*Đài Loan 4 năm sau:
Tại một ngôi biệt thự sang trọng có một người đàn ông đang đọc báo (nói
vậy thôi chứ mới 23 tuổi à) và một người phụ nữa đang nấu ăn gần đấy (vợ thì 22). Bên cạnh là chiếc nôi có một cậu bé con siêu kute và siêu baby chỉ mới được một tuổi rưỡi.
- Anh ăn đi rồi còn đến công ty!
Vừa nói cô vừa để thức ăn sáng lên bàn cho chồng.
- Cám ơn em! Bà xã!
Anh kéo vợ lại hôn lên môi cô. Xem ra đời sống hôn nhân của họ rất hạnh phúc thì phải.
- Dạ cô cậu chủ có khách! - người hầu vào báo lại.
Hắn tiến vào nhà với nụ cười nhẹ chào buổi sáng. Mang trên người bộ vest đen lịch lãm, giày da bóng loáng, đồng hồ hàng hiệu. Đúng mẫu người đàn ông mà phụ nữ ao ước. Vẫn mái tóc nâu style Hàn Quốc, vẫn gương mặt
điển trai lạnh lùng nhưng đã cố gắng cười nhiều hơn trước. Hắn kéo ghế
ngồi xuống:
- Cát Chi à! Anh có việc cần nhờ em giúp này!
Cô bưng thêm một phần thức ăn ra mời hắn rồi cũng ngồi xuống:
- Chuyện gì thế anh?
- Hôm trước công ty đối tác đã tráo cái đĩa mềm chứa dữ liệu dự án mới. Em giúp anh vô hiệu hóa cái đĩa ấy được chứ?
- Chuyện nhỏ! - Cát Chi nháy mắt.
- Cậu nói công ty JA ấy hả? - King hỏi. (anh cũng là cổ đông trong công ty hắn)
Hắn gật đầu, King tiếp:
- À mà nghe nói nửa tháng nữa nhóc về phải không?
Hắn mỉm cười gật đầu, Cát Chi trêu:
- Người ta không còn là nhóc nữa đâu! Em đọc báo hay tin Tiểu Vy thắng
liên tiếp mấy vụ kiện trong giới chính trị bên Nhật khi còn là thực tập
sinh đấy!
King trầm trồ:
- Đúng là Tiểu Vy có khác! Hay mình mời nhóc làm cố vấn pháp luật cho công ty mình hén! (ở đây nói công ty của hắn).
- Chuyện đó là dĩ nhiên rồi! - hắn.
Cát Chi xem đồng hồ rồi thông báo:
- Đến giờ rồi! Em đến công ty nha!
Cả ba chia tay nhau trước cổng. Cát Chi đến công ty CC còn hắn và King thì đến công ty Hắc Long.
*4:00 pm tại sân bay:
Một vô gái mặc váy trắng ngang gối, trên người khoát thêm chiếc áo jean. Mái tóc nâu được uốn nhẹ phần đuôi bay bồng bềnh trong gió. Cặp kính
mát bản to che gần hết khuôn mặt nhưng người ta không khó nhận ra vẻ đẹp kiêu sa của cô. Cô kéo vali bước đi trong ánh nhìn ngưỡng mộ của mọi
người.
*Tại nhà hắn:
"Tính....toong"
Ông quản gia tức tốc chạy ra mở cửa nhưng khi nhìn thấy người phía sau cánh cửa, ông không khỏi ngỡ ngàng mà thốt lên:
- Cô...cô....
*Công ty Hắc Long:
Đến giờ tan ca mà hắn vẫn còn ngồi trên bàn làm việc. Tự dưng hắn thấy
nhớ nó da diết, ước gì giờ này có nó bên cạnh. Hắn nhẹ nhàng ngả người
ra sau ghế suy nghĩ vu vơ. Từ lần đầu cả hai chạm trán ở sân bay, nó trở thành vệ sĩ của hắn. Lần bị nó gạt đứng đợi suốt hai tiếng đồng hồ,
hiến máu nuôi muỗi. Lần hắn chở nó trên xe mô tô. Lần đầu tiên cả hai
hôn nhau rồi lần xem phim ma. Nói cung không biết bao nhiêu là lần nữa.
Lần nó đỡ đạn cho hắn rồi những hiểu lầm xảy ra. Nó bị bắt cóc và cả hai đã xém chết cùng nhau. Cuộc tình của nó và hắn đã được vun đắp không
biết bao nhiêu là thứ. Nước mắt có, máu cũng có....
"Cốc...cốc"
Tiếng gõ cửa làm cắt ngang những dòng suy nghĩ.
- Vào di!
King ló đầu vào:
- Không về hả? Hơn 8h rồi đấy!
Hắn đứng lên lấy áo vest rồi đi ra cửa.
- Ừ về thôi!
Hắn và King mỗi người đi một hướng, ai về nhà nấy.
Sau khi đã đỗ xe trong gara, hắn cầm cái áo vest mệt mỏi lê bước lên lầu. Ông quản gia chạy đến báo:
- Cậu chủ, có người gửi quà cho cậu tôi để nó trên phòng!
Hắn hơi bất ngờ liếc mắt qua lại để suy nghĩ nhưng không biết là ai. Hắn gật đầu qua loa rồi đi lên lầu. Mở cửa phòng đưa mắt tìm kiếm nhưng
chẳng thấy bất cứ hộp quà nào. Hắn lẩm bẩm chửi ông quản gia khùng rồi
bước vào phòng tắm.
15 phút sau hắn trở ra chỉ với duy nhất cái khăn tấm quấn ở thân dưới.
Cơ bụng sáu múi hiện ra và những giọt nước trên tóc lăn xuống ngực trông hắn quyến rũ và menly vô cùng (tg xém xịt máu mũi). Đang định bật tivi
thì bất chợt nhận ra phía ban công có bóng dáng của một người con gái,
Hắn nghi hoặc hai con mắt đảo qua đảo lại, ma ư? Bậy! Hay là yêu tinh
(cha này xàm). Người con gái mặc váy trắng kèm theo cái áo khoát mỏng
đang đứng hóng gió bất ngờ quay lại.
Hắn sửng sờ. Là nó. Hắn nhào đến ôm chầm lấy nó. Nó đẩy hắn ra và mặt
đối mặt. Hắn thẫn thờ ngắm nó, nó xinh đẹp sắc sảo hơn trước rất nhiều.
Nó quàng tay qua cổ hắn cười tươi:
- Dạo này sexy nhể? Nhớ em lắm đúng không?
Hắn siết chặt eo nó nhìn nó âu yếm:
- Nhớ muốn điên luôn ấy chứ! Sao em về sớm thế?
- Em cố gắng hoàn thành việc học một cách sớm nhất để về gặp anh nè! Em không muốn điên vì nhớ anh đâu!
Hắn cười nham hiểm:
- Là em nói nhớ anh đấy nhé!
Bất giác nó rùng mình, chưa kịp phát giác đã bị hắn nhấc bổng đặt lên giường. Mặt hắn kề sát mặt nó:
- Đêm nay làm chính thê của anh nhé! Hahaha....
- Áaaa! Dragon Lee anh là đồ xấu xa! Dragon Lee chết tiệt!!!!!!!!!!
*Tại một nơi khác:
Tiếng trẻ con khóc vang vọng cả một căn phòng. Trên chiếc giường bên
cạnh chiếc nôi đứa bé là cặp vợ chồng trẻ đang ngủ say sưa. Người vợ lay lay chồng mình giọng ngái ngủ:
- Anh à! Con khóc kìa!
Người chồng cũng đang mê ngủ:
- Em dỗ nó đi anh buồn ngủ quá!
Người vợ gọi mãi mà người chồng không chịu thức, cô tức tỉnh cả ngủ. Thế là cô ngồi dậy đạp anh một phát lọt xuống giường. Người chồng lồm cồm
bò dậy thấy gương mặt đang rực lửa của vợ thì quýnh quáng lên:
- Anh dậy! Anh dậy rồi nè!
Anh chạy đến cái nôi bế đứa bé lên đi qua đi lại. Không những nó không
nín mà còn rống to hơn. Người vợ ngồi dậy bước đến bên chồng:
- Anh không làm con nín được sao?
- Anh bó tay rồi!
Người vợ nhìn đứa bé:
- Nín đi không là xơi karate nhé!
Ngay lúc đó có một người hầu gõ cửa.
- Vào đi!
- Thưa cậu có chuyện gì vậy ạ?
Người chồng nhăn nhó mặt mày:
- Ken nó khóc quài không chịu nín trong khi tôi buồn ngủ sắp chết rồi đây!
- Vậy cậu để tôi dỗ nó cho!
Sau khi giao đứa bé cho cô người đem về phòng, hai vợ chồng lên giường ngủ tiếp. Người vợ cằn nhằn:
- Tất cả là tại anh mà ra cả!
- Sao tại anh? - người chồng chưng hửng.
- Tại anh mới có bé Ken chứ còn gì nữa! Dương Chí Phong đáng ghét!
Mọi người biết ai rồi nhé!
*Sáng hôm sau tại nhà hắn:
Ánh nắng chói chang rọi vào phòng làm nó tỉnh giấc. Nó phát giác biết
mình không mặc gì trên người và cảnh tượng quần áo nằm ngổn ngang dưới
đất nhanh chóng đập vào mắt nó. Quay sang bên cạnh là tên ác quỷ đang
đội lốt thiên thần đang ngủ say như chết.
- Ê Dragon Lee!
Hắn dụi dụi mặt vào cổ nó giọng còn say ke:
- Anh mệt lắm! Cho anh ngủ tí nữa!
Mặt nó tối sầm lại và giơ nắm đấm lên:
"Bốp"
Hắn bị nó tán vào đầu một phát muốn văng hai con mắt ra ngoài. Hắn ngồi bật dậy xoa xoa đầu:
- Ui da! Sao em đánh anh?
- Anh làm chuyện tội lỗi xong ngủ ngon quá ha!
Nó vớ tay lấy cái khăn quấn ngang người rồi bước xuống giường. Vừa đi
được vài bước thì nó khụy xuống. Hắn tức tốc chạy lại đỡ nó:
- Em sao vậy?
Nó nhăn nhó:
- Đau!
Hắn cười tinh nghịch:
- Anh xin lỗi! Anh bế em nha!
Hắn hôn nhẹ vào má nó rồi nhấc bổng nó lên bế nó vào nhà vệ sinh. Ngày
hôm đó nó thông báo cho Cát Chi và Khả Di sang nhà chơi. Cả 3 gặp nhau
vui mừng không thể tả được. Cát Chi dắt theo bé Tử Minh còn Khả Di thì
bế bé Ken đến nhà nó. Ba người bọn hắn thì dến công ty làm việc như
thường ngày. Riêng hắn mỗi lần nghĩ lại cái vết tích trên giường do cả
hai gây ra thì lại cười như thằng điên. Thiên và Wind cũng lấy làm lạ.
Nó trở thành cố vấn pháp luật cho công ty hắn. Mọi chuyện lại đâu vào
đấy!