“ Nói trước bước không qua! Anh tin rằng rất nhanh em sẽ yêu anh. “ Khổng Bắc Trình dừng xe trước Khổng Thị nói.
Đỗ Dương Xuân Hy nhìn nhìn Khổng Bắc Trình một cái, cũng không nói gì nữa mà đi xuống xe.
Cô đi nhanh vào thang máy... chính là còn chưa kịp vào bên trong thang máy liền bị kéo ra.
“ Em đi đâu? “
“ Tôi đi làm. “
“ Thang máy này! “ Khổng Bắc Trình kéo Đỗ Dương Xuân Hy vào thang máy VIP.
Tầng 300??
Đỗ Dương Xuân Hy nhíu mày.
“ Vị trí của giám đốc phải ở tần 220 chứ! “
Khổng Bắc Trình nắm chặt lấy tay của Đỗ Dương Xuân Hy, anh cúi đầu nhìn cô nói.
“ Thì từ giờ vị trí giám đốc của em là làm việc trong phòng của chủ tịch. “
“ Anh... “
“ Hy Hy... chúng ta cần có thời gian ở bên cạnh nhau thì mới nhanh chóng có tình cảm chứ. “
“ Anh điên rồi hay sao? “
“ Ừ! Anh điên là vì em. “
“ Điên thì nên uống thuốc thì chủ tịch Khổng. “
“ Thuốc à! Em chính là thuốc của anh còn gì. “
Đỗ Dương Xuân Hy bị Khổng Bắc Trình nói đến cứng họng, cô hít một hơi sâu hất tay Khổng Bắc Trình ra nhưng không được.
“ Đừng nháo! Không anh sẽ ăn em đấy! “ Khổng Bắc Trình trầm giọng khàn khàn nói.
Đỗ Dương Xuân Hy im lặng, cô mở to hai mắt ra nhìn anh.
Khổng Bắc Trình cũng nghiêng đầu nhìn cô, anh khẽ nhếch môi lên cười một tiếng.
“ Hy Hy, có ai nói với em rằng em rất đáng yêu không? “
“... “ Đỗ Dương Xuân Hy im lặng.
“ Chắc do anh quá yêu em nên nhìn em có giận dữ hay đang cười cũng thấy rất xinh đẹp và đáng yêu. “
“... “ Đỗ Dương Xuân Hy vẫn im lặng.
Khổng Bắc Trình lại gọi.
“ Hy Hy... “
Đỗ Dương Xuân Hy nhướng mày nhìn Khổng Bắc Trình, Khổng Bắc Trình cúi đầu hôn nhẹ lên môi cô.
“ Anh yêu em. “
Đỗ Dương Xuân Hy bị hôn khẽ lau nhẹ môi không nói gì.
Khổng Bắc Trình không khó chịu mà chỉ đi theo sau cô.
“ Phòng này! “ kéo tay cô vào trong phòng làm việc của anh.
“ Đây là bàn làm việc của em. “
Nhìn cái bàn nho nhỏ trước mặt, Đỗ Dương Xuân Hy trầm mặc.
“ Vì sao anh lại để tôi ngồi làm việc ở đây? “ im lặng một lúc, cô khẽ hỏi.
“ Dễ. “
“ Dễ gì? “
“ Dễ ăn em! “