Là một tấm ảnh? Của một người đàn ông khá điển trai, qua bức ảnh có thể cảm nhận được người này khí chất lạnh lùng tao nhã, lại thể hiện được sự quý tộc của phương Tây.
Không để tâm đến bức ảnh nữa, Huyền Thiên Băng nhìn đọc những dòng chữ kế bên, những chữ này tuy ít nhưng là thứ khiến Huyền Thiên Băng không thể nào tin được.
‘ Con gái của ta, đây chính là cha con. Ta chỉ có một mong ước nhỏ nhoi chính là ngày con được nhận lại cha ruột của mình. Người đàn ông ta yêu, con gái của ông ấy chính là con, thiên thần của ta. Alice chính là cái tên ta đặt cho con khi đã gặp được ông ấy.. Nếu có thể, ta vẫn hy vọng con cả đời này không biết.. Vạn vật tùy duyên.. ’
Huyền Thiên Băng đọc xong, cảm thấy lòng ngực xao xuyến đến lạ thường, cảm giác biết được một sự thật không thể nào ngờ. Điều quan trọng bây giờ chính là tìm cho ra người đàn ông này, ở đây cô đã có hình và thiết nghĩ việc tìm kiếm cũng không quá lâu đi.
Ngay lúc Huyền Thiên Băng vừa đứng dậy định đi ra thì Quỷ Y lại từ ngoài bước vào.
“ Thì ra em ở đây, anh đã đi tìm em cả buổi. ” Quỷ Y bước lại gần cô, nói.
“ Ừ, em xin lỗi vì đã không nói trước. ” Huyền Thiên Băng cũng trả lời lại, có thể cô cũng sai vì đã không báo cho Quỷ Y rằng cô sẽ đi đâu. Vì Huyền Thiên Băng khá quen thuộc với nơi này nên việc đi tìm một căn phòng không quá khó với cô, đơn giản mà nói là rất dễ. Còn với một người lần đầu đến như Quỷ Y thì hẳn là rất xa lạ, việc đi tìm một người chỉ có thể theo cảm tính chứ không biết nơi đâu mà tìm.
“ Được rồi, không sao cả. Đám phóng viên đều xử lý sạch sẽ rồi, đảm bảo không có bất kỳ một bức ảnh nào lọt ra ngoài. ” Quỷ Y nói, ban nãy rời đi chính là để tìm cơ hội xử lý hết tất cả những ảnh chụp kia, kiểm tra từng tấm thì chỉ dính 5 tấm là có mặt Huyền Thiên Băng thôi. Ngoài ra đều không có, Quỷ Y cũng chỉ dọa nạt bằng một số thuốc cùng với việc cảnh cáo bọn họ một chút. Tin rằng họ cũng không dám làm liều, cho dù có liều thì cũng chỉ có bản thân họ thiệt hại chứ Quỷ Y chẳng thấm vào đâu.
“... ” Huyền Thiên Băng yên lặng nhìn Quỷ Y, cô đột nhiên nhìn đến quyển nhật ký khiến Quỷ Y cũng phản xạ nhìn theo.
“ Đây là thứ gì? ” Quỷ Y chỉ tay vào cuốn sổ, hỏi.
“ Nhật ký. ” Huyền Thiên Băng trả lời, đúng lúc đang định nhờ Quỷ Y chút việc thì anh lại tự mò đến, ngại gì mà lại không nhờ chứ?
“ Nhật ký? Của ai cơ chứ? ” Quỷ Y lại tiếp tục hỏi.
“ Mẹ em. ” . ngôn tình ngược
“ Vậy sao? ”
“ Ừ, đúng lúc lại có việc nhờ anh. ” Huyền Thiên Băng nói mà không chút ngượng, có thể là do đã quen với việc nhờ cậy Quỷ Y rồi chăng? Cô đưa quyển nhật ký sang cho Quỷ Y.
“Việc gì? ” Quỷ Y hỏi, tay cầm lấy quyển nhật ký Huyền Thiên Băng đưa, không ngần ngại mở ra đọc.
Trong lúc đấy Huyền Thiên Băng cũng tường trình lại tất cả sự việc đã xảy ra, nói cho Quỷ Y biết Joule William không phải cha ruột cô.. Quỷ Y vừa đọc vừa nghe lại gật gù.
Cuối cùng Y nói: “ Thế có biết ai làm cha ruột em không? ”
“ Lật trang cuối, đây cũng là việc em đang định nhờ anh luôn đấy. ” Huyền Thiên Băng mỉm cười nói, nụ cười này chỉ xuất hiện trên môi khi bạn có việc cần nhờ và cần sự giúp đỡ.
“... ” Quỷ Y nghe theo lời nói mà lật trang cuối, đương nhiên cũng nhìn thấy những dòng chữ và bức ảnh bên cạnh, mơ hồ đoán được việc Huyền Thiên Băng đang định nhờ là việc gì, chủ động lên tiếng trước: “ Muốn anh giúp tìm người đàn ông này? ”
“ Bingo! Đoán hay lắm, đoán trúng rồi! Không những thế em muốn tìm ra cả gốc lẫn rễ của câu chuyện năm ấy. Rốt cuộc đã xảy ra việc gì mà khiến mẹ đang bụng mang dạ chửa một mình lấy một người chồng mình không yêu thương chứ. Mọi việc em đều muốn biết. ” Huyền Thiên Băng nói, trên đời này người cô quan tâm không nhiều, người cô để tâm lại càng ít, cũng như việc vậy, việc cô quan tâm không nhiều, việc cô để tâm cũng rất ít, duy chỉ mẹ cô là ngoại lệ. Tất cả mọi việc của bà đều nằm trong việc quan trọng đối với Huyền Thiên Băng.
“ Muốn anh giúp em? ” Quỷ Y hỏi, một câu hỏi khiến Huyền Thiên Băng khá bất ngờ vì trước nay Y chưa bao giờ hỏi như thế.
“ Đúng vậy.. Có việc gì sao? ” Huyền Thiên Băng ngập ngừng hỏi, hay là Quỷ Y không muốn giúp? Hay là Huyền Thiên Băng đã quá phiền đến Y rồi? Bây giờ người Huyền Thiên Băng tin tưởng và hơn hết cũng là người quan trọng nhất nhì với cô cũng chỉ có Quỷ Y thôi, ngoài ra cũng chỉ có Dylan, Zack, Jira, Lãnh Vân Hiên và Diệp Song nhưng hiện tại tất cả họ đều không có ở đây, cô không thể nhờ cậy được.
“ Không có việc gì, chỉ là, có trả công không? ” Quỷ Y mỉm cười hỏi, Huyền Thiên Băng đặt một dấu chấm hỏi cho câu nói này, muốn cô trả công thế nào đây? Có thứ gì cô có mà Quỷ Y không có chứ?