Hoa Linh mặt tối sầm lại, sững sờ nhìn màn dạo đầu qua đi, vài con cừu nhảy ra.
Sau một phút:
Hoa Linh: Này trên đầu con cừu này sao lại có một đống phân…
Sau năm phút:
Hoa Linh: Má nó, con sói này quả thực quá ngu, kiến quốc sau thành tinh à?
Sau mười phút:
Hoa Linh: Sói xám nhỏ thật đáng yêu, quả thực chính là Tiểu Cửu phiên bản màu đen.
Sau hai mươi phút:
Hoa Linh: A ha ha ha ha a, cái chảo thật khí phách, hồng hồng hỏa hỏa hoảng hoảng hốt hốt…
Vì vậy, buổi tối trước khi xuất phát, Linh Vương điện hạ cười ha hả ở trong phòng xem sói xám chiến cừu vui vẻ…
Vừa rạng sáng, trên màn ảnh tự động bắn ra thông tin nhắc nhở: “Xin lỗi, ngài liên tục xem trong quá lâu, vì bảo đảm tinh thần và thể xác của ngài được khỏe mạnh, hệ thống thôi miên khởi động, mời ngài nghỉ ngơi, chúc ngài ngủ ngon.”
Sau đó, hết thảy bộ phim toàn bộ biến thành hình thức thôi miên cừu nhỏ nhảy lên, từng con từng con đi về phía trước rồi nhảy.
Hoa Linh nhìn đồng hồ, cũng thấy nên ngủ, hắn tiến vào buồng tắm tắm rửa sạch sẽ, sau đó nằm lỳ ở trên giường rơi vào mộng đẹp…
Ngao Túc sát vách ngồi ở trên ghế, hình chiếu trên bức tường đối diện chính là hình ảnh vòng tay trên người Hoa Linh, xuyên thấu qua vòng tay, Ngao Túc nhìn thấy góc nghiêng khuôn mặt ngủ say của Hoa Linh, chỉ thấy Hoa Linh mang trên mặt mỉm cười, giống như đang lẩm bẩm cái gì.
Ngao Túc cầm vòng tay truyền tin trong tay, điều chỉnh âm thanh,âm thanh Hoa Linh mơ mơ màng màng truyền tới: “Tôi nhất định sẽ trở về…”
Trong mắt Ngao Túc lóng lánh nhiều hơn mấy phần ấm áp, khóe miệng hắn nhẹ cong lên, hài lòng mỉm cười.
Sáng sớm ngày thứ hai, Hoa Linh bị chuông báo từ vòng tay ầm ĩ đánh thức, mãi đến khi hoàn toàn rời giường, chuông báo mới dừng lại, vẫn còn mơ mơ màng màng Hoa Linh hận không thể chặt bà nó tay luôn.
Mãi đến tận khi mơ màng sửa sang xong hành lý, Hoa Linh đầu óc mới dần dần thanh tỉnh một ít. Thời điểm xuống lầu ăn điểm tâm, Hoa Linh mới biết những người khác đã sớm chờ xuất phát, ngoại trừ Ngao Túc, nhiều người cũng đã tập trung vào trong đại sảnh.
Tám giờ đúng, Ngao Túc đến đúng giờ, cả giây phút cũng không kém. Nhìn thấy toàn bộ nhân viên đến đông đủ, Thái bạch kim tinh hắng giọng một cái, thanh thế như hổ gầm nói: “Các đồng chí, các vị là đại biểu kiệt xuất nhất tinh anh nhất trong tam giới, trọng trách giữ gìn hòa bình tam giới, bảo vệ nhân dân an toàn xin được giao cho các vị, tôi đại biểu Tiên cung, đại biểu toàn thể nhân dân tam giới, tôi xin kính các vị, hi vọng các vị có thể loại bỏ muôn vàn khó khăn, dũng cảm tiến tới, hoàn thành nhiệm vụ gian khổ lần này, chúng tôi sẽ ở chỗ này, chờ các dũng sĩ chiến thắng trở về trở về…”
Thái bạch kim tinh còn chưa có nói xong, Ngao Tứ một bên cùng Dương Tiễn đã đen mặt lại đi thẳng ra chỗ đậu xe, Ngao Tứ vừa đi vừa thấp giọng cùng Dương Tiễn nói rằng: “Lão Bạch bị vậy từ bao giờ thế …”
Dương Tiễn mỉm cười nói: “Người già nhưng tâm không già, ngẫu nhiên đổi phong cách cũng không tồi.”
Ngao Tứ: “Quá mất mặt, cậu nhìn ánh mắt bọn người Thế gian cùng Ma giới, chính là ánh mắt chế giễu.”
Ngao Tứ lời còn chưa dứt, liền nhìn thấy tiểu hòa thượng Thế gian Tịnh Không sắc mặt hơi đỏ lên, vẻ mặt kích động cùng phấn chấn, hắn ném hành lý trong tay, bước nhanh đi tới trước mặt Thái bạch kim tinh, hai tay cầm thật chặt cánh tay Thái bạch kim tinh, thẳng thắn to rõ nói: “Tiên gia cứ yên tâm, bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ, xin ngài chờ tin tức tốt của chúng tôi!”
Ngao Tứ:”…”
Lần này, đến lượt Kim Lan cùng Tạ Thanh Thần cũng không nhìn nổi, yên lặng quay người nhấc theo hành lý lên xe.
Hoa Linh nhưng là ở một bên cười đến ngửa tới ngửa lui, này một già một trẻ, là tới song ca giảm bớt bầu không khí sao, luôn cho là Ma giới đùa giỡn nhiều, hóa ra Tiên giới cùng Thế gian cũng không thiếu nha …
Hoa Linh một bên cười một bên kéo hành lý đi về phía trước, Bình Ế đứng ở một bên thân thủ ngăn cản Hoa Linh, Hoa Linh dừng bước lại, nhìn thấy Bình Ế một mặt lo lắng nhìn mình.
Bình Ế mở miệng nói: “Ngân Linh, cậu bây giờ không có tiên khí hộ thể, cái tay này vẫn là tay giả. Mọi việc không cần ra mặt nhiều, có Úc Lũy cùng Trầm Sa bọn họ ở đó, cậu tự chiếu cố mình cho tốt.”
Hoa Linh nghe vậy trong lòng ấm áp, mở miệng nói: “Ế, yên tâm đi, tớ tự có chừng mực.”
Bình Ế bĩu môi, nhìn cánh tay trái của Hoa Linh mở miệng nói: “Đi Thế gian có mấy ngày đã biến mình thành tàn phế, đúng mực này của cậu, cả năm chi(tay,chân,đầu)đều bảo đảm không được đầy đủ”
Hoa Linh cười hì hì ôm cổ Bình Ế, ghé vào lỗ tai hắn nói rằng: “Đừng lo lắng cho tớ, lo lắng một chút chính mình đi, nhìn dáng vẻ mệt mỏi này của cậu, chú ý nghỉ ngơi, thân thể mệt muốn chết rồi, Liêm Vương điện hạ của chúng ta sẽ tức giận.”
Trên mặt Bình Ế chợt lóe một vệt hồng vựng, trừng Hoa Linh liếc một cái, theo sau tiếp tục nghiêm nghị nói rằng: “Chuyện này, tớ luôn cảm thấy không có đơn giản như vậy, người có thể trộm đi Hình Thiên chiến phủ, tuyệt đối không phải là người bình thường, các cậu nhất định phải cẩn thận.”
Hoa Linh thân thủ bóp bóp mặt Bình Ế, mở miệng nói: “Biết rồi, Ế mama.”
Bình Ế tức giận mở miệng nói: “Tớ không ở bên cạnh, cậu nhỡ bị thương làm sao bây giờ, tớ chuẩn bị cho cậu một ít dược phẩm mang theo đi.”
Hoa Linh hoàn không nói chuyện, liền nghe đến phía sau truyền đến tiếng Ngao Túc: “Bình Vương điện hạ xin yên tâm, Linh Vương điện hạ bây giờ là bệnh nhân của tôi, tôi sẽ phụ trách chăm sóc thân thể của ngài ấy.”
Bình Ế ngẩng đầu nhìn Hoa Linh đứng ở phía sau Ngao Túc, có chút hơi kinh ngạc.
Hoa Linh nghe vậy, xoay mặt nhìn Ngao Túc một chút, sau đó đối Bình Ế nói rằng: “Đúng, Ế, cậu yên tâm đi, có Ngao đại Bạch tiên sinh đây, tôi không có việc gì, dù sao hắn sẽ phụ trách cái tay giả này.”
Dứt lời, Hoa Linh vươn tay trái ra quơ quơ trước mắt Bình Ế, trong mắt một mảnh ý cười.
Bình Ế ngờ vực nhìn Hoa Linh một chút, lại nhìn Ngao Túc một chút, cuối cùng gật gật đầu.
Sau khi tạm biệt Phi Liêm Bình Ế, Hoa Linh liền đi ra cửa chính, ở phương diện thuê xe Tiên giới coi như hào phóng, thuê ba chiếc Land Rover dài, bên trong xe không gian rộng rãi. Hoa Linh đem hành lý sắp xếp xong, sau đó ngồi lên ghế sau, Ám Ly lái xe, Trầm Sa ngồi ở chỗ ngồi kế bên tài xế, Hoa Linh lên xe vừa ngồi chờ Úc Lũy, vừa mở màn hình tiếp tục xem Cừu vui vẻ.
Nhưng mà đợi nửa ngày, vẫn như không nhìn thấy bóng dáng Úc Lũy, Hoa Linh có chút kỳ quái mở miệng hỏi: “Trầm Sa, Úc Lũy đâu?”
Trầm Sa duỗi đầu ra ngoài cửa sổ hướng phía trước mặt nhìn xuống, nói rằng: “Cổn Cổn hình như bám trên xe Tiên giới không chịu xuống, Ma tôn điện hạ ở phía trước đang thương lượng cùng Cổn Cổn.”
Nghĩ đến vẻ mặt nịnh nọt của Cổn Cổn vây quanh Hao Thiên khuyển, Hoa Linh nhất thời cảm thấy có chút mất mặt, không khỏi mở miệng nói: “Mau gọi Cổn Cổn ở phía trước về.” Dứt lời, tiếp tục xem phim của mình.
Lại qua năm phút đồng hồ, cửa xe mở ra, một bóng người lên xe, ngồi bên cạnh Hoa Linh, Hoa Linh cũng không ngẩng đầu lên nói: “Thế nào? Không chịu về à, tôi đã nói Cổn Cổn hàng này chính là loại không có tình người, vừa có vợ đã quên mất mẹ ruột rồi… đúng là đại bất trung, chúng ta đi thôi.”
Mấy giây sau, Hoa Linh nghe người bên cạnh mở miệng nói:
“Ma tôn điện hạ không chịu trở về, không thể làm gì khác hơn là thay đổi vị trí với tôi.”
Hoa Linh đột nhiên sững sờ, thanh âm này…
Hắn ngẩng đầu nhìn lên, đối diện với hai mắt của Ngao Túc.
“Cậu… Tại sao là cậu…” Hoa Linh lúc này mới có chút phản ứng lại, Úc Lũy tên này nhất định là dựa vào lý do Cổn Cổn không chịu trở về, thuận thế ngồi xe Tiên giới, vì cái gì à… Không cần nghĩ cũng biết.
Đúng là chủ nào tớ nấy.
Hoa Linh cảm thấy trong lòng một trận thấp thỏm, tuy rằng Úc Lũy hứa hẹn sẽ không gây sự với Dương Tiễn, thế nhưng trời mới biết cái tên nhị hóa dọc đường đi sẽ làm ra những chuyện gì, hơn nữa trên xe kia còn có một Ngao Tứ tính tình bạo ngược.
Hoa Linh do dự một chút, mở cửa xe chuẩn bị xuống, mở miệng nói: “Thôi tôi vẫn là đến xách hắn về, tên gia hỏa thích gây rắc rối…”
Còn chưa dứt lời, đã thấy xe Tiên giới phía trước khởi động, chạy như bay rồi, chiếc xe của Thế gian cũng theo sát phía sau, trong nháy mắt rời khỏi làng du lịch.
Hoa Linh: “…”
Ngao Túc Một bên thấy thế, mở miệng nói: “Linh Vương điện hạ, lên xe đi.”
Hoa Linh đành phải trở lại trong xe, đóng cửa xe, Ám Ly phía trước thấy thế, cũng nổ máy xe chạy theo. Hoa Linh mở ra màn hình truyền tin, nhấn xuống tên Úc Lũy.
Vang lên nửa ngày, giọng Úc Lũy rốt cục truyền tới: “Ngân Linh, chuyện gì?”
Hoa Linh đè thấp giọng, nghiêm mặt nói: “Úc Lũy, cậu giở trò quỷ gì,mau xuống xe trở về.”
Úc Lũy mở miệng nói: “Cổn Cổn không chịu về,đang ở phía sau cùng con chó kia chơi đây, tớ không thể làm gì khác hơn là ở lại cùng nó.”
Hoa Linh mắng: “Lúc Cổn Cổn ở Dưỡng Tâm Điện cọ lung tung khắp nơi sao không thấy cậu quan tâm nó thế, đồ bỏ vô dụng, mau trở lại.”
Úc Lũy nghe vậy, thành thật mở miệng nói: “Há, tớ cũng muốn thuận tiện nghiên cứu một chút Dương Tiễn hạ pháp thuật gì với tớ, cho nên muốn lưu lại hỏi hắn một chút.”
Hoa Linh mở miệng nói: “Cậu đừng có trêu chọc Dương Tiễn.”
Úc Lũy nói: “Yên tâm, tôi đã nói không đánh hắn, hảo, cứ như vậy, bà mẹ chết rồi.”
Dứt lời, bộp một tiếng cắt đứt truyền tin.
Hoa Linh sững sờ nhìn mu bàn tay của mình, hắn rốt cục phát hiện cái vòng tay vạn năng này so với điện thoại di động có gì khuyết thiếu rồi, lúc điên lên không thể ném vỡ …
Ngao Túc nhìn Hoa Linh, mở miệng nói rằng: “Linh Vương điện hạ xin yên tâm, Dương Tiễn kỳ thực tính cách ôn hòa, sẽ không xung đột với Ma tôn điện hạ.”
Hoa Linh hơi siết chặt tay, khóe miệng cứng ngắc: “Ha ha, đó là cậu không biết Úc Lũy, hắn một khi phát điên, y chang như bệnh chó dại…”
Ngao Túc nghe vậy, suy tư gật đầu một cái nói: “Bệnh chó dại sao? Không sao, tôi mấy năm trước nghiên cứu ra vắcxin phòng bệnh, tỉ lệ chữa khỏi có thể đạt tới 90%.”
Hoa Linh:…
Hàng này là ngốc thật hay là giả ngu vậy.
Nhìn Hoa Linh thần sắc biến ảo không ngừng, Ngao Túc suy nghĩ một chút, mở miệng nói: “Linh Vương điện hạ là muốn biết tình huống trên xe kia sao?”
Hoa Linh nhìn Ngao Túc, lập tức nghĩ tới vị trước mắt này đúng là nghe trộm lành nghề, lập tức mở miệng nói: “Đúng nha, Đại hoàng tử điện hạ, cậu nhất định có biện pháp đúng hay không? Cái ốc biển kia của cậu có phải ở trên xe bên kia không, hoặc là WIFI, không biết bọn họ có biết dùng hay không.”
Ngao Túc lắc lắc đầu, mở miệng nói rằng: “Không cần phiền toái như vậy.”
Dứt lời, hẳn điều chỉnh máy truyền tin trên cổ tay, bấm mấy lần, một màn hình lập tức xuất hiện trong không trung, chính là hình ảnh bên trong xe của Tiên giới.
Hoa Linh thấy thế hơi sững sờ, mở miệng nói: “Cái vòng tay này còn có chức năng này sao?”
Ngao Túc gật gật đầu: “Hệ thông hình ảnh trên mười hai máy truyền tin đều có thể kết nối, tôi điều chỉnh lấy ra hình ảnh lập thể trên vòng tay của Dương Tiễn chiết xạ ra, ở góc độ này quan sát Ma tôn điện hạ thuận tiện hơn.”
Hoa Linh thấy thế, không khỏi trong lòng dâng lên nỗi nghi hoặc, mở miệng hỏi: “Cậu có thể tùy tiện khống chế vòng tay của chúng tôi?”
Ngao Túc suy nghĩ một chút, nói rằng: “Khống chế thì hơi khó khăn, bất quá giám sát thì không thành vấn đề, dù sao đây cũng là hệ thống tôi nghiên cứu ra.”
Hoa Linh trợn mắt lên, một hồi lâu sau mở miệng nói: “Đại hoàng tử điện hạ, cậu có phải là có đam mê rình trộm không hả, tại sao lúc nào cũng nghiên cứu cái công năng kỳ quái như vậy, bây giờ là thời đại chú trọng việc riêng tư, cậu lại lợi dụng cửa sau nhìn trộm người khác là trái pháp luật.”
Ngao Túc đẩy kính mắt, chậm rì rì nói: “Há, vậy tôi tắt nó.”
“Đừng, đừng…” Hoa Linh nghe vậy, lập tức mở miệng ngăn cản, sau đó nhìn chằm chằm hình ảnh giữa không trung thản nhiên nói: “Muốn mở đã mở, thì xem một chút đi.”
Ngao Túc khóe miệng khẽ nhếch: “Được.”
Vì vậy, hai người ngẩng đầu nhìn hình ảnh trên không trung.
Chỉ thấy Dương Tiễn sắc mặt có chút cứng ngắc, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, Úc Lũy bên cạnh cũng nghiêng đầu nhìn gò má Dương Tiễn, hai người đều không mở miệng nói chuyện, trong xe bầu không khí có chút ngột ngạt.
Một lát sau, ngồi ở vị trí kế bên tài xế Ngao Tứ mở miệng nói: “Ma tôn đại nhân, ngài đây là muốn làm gì? Vẫn còn muốn bắt nạt Dương Tiễn nhà chúng tôi sao?”
Úc Lũy ngẩng đầu lên, nhìn Ngao Tứ, mở miệng nói: “Hắn là vợ cậu?”
“A?” Ngao Tứ bị Úc Lũy hỏi sững sờ, theo bản năng nói: “Đương nhiên không phải.”
“Ồ.” Úc Lũy nghiêng đầu qua chỗ khác, tiếp tục nhìn chằm chằm Dương Tiễn, đồng thời mở miệng nói: “Vậy không mượn cậu xen vào.”
Ngao Tứ sắc mặt nhất thời thay đổi, mở miệng nói: “Hắn không phải vợ ta là anh em ta, ta làm sao không xen vào được, ta cho ngươi biết Úc Lũy, sáng sớm hôm nay nếu không phải vì mặt mũi của Vương mẫu điện hạ cùng Liêm vương, ta đã sớm…”
“Ngao Tứ.” Dương Tiễn quát nhẹ một tiếng, khẽ nhíu mày, nói rằng: “Đừng để ý đến hắn.”
Ngao Tứ cắn răng, hai mắt phun ra lửa, hung hăng trợn mắt nhìn Úc Lũy, cuối cùng vẫn là nghiêng đầu sang chỗ khác, không thèm nói chuyện nữa.
Còn Úc Lũy thì mắt điếc tai ngơ không nghe Ngao Tứ nói, tiếp tục nhìn chằm chằm Dương Tiễn, một hồi lâu sau, hắn chậm rãi mở miệng nói: “Sáng sớm hôm qua ngươi dùng pháp thuật gì với ta?”
Dương Tiễn đôi môi khẽ run, hàm răng cắn chặt, nhớ tới tình cảnh sáng sớm hôm qua, chính mình thân thể trần truồng bị Úc Lũy từ cửa phòng tắm đẩy đến trước cửa sổ, không còn sức đánh trả chút nào, Dương Tiễn cảm thấy một trận sỉ nhục xông lên đầu, hắn cố nén lửa giận, không có lên tiếng.
Úc Lũy thấy bộ dạng Dương Tiễn im lặng không lên tiếng, trong lòng kiên định hơn là Dương Tiễn trong lòng có quỷ, tiếp tục nói: “Từ sau đại chiến Trác Lộc, ta chưa từng bị thương cũng chưa từng chảy máu,ngươi lại dám dùng thủ đoạn hèn hạ tính kế ta…”
Dương Tiễn nghe vậy, rốt cục không thể nhịn được nữa nói: “Cút!”
Úc Lũy hừ lạnh một chút, mở miệng nói: “Bị ta đoán đúng rồi đúng không? Ngươi không nói kỳ thực ta cũng biết, ta đã sớm tra được ngươi đối với ta dùng là chiêu gì. Không nghĩ tới đường đường thượng tiên của Tiên giới, lại đi dùng công pháp phàm nhân.”
Nghe Úc Lũy nói, đừng nói Dương Tiễn cùng Ngao Tứ đã tức điên lên, ngay cả Hoa Linh bên này nhìn trộm cũng cảm thấy đầu óc mơ hồ.
Dương Tiễn tức giận đến mặt trắng bệch, vẫn không thèm nói chuyện cùng Úc Lũy, phía trước Ngao Tứ cười xùy một tiếng, mở miệng nói: “Vậy cũng muốn nghe Ma tôn điện hạ nói một chút coi, Tiên giới chúng tôi cuối cùng học trộm công pháp gì của Thế gian?”
Chỉ thấy Úc Lũy từ trong lòng rút ra Ipad, cấp tốc mở ra một trang web, chỉ vào chữ trên đó đưa cho Dương Tiễn xem, tràn đầy tự tin nói: “Chính là cái này.”
Dương Tiễn rũ mắt xuống, liếc mắt nhìn máy vi tính trong tay Úc Lũy, chỉ thấy trên đó viết: “( ba mươi sáu kế) mỹ nhân kế. Mỹ nhân thân trần, dùng sắc dụ người, công thần, loạn phách, mất đi chí khí nguyên tinh, thần thức suy kiệt. Hai phe đối lập,nhiếp tâm thuật.”
Dương Tiễn:…
Hoa Linh nhìn trộm:…
Thật muốn giúp Dương Tiễn đập chết cái tên nhị hóa này.