn toàn không giống dáng vẻ lạnh như băng thoạt nhìn bên ngoài, Úc Lũy đột nhiên nhớ lại ngày ấy hắn đánh Dương Tiễn, loại xúc cảm thời điểm ngón tay đụng chạm đến hắn da thịt này, bóng loáng mà tinh tế, rất tốt.
Vì vậy, bàn tay lớn đang ôm lấy eo Dương Tiễn, theo bản năng nhéo nhẹ hai cái.
Dương Tiễn cả người run lên, sắc mặt đại biến, trong mắt vừa giận vừa sợ, hắn đang muốn hất cánh tay Úc Lũy, lại nhìn thấy một vệt máu đỏ sậm từ lỗ mũi Úc Lũy vèo chảy xuống.
Xoạch… Một giọt máu rơi trên gò má Dương Tiễn.
Dương Tiễn:”…”
Ngao Tứ:”…”
Bên trong buồng xe lần thứ hai lâm vào yên lặng.
Hoa Linh nhìn trộm ở đằng sau, cũng không nhịn được nữa, hắn mở máy truyền tin, bấm dãy số tiểu tiên đồng lái xe của Tiên giới, mở miệng nói: “Linh Vũ, tìm một chỗ dừng xe phía trước.”
Mấy giây sau, trong máy truyền tin truyền đến tiếng Linh Vũ: “Linh Vương điện hạ, đường cao tốc Thế gian không thể tùy tiện dừng xe, khoảng cách đến một khu phục vụ tới còn có năm km.”
Hoa Linh thở dài nói: “Được, vậy thì chờ đến khu phục vụ đi, nhanh lên chút, nếu không có người muốn mất máu sắp chết rồi.”
Hoa Linh bất đắc dĩ nhìn hình ảnh Úc Lũy ánh mắt bốc hỏa cùng máu mũi càng ngày càng phun trào mãnh liệt.
Lúc này, Ngao Túc ngồi ở một bên thân thủ điều ra hệ thống vòng tay của Úc Lũy, mở đến mục cột chỉ tiêu giám sát thân thể, nhất thời một loạt dữ liệu hiện lên ở không trung, Ngao Túc nghiêm túc nhìn một chút, mở miệng đối Hoa Linh nói rằng:
“Trong cơ thể hormone phân bố nồng độ tăng cao, thần kinh giao cảm hưng phấn, hải miên thể tế bào cơ bàng quang căng giãn, sung huyết cứng đờ, mạch máu niêm mạc bên trong khoang mũi trương lên gây vỡ dẫn đến xuất huyết. Ma tôn điện hạ hiện tại chỉ là đang ở trong trạng thái kích thích bình thường, mao mạch trong lỗ mũi tuy rằng phong phú thế nhưng lượng máu không nhiều, mấy phút sau thì sẽ tự lành, yên tâm đi, sẽ không mất máu quá nhiều.”
Hoa Linh có chút dở khóc dở cười nghe Ngao Túc giải thích, sau đó mở miệng nói: ” Kích thích bình thường? Đại hoàng tử điện hạ, cậu cảm thấy hắn lúc này đối với một nam nhân kích thích là bình thường sao?”
Ngao Túc nhìn Hoa Linh, mở miệng nói: “Từ khi tam giới mở ra cải cách tới nay, đồng tính luyến từ lâu đã trở thành hợp pháp, tuy rằng Thế gian còn có bộ phận khu vực chưa hoàn toàn chấp nhận, thế nhưng đây đã là xu thế tương lai.”
Ngao Túc suy nghĩ một chút, nhìn về phía Hoa Linh ánh mắt mấy phần thâm thúy, tiếp tục nói: “Nếu như tôi không tính sai, Linh Vương điện hạ kích thích tựa hồ phần lớn cũng là từ đồng giới…”
Hoa Linh có chút lúng túng ho nhẹ một chút, mở miệng nói: “Tôi không phải nói cái này, tôi là nói hắn chẳng phân biệt trường hợp không phân biệt địa điểm mà phát tình lung tung.”
Hoa Linh nhìn Ngao Túc nhìn mình bằng ánh mắt nghiêm túc mà chăm chú, con ngươi đối phương màu lam tối thanh minh mà thấu triệt, tựa hồ từ giữa có thể nhìn thấy bóng dáng của chính mình. Tim Hoa Linh đột nhiên không rõ nguyên do nhảy loạn mấy cái… Tay trái rục rà rục rịch.
Ngao Túc không nói gì, vẫn như cũ lẳng lặng nhìn chăm chú vào Hoa Linh. Hai người nhìn nhau một lát, Hoa Linh cảm thấy bên tai dần dần nóng lên, hắn nhớ tới Ngao Túc mới vừa nói cái gì hormone, cái gì thần kinh, khoang mũi linh tinh, hắn ý thức được nếu như còn nhìn tiếp, người chảy máu mũi chắc chắn không phải là Ngao Túc rồi …
Hoa Linh nỗ lực tập trung lực chú ý, vươn tay trái ra nhẹ nhàng vén tóc trên cổ, thu hồi suy nghĩ tứ tán, sau đó nhìn Ngao Túc, ánh mắt mỉm cười, đổi chủ đề cười trêu nói: “Xem ra Đại hoàng tử đối với phương diện này rất có nghiên cứu đây, tôi ngược lại thật ra có chút ngạc nhiên, không biết người ở nơi nào có thể hấp dẫn Đại hoàng tử điện hạ đây?”
Ngao Túc suy nghĩ một chút, mở miệng nói: “Có thể hấp dẫn tôi… Đều ở trong phòng thí nghiệm của tôi.”
Hoa Linh tiếp tục cảm thấy hứng thú hỏi: “Là đồng tính hay là khác phái?”
Ngao Túc chậm rì rì mở miệng nói: “Có giống cái cũng có giống đực, lưỡng tính đồng thể vật chủng cũng có.”
Hoa Linh:”…”
Hoa Linh nhớ lại lúc đó trong phòng thí nghiệm ở Long cung nhìn thấy đám sinh vật dưới đáy biển đó, không khỏi khóe miệng run nhẹ nói: “Không nhìn ra… Đại hoàng tử khẩu vị đúng là có chút nặng.”
Ngao Túc gật đầu một cái nói: “Cảm tạ.”
Hoa Linh:”…”
Tại sao mỗi lần nói chuyện hướng đi đều quỷ dị như thế.
Hai người đang nói chuyện, xe đã lái vào khu phục vụ gần nhất, Hoa Linh nhìn một chút hình ảnh trước xe, lúc này Dương Tiễn tránh khỏi người Úc Lũy, cầm giấy ăn điên cuồng lau vết máu trên mặt mình, mà Úc Lũy một bên lại bình tĩnh tiếp tục nhìn Dương Tiễn, mặc cho máu mũi giàn giụa. Phía trước Ngao Tứ nhìn bộ dạng Úc Lũy chảy máu, vẻ mặt kinh ngạc, trong ánh mắt toát ánh sáng tựa hồ đã hiểu ra chuyện gì.
Xe dừng hẳn, Hoa Linh lập tức xuống xe chạy về phía phía trước, mở cửa xe, kéo Úc Lũy từ bên trong đi ra.
“Úc Lũy, cậu giở trò quỷ gì? Không phải đã nói không cho trêu chọc Dương Tiễn sao?” Hoa Linh một bên đưa cho Úc Lũy giấy ăn nhét mũi, một bên hung hăng quát hắn.
Úc Lũy ánh mắt đảo qua Dương Tiễn trong xe, mở miệng nói:
“Tớ không đánh hắn, hắn đánh tớ, tớ cũng đâu có đánh trả.”
Hoa Linh mở miệng nói: “Cậu theo tôi về xe đi.”
“Không.” Úc Lũy kiên quyết cự tuyệt nói.
“Cậu đến cùng muốn làm gì?” Hoa Linh âm thanh lại cao mấy phần.
Úc Lũy suy nghĩ một chút, trên mặt lộ ra một tia nghi hoặc, hắn lại nhìn Dương Tiễn trong xe, quay đầu đối Hoa Linh nói rằng: “Tớ cũng không biết, nói chung tớ chính là cảm được hắn rất đặc biệt, tớ muốn đi cùng hắn.”
Hoa Linh cúi đầu quét xuống dưới đũng quần Úc Lũy, quả nhiên nhìn thấy một con hải miên sung huyết hơi nhô lên, hắn đột nhiên cảm thấy, dựa vào tiết tháo của Úc Lũy, Dương Tiễn trinh tiết chỉ sợ là nguy hiểm …
*Hải miên: một loại động vật thân lỗ ý chỉ JJ