Quả nhiên
Tiểu Ngư vừa mới chạy một bước, giọng nói máy móc của nữ lại vang lên lần nữa---
“Kiểm tra phát hiện hàng hóa bỏ trốn, xin dừng lại, nếu không sẽ thực hiện trừng phạt:
a. Bắn súng giảm thanh
b. Dùng côn điện
c. Dùng bom virus
d. Phá hủy cơ thể
Xin chủ nhân lập tức thi hành...”
Cả người Tiểu Ngư cứng đờ, nhất thời không dám động bước chân.
“Nhan tiểu thư thấy bản thiếu gia nên chọn cái nào?” Giọng nói của Thấu thiêu gia ôn hòa vang lên sau lưng.
Trong nháy mắt, sống lưng của đồng chí Nhan đổ mồ hôi lạnh...
Vị thiếu gia này, chưa bao giờ trực tiếp uy hiếp người là ưu điểm của anh sao, nhưng mượn máy móc để uy hiếp như thế này thì chẳng khác nào cặn bã, ngài không hiểu sao? Anh có biết thế nào là hèn hạ vô sỉ hay không.... Còn nữa, ai đó làm ơn nói cho cô biết những thứ công nghệ cao đó là cái gì được không? Đồng chí tác giả, cô xác định đây là trái đất sao?
Nhan Tiểu ngư muốn mở miệng hỏi, chợt cảm giác có hơi thở từ sau lưng ập đến, bao trùm lấy cả người cô, trong nháy mắt côđã cảm thấy mùi hương lạnh lùng thơm ngát.
Cơ thể cô run lên, không hiểu tại sao lại đỏ mặt.
Thấu thiếu gia ở sau lưng ôm lấy cả người cô, cô lập tứcrơi vào lồng ngực anh, hai tay bị anh giữ chặt.
Tim của anh đập vừa trầm ổn lại mạnh mẽ, giống như vĩnh viễn không sợ hãi, dù cơ thể cô đang cảm thấy nhiệt độ hơi lạnh, nhưng lúc này bị anh ôm lại có cảm giác...
Chưa bao giờ nhan Tiểu thư không tim không phổi này lại tăng nhịp tim.
“Bây giờ vẫn chưa hiểu ý trong lời nói?” Thấu thiếu gia cúi đầu hỏi, hơi thở sát bên tai cô.
Vừa nhột lại ấm áp.
Người đàn ông này đúng là cao thủ **, nhất định đã được đai đen.
Nhan tiểu thư bị đùa giỡn như thế chỉ cảm thấy cả người run lên, toàn bộ lỗ tai cũng bị anh làm cho chuyển thành màu đỏ.
Vị thiếu gia này, Trái đất rất nguy hiểm, anh có thể dừng lại hay không, đừng quyến rũ người khác như vậy chứ!
Nhan tiểu thư giãy dụa, phát hiện mình tránh không thoát liền tỉnh táo giải thích: “Thật xin lỗi, Nam Cung tiên sinh, tôi tiếp đãi bạn của anh quá bận rộn cho nên nhất thời quên mất mà tới trễ, nếu như anh một mực đợi tôi, vậy tôi chỉ có thể xin lỗi, còn bây giờ anh có yêu cầu gì không!”
Tiểu Ngư đang nói chợt thấy trước ngực lạnh lẽo, cúi đầu, thấy dây kéo trên bộ đồ người hầu bị kéo ra, trên người cô chỉ còn lại áo lót và vớ, cô sợ hãi kêu ra tiếng!
Này, đây là tình huống gì? Tại sao còn chưa giải thích gì, cô đã bị cởi rồi?
“Nhan tiểu thư muốn bày tỏ thành ý với bổn thiếu gia đúng không?”
Giọng nói của Thấu thiếu gia cao ngạo vang lên bên tai cô: “Đi tắm.”