Bảo Bối Của Tôi Là Em

Chương 236: Chương 236: Cá cược! 10.000.000 EURO?




Holly cũng không cười nữa, cảm xúc bên trong của cậu không biết thế nào nhưng ngoài mặt lại nghiêm túc hơn.

“ Xin lỗi nhưng tôi không có hứng rời đi bây giờ. Dù gì tôi cũng đến rồi, chú với tôi thử cá cược một lần thì thế nào? ”

“ Không cược, tôi không giao dịch với một thằng nhóc ngạo mạn! ” Hàn Tử Mặc vẫn nhắm mắt, không chút cảm xúc gì mà đáp lại.

Holly khi bị nói như thế cũng không bị kích động, càng không tức giận, cậu vẫn giữ nguyên trạng thái ban đầu của mình.

“ Một thằng nhóc ngạo mạn? Thật ngại quá, tính ngạo mạn của tôi là do di truyền. ”

“ Thằng nhóc thối thích bắt bẻ! Chỉ có cái miệng thôi, vô dụng, chẳng giống tôi gì cả. ”

“ Vậy à? Vô dụng cỡ nào cũng là từ *vật liệu* chú cung cấp! ”

“ Cmn thật chứ! Nhóc nên biết ơn vì nhóc là con cô ấy đi, nếu không tôi thật không biết bản thân sẽ làm gì nhóc nữa! ” Hàn Tử Mặc cuối cùng cũng mở mắt, tay vò đầu. Không hiểu sao hắn lại có thể có một đứa con *đáo để* như vậy nữa!

“ Chú cũng nên cảm thấy may mắn vì là người mẹ tôi yêu đi. ” Holly nói, trong lòng thì hận không thôi, *không thì tôi đã có biết bao người cách để chơi chết chú*!

“ Được, nói đi, muốn cược cái gì? ” Hàn Tử Mặc chẳng thèm bông đùa nữa, vào thẳng vấn đề vậy.

“ Tôi cược là mamy đang có bạn trai, sao nào? Chú dám cược với tôi không? ”

“ Nếu vậy nhóc thắng rồi, bạn trai cô ấy chẳng phải tôi sao? ”

“ Không, trừ chú. ”

“... “ Hàn Tử Mặc ngẫm một chút, Holly tuy là con nít nhưng cũng gọi là chín chắn, làm những gì thằng bé chắc chắn. Ở điểm này nó giống hắn, vì thế nên trong đầu Hàn Tử Mặc đang có nhiều nghi vấn.

“ Có ý gì? ” Hắn cau mày hỏi, là cược chơi hay là đang nhắc nhở hắn?

“ Chẳng có ý gì cả, cược hay không cược? ”

“... ” Hàn Tử Mặc không vội trả lời, ha, con mình thật biết làm khó mình mà!

“ Làm sao? Không có niềm tin như vậy? ” Holly nhẹ nhàng buông vài lời nói kích, trong lòng chắc chắn Hàn Tử Mặc sẽ cược!

“ Được, tôi cược, nói ra điều kiện đi. ” Hàn Tử Mặc miễn cưỡng đồng ý, dù sao cũng 30 tuổi rồi chẳng ít ỏi gì... vừa mới nói thằng bé là *thằng nhóc* xong giờ lại không cược chẳng khác nào đang sợ một thằng nhóc. Cũng phải công nhận rằng gen của hắn cũng tốt thật.. Trừ ngoại hình giống ra thì cái tính kiêu căng ngạo mạn không khác gì Hàn Tử Mặc lắm. Thằng bé còn nhỏ mà đã khó trị thế này rồi, sau này lớn có phải là khỏi trị luôn không?

“ Sảng khoái! Tôi rất thích, nếu chú thắng cược tôi sẽ giúp chú nắm giữ trái tim của mamy, luôn giúp chú về mọi chuyện liên quan đến mamy. Nhưng nếu tôi thắng... ” Holly đang nói thì ngừng lại, đột nhiên muốn xem biểu cảm của Hàn Tử Mặc một chút.

“ Nếu muốn là đàn ông thật sự thì đừng có ngừng giữa chừng! ” Quả nhiên, tức giận rồi...

“ Cục tính thật. Nếu tôi thắng thì chú phải thua tôi 10.000.000 EURO! ”

Hàn Tử Mặc nghe xong sắc mặt vẫn không đổi, xoa xoa chiếc nhẫn chim ưng trên ngón tay. Trong lòng không khỏi háo hức! Ha, còn nhỏ mà tham vọng cũng lớn thật!

“ Có biết 10.000.000 EURO là bao nhiêu không? Có người làm cả đời cũng chưa được 10% của 10.000.000 đấy! ”

“ Đúng, nhưng đó là người khác. Còn chú tôi nghĩ 10.000.000 EURO là không thành vấn đề. ”

“ Không, nó sẽ thành vấn đề đấy. Với số tiền đấy tôi có thể thành lập thêm rất nhiều công ty, lợi nhuận gấp bội. Nếu thiếu hụt số tiền ấy, lỡ may một ngày có chuyện ngoài ý muốn thì tôi lấy gì bù vào? ” Hàn Tử Mặc cười nhạt, 10.000.000 không lớn, thành lập công ty, ngoài ý muốn gì đó đều tùy tiện nói thôi. Với năng suất làm việc bán mạng trong 5 năm này của Hàn Tử Mặc thì 10.000.000 là rất ít.

“ Đừng nói như thể 10.000.000 EURO đó là tất cả tài sản của chú vậy, thật là thế thì tôi không gả mẹ tôi cho chú đâu. Tôi chẳng muốn mẹ mình phải gả cho tên không tiền không quyền sống một cuộc sống một túp liều tranh hai trái tim vàng! ” Holly nói thẳng, biết rõ câu nói *không gả* này nói ra sẽ không bao giờ thực hiện được nhưng vẫn nói.

Hàn Tử Mặc cười lớn, thằng nhóc này thú vị thật! Uy hiếp, bắt bẻ, cười cợt, cá cược, không gả? Thật muốn biết tiếp theo lại là gì?

“ Đừng cười nữa, đồng ý hay là không? Mẹ tôi sắp trở lại rồi, chú đừng kéo dài thời gian nữa. Tôi không muốn để mamy thấy mình đâu! ” Holly gấp rút nói, tính toán thời gian thì Huyền Thiên Băng cũng sắp trở lại rồi.

“ Được, tôi đồng ý! ” Hàn Tử Mặc nhanh chóng đáp cho yên lòng Holly, cảm thấy vô cùng đáng giá. 10.000.000 đổi lấy một cuộc trò chuyện dài, thắng thua đều tốt cả. Tuy nhiên, Hàn Tử Mặc không mong muốn thua! Thua đồng nghĩa với việc cô đội mũ xanh cho hắn, cắm một cái sừng dài gấp đôi hắn!

“ Thành giao! Đây là số điện thoại riêng của tôi, có kết quả thì báo tôi biết nhé? Tin tôi đi, không quá hai ngày chú sẽ gọi cho tôi! ” Holly cười gian xảo, 10.000.000 EURO này của Hàn Tử Mặc thật dễ lừa!

“ Đúng rồi, tôi hy vọng cuộc trò chuyện hôm nay chỉ tôi, chú biết. Được chứ? ”

“ Ừ. ”

“ Tạm biệt! ” Holly rời khỏi, trong lòng mừng rỡ vì sắp thành một phú ông nhỏ rồi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.