- Không có việc gì làm hay sao mà chạy tới đây gặp tôi vậy?
Jame cúi mặt xem xét mớ hồ sơ đang xếp chồng lên nhau ở trên bàn, không quan tâm tới sự hiện diện của người kia cho lắm
- Rảnh rỗi nên mới kiếm tới cậu để nói chuyện
Khánh Duy cầm lấy quả táo trên bàn của Jame cắn một miếng lớn, miệng chóp chép nhai chúng trong miệng
- Mà này! Tới khi nào cậu mới chịu tấn công em gái tôi đây? Cậu muốn nó cô đơn tới già hay sao?
- Có vẻ như cậu nhầm lẫn chuyện gì rồi đấy
- Tôi nhầm lẫn?
- Em gái cậu không cô đơn, nhóc con đó đã có người chăm sóc rồi
- Thật sao?
Nghe câu nói thốt ra từ chính miệng Jame mà Khánh Duy không tin vào tai mình, tiểu bảo bối của anh có người yêu từ khi nào vậy? Thân làm anh trai người ta mà lại không biết gì cả, thật xấu hổ quá đi
- Người đó cậu cũng quen
- Là ai?
- Minh Hào
Jame nhàn nhạt thốt ra vài chữ, đáy mắt thoáng hiện lên tia ghen tỵ với đối phương Rõ ràng anh là người tới trước, nhưng lại không hiểu vì sao Khánh Tường lại chọn Minh Hào nữa
Về gia thế Jame không hề thua kém Minh Hào, về tài chính lại càng không Về sự cưng chiều đối với Khánh Tường? Anh ta có thể chắc chắn mình có thể cho cô mọi thứ mà cô muốn Nếu cô muốn có sao trên trời anh cũng tình nguyện lấy về cho cô
- Thằng nhóc ấy hả? Cũng được đấy, tướng mạo không tồi, tài chính lại vững vàng, hình như cũng đứng đầu Salomon thì phải ấy nhỉ
Khánh Duy cố lục lọi lại kí ức về Minh Hào trong tiềm thức của mình, nếu như anh nhớ không nhầm thì Minh Hào rất ít khi gần nữ sắc và đặc biệt rất ghét bị người khác giới động vào
Không hiểu vì sao bảo bối nhà anh lại lọt vào con mắt thúi của nó nữa, thật khó hiểu
- Thế Muốn bỏ cuộc sao?
- Hai từ bỏ cuộc không hề có trong từ điển của tôi, cậu quên à? Thứ tôi muốn nhất định tôi phải có được
Jame cười lạnh, trong đáy mắt đã xuất hiện tia lạnh lẽo khó gần, đôi mắt của anh ta rất đẹp tựa như một viên pha lê xanh biếc, nhưng cũng không kém phần ma mị
- Tôi không quan tâm hai cậu đấu đá nhau như thế nào, tôi chỉ quan tâm tới bảo bối nhà tôi mà thôi Tuyệt đối không được làm gì ảnh hưởng tới tâm trạng của nó Cậu cũng không phải không biết tính nó, một khi đã tức giận thì chuyện quái quỷ gì cũng có thể xảy ra
- Điều đó là chuyện đương nhiên, tôi hứa với cậu
- Tốt! Nhưng mà, dù gì thì nó cũng có người chăm sóc rồi, tại sao cậu lại chậm chân như thế chứ?
Nói gì thì nói, Khánh Duy vẫn hiểu Jame nhiều hơn Minh Hào, anh ta biết rất rõ tính cách của Jame như thế nào Cho dù ngày xưa anh ta có là một chàng công tử ăn chơi sa đọa vào những quán bar cùng với mỹ nữ, thay người yêu như thay áo
Tưởng rằng Jame đã hoàn toàn sa lầy vào mớ bùn đất thì Khánh Tường xuất hiện như một vị thần kéo anh ta ra khỏi chỗ dơ bẩn ấy, quản lý anh ta chặt chẽ hơn cũng như đã làm thay đổi tính tình của Jame một cách xuất thần
Phải nói rằng nếu không có Khánh Tường thì không thể có Jame ngày hôm nay
Chỉ tiếc rằng em gái bảo bối của anh lại xem Jame như trò đùa, kéo anh ta lên thiên đường rồi mạnh mẽ đạp Jame xuống mười tám tầng địa ngục chỉ với một câu nói
Bây giờ anh đã hiểu cảm giác của những cô gái bị anh chơi qua đường rồi vứt bỏ chưa? Nếu chưa thì bây giờ tôi sẽ cho anh nếm thử cảm giác ấy
Lúc đó Jame đã đau đớn tới tuyệt vọng vì anh ta đã xem Khánh Tường như là một yêu thật sự, anh ta xác định mình nghiêm túc với mối quan hệ này, một lòng một dạ yêu thương Khánh Tường
Chậc chậc, em gái bảo bối thật sự quá tàn nhẫn mà
Quay trở về với câu hỏi của Khánh Duy, Jame chỉ cười, khóe môi cong lên thành hình vòng cung, sau đó nhàn nhạt trả lời
- Chưa kết hôn thì bọn họ chưa có gì chắc chắn cả, có thể ngày hôm nay còn hạnh phúc nhưng đâu ai biết được ngày mai sẽ ra sao? Người tôi thương này sẽ mau chóng trở về bên cạnh tôi mà thôi
Khánh Duy không nói gì, lẳng lặng quay người bước ra khỏi phòng, anh ta không quan tâm người Khánh Tường chọn là ai, chỉ cần người đó có thể đem lại hạnh phúc cho bảo bối nhà anh là được
Đem lại hạnh phúc thì được, chứ đem lại phiền phức và uất ức thì ông đây lập tức đem ra pháp trường bắn bỏ ngay đấy
- ----------
Cầu phiếu cầu like a ~~~~~