Nhìn thấy điệu bộ cưng chiều của lão Phi, bạn già của ông ấy cũng không ngần ngại mà liếc mắt nhìn sau cười, sau đó còn nhìn về phía Phi Hùng, ý muốn ám chỉ rằng.
Còn không mau mang lễ vật tới rước con gái người ta về? Lão Phi thèm cháu dâu tới phát cuồng rồi kia kìa.
Phi Hùng đương nhiên biết điều đó chứ, nhìn thấy bộ dạng của ông nội lúc này thì chắc chắn một trăm phần trăm đã mong muốn Khánh Tường là cháu dâu của mình rồi.
Cũng hay thật đấy, không hiểu sao ông lại yêu thích Khánh Tường như thế nữa. Bình thường ông khó gần lắm đấy.
Thấy Khánh Tường đang trong tình huống bị động một thời gian khá lâu rồi, Khánh Duy liền đi tới làm phân tán sự chú ý của Lão Phi để Khánh Tường được thoải mái một chút.
Đi tới chỗ Lão Phi, Khánh Duy cười cười rồi lấy trong túi ra một món quà tặng cho Lão Phi, rồi nói.
- Hôm nay là mừng thọ, tụi cháu có chút quà mọn biếu ông. Hy vọng ông sẽ thích, đây là thứ mà em gái đã cất công tìm kiếm rất lâu mới có được đấy.
Nghe tới món quà do chính tay Khánh Tường chọn lựa, ông cụ liền bị thu hút ngay lập tức. Khóe mắt cong lên vì cười, sau đó đưa tay cầm lấy món quà nhỏ, lập tức mở ra xem.
- Đây là....
- Sâm Ngọc Linh.
Một người bạn của Lão Phi nhanh mắt nhìn thấy được món quà bên trong liền buột miệng thốt lên.
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Lão Phi, trên tay đang cầm thứ mà được gọi là sâm Ngọc Linh trên tay. Ngay cả ông cũng rất bất ngờ về món quà này.
Thấy biểu cảm bất ngờ của các vị trưởng, Khánh Duy cũng không thấy làm lạ gì. Vì đây chính là biểu cảm mà anh đã đoán được trước khi tặng quà.
Khánh Tường khẽ cười, sau đó nhanh chóng lên tiếng.
<!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->
- Mừng thọ của ông, cháu không biết tặng cho ông món quà gì cả. Vì ông muốn gì đều được, nên kiếm được thứ ông cần thật là khó khăn đấy. Thôi thì cháu chỉ biết mua sức khỏe cho ông thôi. Hy vọng ông sẽ thích món quà mọn này của cháu. Kiếm chúng thật sự rất cực đấy ạ.
Điệu bộ tinh nghịch này của Khánh Tường thật khiến cho Khánh Duy lắc đầu vài cái.
Vừa nói vừa tươi cười như thế kia thì hỏi sao không hớp hồn người khác được chứ Khánh Tường ơi! Một mình Phi Hùng chưa đủ sao? Bây giờ ngay cả ông cũng bị em làm cho vui vẻ luôn rồi kìa.
- Ngoan! Ngoan lắm! Ông rất thích.
Lão Phi bây giờ đã cười híp hết cả mắt lại vì vui vẻ rồi. Đứa cháu gái này thật biết cách làm người khác vui lòng. Vừa có tâm vừa khéo léo như thế này thì ai mà không thích cho được chứ.
Đột nhiên có tiếng của một người vang lên, ông ta thắc mắc hỏi rằng.
- Các ông ai có thể giải thích cho tôi về loại sâm này không? Tôi đây chỉ biết là sâm quý chứ lại chả biết rõ về nó đâu.
Nghe tới đây Lão Phi vui vẻ cầm củ sâm quý lên ngắm nghía, sau đó mới ôn tồn giải thích cho bạn già của mình hiểu. Ông nói.
Trong sâm Ngọc Linh có chứa lượng saponin có hơn nhiều so với các loại sâm khác trên thế giới. Theo kết quả phân tích các bộ phận thân, rễ, củ từ các nhà khoa học thì sâm Ngọc Linh chứa lượng saponin nhiều nhất, có tới 52 loại saponin, trong đó có 26 loại có cấu trúc hóa học thường thấy trong sâm Mỹ, sâm Nhật Bản, sâm Triều Tiên, còn 26 loại saponin khác có cấu trúc mới, không hề có trong các loại sâm khác.
– Không chỉ có phần rễ, củ của sâm chứa nhiều dưỡng chất tốt không thôi mà bộ phận lá, thân của sâm Ngọc Linh đã phân lập được tới 19 saponin thuộc nhóm dammarane, trong số này thì có 8 loại saponin có cấu trúc mới.
– Bên cạnh đó, sâm Ngọc Linh còn chứa 17 loại acid amin, 20 khoáng chất vi lượng và chứa 1% hàm lượng tinh dầu.
Dừng lại một chút, lão Phi hít vào một hơi thật sâu để điều hòa nhịp thở của mình, rồi đắc ý nhìn bạn già của mình rồi nói.
- Thế nào, như vậy đã đủ để chứng minh giá trị to lớn của món quà mà cháu tôi tặng chưa.