- Tên gì? (Băng)
- Khụ.. Hiện tại vẫn không rõ ai là người thuê sát thủ vì bảo mật khách hàng là tuyệt đối. Nhưng chắc chắn phải có lỗ hổng rò rỉ, chúng ta sẽ điều tra từ đó. Tầm chưa đến một ngày là tra ra, sáng mai em sẽ gửi chị. (Zack)
- ...
- Thôi nào? Trả lời em đi chứ? (Zack)
- Ừ. (Băng)
- Chị không nhớ em à? (Zack)
- Không, tôi không phải Jira. (Băng)
“ Đúng thế, chỉ có Jira mới nhớ cậu thôi! Cậu nghĩ ai cũng nhớ cậu à Zack? Hoang tưởng! ” Lãnh Vân Hiên nói đủ lớn để Zack nghe thấy. Huyền Thiên Băng để mặc Hiên muốn nói gì thì nói vì đó hoàn toàn là sự thật. Ai mà không biết Jira cùng Zack đang yêu nhau chứ? Chỉ là hiện tại họ chưa có dự định kết hôn như Lãnh Vân Hiên cùng Diệp Song thôi!
- Lãnh Vân Hiên cậu..! Đừng quên Diệp Song đang ở đâu, cậu có tin tôi đưa cô ấy sang nơi đặc huấn chơi không hả? (Zack)
- Có thể thử. (Băng)
- A.. Không.. Em không thử.. Em tắt máy đây! Sáng mai sẽ gửi cho chị, tạm biệt! (Zack)
- ...
* Tút.. Tút * Huyền Thiên Băng chưa kịp trả lời thì Zack đã vội ngắt máy, đây là sợ cô à? Cô cũng có ăn thịt ai được đâu? Việc gì phải sợ?
“ Ha.. Ha! Xem cái tên đó hốt hoảng chưa kìa, buồn cười chết mất! ” Lãnh Vân Hiên thì cười quên cả sự đời, ôm bụng cười lăn lóc.
“ Thần kinh! ” Huyền Thiên Băng mắng cho một câu rồi lên lầu, giờ cũng không quá trễ nên cô sẽ đi tắm trước. Sau lại đi ăn rồi đi dạo vài vòng xong rồi đi ngủ! Thế là hết một ngày, cô thật sự mong chờ đến ngày mai để xem xem ai là người đã thuê sát thủ ám sát cô! Thật tò mò mà!
[…] Biệt thự. Phòng ngủ.
“... ” Huyền Thiên Băng nãy giờ cứ trằn trọc không thể ngủ được.. Không chỉ đêm hôm nay mà cả hôm trước, hôm trước nữa cô đều không thể chợp mắt được.. Đây là có bệnh rồi..? Bệnh tương tư chăng? Chắc chắn không phải! Cô không có nhớ Hàn Tử Mặc.. Huyền Thiên Băng tự phủ nhận là thế.
Cô bây giờ thật sự rất muốn gặp Hàn Tử Mặc, cô cùng hắn đã xa nhau gần cả tuần nay rồi.. Làm sao Huyền Thiên Băng có thể chịu nổi khi vắng bóng Hàn Tử Mặc cơ chứ? Hôm nay.. Huyền Thiên Băng lại một lần nữa muốn rơi nước mắt rồi.. Nhưng đáng tiếc cô không thể cho phép bản thân quá yếu đuối như vậy.. Nếu cứ khóc thì nó sẽ tạo nên một thói quen không tốt cho bản thân khi gặp vấn đề.. Và điều đó là tuyệt đối không thể nào xảy ra với Huyền Thiên Băng được. Cứ thuận theo tự nhiên vậy..
“ Hàn Tử Mặc... Ngủ ngon. ” Huyền Thiên Băng nói xong lại úp mặt vào gối, chùm kín chăn, co người lại nén nước mắt.. Ha..! Cô đúng là càng sống càng thục lùi mà, người ta thì ngày một mạnh mẽ hơn còn cô thì ngày một yếu đuối dần.. À mà không đúng, trên đời này có mấy người phụ nữ mạnh mẽ chứ? Là thật sự mạnh mẽ hay chỉ giả vờ?
“ Không nghĩ nữa! Đi ngủ.. ” Huyền Thiên Băng thật sự không muốn nghĩ gì nữa, còn nghĩ nữa cô chắc chắn sẽ mất ngủ thật đấy!
[…] Bar KI
“ Đừng uống nữa! ” Killian chỉ biết ngồi bên cạnh nói chứ chẳng thể làm gì khác, giờ nói cũng nói không lại mà đánh thì đánh cũng không xong thì làm gì giờ?
“ Tránh ra! ” Hàn Tử Mặc gạt Killian sang một bên, liên tục uống và uống.
“ Không phải chứ? Không cần biết hôm nay cậu bị gì mà lại đi làm giàu cho quán tôi được, tôi chỉ muốn nói là.. Đừng có quịt nhé! ” Killian giờ này mà vẫn còn cà rỡn được với Hàn Tử Mặc nhưng nói gì thì nói Tử Mặc đã uống hết bao nhiêu là rượu ngon rượu quý của Killian rồi, lỡ đâu lên cơn không trả thì có chết anh không cơ chứ?
“ Đừng có uống nữa! Rượu mà uống như nước lã ấy! Của nào chịu cho nổi? ” Killian lớn mật giật lấy chai Tequila Ley 925 trị giá hơn 3,5 triệu USD (Khoảng 80 tỷ VND)
“ Hừ, cút ra. ” Hàn Tử Mặc cất giọng, mặc dù nãy giờ đã uống rất nhiều nhưng hắn hoàn toàn chưa say, chung quy vẫn còn rất tỉnh táo.
“ Đừng uống nữa, tôi còn không bằng một chai rượu sao? Nói đi! Có việc gì rồi? Uống nhiều như vậy là muốn nhập viện mặc kệ đời à? ” Killian cất chai rượu sang một bên tiện thể dẹp hết đống rượu đắc đỏ như Cognac Henri IV Dudognon, Russo - Baltique,...
“... ” Hàn Tử Mặc im lặng không thèm quan tâm tới Killian định lấy lại chai rượu thì bị Killian một lần nữa đẩy sang chỗ khác.
“ Đưa đây! ” Hàn Tử Mặc nói lớn nhưng Killian lại không một chút sợ sệt mà lại nói lớn hơn: “ Không đưa! Đánh chết cũng không đưa! Nghe rõ chưa hả? ”
“... ” Hàn Tử Mặc nhìn Killian một hồi rồi cũng không nói gì cả, chỉ ngồi yên nhắm mắt để bình tĩnh lại.
“ Được rồi, nói cho tôi biết là có việc gì? Hay là.. Cậu với chị dâu lại.. ” Killian ấp mở một hồi, khỏi nói cũng biết lại.. gì rồi! Tất nhiên là cãi nhau mới đi uống rượu, chứ kiểu hạnh phúc là dính nhau như sam rồi làm gì có thời gian vào bar chứ?
“ Ừ. ” Hàn Tử Mặc một hồi lâu mới trả lời lại.
Killian chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm, khi yêu thật khổ mà! Nhờ Hàn Tử Mặc mà Killian đã ra một quyết định sáng suốt đó chính là không yêu phụ nữ! Ấy thế là.. Killian sẽ yêu con trai à? Tốt nhất vẫn là không nên yêu và miễn dịch với mấy người có người yêu chẳng hạn như người đang ngồi trước mặt đây!