“ Trả công sao? Đùa với em à? Quỷ Y anh thì thiếu cái gì chứ? ” Huyền Thiên Băng cười khẩy, Quỷ Y muốn gì mà lại không có được chứ?
“ Thật ra.. Vẫn là có một thứ mãi mãi không thể nào có được. ” Quỷ Y nói rất nhỏ, cơ hồ chỉ đủ cho chính mình nghe. Huyền Thiên Băng không thể nghe thấy câu nói ấy, cũng chẳng thể nào nghe được, cả đời này có lẽ cô cũng không nghe được.
“ Anh nói gì cơ? Nói quá nhỏ rồi, em không nghe. ” Huyền Thiên Băng đáp lại, Quỷ Y không giúp cũng không sao, cô vẫn có thể tự tra được, chỉ là có thể sẽ có một số bất tiện về thân phận. Cô là một người có tiếng tăm, cho dù làm kín kẽ đến mức nào thì cũng sẽ có người biết, dù họ không nói ra nhưng cũng sẽ truyền tai nhau. Với tình trạng hiện tại của cô thì việc bị rò rỉ thông tin là rất bất lợi.
“ Không có gì. Anh sẽ giúp em, sớm ngày về Đức đi. Ở đấy có rất nhiều dược liệu cần thiết cho hai đứa bé trong bụng em và cả em nữa. ” Quỷ Y nói, xong lại kéo Huyền Thiên Băng bước ra. Cô không phản kháng lại mà rất nhanh đã đi theo, cả hai cùng bước xuống lầu. Huyền Thiên Băng cùng Quỷ Y bước ra khỏi cánh cửa lớn gia tộc William trước ánh mắt luyến tiếc của Davis cùng bà William, họ tuy rất muốn nói lời tạm biệt nhưng cơ hồ có một thứ gì đó khiến họ nghẹn họng không nói được...
Quỷ Y bước đến chiếc xe, mở cửa ngồi vào và lái đến chỗ Huyền Thiên Băng. Cô rất nhanh đã ngồi vào và thắt dây an toàn.
Suốt dọc đường cả hai đều im lặng không nói gì cả, Huyền Thiên Băng đang mải suy nghĩ việc gia đình còn Quỷ Y thì mải.. nhìn cô. Thậm chí nhìn cô còn nhiều hơn cả nhìn đường đi ấy chứ. Tài xế như thế này thì thật sự có chút nguy hiểm.. Mải nhìn người thương chứ đường thì có ngó ngàng gì đến đâu mà không nguy hiểm cơ chứ. Rất may là giao thông ở Mỹ không tệ với cả hiện tại trời cũng không còn sớm gì, đường chỉ lẻ tẻ vài chiếc xe.
Mãi một lúc sau Quỷ Y mới hỏi: “ Đi đâu đây? ”
Huyền Thiên Băng nghe xong mới giật mình, cô vốn đang trầm tư việc của mẹ mình, nào có nghĩ đến sẽ đi đâu về đâu? Nghe Quỷ Y hỏi cô mới để ý, bây giờ mình đi đâu đây? Huyền Thiên Băng đang cố nhớ xem cô có mua biệt thự (Single house) nào ở Mỹ không nhỉ? Hình như là không.. Vì từ 7 năm về trước thì cô chưa từng bước chân đến đây thì làm sao mua được chứ.. Hm, bây giờ vào khách sạn ngủ à?
“ Khách sạn được không? ” Huyền Thiên Băng quay sang nói với Quỷ Y, bây giờ khách sạn là nơi cô có thể nghĩ tới nhiều nhất rồi, rỗi thì mua đứt luôn cũng được. Về sau khi đến cũng không cần nghĩ đi đâu về đâu nữa.
“... ” Quỷ Y không trả lời, khuôn mặt chỉ đưa ra một biểu cảm không đồng ý là mấy.
Huyền Thiên Băng nhạy bén thấy được, cô liền nói: “ Ầy, chỉ là ở đỡ một đêm thôi, hôm sau chúng ta sẽ rời đi sớm còn không được sao? Hay là thôi vậy, anh có căn nhà nào ở cái đất Mỹ phồn hoa này không? ”
Quỷ Y ngẫm nghĩ lại, quả thật là Y không có bất kì một căn hộ nào ở đây cả vì Y không nghĩ đến việc sẽ ở đây nên cũng chẳng mua. Giờ nghĩ lại thật là bực bội quá đi, biết trước đã mua sẵn vài căn để ở rồi. Giờ này thì còn ai bán nhà bán đất cho mà mua chứ?
“ Được rồi, đi khách sạn vậy. ” Quỷ Y chuyển tay lái đến một khách sạn năm sao gần nhất để nghỉ ngơi, tuy nhiên Y vẫn không hài lòng vì trước nay không thích ở khách sạn là mấy.
Đi một lúc thì có một khách sạn tên Fontainebleau Miame Beach, một khách sạn 5 sao nổi tiếng, xung quanh khách sạn phải nói là rất đẹp với những ánh đèn từ khách sạn phản ánh với ánh đèn của đường phố, là một nơi ở lý tưởng với khách du lịch, còn đối với Huyền Thiên Băng thì chỉ ở một đêm rồi đi thôi, cho dù đẹp gấp mấy cũng chẳng ở lâu được vì ai kia không thích!
Quỷ Y cùng Huyền Thiên Băng đã đỗ xe ở dưới hầm xong, dùng thang máy để đi lên phía trên.
“ Vào đi mà, dù sao cũng chỉ ở một đêm thôi hay anh muốn cả hai chúng ta ngủ ngoài đường à? Hay ngủ trên xe? ” Huyền Thiên Băng từ phía sau đẩy Quỷ Y đến quầy tiếp tân, dù Y không tự nguyện nhưng vẫn phải đi!
“ Xin chào anh chị, xin hỏi anh chị đặt mấy phòng ạ? ” Người tiếp tân cuối chào và hỏi.
“ Hai phòng. ” Huyền Thiên Băng trả lời.
“ Dạ ở đây chúng tôi có phòng Standard (STD), phòng Superior (SUP), phòng Deluxe (DLX) và phòng Suite (SUT)*
không biết hai vị ở phòng nào ạ? ” Người tiếp tân tiếp tục hỏi.
Huyền Thiên Băng đang đặt đầu lên vai Quỷ Y, cô ngước mặt lên hỏi: “ Anh thích ở phòng nào? ”
“ Tùy. ”
“ Ở đây không có phòng Connecting room* sao? ” Huyền Thiên Băng nghĩ một chút liền hỏi.
“ Khách sạn chúng tôi hiện không còn phòng Connecting room nào trống cả. Xin lỗi quý khách. ” Người tiếp tân hấp tấp cúi đầu.
“ Không sao, cho tôi hai phòng Suite, cảm ơn. ” Huyền Thiên Băng mỉm cười đáp lại người tiếp tân, người tiếp tân này lại say đắm trước nụ cười của cô, tựa như một nàng tiên khí chất thanh cao tao nhã như không thuộc về thế giới này..