Mạc Tuấn Nghị gắt gao
cắn chặt môi, chỉ có lúc đầu khi gã nam nhân này dã man va chạm mới kêu
lên một tiếng, sau đó liền cắn môi quyết không rên không hừ. Nhưng hắn
không biết, nam nhân này không nghe thấy tiếng rên của hắn lại càng như
mất lý trí, hai tay bấu chặt mông thịt của hắn, hung hăng đem phân thân
chính mình tiến vào thân thể hắn, lực độ kia như muốn xuyên thủng hắn.
“Ưm….” Mạc Tuấn Nghị đau đến váng đầu hoa mắt, khẽ hừ một tiếng.
Động tác bạo ngược đột nhiên dừng lại, Tư Không Dực Dương cúi đầu nhìn nơi
bị gã động đến phiếm máu, khẽ nhíu mày. Vươn tay trở người hắn nằm trên
xe, nâng hai đùi hắn gác lên vai mình, thẳng lưng, lại bắt đầu vận động
pít tông.
“A a a a! Đau quá…..” Thật sự chịu không nổi, Mạc Tuấn Nghị kêu ra tiếng.
Tư Không Dực Dương giương mắt nhìn hắn, vươn tay.... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ......
...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ......
...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ......
...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ......
...... ...